Mục lục
Vô Tận Đan Điền​ - Nhiếp Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Ba ba!

Nhiếp Vân xuất hiện tiểu Long cũng không cần ngụy trang, thân thể chấn động và biến về bản thể Ngũ Trảo Kim Long, lúc này lại bay tới bả vai của hắn.

- Ngũ Trảo Kim Long?

- Thượng cổ Long Hoàng?

Nhìn rõ bộ dạng của tiểu Long thì mọi người chấn động.

Tuy tất cả mọi người còn chưa gặp qua Ngũ Trảo Kim Long nhưng cũng nghe nói qua cái tên Ngũ Trảo Long Hoàng, đột nhiên nhìn tâấy sao không kinh hãi cho được?

- Khó trách lợi hại như vậy, thì ra có Ngũ Trảo Kim Long. . .

Độc Cô Tiếu hừ một tiếng sau đó d id về phía Nhiếp Vân.

Cùng lúc đó Hiên Viên Triêu Tinh, Thạch Trung Huyền, Nhạc Tân Vô Thường cũng vây quanh.

Nhìn hành động của bọn họ, Nhiếp Vân liếc mắt nhìn tiểu Long trên vai và bất đắc dĩ.

Tuy Tiểu Long đã khôi phục không ít trí nhớ nhưng làm việc không thuần thục, lần này nó lộ bản thể chẳng khác gì tuyên bố với mọi người rằng bọn họ đừng mong nhúng chàm Hắc Long lệnh, Long Hoàng đến, các ngươi còn tranh cái quái gì?

Có uy hiếp và có lợi ích khu động, cách làm chính xác nhất là phải giết bọn họ trước!

- Độc Cô Tiếu, ngươi vẫn không động thủ, hiện tại tới lượt ngươi, chỉ cần ngươi có thể đánh chết một người một rồng kia trước, sau khi phá vỡ phong ấn chúng ta sẽ cho ngươi luyện hóa Hắc Long lệnh trước, đương nhiên, Hắc Long lệnh có nhận ngươi làm chủ hay không thì ta không có biện pháp!

Nhạc Tân Vô Thường lên tiếng.

- Ta đồng ý cách nói của tam ca, thế nào, Độc Cô Tiếu, ngươi sẽ không sợ chứ?

Thạch Trung Huyền cười.

- Ta sợ hãi? Buồn cười, Độc Cô Tiếu ta cho tới bây giờ còn chưa từng sợ qua kẻ nào thiếu niên này có thể làm Ngũ Trảo Kim Long nhận hắn làm ba ba, khẳng định có thủ đoạn luyện hóa Hắc Long lệnh, chẳng lẽ các ngươi không sợ ta động thủ giết hắn, lại vụng trộm học bí pháp này, khi đó chẳng phải các ngươi lãng phí khí lực một hồi?

Độc Cô Tiếu cười lạnh liên tục.

Dường như hai nhóm người Độc Cô Tiếu, Nhạc Tân Vô Thường đều biết rõ thực lực Nhiếp Vân mạnh mẽ, sợ chiến đấu sẽ bị thương, bị người khác chiếm tiện nghi, cũng không ai xuất thủ trước.



Dùng lời nói của mình ép buộc đối phương, hi vọng bọn họ có thể xuất thủ trước và mình thừa cơ ngư ông đắc lợi.

- Này...

Nghe được Độc Cô Tiếu nói thế, hiển nhiên Nhạc Tân Vô Thường cũng sững sờ.

Đúng thế, nếu như gia hỏa này có thủ đoạn luyện hóa Hắc Long lệnh, một khi bị Độc Cô Tiếu lấy được, như vậy bọn họ tới đây chỉ là công dã tràng.

- Thạch Trung Huyền, ngươi thử thực lực của gia hỏa này một chút, xem ngọn nguồn của hắn thế nào, không nên giết chết, phải bắt lại ép hỏi.

Suy nghĩ một lúc, Nhạc Tân Vô Thường quay đầu nhìn về phía Thạch Trung Huyền và phân phó một tiếng.

- Tốt!

Thạch Trung Huyền gật gật đầu, hai mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Nhiếp Vân, hắn tiến về phía trước một bước, ngay sau đó hóa thành một cơn gió mang theo lực lượng cường đại.

- Tiểu tử, dám đi theo phía sau chúng ta muốn ngư ông đắc lợi, cho Thạch gia gia của ngươi xem ngươi có bản lĩnh gì.

Hừ lạnh một tiếng, Thạch Trung Huyền cau mày lao tới, bàn tay của hắn hóa thành trảo mang theo lực lượng cường đại tấn công Nhiếp Vân.

Trong năm người tranh âấu với nhau, Thạch Trung Huyền và Nhạc Tân Vô Thường chính là một đám, ai ra tay cũng như nhau, một khi bị thương sẽ có người khác ra mặt.

