Bích Nhi tiểu thư dường như cũng không nghĩ tới người trước mắt này nói động thủ là động thủ, sắc mặt của nàng lập tức có chút khó coi.
Nơi này là quân doanh, ý niệm của phụ thân nàng có thể tùy thời bao phủ tới. Dưới tình huống như vậy mà tiểu tử này không ngờ lại còn dám ra tay, không thể không nói, lá gan của hắn quá lớn.
Tuy rằng trong nội tâm cảm thấy đối phương gan lớn, dám cam lòng động thủ đối với một mỹ nữ như nàng. Chỉ là trong mắt nàng cũng hiện lên vẻ hưng phấn.
Nàng một mực bế quan tu luyện, đạt đến thực lực như bây giờ, cơ hội thực chiến với người ta cũng không nhiều. Có người nguyện ý chiến đấu với nàng, đương nhiên nàng cầu còn không được!
Nghĩ đến điểm này, nàng cũng không thông báo cho những người khác, đôi bàn tay trắng như tuyết xiết chặt, vươn tay chào đón công kích.
Rất rõ ràng quyền pháp của nàng so với bọn người Quán Lăng trước đó cao minh hơn rất nhiều. Tuy nhiên, cũng không biết là thực chiến ít hay là do nguyên nhân khác. Cho nên cũng không tính là cao minh, Nhiếp Vân chỉ cảm thấy có một đạo lực lượng cực nóng đập vào mặt, không có vượt quá tưởng tượng của hắn.
Tam tiên chưởng ngạnh kháng với quyền của Bích Nhi tiểu thư, phát ra tiếng phanh phanh giòn vang. Trong khoảnh khắc, Nhiếp Vân đã biến chưởng thành chỉ, liên tục bắn ra về phía trước.
Ba chỉ này, tựa như cái dùi sắc bén, đâm thẳng vào ba huyệt vị trên tay của Bích Nhi tiểu thư. Bởi vì hắn biến chiêu quá mức dồn dập, cho nên trong không khí phát ra tiếng vang ô ô.
- Ồ?
Không nghĩ tới thiếu niên trước mắt này lại có thể biến chiêu nhanh như vậy, sắc mặt Bích Nhi tiểu thư trầm xuống, nắm tay co rụt lại, vội vàng lui về phía sau.
Nhìn chỉ lực của đối phương, nếu như nàng không lùi mà nói. Không cẩn thận nắm tay của nàng sẽ bị phế!
Rầm Ào Ào!
Lui về phía sau hai bước, thấy đối phương cũng không thừa cơ đuổi theo, thân thể mềm mại của Bích Nhi tiểu thư lần nữa nhoáng một cái, lại xông về phía trước.
Lần này nàng đã thay đổi sách lược, không còn là nắm đấm đơn thuần mà là song chưởng. Thực chiêu và hư chiêu kết hợp với nhau, cánh tay giống như là dây lưng bằng lụa, khiến cho người ta nhìn không rõ rốt cuộc nàng muốn công kích phương vị nào của đối phương.
Đây chính là tuyệt chiêu của Hỏa Thần tông, là vũ kỹ nàng tu luyện đã nhiều năm, Liệt Diễm thiên huyễn thủ!
Chiêu này tuy rằng còn chưa có chính thức đối địch. Thế nhưng Bích Nhi biết rõ, mặc dù dùng thực lực như Phí Đồng cũng không ngăn cản nổi. Bởi vì chiêu số phức tạp lại hiểu biến báo, thường thường thứ vừa mới nhìn thấy là thực chiêu. Thế nhưng khi chính thức đánh xuống lại là hư chiêu, rõ ràng là hư chiêu, thế nhưng trên thực tế nhưng lại thực chiêu!
Chiêu này lợi hại nhất chính là ở chỗ chữ huyễn, khiến cho người ta khó lòng phòng bị, khó có thể chống lại.
Đối với chiêu này nàng có tin tưởng tất thắng, chính là bởi vì như thế cho nên nàng mới dám đêm khuya tiến vào phòng của Nhiếp Vân mà không có chút sợ hãi nào.
Nhiếp Vân cười khẽ một tiếng, cũng không có nhiều lời, tay trái đánh về phía bên trái, tay phải thì điểm về phía trước một điểm.
Giống như hắn không có nhìn thấy chiêu số của đối phương vậy, chỉ đem ngón tay công kích tới phía trước mà thôi.
