- Thứ không biết tự lượng sức mình!
Lúc này Vân Huyên, ngồi ở trên đài cao trong trận doanh tám đại tông môn cười lạnh một tiếng.
Di Hoa cũng vui vẻ không thôi.
Tiến vào Lăng Tiêu đỉnh không thấy được chuyện tốt gì, lần này rốt cục cũng hung hăng vũ nhục một phen a.
- Cùng tông chủ Thanh Vân tông tỷ thí thân pháp, rốt cuộc Vân Phong này nghĩ thế nào vậy?
Tây trưởng lão tính tình ngay thẳng, thấy một màn như vậy, nhịn không được trầm giọng nói.
- Không sao, hắn dám làm như vậy, nhất định là có suy nghĩ của mình. Chúng ta gấp cái gì chứ? Có gấp cũng không giúp được, chỉ có thể hi vọng hắn có thể chiến thắng mà thôi!
Đông trưởng lão lên tiếng, khoát tay áo một cái.
Đối với thái độ của trận doanh đối địch, Nhiếp Vân cũng không để ý tới, hắn đi tới chính giữa đại điện.
- Bố trí Xuân Quy Yến Tường đồ đi.
- Được, ngươi đừng có hối hận đó.
Thấy vẻ mặt thiếu niên không thèm để ý, chẳng biết tại sao ở sâu trong lòng Thiên Hành có chút chột dạ. Bất quá, trong nháy mắt, trên mặt đã hiện lên một tia hung ác, bàn tay tạo thành trảo. Trong lòng bàn tay có vô số trận kỳ bay ra, dựa theo vị trí đặc thù mà rơi xuống.
Ầm ầm!
Tất cả trận kỳ đều rơi xuống, không gian đại điện giống như thoáng cái biến hóa. Mọi người lập tức nhìn thấy phía trước xuất hiện một thế giới do trận pháp bố trí mà thành. Vừa nhìn vào, khắp nơi thông suốt, nhưng mà ai cũng biết, bên trong rất nhiều đường chết. Nguy hiểm vô cùng, nếu như không cẩn thận. Cho dù đi tới mười năm, cũng tuyệt không tìm được cái gọi là Vương kỳ kia.
- Hắc hắc, ngươi đợi mà khóc đi, ta đi trước!
Sau khi bố trí trận pháp xong, Thiên Hành cười một tiếng lạnh, thân thể khẽ chuyến, hóa thành vô số ảo ảnh trọng điệp, tiến vào trong trận đồ.
Vận chuyển Thiên Hành sư chi khí, Tam Thiên Thanh Vân Đạo!
Không ngờ ngay từ đầu hắn đã thi triển toàn bộ hai át chủ bài, không hề có chút giữ lại nào.
Thiên Hành sư là thiên phú đặc thù xếp hạng thứ một trăm sáu mươi sáu, vị trí cũng không gần phía trước, đưa cho người khác sử dụng cũng có thể phát huy ra năng lực đặc thù của Thiên Hành sư, hơn nữa võ kỹ Tam Thiên Thanh Vân Đạo đặc thù, tốc độ cực nhanh, bằng mắt thường cơ hồ không cách nào nắm bắt được.
Tam Thiên Thanh Vân Đạo, thi triển đến cảnh giới cao nhất, nghe nói có thể xuất hiện ba ngàn đạo ảo ảnh. Một khi chiến đấu với người ta có thể làm cho đối thủ hoa mắt, ngay cả địch nhân ở đâu cũng không tìm thấy thì sao có thể chiến đấu được chứ?
Chính bởi vì như thế, Tam Thiên Thanh Vân Đạo giống như Phá Không Diệt Tịch Vô Thượng Đại kiếm thuật vậy, đều thuộc về tuyệt chiêu trấn tông của tông môn. Bên ngoài cũng có truyền lưu, bất quá cũng chỉ là phiên bản đơn giản hóa, tối đa chỉ có thể hóa thân ra ba trăm mà thôi. Tam Thiên Thanh Vân Đạo chính thức chỉ có tông chủ mới có thể tu luyện, hơn nữa tu luyện tới cực hạn lại có thể hóa thân ba ngàn, khó bề phân biệt, khiến cho người ta không phân biệt được rõ ràng.
Kỳ thực Thiên Hành cũng không phải là tên thực sự của hắn, mà chỉ là ngoại hiệu, nói rõ hắn đã thi triển Tam Thiên Thanh Vân Đạo cao minh tới cực điểm, có thể thân hóa một ngàn! Chính là bởi vì loại năng lực này quá mạnh mẽ thế cho nên vốn hắn có tên là gì đã không có người nào biết được.
Điểm lợi hại nhất của Thiên Hành chính là có thể hóa thân hai ngàn chín trăm chín mươi chín đạo, chỉ kém một cái đạo là có thể đạt tới cực hạn ba ngàn đạo, đã không kém bao nhiêu. Bởi vì có chỗ dựa này cho nên hắn mới dám khiêu chiến Nhiếp Vân mà cũng không sợ thất bại.
- Tam Thiên Thanh Vân Đạo, hai ngàn chín trăm chín mươi chín đạo hóa thân, thật kinh khủng.
- Ngay từ đầu Thiên Hành đã thi triển ra tuyệt chiêu mạnh nhất, có lẽ Vân Phong này sẽ thất bại a!
- Ta chưa từng nghe nói qua có thân pháp nào có thể nhanh hơn so với thiên phú Thiên Hành sư phối hợp với Tam Thiên Thanh Vân Đạo a…
- Các ngươi nhìn xem, Vân Phong này dường như đã bỏ cuộc rồi, đến bây giờ còn không có nhúc nhích nha!
- Đổi lại là ai thì cũng sẽ bỏ cuộc, thiên phú Thiên Hành sư phối hợp với Tam Thiên Thanh Vân Đạo, cho dù là cường giả Đan Điền Huyệt Khiếu cảnh đỉnh phong, muốn đuổi kịp cũng khó khăn, chứ đừng nói là một tiểu tử Nạp Hư cảnh đỉnh phong, căn bản không thể so sánh a!
Trên không trung có rất nhiều ý niệm va chạm, tạo ra tia lửa kích động chung quanh.
Nhiếp Vân ở trung tâm ý niệm, đúng như mọi người nói vậy, hắn cũng không có nhúc nhích, mà hai mắt chậm rãi nhắm lại, như đang cảm ứng cái gì đó.
- Ha ha, Tam Thiên Thanh Vân Đạo, thì ra là thế!
Ước chừng qua hai ba hô hấp, hai mắt Nhiếp Vân mở ra, khóe miệng nhếch lên.
Vừa rồi đương nhiên không phải hắn ngây ngốc đứng đó, mà là dùng Thiên nhãn phối hợp với thiên phú Võ Đạo sư, nhìn phương pháp thi triển Tam Thiên Thanh Vân Đạo a.
Tam Thiên Thanh Vân Đạo, bí kỹ cao nhất của Thanh Vân tông, cùng cấp với Vô Thượng Đại kiếm thuật, muốn quang minh chính đại học tập, nhất định là chuyện không có khả năng. Cho nên biện pháp duy nhất chính là học trộm!
Có được thiên phú Võ Đạo sư, rất nhiều võ kỹ hắn chỉ cần nhìn một lần là có thể học được. Mặc kệ tốc độ của đối phương nhanh thế nào, khắp nơi đều là ảo ảnh ra sao. Thế nhưng muốn giấu diếm thiên phú Thiên nhãn vẫn còn kém một chút.
Thiên nhãn sư, thiên phú đặc thù xếp hạng thứ mười tám, chỉ so chênh lệch so với Kiếm Đạo sư một bậc, thiên phú mạnh mẽ, hung hãn như thế, nếu như không nhìn rõ được thật giả, như vậy quả thực là nực cười.
Nghiên cứu hai ba hô hấp, Nhiếp Vân đã tìm hiểu ra được phương pháp vận chuyển của Tam Thiên Thanh Vân Đạo, hắn hừ nhẹ một tiếng, vận chuyển Võ Đạo chi khí. Tiếng ầm ầm vang lên, toàn thân cao thấp thông hiểu đạo lí, ánh mắt cũng theo đó mà bừng sáng.
- Đi!
Không quản mọi người chung quanh đang nghị luận thế nào. Sau lưng hắn đột nhiên xuất hiện một cái cánh, Thất Thải chói mắt, đồng thời Thiên Hành sư chi khí đạt tới hình thái thứ ba cũng nhanh chóng vận chuyển.
Ầm ầm!
Đột nhiên bộc phát, mọi người lập tức cảm thấy hoa mắt, lập tức có vô số ảo ảnh hóa thành một đầu Chân long dài, bắn thẳng về phía Xuân Quy Yến Tường đồ mà đi!
Tốc độ cực nhanh, nghe rợn cả người.
- Cái gì? Cái này... Không có khả năng a!
- Ba ngàn đạo ảo ảnh, không ngờ lại là ba ngàn đạo ảo ảnh!
- Tu luyện Tam Thiên Thanh Vân Đạo, không riêng gì phải có thiên phú mà còn phải có ngộ tính cực cao. Tam Thiên Thanh Vân Đạo, cho dù có Thiên Hành chi khí thì cũng không có khả năng phát huy ra hoàn mỹ, tối đa chỉ giống như Thiên Hành tông chủ vậy. Chỉ có thể thi triển ra hai ngàn chín trăm chín mươi chín đạo ảo ảnh, Vân Phong này sao có thể thi triển ra ba ngàn đạo cơ chứ?
Lúc này Vân Huyên, ngồi ở trên đài cao trong trận doanh tám đại tông môn cười lạnh một tiếng.
Di Hoa cũng vui vẻ không thôi.
Tiến vào Lăng Tiêu đỉnh không thấy được chuyện tốt gì, lần này rốt cục cũng hung hăng vũ nhục một phen a.
- Cùng tông chủ Thanh Vân tông tỷ thí thân pháp, rốt cuộc Vân Phong này nghĩ thế nào vậy?
Tây trưởng lão tính tình ngay thẳng, thấy một màn như vậy, nhịn không được trầm giọng nói.
- Không sao, hắn dám làm như vậy, nhất định là có suy nghĩ của mình. Chúng ta gấp cái gì chứ? Có gấp cũng không giúp được, chỉ có thể hi vọng hắn có thể chiến thắng mà thôi!
Đông trưởng lão lên tiếng, khoát tay áo một cái.
Đối với thái độ của trận doanh đối địch, Nhiếp Vân cũng không để ý tới, hắn đi tới chính giữa đại điện.
- Bố trí Xuân Quy Yến Tường đồ đi.
- Được, ngươi đừng có hối hận đó.
Thấy vẻ mặt thiếu niên không thèm để ý, chẳng biết tại sao ở sâu trong lòng Thiên Hành có chút chột dạ. Bất quá, trong nháy mắt, trên mặt đã hiện lên một tia hung ác, bàn tay tạo thành trảo. Trong lòng bàn tay có vô số trận kỳ bay ra, dựa theo vị trí đặc thù mà rơi xuống.
Ầm ầm!
Tất cả trận kỳ đều rơi xuống, không gian đại điện giống như thoáng cái biến hóa. Mọi người lập tức nhìn thấy phía trước xuất hiện một thế giới do trận pháp bố trí mà thành. Vừa nhìn vào, khắp nơi thông suốt, nhưng mà ai cũng biết, bên trong rất nhiều đường chết. Nguy hiểm vô cùng, nếu như không cẩn thận. Cho dù đi tới mười năm, cũng tuyệt không tìm được cái gọi là Vương kỳ kia.
- Hắc hắc, ngươi đợi mà khóc đi, ta đi trước!
Sau khi bố trí trận pháp xong, Thiên Hành cười một tiếng lạnh, thân thể khẽ chuyến, hóa thành vô số ảo ảnh trọng điệp, tiến vào trong trận đồ.
Vận chuyển Thiên Hành sư chi khí, Tam Thiên Thanh Vân Đạo!
Không ngờ ngay từ đầu hắn đã thi triển toàn bộ hai át chủ bài, không hề có chút giữ lại nào.
Thiên Hành sư là thiên phú đặc thù xếp hạng thứ một trăm sáu mươi sáu, vị trí cũng không gần phía trước, đưa cho người khác sử dụng cũng có thể phát huy ra năng lực đặc thù của Thiên Hành sư, hơn nữa võ kỹ Tam Thiên Thanh Vân Đạo đặc thù, tốc độ cực nhanh, bằng mắt thường cơ hồ không cách nào nắm bắt được.
Tam Thiên Thanh Vân Đạo, thi triển đến cảnh giới cao nhất, nghe nói có thể xuất hiện ba ngàn đạo ảo ảnh. Một khi chiến đấu với người ta có thể làm cho đối thủ hoa mắt, ngay cả địch nhân ở đâu cũng không tìm thấy thì sao có thể chiến đấu được chứ?
Chính bởi vì như thế, Tam Thiên Thanh Vân Đạo giống như Phá Không Diệt Tịch Vô Thượng Đại kiếm thuật vậy, đều thuộc về tuyệt chiêu trấn tông của tông môn. Bên ngoài cũng có truyền lưu, bất quá cũng chỉ là phiên bản đơn giản hóa, tối đa chỉ có thể hóa thân ra ba trăm mà thôi. Tam Thiên Thanh Vân Đạo chính thức chỉ có tông chủ mới có thể tu luyện, hơn nữa tu luyện tới cực hạn lại có thể hóa thân ba ngàn, khó bề phân biệt, khiến cho người ta không phân biệt được rõ ràng.
Kỳ thực Thiên Hành cũng không phải là tên thực sự của hắn, mà chỉ là ngoại hiệu, nói rõ hắn đã thi triển Tam Thiên Thanh Vân Đạo cao minh tới cực điểm, có thể thân hóa một ngàn! Chính là bởi vì loại năng lực này quá mạnh mẽ thế cho nên vốn hắn có tên là gì đã không có người nào biết được.
Điểm lợi hại nhất của Thiên Hành chính là có thể hóa thân hai ngàn chín trăm chín mươi chín đạo, chỉ kém một cái đạo là có thể đạt tới cực hạn ba ngàn đạo, đã không kém bao nhiêu. Bởi vì có chỗ dựa này cho nên hắn mới dám khiêu chiến Nhiếp Vân mà cũng không sợ thất bại.
