Nương theo tất cả dị tộc từ bên trong kẽ hở chui ra, toàn bộ thân thể của cái đầu người to lớn kia rốt cuộc cũng xuất hiện ở trước mặt mọi người. Cao chừng mười mấy trượng c, hai tay vung vẩy, hai thanh chiến phủ to lớn xuất hiện ở trong lòng bàn tay hắn. Cao thấp toàn thân tản mát ra từng cỗ khí tức âm hàn, âm lãnh có thể ăn mòn được tất cả.
- Tới là tốt, Nhiếp Vân. Người này cứ giao cho ta, những kẻ khác, chém giết toàn bộ, không chừa một ai!
Thấy đám dị tộc từ trong khe chạy ra giống như là một đống trùng cuồn cuộn. Vẻ nóng nảy trước đó của Đạm Đài Lăng Nguyệt lập tức biến mất, lộ ra vượt qua dĩ vãng tỉnh bắt đầu trở nên tỉnh táo.
- Ồ?
Thấy nàng nói như vậy, đầu tiên Nhiếp Vân sửng sốt một chút. Ngay sau đó hắn đã hiểu ra, trên mặt hiện lên vẻ vui mừng.
- Có chuyện gì xảy ra?
Nhiếp Đồng nhìn qua, hắn không biết hai người đang định chơi trò gì.
- Xem ra mới vừa rồi Đạm Đài Lăng Nguyệt đã nhìn ra phong ấn sắp không còn gánh nổi, cho nên cố ý phối hợp với người này. Dẫn dị tộc đi tới nơi này!
Nhiếp Vân cười nói.
- Cố ý?
Đầu tiên Nhiếp Đồng sửng sốt một chút, trong nháy mắt cũng đã hiểu ra, hắn tức thì gật đầu một cái.
Dị tộc vô cùng quỷ dị, nhìn dáng vẻ phong ấn cũng đã biết được, cho dù có cố thêm thì vẫn có thể bị xé rách. Nếu như không cẩn thận sẽ còn dẫn tới trợ thủ càng cường đại hơn!
So với việc đến lúc đó khó có thể đối phó hơn, còn không bằng dẫn bọn chúng tới đây. Bất kể nói như thế nào thì Hỗn Độn đại dương đều là bên chủ chiến trường. Nếu như chiến đấu cùng với đối phương, có thể nói bọn họ đã chiếm thiên thời địa lợi!
Khó trách nàng và đầu người giao chiến trong chốc lát đã làm ra nhiều Pháp tắc không bạch khu như vậy, thủ đoạn của đối phương rất nhiều, chiêu số quỷ dị chẳng qua cũng chỉ là một phần nguyên nhân trong đó, chuyện Đạm Đài Lăng Nguyệt cố ý trúng kế cũng chiếm một bộ phận rất lớn!
Xem ra nàng cũng không đơn thuần như trong tưởng tượng của mọi người a, hóa ra cũng có tâm cơ nhất định.
Chuyện này cũng khó trách, thân là thiên đạo, ẩn chứa ý niệm của thương sinh thiên hạ, làm sao có thể một mực đơn thuần giống như giấy trắng được chứ?
- Phong ấn!
Khi hai người đang truyền ý niệm cho nhau thì hai cánh tay của Đạm Đài Lăng Nguyệt nâng lên phía trên. Nương theo một tiếng quát yêu kiều vang vọng, toàn bộ Hỗn Độn đại dương tựa như có một cơn lốc xuất hiện, hung mãnh lan tràn ra ngoài. Trong nháy mắt đã tạo thành một cái lồng khí đường kính ức vạn dặm, đem tất cả mọi người kể cả dị tộc đều bao phủ vào bên trong.
Năng lực khống chế Hỗn Độn đại dương của Vương giả Thiên Vị!
Đạm Đài Lăng Nguyệt định lợi dụng ưu thế địa lợi, vây tất cả đám dị tộc ở lại nơi này, lại một lần đánh chết, không chừa một ai!
- Thật là lợi hại...
Nhìn thấy màn quang mang này mặc dù kém với phong ấn vừa rồi,thế nhưng cũng không kém gì nhiều, Nhiếp Vân hơi ngẩn người ra, lúc này hắn mới biết được điểm đáng sợ của Đạm Đài Lăng Nguyệt.
Phong ấn mới vừa rồi, người có thực lực mạnh nhất trong dị tộc cũng phải có thời gian dài để phá giải như vậy. Cho nên, những người khác muốn xông ra, rất khó!
Như vậy, những dị tộc này cũng đã trở thành chim trong lồng, bọn họ muốn chém giết như thế nào thì có thể chém giết như thế đó.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là phương diện thực lực nhất định phải thắng được bọn chúng, một khi thực lực không đủ, đối phương quyết chiến đấu tới cùng, khi đó ai sống ai chết còn chưa biết được.
- Hừ! Muốn giết chúng ta? Vậy hãy để cho ta xem một chút, xem các ngươi có thực lực này hay không!
Nhìn thấy hành động này của Đạm Đài Lăng Nguyệt, cái đầu người này lập tức hiểu ra, cảm giác vui sướng do vừa mới phá vỡ phong ấn lập tức biến mất, thay vào đó là thanh âm lạnh lẽo.
Ào Ào!
Nương theo bàn tay của hắn đánh một chiêu, trong khe có vô số dị tộc xông ra bên ngòa. Miệng gào thét vòng qua Pháp tắc không bạch khu vọt tới chỗ đám người Nhiếp Vân.
- Động thủ!
Thấy đối phương cũng đã vọt tới, đám người Nhiếp Vân cũng không quan sát nữa, cả đám cũng cùng vọt tới phía trước.
Hơn mười vị Chúa Tể, hơn một trăm vị thống lĩnh của Bích Hải Huyền Thiên, cùng với chư vị thiên tài tạo thành Tu La bổ thiên trận, tất cả đều là vì chờ đợi giờ khắc này. Cho nên mọi người cũng không nhẫn nại được nữa, cả đám bắt đầu va chạm với dị tộc.
- Nhất Khí Hóa Tam Thanh!
Biết đối phương rất lợi hại, Nhiếp Vân cũng không dấu bài nữa, tuyệt chiêu Nhất Khí Hóa Tam Thanh lập tức được thi triển ra, Chân Huyết Vương quan xuất hiện ở trong lòng bàn tay hắn. Lăng không đập về phía trong đám người dị tộc.
Phân thân Phong vương và một người khác cũng các bằng thủ đoạn xông vào benet rong đám người.
- Đối thủ của ngươi là ta!
Thấy Chân Huyết Vương quan ở trong tay Nhiếp Vân, một cường giả dị tộc lập tức vọt tới, trên người hai màu xám xanh đan xen lẫn nhau, giống như đường văn đặc thù vậy. Trên đầu còn có một cái bướu thịt to lớn, nhìn qua giống như là một cái mào gà vậy.
- Cường giả Phong vương?
Mặc dù còn chưa có giao thủ với đối phương, thế nhưng Nhiếp Vân có thể cảm nhận được khí tức và uy thế từ trên người đối phương mà nhìn ra được. Người này không ngờ lại là một cường giả Phong vương!
Bất quá hẳn không phải là người trước đó bị Nhiếp Đồng đâm ra máu tươi màu vàng kia. Bởi vì thực lực của người này thấp hơn người nọ một ít.
Đối phương không có động thủ, Nhiếp Vân cũng không có động thủ trước, mà là mở ra Thiên nhãn, lặng lẽ nhìn quanh một vòng. Lúc này không chỉ mình hắn đã có đối thủ, mà Nhiếp Đồng cũng đã bị một cường giả khác ngăn lại, thực lực của người này không ngờ lại cường đại hơn so với vị trước mắt hắn, nhìn lực lượng và khí tức, rất có khả năng chính là người lần trước bị đâm ra máu tươi.
Người này so với Nhiếp Đồng còn cường đại hơn không ít, bị đâm ra máu tươi màu vàng, cho nên vừa tới hắn đã lập tức nhận ra hung thủ Nhiếp Đồng, trong mắt hiện lên hận ý vô tận.
Trừ Nhiếp Đồng ra, những người khác mỗi người đều bị cường giả chặn lại. Bất quá, trong đám người này dường như cũng chỉ có hai vị cường giả Phong vương này. Đám người vây quanh Hỗn Độn vương, Tuyệt Sát Vương đều không có đạt tới cấp bậc Phong vương, bất quá thực lực dường nhưng cũng không thấp chút nào. Mỗi một người đều vô hạn tới gần Phong vương, so với đám người Yến Huy thống lĩnh cũng không hơn kém chút nào.