Động tác nhìn thì đơn giản, thế nhưng ở trong mắt Bích Nhi tiểu thư thì lại không đơn giản chút nào.
Nếu như không có bất ngờ gì xảy ra, mục tiêu cuối cùng của Liệt Diễm thiên huyễn thủ của nàng sẽ công kích tới hai điểm ngón tay của đối phương. Nếu như không thay đổi biến chiêu mà nói, phương vị mà ngón tay của đối phương chỉ chính là huyệt vị trí mạng của nàng.
- Không có khả năng...
Quát lên một tiếng, sắc mặt của Bích Nhi tiểu thư vô cùng khó coi, lần nữa lui về phía sau một bước.
Dù thế nào nàng cũng không nghĩ tới, đối phương lại có thể phá giải chiêu này của nàng vô cùng đơn giản hơn chiêu trước. Lại chỉ duỗi hai ngón tay ra mà thôi!
Đối phương vô ý thì cũng thôi đi. Thế nhưng nếu như khám phá ra chiêu số của nàng rồi mới lại nghĩ ra đối sách. Như vậy kinh nghiệm chiến đấu sẽ đáng sợ tới mức nào chứ?
Trên thế giới này làm sao có thể tồn tại nhân vật lợi hại như thế chứ?
Trong lòng khiếp sợ, cảm thấy không có khả năng. Thế nhưng thân thể lại tung lên, xông lại phía trước.
Lần này hoàn toàn khá với hai lần trước, nàng đã dùng tới hỏa diễm thiên phú. Hai ngón tay vươn thẳng về trước, còn chưa tới đến trước mặt thì đã tản mát ra khí tức cực nóng khiến cho người ta hoa mắt.
Loại nhiệt lượng và dung nham này hoàn toàn khác với hỏa diễm. Là một loại cảm giác khiến cho người ta như bị thiêu đốt từ bên trong.
Hai chiêu liên tục thất bại, nàng đã thi triển ra hỏa diễm đặc thù của Hỏa Thần tông!
- Không tệ...
Nhìn thấy đạo hỏa diễm này, trong mắt của Nhiếp Vân có tinh quang chợt lóe lên rồi biến mất, dường như cũng đã đạt được thứ mà hắn muốn vậy. Hắn khẽ mỉm cười, cũng không tránh né, ngón tay cũng giơ lên, cũng đồng thời điểm tới.
Oanh!
Bốn cả ngón tay ngạnh kháng trên không trung, phát ra một tiếng trầm đục.
Đạp đạp đạp đạp đạp!
Bích Nhi tiểu thư liên tục lui về phía sau vài bước, trong mắt tràn ngập vẻ hoảng sợ.
- Cái này... Cái này...
Liên tục tấn công ba lượt, ba lượt lui về phía sau. Chuyện này đối với thiên tài tông môn như nàng mà nói, đả kích thật sự quá lớn, bờ môi cũng có chút run rẩy.
Cường giả đạt tới cấp bậc này, đệ tử tông môn bởi vì tu luyện công pháp vũ kỹ đặc thù cho nên hơn xa tán tu. Người thiếu niên trước mắt này, xuất hiện ở quân đoàn của phụ thân. Mặc dù so với tán tu bình thường mạnh hơn một ít, thế nhưng trong lòng nàng, vẫn không có cách nào so sánh được với đệ tử tông môn như nàng!
Chính là bởi vì mang theo loại cảm giác tốt đẹp này, cho rằng cùng một cấp bậc, nàng muốn đánh bại thiếu niên này sẽ dễ như trở bàn tay. Thế nhưng dù thế nào ànng cũng không nghĩ tới, đối phương căn bản không có tốn bao nhiêu sức lực đã làm cho nàng lui ba lần. Ngay cả tới gần đối phương cũng không được.
Trừ chiêu thứ nhất ra, đối phương xuất thủ trước, hai chiêu còn lại đều là nàng chủ động tấn công, dùng hết lực lượng toàn thân. Thế nhưng đối phương lại không có vội vã một chút nào. Nhàn nhã tản bộ, chỉ bằng vào một điểm này nàng cũng đã biết thực lực của đối phương vượt xa nàng. Cho dù dùng nhiều thủ đoạn hơn nữa thì nhất định cũng không chiến thắng nổi!
Không nghĩ tới bên trong phân đội thứ chín được gọi là phế vật lại có một cao thủ như vậy ẩn núp.&