- Tam Thiên Thanh Vân Đạo, hai ngàn chín trăm chín mươi chín đạo hóa thân, thật kinh khủng.
- Ngay từ đầu Thiên Hành đã thi triển ra tuyệt chiêu mạnh nhất, có lẽ Vân Phong này sẽ thất bại a!
- Ta chưa từng nghe nói qua có thân pháp nào có thể nhanh hơn so với thiên phú Thiên Hành sư phối hợp với Tam Thiên Thanh Vân Đạo a…
- Các ngươi nhìn xem, Vân Phong này dường như đã bỏ cuộc rồi, đến bây giờ còn không có nhúc nhích nha!
- Đổi lại là ai thì cũng sẽ bỏ cuộc, thiên phú Thiên Hành sư phối hợp với Tam Thiên Thanh Vân Đạo, cho dù là cường giả Đan Điền Huyệt Khiếu cảnh đỉnh phong, muốn đuổi kịp cũng khó khăn, chứ đừng nói là một tiểu tử Nạp Hư cảnh đỉnh phong, căn bản không thể so sánh a!
Trên không trung có rất nhiều ý niệm va chạm, tạo ra tia lửa kích động chung quanh.
Nhiếp Vân ở trung tâm ý niệm, đúng như mọi người nói vậy, hắn cũng không có nhúc nhích, mà hai mắt chậm rãi nhắm lại, như đang cảm ứng cái gì đó.
- Ha ha, Tam Thiên Thanh Vân Đạo, thì ra là thế!
Ước chừng qua hai ba hô hấp, hai mắt Nhiếp Vân mở ra, khóe miệng nhếch lên.
Vừa rồi đương nhiên không phải hắn ngây ngốc đứng đó, mà là dùng Thiên nhãn phối hợp với thiên phú Võ Đạo sư, nhìn phương pháp thi triển Tam Thiên Thanh Vân Đạo a.
Tam Thiên Thanh Vân Đạo, bí kỹ cao nhất của Thanh Vân tông, cùng cấp với Vô Thượng Đại kiếm thuật, muốn quang minh chính đại học tập, nhất định là chuyện không có khả năng. Cho nên biện pháp duy nhất chính là học trộm!
Có được thiên phú Võ Đạo sư, rất nhiều võ kỹ hắn chỉ cần nhìn một lần là có thể học được. Mặc kệ tốc độ của đối phương nhanh thế nào, khắp nơi đều là ảo ảnh ra sao. Thế nhưng muốn giấu diếm thiên phú Thiên nhãn vẫn còn kém một chút.
Thiên nhãn sư, thiên phú đặc thù xếp hạng thứ mười tám, chỉ so chênh lệch so với Kiếm Đạo sư một bậc, thiên phú mạnh mẽ, hung hãn như thế, nếu như không nhìn rõ được thật giả, như vậy quả thực là nực cười.
Nghiên cứu hai ba hô hấp, Nhiếp Vân đã tìm hiểu ra được phương pháp vận chuyển của Tam Thiên Thanh Vân Đạo, hắn hừ nhẹ một tiếng, vận chuyển Võ Đạo chi khí. Tiếng ầm ầm vang lên, toàn thân cao thấp thông hiểu đạo lí, ánh mắt cũng theo đó mà bừng sáng.
- Đi!
Không quản mọi người chung quanh đang nghị luận thế nào. Sau lưng hắn đột nhiên xuất hiện một cái cánh, Thất Thải chói mắt, đồng thời Thiên Hành sư chi khí đạt tới hình thái thứ ba cũng nhanh chóng vận chuyển.
Ầm ầm!
Đột nhiên bộc phát, mọi người lập tức cảm thấy hoa mắt, lập tức có vô số ảo ảnh hóa thành một đầu Chân long dài, bắn thẳng về phía Xuân Quy Yến Tường đồ mà đi!
Tốc độ cực nhanh, nghe rợn cả người.
- Cái gì? Cái này... Không có khả năng a!
- Ba ngàn đạo ảo ảnh, không ngờ lại là ba ngàn đạo ảo ảnh!
- Tu luyện Tam Thiên Thanh Vân Đạo, không riêng gì phải có thiên phú mà còn phải có ngộ tính cực cao. Tam Thiên Thanh Vân Đạo, cho dù có Thiên Hành chi khí thì cũng không có khả năng phát huy ra hoàn mỹ, tối đa chỉ giống như Thiên Hành tông chủ vậy. Chỉ có thể thi triển ra hai ngàn chín trăm chín mươi chín đạo ảo ảnh, Vân Phong này sao có thể thi triển ra ba ngàn đạo cơ chứ?