Là một hình cầu tròn xoe, khác với Tam Giới Chi Tâm đan mà hắn luyện hóa trước đó, màu sắc khác biệt, phía trên có các màu lưu chuyển, thỉnh thoảng giao hòa, thỉnh thoảng lại chia lìa, trong cường đại lại càng thêm xinh đẹp và chói mắt.
Nhìn kỹ một cái, ở bên trong viên cầu này đại khái có bốn loại màu sắc, các không giống nhau, lại có thể dung hợp hoàn mỹ, nhìn hết sức kỳ quái.
Khỏa Tam Giới Chi Tâm này hắn cảm ứng được nó so với chiến trường thượng cổ chi tâm mà hắn luyện hóa trước đó yếu hơn một ít. Bất quá, bản thân chiến trường tam giới đã nhỏ, ít hơn Chí Tôn vực. Bởi vậy không gian chiến trường càng thêm kiên cố hơn, pháp tắc càng thêm ổn định.
- Thôn phệ!
Biết rõ thời gian không cho mình nghĩ nhiều. Nhiếp Vân cũng lười nói nhảm, Hỗn Độn tĩnh tâm bình đột nhiên bành trường, lực lượng chợt thôn phệ qua.
Cũng vào lúc đó, hai đạo phân thân ẩn giấu ở bên trong bình cũng đồng loạt ra tay.
Hai đại cường giả Chúa Tể liên thủ phối hợp với uy lực mạnh mẽ của Hỗn Độn tĩnh tâm bình. Tam Giới Chi Tâm không có bất kỳ phản ứng nào, trong nháy mắt đã bị thôn phệ chiếm vào bên trong!
- Ồ? Tam Giới Chi Tâm này dường như không có linh trí. . . Thật là may mắn a, nếu không, muốn bắt nó đi, không có dễ dàng như vậy!
Thu lấy Tam Giới Chi Tâm, Nhiếp Vân lập tức thu nó vào trong nạp vật thế giới, cùng với Kiền Huyết long ấn, đều giao cho đệ đệ Nhiếp Đồng, đồng thời trong lòng hắn vẫn còn có chút nghi ngờ.
Rất rõ ràng vật này còn không có sinh ra ý thức của mình. Nếu không, bằng vào thực lực của hắn bây giờ, muốn phải thu được nó nhất định cũng phải tốn tâm huyết cực lớn, tuyệt đối không thể đơn giản như vậy được!
- Trở lại!
Lấy đi Tam Giới Chi Tâm, ngón tay Nhiếp Vân vội vàng điểm một chút, Hỗn Độn tĩnh tâm bình rơi vào trong lòng bàn tay. Hắn mới vừa làm xong những chuyện này thì vòng xoáy lực lượng trên bầu trời rốt cuộc cũng tích cóp tới cực điểm, một cái đầu người to lớn chậm rãi xuất hiện.
- Ồ. . . A Dục Vương!
Thấy rõ ràng bộ dáng của cái đầu này, một cường giả Chúa Tể khẽ hô.
Cường giả Phong vương đối với những người khác rất là thần bí, nhưng mà đối với một vị Chúa Tể sống ức vạn năm mà nói, dù sao cũng đã gặp qua. Cũng không có xa lạ như vậy a.
Ầm Ầm!
Đầu người A Dục Vương vừa mới xuất hiện thì lại có một tiếng nổ vang vọng. Ngoài ra còn có một cỗ khí tức cuồng bạo lan tràn ra toàn trường, khiến cho tất cả mọi người nín thở.
Cổ khí tức này so với A Dục Vương nhiều thêm vài phần sát lục, càng thêm lạnh lùng, khiến cho người ta có một loại cảm giác, chỉ cần bị cỗ khí tức này phong tỏa, cho dù có chạy xa đi nữa cũng khó có thể trốn thoát được.
Sưu!
Lại có một cái đầu người hiện lên.
Hoàn toàn khác với A Dục Vương, lông mày người này như là lợi kiếm, cặp mắt xoay tròn giống như lưỡi đao, chỉ cần nhìn vào một chút thì sẽ cảm thấy linh hồn bị hung hăng thiêu đốt, đau đớn không nói nên lời.
Tuyệt Sát vương!
- Tuyệt Sát vương cũng tới.
- Dựa theo đạo lý mà nói, cho dù lấy được Hỗn Độn Vương Phù lệnh, cũng chỉ có hoàn thành nội dung phía trên thì cường giả Phong vương mới sẽ xuất hiện, hơn nữa nhiều nhất cũng chỉ xuất hiện một người. Sao lúc này hai đại vương giả đều tới chứ?
- Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra? Hai đại vương giả đồng thời hiện thân, là phúc hay họa?
Thấy cái đầu to lớn xuất hiện trên không trung, tất cả mọi người đều cảm thấy trong lòng lạnh lẽo.
Nhất là cường giả Chúa Tể, bọn họ không biết đã sống bao nhiêu năm, đối với bí mật tam giới cũng nắm giữ rất nhiều, biết càng nhiều thì bọn họ lại càng cảm thấy sợ hãi.
Kể từ khi Tam Giới thành lập, đã qua nhiều năm như vậy, hai đại cường giả Phong vương đồng thời xuất hiện, chỉ có lần trước khi hủy diệt Tu La Chí Tôn vực thì mới như vậy. Thế nhưng lúc này lại lần nữa xuất hiện loại cục diện này, chẳng lẽ thiên địa lại phải thay đổi hay sao?
Nếu như thật sự xuất hiện loại thay đổi cấp bậc đó, cho dù bọn họ là Chúa Tể thì cũng sẽ thân tử đạo tiêu!
- Hỗn độn sao lại chậm như vậy chứ?
Trong lúc mọi người đang sợ hãi thì A Dục Vương mở miệng, bất quá dường như cũng không phải là nói với mọi người, mà là nói với Tuyệt Sát vương vừa mới xuất hiện.
- Người này luôn luôn chậm trễ, chờ hắn chốc lát, hắn sẽ đi tới ngay thôi.
Tuyệt Sát vương chậm rãi nói.
Mặc dù hai đại vương giả chỉ đối thoại với nhau, thế nhưng lại mang theo uy nghiêm khiến cho người ta không dám phản bác, dường như toàn bộ Hỗn Độn hải dương cũng sẽ bởi vì nhất cử nhất động của bọn họ mà thay đổi cục diện.
Thậm chí còn khiến cho người ta có một loại cảm giác, chỉ cần thanh âm của bọn họ hơi lớn một chút thì sẽ làm cho cả chiến trường tam giới sụp đổ.
- Hỗn Độn vương cũng tới?
- Tam vương tề tụ?
- Xem ra chuyện này nhất định rất lớn, nếu không, tam vương cũng sẽ không đồng thời xuất hiện a.
Nghe thấy hai đại cường giả Phong vương nghị luận, trong lòng tất cả mọi người đều giật thót.
Xem ra cũng không phải là hai vị vương giả đi tới đơn thuần, mà là tam vương tề tụ!
Hỗn Độn hải dương tổng cộng có tứ đại cường giả Phong vương, sau khi Tu La vương tử vong, chỉ còn lại ba người, tam vương tề tụ nơi này, rốt cuộc đã có chuyện lớn gì xảy ra?
- Hừ, đừng có nói xấu ta, chuyện ngày hôm nay, ta sao có thể tới chậm được chứ?
Tuyệt Sát vương còn chưa dứt lời thì bầu trời phía trên đầu mọi người lần nữa sôi trào, lại một cái vòng xoáy đen nhánh không ngừng xoay tròn, giống như muốn thôn phệ bầu trời vậy, thanh âm này từ trong vòng xoáy màu đen truyền ra.
Hô!
Thanh âm kết thúc, lại có một cái đầu người xuất hiện ở trên bầu trời.
Người này cặp mắt không có con ngươi, lại có một đạo sương mù đen nhánh không ngừng xoay tròn, chỉ cần nhìn vào một chút là sẽ sinh ra cảm giác hôn mê nồng đậm, cả người tùy thời sẽ ngã xuống mặt đất. Cho dù là cường giả Chúa Tể cũng không thể may mắn thoát khỏi!
Không cần nhìn, tất cả mọi người lập tức biết rõ, đây chính là vị vương giả cuối cùng. . . Hỗn Độn vương!
- Được rồi, ba người chúng ta đều đã tới, cũng nên xử lý chuyện kia!
Thấy hắn đi tới, hai mắt thâm thúy của A Dục Vương chậm rãi nhìn về phía mọi người.
Mọi người lập tức cảm thấy có một cỗ áp lực khổng lồ từ trên hư không lan tràn tới, sắc mặt mỗi người đồng thời thay đổi.