Độc Cô Tiếu, Hiên Viên Triêu Tinh, Kim Nhai vương tử bằng mặt không bằng lòng, cả đám không tín nhiệm lẫn nhau, không có người nào nguyện ý làm chim đầu đàn, hơn nữa còn muốn dồn đối phương vào chỗ chết.

Cho nên lúc này nhìn thấy Thạch Trung Huyền ra tay đối phó Nhiếp Vân, cả đám đều mở to mắt xem trò hay, cũng không ai nói cái gì..

Lúc này Thạch Trung Huyền cũng không sử dụng một cánh tay mà là dùng toàn lực ra tay, ngay sau đó không trung bị yêu khí đậm đặc bao phủ như mưa gào, quỷ vụ um tùm làm người ta không rét mà run.

Nhất là độc khí bao phủ các nơi, ngay cả cường giả Kim Tiên hít một hơi cũng cảm thấy toàn thân rét run, thực lực giảm sút.

Vừa ra tay đã vận dụng toàn bộ thực lực bản thân, cũng không lưu chuẩn bị phía sau.

- Tiểu Long, ngươi bảo hộ Chí Liễu và Tiếu Đằng, ta đi đối phó hắn!

Biết rõ tiểu Long có thể chiến đấu vượt cấp, hiện tại bảo nó đối mặt với Thạch Trung Huyền là chuyện không có khả năng, Nhiếp Vân phân phó một tiếng sau đó tiến lên phía trước một bước.

Toàn bộ lực lượng của hắn cũng giống như Kim Nhai vương tử, toàn bộ giấu kín trong thân thể, không động thì thôi, khẽ động khí lực bắn ra mang theo khí thế đáng sợ.



- Thì ra giọt Kim Thân Linh Dịch bị ngươi lấy đi...

Nhìn thấy Nhiếp Vân bằng vào lực lượng thân thể đạt tới Kim Tiên cảnh, Kim Nhai vương tử hiểu ra.

Giọt Kim Thân Linh Dịch kia có dấu vết linh hồn của hắn nhưng lại bị ta thôn phệ sạch sẽ, vốn tưởng rằng là Mị Hân Nhi, về sau mới biết được nữ nhân này cũng không luyện hóa, mà là bị người ta đoạt đi.

Cho tới nay hắn vẫn cho rằng trong Kim Thân Ma tộc có kẻ cướp đồ của hắn, hiện tại kết hợp thân thể và thiên phú ẩn nấp của Nhiếp Vân thì hắn đã hiểu r.a

Thì ra là gia hỏa này!

Ánh mắt mang theo sát cơ trần trụi.

Kim Thân Linh Dịch là thánh vật của Kim Thân Ma tộc, có tác dụng lớn với hắn, hiện tại bị người đánh cắp làm hắn tức giận có thể nghĩ.

- Nhiếp Vân... Coi chừng!

Tiếu Đằng, Chí Liễu bị tiểu Long kéo về phía sau, bọn họ cũng nhìn rõ tràng cảnh nơi này, nội tâm lo lắng nhưng không có biện pháp gì.

Nhất là Tiếu Đằng, hắn tiếp xúc với Nhiếp Vân thời gian dài nhất, từng nhìn thấy hắn phát triển, căn bản không tin hắn là đối thủ của Độc Đầu Quỷ.

Vèo!

Mọi người biểu lộ không giống nhau, có cao hứng, có lo lắng, Nhiếp Vân cũng không bối rối, trong chiến âấu, trên mặt không vui không buồn, dường như chiến đấu với cường giả sẽ mang lại cho hắn lĩnh ngộ sâu sắc và hưng phấn nhất.


Thân thể cao lớn hơi động và biến thành từng đạo ảo ảnh xuất hiện ở phía xa, vừa vặn tránh né công kích của đối phương.


- Trốn, ta xem ngươi làm sao trốn thoát?


Hai tay mở rộng ra, Thạch Trung Huyền không biết sử dụng vũ kỹ gì, khí huyết toàn thân sôi trào, trên không trung xuất hiện vô số bàn tay lớn giống như đỉnh thiên lập địa bao phủ không gian.


Chỉ từ bàn tay đầy trời có thể nhìn ra Nhiếp Vân không thể chạy trốn.


Không hổ là Độc Đầu Quỷ Thạch Trung Huyền, là nhân vật thành danh trong thiên địa lục đạo, thực lực của hắn còn mạnh hơn đám người Đoan Mộc Trường Cung quá nhiều.


Vèo!


Phạm vi công kích của hắn rất lớn nhưng động tác của Nhiếp Vân nhanh hơn, hắn vận dụng Phượng Hoàng chi dực, bí mật mang theo âm thanh phong lôi lướt đi vài trăm mét, công kích đã thất bại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK