Mục lục
Vô Tận Đan Điền​ - Nhiếp Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Cứu tỉnh? Chuyện này... Cầu xin đại nhân cứu tỉnh phụ thân ta!

Phùng Thịnh sửng sốt một chút, ngay sau đó đã xoay người quỳ xuống ở trước mặt Nhiếp Vân.

Tới bây giờ phụ thân hắn vẫn hôn mê bất tỉnh, giống như người không có tri giác vậy. Bất quá, cũng không phải là tử vong, chẳng qua hắn cũng đã dùng không ít thủ đoạn, thế nhưng kết quả cũng không thể làm nên được chuyện gì.

Người trước mắt này ngay cả người áo đen có thực lực mạnh mẽ kia cũng có thể thu phục, có lẽ... Có thể sẽ có biện pháp!

- Mang phụ thân ngươi tới đây, ta có thể nhìn qua một chút!

Nhiếp Vân nói.

Đối với Lạc Sơn Bộ này hắn không có hảo cảm. Thế nhưng nếu như muốn chứng thực chuyện năm đó xảy ra, hóa giải mâu thuẫn của hai bộ lạc, như vậy cũng chỉ có cứu tỉnh người này mà thôi.

Rốt cuộc đối phương vì sao nà hôn mê bất tỉnh, Điêu Vịnh cũng không quá rõ ràng. Cho nên, cho dù là hắn cũng không có nắm chắc quá lớn, chỉ có thể nhìn trước một chút rồi lại định đoạt tiếp.

- Được, ta sẽ đi ngay...

Thấy Nhiếp Vân đồng ý, Phùng Thịnh giống như người chết chìm nhìn thấy cọng rơm rạ cứu mạng vậy. Hắn vội vàng nhảy lên, xoay người về phía sau lưng, an bài mấy tộc nhân phía sau một cái. Ngay sau đó tộc nhân này xoay người chạy trở về.

- Kỳ thực... Thiếu gia, như quả không có gì ngoài dự liệu, có lẽ thiếu gia sẽ rất dễ dàng cứu tỉnh được Phùng Chấn này!

Phí Đồng đi tới rồi nói.

Trước khi trở lại, Nhiếp Vân thấy đối phương gọi mình là Hoàng tử quá mức nổi bật. Cho nên mới bảo đối phương gọi hắn là Thiếu gia.

Vừa mới đến Hoàn Vũ Thần giới, hắn vẫn nên khiêm tốn một ít thì tốt hơn.

- Tại sao?



Nhiếp Vân nhìn qua rồi hỏi.

Hắn cũng không có tự tin như vậy, thế nhưng tại sao Phí Đồng trước mắt này lại có lòng tin như vậy chứ?

- Phùng Chấn này theo ta thấy, sở dĩ hắn hôn mê là bởi vì trong cơ thể trúng Cầu Long độc mà chỉ có Cầu Long thú mẫu mang thai mới có. Loại độc này, người bình thường quả thực không có biện pháp nào chữa trị. Cho dù là một ít y sư cao minh cũng chỉ có thể nhìn vào mà không thể nghĩ ra được thủ đoạn tốt hơn. Thế nhưng thiếu gia thì khác, lực thôn phệ của người tinh thuần vô cùng, hoàn toàn khác với những người được ban cho lực lượng như chúng ta. Thiếu gia có thể tiến vào trong cơ thể của con người, mà không làm tổn thương tới khí quan của hắn, thuận lợi còn có thể di dời độc khí trong cơ thể hắn ra ngoài.

Phí Đồng nói.

- Dời đi ra ngoài?

Nhiếp Vân gật đầu, khó trách đối phương lại tự tin đối với hắn như vậy, hóa ra là dựa vào chỗ này.

Lực thôn phệ có thể đem kịch độc trong cơ thể người ta dời đi, vừa rồi hắn cũng dùng loại thủ đoạn này để hóa độc khí mà vương giả có máu tươi màu vàng lưu lại trong người hắn.

Về phần lực thôn phệ của Phí Đồng, hắn cũng đã xem qua. Nếu dùng trong chiến đấu có lẽ có thể sẽ dẫn tới tác dụng không tưởng tượng được. Thế nhưng nếu muốn cứu người, căn bản lại không làm được.

Nếu như ví von lực thôn phệ của hắn ta có chút tượng hình, như vậy cũng giống như là một cây gậy vậy, mặc dù có thể cứu người, thế nhưng cũng có thể mang đến tổn thương lớn hơn cho người khác. Nhiếp Vân thì khác, lực thôn phệ càng thêm tinh thuần, khiến cho người ta dễ khống chế hơn, cho dù tiến vào bên trong cơ thể của người khác thì cũng sẽ không tạo thành bất cứ thương tổn gì.

Đây chính là chênh lệch giữa hai người, ở Hoàn Vũ Thần giới. Người có loại năng lực này, chỉ có hoàng tộc của Phổ Thiên hoàng triều mà thôi!

Phí Đồng đưa ra đề nghị này, trên thực tế cũng muốn lần nữa chứng thực suy đoán của hắn một lần nữa, nhìn xem rốt cuộc chính xác hay là sai.

- Cầu Long Thú mẫu có thai... Ý ngươi nói là đầu Cầu Long thú mẫu công kích Điêu Vịnh, Phùng Chấn là mẫu thân của đầu Cầu Long Thú con kia?

Biết mình có thể cứu chữa đối phương, Nhiếp Vân cũng không nói thêm gì nữa mà có chút nghi ngờ hỏi.

- Không sai! Nếu như ta đoán không sai. Chắc chắn là vừa mới sinh xong tiểu Cầu Long Thú, lại còn không vượt quá ba ngày. Chính là bởi vì thời gian quá ngắn, nguyên khí đã bị tổn thương nặng nề, không có hoàn toàn khôi phục. Như vậy mới không có đuổi tận giết tuyệt hai người này, nếu không, Phùng Chấn chém giết con của nó. Làm sao nó có thể để cho hai người này giữ được mạng sống cơ chứ?

Phí Đồng nói.



- Đúng vậy.

Mới vừa rồi Nhiếp Vân cũng đã nghĩ tới vấn đề này, cho nên lúc này hắn ta nói một cái hắn đã lập tức hiểu ra.

Đúng là có chuyện như vậy a.

Vừa mới sinh con xong, cho dù bản thể của Cầu Long Thú cường đại đi chăng nữa thì cũng sẽ tổn thương nguyên khí nặng nề. Lúc này lại nhìn thấy con mình chết ở trước mặt, lực trùng kích to lớn thế nào có thể tưởng tượng ra được. Có thể đánh bất tỉnh Điêu Vịnh, Phùng Chấn đã là cực hạn của thân thể, chính vì vậy cho nên nó mới bỏ qua cho tính mạng của hai người bọn họ. Làm cho bọn họ sống tới bây giờ

Thanh Sơn Bộ và Lạc Sơn Bộ cách nhau không xa. Trong lúc hai người đang nói chuyện thì có một bóng người gầy gò giơ xương được mang tới.

Bóng người này nếu so với Điêu Vịnh tộc trưởng còn trẻ tuổi hơn không ít, bất quá dán vẻ xanh xao vàng vọt, da rất trắng, nhìn dáng vẻ dường như đã rất lâu rồi không thấy ánh mặt trời.

- Đại nhân, người này chính là phụ thân ta. Cầu xin đại nhân xuất thủ cứu phụ thân ta.

Phùng Thịnh biết thiếu niên nhìn tầm thường trước mắt này là người có thực lực mạnh nhất, cho nên hắn cũng không có vẻ phách lối như mới vừa rồi nữa, mà dùng vẻ mặt thành khẩn nói.


Mặc dù hắn đi ngược lại, làm cho hai đại bộ lạc chiến đấu không ngừng, thù sâu như biển. Thế nhưng cũng không thể không thừa nhận, đây quả thực là một đứa con có hiếu.


- Được rồi.


Nhiếp Vân đi về phía trước, ngón tay đặt ở trên thân thể đối phương, một đạo mộc sinh khí đi toàn thân một vòng, lập tức đã biết rõ tình huống lúc này của đối phương.


Quả nhiên đúng như Phí Đồng nói vậy, ở trong cơ thể của người này ẩn chứa một đạo kịch độc, mặc dù đạo kịch độc này hắn chưa từng thấy qua. Thế nhưng nếu muốn giải quyết, đối với hắn mà nói, cũng không phải là việc khó khăn gì.


- Kịch độc này so với độc khí màu vàng còn kém quá xa. Có thể thử thăng cấp Kịch Độc đan điền một chút a.


Trong đầu Nhiếp Vân toát ra một cái suy nghĩ.


Nếu như đang ở trong Hỗn Độn đại dương, bất kỳ kịch độc nào cũng không có biện pháp làm tổn thương tới hắn chút nào. Bởi vì hắn có được Kịch Độc đan điền, đây là thiên phú đặc thù do kịch độc đại đạo trong ba nghìn đại đạo diễn biến mà thành.

Danh Sách Chương:

Sách

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK