Ầm ầm.
Vừa mới ra tay thì đại sảnh lập tức xuất hiện một bàn tay cực lớn, mang theo uy áp dung nạp hư không mãnh liệt vọt thẳng tới.
- Cường giả Nạp Hư cảnh sơ kỳ?
Thanh niên này hiển nhiên không ngờ tới nữ nhân cổ quái này nói ra tay là ra tay, hơn nữa vừa mới ra tay lại có uy lực lớn như vậy làm cho hắn biến sắc.
Thanh niên này đương nhiên là Nhiếp Vân.
Sau khi rời khỏi Kiếm Thần tông, một đường đi vội, đi ba ngày ba đêm, ngồi trên gần trăm Truyền tống trận cỡ lớn, không biết đã đi bao nhiêu ức vạn dặm, liên tục chuyển đổi không gian. Mà ngay cả linh hồn Linh cấp đỉnh phong của hắn cũng cảm thấy có chút mệt mỏi, chính vì vậy mới dừng lại, tới đây nghỉ ngơi một chút, tranh thủ thời gian uống chút rượu. Chỉ là không ngờ vừa mới tiến vào không bao lâu đã gặp phải việc này.
Hiện tại hắn là tông chủ Kiếm Thần tông, tin tức rất rộng rãi, biết rõ gần đây Di Thần tông không có động tác gì. Tuy nhiên, vì ngăn ngừa phiền phức cho nên sau khi rời khỏi tông môn, hắn vẫn có ý giả bộ ngụy trang một chút.
Thanh niên ngụy trang này dung mạo tầm thường, tu vi nhìn cũng không cao, có lẽ không nên hấp dẫn lực chú ý của người khác mới đúng chứ? Sao nhanh như vậy đã bị người ta nhìn chằm chằm vào rồi?
Nữ nhân này là người của Di Thần tông?
Nhìn không quá giống a, nếu như là Di Hoa phái tới, có lẽ nhìn thấy hắn đã trực tiếp động thủ. Thế nhưng sau khi tiểu nữu này tiến vào tửu điếm lại bừa bãi, không biết là kinh nghiệm giang hồ yếu hay là đầu óc thực sự có vấn đề. Theo Nhiếp Vân thấy, người thông minh như Di Hoa có lẽ không có thuộc hạ như vậy mới đúng.
Trong lòng phiền muộn vô cùng, chân không ngừng di chuyển, eo vặn vẹo, bàn chân khẽ đạp mặt đất rồi bắn ra, di chuyển bảy tám bước đã thoát khỏi công kích. Sau đó hắn nhảy dựng lên, lăng không bay ra ngoài cửa.
Dựa theo đạo lý mà nói, dù thực lực Nhiếp Vân gia tăng không ít, nhưng mà muốn tránh thoát công kích của cường giả Nạp Hư cảnh sơ kỳ cũng không có dễ dàng như vậy, cũng có khả năng đối phương cố kỵ nơi này không tiện ra tay, cho nên lực lượng đánh ra cũng không cao. Cho nên mới khiến cho Nhiếp Vân né tránh dễ dàng hơn rất nhiều.
- Bổn tiểu thư bắt người mà cũng dám trốn sao? Xem ta thu thập ngươi thế nào.
Thiếu nữ này không bắt được Nhiếp Vân, tức giận tới mức khuôn mặt đỏ lên. Lần này nàng không còn cố kỵ nữa, bàn tay còn chưa đánh tới thì chưởng phong đã đi đầu. Vừa nhìn đã biết rõ ràng đã thi triển một bộ chưởng pháp cao minh.
Nữ tử này không ngờ lại là muội muội Di Tĩnh của Di Hoa. Tiểu nữu này sau khi vụng trộm rời khỏi Di Thần tông, căn cứ vào bí pháp huyết mạch cảm ứng đặc thù đã thuận lợi tìm được Nhiếp Vân.
Lúc trước Di Hoa bằng vào bộ bí pháp này chỉ có thể tìm được phạm vi đại khái của Nhiếp Vân, mà nàng lại có thể tìm được vị trí chính xác. Cũng không phải bởi vì bí pháp của nàng tốt hơn Di Hoa, mà là trước kia định vị là dựa vào Nhiếp Đồng, Nhiếp Đồng lại ở trong Hắc thạch quan, Hắc thạch có thể ngăn cản tinh thần lực dò xét, cho dù bí pháp có cường đại tới đâu cũng không có khả năng tìm được phạm vi chính xác. Hiện tại hắc thạch bị thi thể đánh nát, muốn tìm sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Cho nên sau khi vào Bắc Thần thành, thoáng cái nàng đã xác định vị trí cụ thể của Nhiếp Vân.
Bởi vì đã sớm biết rõ đại thiếu tuổi tác không lớn này là Ngụy trang sư cho nên nàng cũng không để ý tới việc hắn biến hóa hành bộ dáng dáng. Nhưng mà nàng rất là kỳ quái, vì sao đối phương lại nhìn thấu được ngụy trang nhìn như lợi hại của nàng chứ?
Dường như... Lần trước ca ca nói hắn ta có được tám, chín thiên phú đặc thù, không phải có Thiên nhãn thiên phú đó chứ?
Thiên nhãn thiên phú là thứ mà trên Phù Thiên đại lục này chỉ có ca ca mới có mà thôi a.
Ầm ầm.
Di Tĩnh đánh ra vũ kỹ, khí lãng ngập trời. Bàn tay màu vàng cực lớn lập tức phá không mà tới, không gian bị xốc lên, cả Lai thế duyến tửu lâu phía sau cũng bị ép một góc thành bột mịn.
Hai người bắt đầu giao thủ, vì không có nhiều khách nhân cho nên bọn họ sợ tới mức nhanh chóng chạy trốn. Mà ngay cả tiểu nhị vừa rồi cũng trốn ở một góc, lạnh run, thiếu chút nữa bị hù chết.
Vừa rồi khi nhìn thấy linh thạch tuyệt phẩm hắn còn đang suy nghĩ tìm cơ hội giết người đoạt bảo. Thế nhưng hiện tại dù cho hắn mười lá gan hắn cũng không dám a.
Cường giả Nạp Hư cảnh là siêu cấp cường giả mà không phải là đại tông môn thì cũng là đại gia tộc mới có. Cho dù Bắc Thần thành nổi danh là hắc thị thì người mạnh nhất cũng chỉ là Thiên Kiều cảnh đỉnh phong, cách Nạp Hư cảnh còn khoảng cách rất lớn.
May mà không có động thủ, nếu như thực sự động thủ, không cần phải nghĩ, người chết nhất định là mình. Hiểu rõ điểm ấy, tiểu nhị này đổ mồ hôi lạnh.
- Nữ nhân điên này.
Không biết Di Hoa lại có một muội muội cường hãn như vậy, Nhiếp Vân nhìn thấy tiểu nữu này không ngờ lại muốn động thủ ở thành thị sầm uất, lại ra tay vũ kỹ cường đại như vậy, hắn thầm chửi một tiếng, tay phải khẽ lật, vỗ về phía bên cạnh. vòng xoáy khí kình xuất hiện, tạo thành một khối không khí hình quả cầu.
Phốc.
Thoáng cái quả cầu này nổ tung, sinh ra lực đẩy rất mạnh, đẩy hắn về một bên. Trong nháy mắt này hắn cũng vừa vặn tránh thoát một trảo kia.
Loại khí lãng này hoàn toàn là chiêu số đẩy ngược. Là thứ mà Nhiếp Vân nghĩ ra được sau khi đối chiến với Vân Huyên lần trước. Dùng lực lượng cực ít lại có thể khiến cho hắn nhanh chóng thay đổi phương hướng, hiệu quả so với đánh Ma Ha thần chưởng còn tốt hơn.
- Ồ? Chiêu số này thú vị, so với đám người suốt ngày đeo mặt nạ trong tông môn thì ngươi còn thú vị hơn nhiều.
Dường như không ngờ tới dưới tình huống bị động như vậy mà Nhiếp Vân còn có thể tránh thoát đi công kích, hai mắt Di Tĩnh sáng ngời, dường như nhìn thấy chuyện thú vị cho nên lập tức cười hắc hắc.
Trong tông môn nàng là tiểu bá vương người người e ngại, chiến đấu với đệ tử đối phương cũng cứng nhắc ức phó, không có chú sáng ý nào. Mà thanh niên trước mắt này phương thức chiến đấu đa dạng, không bám theo khuôn mẫu nào, làm cho nàng rất là hưng phấn.
Ầm ầm.
Lần này Di Tĩnh đánh ra công kích sẽ không thu tay lại, uy thế không giảm khiến cho vách tường của tửu lâu lập tức bị sập, bụi mù tung bay. Tửu lâu lớn nhất, nổi tiếng nhất Bắc Thần thành không ngờ lại bị sụp xuống một nửa.
- Đúng là điên.
Thấy một màn như vậy Nhiếp Vân cũng giật mình.
Vừa mới ra tay thì đại sảnh lập tức xuất hiện một bàn tay cực lớn, mang theo uy áp dung nạp hư không mãnh liệt vọt thẳng tới.
- Cường giả Nạp Hư cảnh sơ kỳ?
Thanh niên này hiển nhiên không ngờ tới nữ nhân cổ quái này nói ra tay là ra tay, hơn nữa vừa mới ra tay lại có uy lực lớn như vậy làm cho hắn biến sắc.
Thanh niên này đương nhiên là Nhiếp Vân.
Sau khi rời khỏi Kiếm Thần tông, một đường đi vội, đi ba ngày ba đêm, ngồi trên gần trăm Truyền tống trận cỡ lớn, không biết đã đi bao nhiêu ức vạn dặm, liên tục chuyển đổi không gian. Mà ngay cả linh hồn Linh cấp đỉnh phong của hắn cũng cảm thấy có chút mệt mỏi, chính vì vậy mới dừng lại, tới đây nghỉ ngơi một chút, tranh thủ thời gian uống chút rượu. Chỉ là không ngờ vừa mới tiến vào không bao lâu đã gặp phải việc này.
Hiện tại hắn là tông chủ Kiếm Thần tông, tin tức rất rộng rãi, biết rõ gần đây Di Thần tông không có động tác gì. Tuy nhiên, vì ngăn ngừa phiền phức cho nên sau khi rời khỏi tông môn, hắn vẫn có ý giả bộ ngụy trang một chút.
Thanh niên ngụy trang này dung mạo tầm thường, tu vi nhìn cũng không cao, có lẽ không nên hấp dẫn lực chú ý của người khác mới đúng chứ? Sao nhanh như vậy đã bị người ta nhìn chằm chằm vào rồi?
Nữ nhân này là người của Di Thần tông?
Nhìn không quá giống a, nếu như là Di Hoa phái tới, có lẽ nhìn thấy hắn đã trực tiếp động thủ. Thế nhưng sau khi tiểu nữu này tiến vào tửu điếm lại bừa bãi, không biết là kinh nghiệm giang hồ yếu hay là đầu óc thực sự có vấn đề. Theo Nhiếp Vân thấy, người thông minh như Di Hoa có lẽ không có thuộc hạ như vậy mới đúng.
Trong lòng phiền muộn vô cùng, chân không ngừng di chuyển, eo vặn vẹo, bàn chân khẽ đạp mặt đất rồi bắn ra, di chuyển bảy tám bước đã thoát khỏi công kích. Sau đó hắn nhảy dựng lên, lăng không bay ra ngoài cửa.
Dựa theo đạo lý mà nói, dù thực lực Nhiếp Vân gia tăng không ít, nhưng mà muốn tránh thoát công kích của cường giả Nạp Hư cảnh sơ kỳ cũng không có dễ dàng như vậy, cũng có khả năng đối phương cố kỵ nơi này không tiện ra tay, cho nên lực lượng đánh ra cũng không cao. Cho nên mới khiến cho Nhiếp Vân né tránh dễ dàng hơn rất nhiều.
- Bổn tiểu thư bắt người mà cũng dám trốn sao? Xem ta thu thập ngươi thế nào.
Thiếu nữ này không bắt được Nhiếp Vân, tức giận tới mức khuôn mặt đỏ lên. Lần này nàng không còn cố kỵ nữa, bàn tay còn chưa đánh tới thì chưởng phong đã đi đầu. Vừa nhìn đã biết rõ ràng đã thi triển một bộ chưởng pháp cao minh.
Nữ tử này không ngờ lại là muội muội Di Tĩnh của Di Hoa. Tiểu nữu này sau khi vụng trộm rời khỏi Di Thần tông, căn cứ vào bí pháp huyết mạch cảm ứng đặc thù đã thuận lợi tìm được Nhiếp Vân.
Lúc trước Di Hoa bằng vào bộ bí pháp này chỉ có thể tìm được phạm vi đại khái của Nhiếp Vân, mà nàng lại có thể tìm được vị trí chính xác. Cũng không phải bởi vì bí pháp của nàng tốt hơn Di Hoa, mà là trước kia định vị là dựa vào Nhiếp Đồng, Nhiếp Đồng lại ở trong Hắc thạch quan, Hắc thạch có thể ngăn cản tinh thần lực dò xét, cho dù bí pháp có cường đại tới đâu cũng không có khả năng tìm được phạm vi chính xác. Hiện tại hắc thạch bị thi thể đánh nát, muốn tìm sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Cho nên sau khi vào Bắc Thần thành, thoáng cái nàng đã xác định vị trí cụ thể của Nhiếp Vân.
Bởi vì đã sớm biết rõ đại thiếu tuổi tác không lớn này là Ngụy trang sư cho nên nàng cũng không để ý tới việc hắn biến hóa hành bộ dáng dáng. Nhưng mà nàng rất là kỳ quái, vì sao đối phương lại nhìn thấu được ngụy trang nhìn như lợi hại của nàng chứ?
Dường như... Lần trước ca ca nói hắn ta có được tám, chín thiên phú đặc thù, không phải có Thiên nhãn thiên phú đó chứ?
Thiên nhãn thiên phú là thứ mà trên Phù Thiên đại lục này chỉ có ca ca mới có mà thôi a.
Ầm ầm.
Di Tĩnh đánh ra vũ kỹ, khí lãng ngập trời. Bàn tay màu vàng cực lớn lập tức phá không mà tới, không gian bị xốc lên, cả Lai thế duyến tửu lâu phía sau cũng bị ép một góc thành bột mịn.
Hai người bắt đầu giao thủ, vì không có nhiều khách nhân cho nên bọn họ sợ tới mức nhanh chóng chạy trốn. Mà ngay cả tiểu nhị vừa rồi cũng trốn ở một góc, lạnh run, thiếu chút nữa bị hù chết.
Vừa rồi khi nhìn thấy linh thạch tuyệt phẩm hắn còn đang suy nghĩ tìm cơ hội giết người đoạt bảo. Thế nhưng hiện tại dù cho hắn mười lá gan hắn cũng không dám a.
Cường giả Nạp Hư cảnh là siêu cấp cường giả mà không phải là đại tông môn thì cũng là đại gia tộc mới có. Cho dù Bắc Thần thành nổi danh là hắc thị thì người mạnh nhất cũng chỉ là Thiên Kiều cảnh đỉnh phong, cách Nạp Hư cảnh còn khoảng cách rất lớn.
May mà không có động thủ, nếu như thực sự động thủ, không cần phải nghĩ, người chết nhất định là mình. Hiểu rõ điểm ấy, tiểu nhị này đổ mồ hôi lạnh.
- Nữ nhân điên này.
Không biết Di Hoa lại có một muội muội cường hãn như vậy, Nhiếp Vân nhìn thấy tiểu nữu này không ngờ lại muốn động thủ ở thành thị sầm uất, lại ra tay vũ kỹ cường đại như vậy, hắn thầm chửi một tiếng, tay phải khẽ lật, vỗ về phía bên cạnh. vòng xoáy khí kình xuất hiện, tạo thành một khối không khí hình quả cầu.
Phốc.
Thoáng cái quả cầu này nổ tung, sinh ra lực đẩy rất mạnh, đẩy hắn về một bên. Trong nháy mắt này hắn cũng vừa vặn tránh thoát một trảo kia.
Loại khí lãng này hoàn toàn là chiêu số đẩy ngược. Là thứ mà Nhiếp Vân nghĩ ra được sau khi đối chiến với Vân Huyên lần trước. Dùng lực lượng cực ít lại có thể khiến cho hắn nhanh chóng thay đổi phương hướng, hiệu quả so với đánh Ma Ha thần chưởng còn tốt hơn.
- Ồ? Chiêu số này thú vị, so với đám người suốt ngày đeo mặt nạ trong tông môn thì ngươi còn thú vị hơn nhiều.
Dường như không ngờ tới dưới tình huống bị động như vậy mà Nhiếp Vân còn có thể tránh thoát đi công kích, hai mắt Di Tĩnh sáng ngời, dường như nhìn thấy chuyện thú vị cho nên lập tức cười hắc hắc.
Trong tông môn nàng là tiểu bá vương người người e ngại, chiến đấu với đệ tử đối phương cũng cứng nhắc ức phó, không có chú sáng ý nào. Mà thanh niên trước mắt này phương thức chiến đấu đa dạng, không bám theo khuôn mẫu nào, làm cho nàng rất là hưng phấn.
Ầm ầm.
Lần này Di Tĩnh đánh ra công kích sẽ không thu tay lại, uy thế không giảm khiến cho vách tường của tửu lâu lập tức bị sập, bụi mù tung bay. Tửu lâu lớn nhất, nổi tiếng nhất Bắc Thần thành không ngờ lại bị sụp xuống một nửa.
- Đúng là điên.
Thấy một màn như vậy Nhiếp Vân cũng giật mình.