- Thiên phú Thần thâu, ăn cắp!
Nhẹ nhàng sờ trên thi thể Huyễn Vũ một phen, trước mặt hắn lập tức có thêm một đống đồ vật.
- Tiểu tử này cũng quá nghèo nàn a, không ngờ lại không có lấy kiện Tiên Khí tuyệt phẩm thứ hai...
Tìm một vòng, tâm tình hưng phấn của Nhiếp Vân hạ thấp xuống.
Vốn hắn đang cho rằng trên người tiểu tử này sẽ có binh khí cùng cấp bậc với bàn cờ, kết quả, tìm một vòng mới phát hiện ra thứ lợi hại nhất chỉ là Tiên Khí thượng phẩm. Ngay cả Hỗn Loạn Chân Long kiếm cũng không bằng, chứ đừng nói là so sánh với đầu thương kia.
Bất quá, cho dù không có Tiên khí tuyệt phẩm thì tài phú của Khu Tu sư Ngũ Phẩm hoàn toàn không tầm thường, nhất là linh đan Ngũ phẩm tinh khiết, có vài chục vạn khỏa, nhiều vô số kể.
Tiên thạch cấp bậc trung phẩm, thượng phẩm cũng có không ít, xem như là phát tài.
- Ồ, đây là lệnh bài điểm cống hiến của Huyễn Vũ?
Đang định thu toàn bộ mọi thứ vào trong đan điền, tay nhẹ nhàng, một cái ngọc bài rớt xuống trước mặt Nhiếp Vân.
Chính là lệnh bài điểm cống hiến của Huyễn Vũ.
Trong lòng Nhiếp Vân tràn ngập hi vọng quét qua, vốn hắn tưởng rằng ít nhất có thể tìm ra mấy chục vạn điểm điểm cống hiến, kết quả sắc mặt hắn rất nhanh đã trùng xuống.
- Ồ? Cũng quá nghèo nàn a, chỉ có hơn ba trăm điểm cống hiến...
Nhiếp Vân im lặng một hồi.
Vốn tưởng rằng Huyễn Vũ làm như Kim Vân Khu Tu sư Ngũ phẩm lâu năm như vậy, bất kể thế nào điểm cống hiến cũng phải có không ít, hơn ba trăm điểm cống hiến quá làm cho người ta thất vọng a!
Bất quá nghĩ một lát cũng tựu giật mình, tuy rằng cấp bậc Huyễn Vũ không thấp, nhưng mà thứ như điểm cống hiến thật sự quá khó kiếm được, một đầu Tu La La Tiên cảnh sơ kỳ mới có được một điểm cống hiến, có thể tích góp từng tí một được hơn ba trăm điểm cống hiến, chỉ sợ đối với Huyễn Vũ mà nói cũng tốn không ít thời gian và tinh lực!
- Xem ra muốn dùng điểm cống hiến mua sắm thiên phú chi khí... quả thực là nằm mơ!
Bất đắc dĩ lắc đầu, Nhiếp Vân cười khổ một tiếng
Mua thiên phú đặc chi khí trong top một trăm, tùy tiện một đạo động cái là mười vạn điểm cống hiến, muốn được đủ số điểm cống hiến mua sắm, không thể nghi ngờ là chuyện nằm mơ!
- May mà trước khi tới đây Tô Dương cho mỗi người trăm điểm cống hiến, như vậy tính ra, Tô Dương vẫn rất phúc hậu a...
Cười một tiếng, Nhiếp Vân lấy ngọc bài trước đó Tô Dương cho lấy ra, ngón tay vẽ một cái vào bên trên. Hắn đang cảm khái thì vẻ mặt đột nhiên có chút cổ quái.
- Một trăm linh hai điểm... Lại thêm hai điểm?
Trên ngọc bài không ngờ lại có thêm hai điểm cống hiến.
Đánh chết một đầu Tu La La Tiên cảnh sơ kỳ là một điểm cống hiến, thêm hai điểm, chẳng lẽ đám người Hứa Hinh Thiến giết chết một đầu Tu La khác, sau đó năm người chia đều điểm cống hiến này sao?
Khả năng này rất lớn a, năm người cùng một đoàn thể, lấy được điểm cống hiến chia đều cũng là chuyện rất bình thường.
Đã chia đều điểm cống hiến, như vậy đã nói bọn họ đều không chết, biết được tin tức bọn hắn còn sống, cũng là một chuyện không tệ.
Thu hồi ngọc bài, hai cánh Nhiếp Vân khẽ vỗ, rất nhanh đã bay vọt lên bên trên, gần nửa canh giờ sau, lúc này hắn mới bay ra ngoài được.
Rời khỏi cái động, lần nữa dạo qua một vòng, phát hiện kiện Tiên Khí tuyệt phẩm hình bàn cờ kia hoàn toàn không có biện pháp thu lại, thậm chí còn biến mất không còn tung tích. Lúc này Nhiếp Vân mới bất đắc dĩ thở dài một tiếng, dựa theo truy tung chi khí cảm ứng phương hướng đám người Hứa Hinh Thiến rồi mới bay đi.
...
Trong một sơn cốc trên Hồng Nham sơn, đám người Hứa Hinh Thiến, Từ Thao đang thở hổn hển, sắc mặt mỗi người khó coi vô cùng.
- Sư huynh, tên này thật sự quá mạnh mẽ, nếu như không phải Tiểu sư muội tạm thời đột phá, hơn nữa thiên phú Lôi Điện sư lại lột xác thì chỉ sợ lần này chúng ta đều phải chết ở chỗ này!
Lưu Nguyên nhìn trước mắt Tu La bị tàn phá thành từng mảnh nhỏ trước mắt, trong lòng không nhịn được cảm thấy may mắn.
- Đúng vậy, may mắn đây chỉ là một đầu Tu La vừa mới La Tiên cảnh, nếu để cho hắn củng cố tu vi vài ngày, như vậy hậu quả không thể lường được...
Sắc mặt Từ Thao khó coi vô cùng.
- Ài, chúng ta lần này gặp dữ hóa lành, không biết Nhiếp Vân thế nào rồi. Đã sắp hai ngày rồi, một chút tin tức của hắn cũng không có...
Không để ý tới hai người đang cảm khái, trong đôi mắt xinh đẹp của Hứa Hinh Thiến bên cạnh mang theo vẻ lo lắng.
- Yên tâm đi, hắn người hiền sẽ có trời giúp, chắc có lẽ sẽ không có nguy hiểm quá lớn...
Từ Thao an ủi một câu, nhưng mà nghĩ đến đầu Tu La cường đại kia, chẳng biết tại sao trong lòng hắn lại có chút chột dạ, không có cách nào nói tiếp được nữa.
- Muốn biết hắn có làm sao không kỳ thực rất đơn giản. Không phải chúng ta vừa mới giết một đầu Tu La La Tiên cảnh hay sao? Dựa theo quy củ bình thường, điểm cống hiến đạt được nhất định sẽ phải chia ra. Nếu như ban thưởng chia đều cho năm người. Như vậy chứng minh hắn còn sống, bốn người chia đều, như vậy đã nói rõ, chỉ sợ hắn đã...
Đột nhiên Tứ sư huynh Cẩm Điền từ đầu không có lên tiếng lại đột nhiên mở miệng nói.
- Đúng vậy!
Nghe hắn nói như thế, hai mắtmọi người sáng ngời, đang muốn lấy ra ngọc bài của mình thì đột nhiên mặt đất chấn động, một cỗ khí tức cuồng bạo cuốn qua.
Ầm ầm!
Ngay sau đó một bóng đen đột ngột xuất hiện ở trước mặt mọi người.
- Mạc Thuyên! Không ngờ các ngươi dám giết Mạc Thuyên? Đồng bọn tốt nhất của ta? Vậy thì các ngươi chôn cùng hắn đi a!
Nhìn thấy thi thể trên mặt đất, bóng đen điên cuồng hét lên, con mắt đỏ tươi mang theo vẻ phẫn nộ làm cho người ta khủng hoảng.
- Là Tu La... Tu La La Tiên cảnh trung kỳ, xong, xong thật rồi...
Nhìn rõ dung mạo của bóng đen, mọi người nắm chặt tay, khuôn mặt biến sắc.
Không nói trước đó bọn hắn vừa mới chiến đấu một hồi, thực lực suy yếu, còn chưa khôi phục cho nên không thể chiến đấu trận thứ hai. Chỉ bằng vào thực lực mà đầu Tu La này bày ra thực lực. Cho dù là thời kỳ toàn thịnh bọn hắn cũng khó mà chống lại được.
Tu La La Tiên cảnh trung kỳ, chiến lực ít nhất đã vượt quá cường giả bán bộ Huyền Tiên cảnh, cường đại tới mức khiến cho bọn hắn tuyệt vọng!
- Lôi Thần Chi Nộ!
Dường như biết rõ đối phương chắc chắn sẽ không buông tha cho nhóm người mình, Hứa Hinh Thiến là người đầu tiên đứng dậy, bàn tay trắng như ngọc lăng không chộp một trảo. Một đạo Lôi Điện vừa thô vừa to bắn thẳng tới phía bóng đen bắn.
Nhẹ nhàng sờ trên thi thể Huyễn Vũ một phen, trước mặt hắn lập tức có thêm một đống đồ vật.
- Tiểu tử này cũng quá nghèo nàn a, không ngờ lại không có lấy kiện Tiên Khí tuyệt phẩm thứ hai...
Tìm một vòng, tâm tình hưng phấn của Nhiếp Vân hạ thấp xuống.
Vốn hắn đang cho rằng trên người tiểu tử này sẽ có binh khí cùng cấp bậc với bàn cờ, kết quả, tìm một vòng mới phát hiện ra thứ lợi hại nhất chỉ là Tiên Khí thượng phẩm. Ngay cả Hỗn Loạn Chân Long kiếm cũng không bằng, chứ đừng nói là so sánh với đầu thương kia.
Bất quá, cho dù không có Tiên khí tuyệt phẩm thì tài phú của Khu Tu sư Ngũ Phẩm hoàn toàn không tầm thường, nhất là linh đan Ngũ phẩm tinh khiết, có vài chục vạn khỏa, nhiều vô số kể.
Tiên thạch cấp bậc trung phẩm, thượng phẩm cũng có không ít, xem như là phát tài.
- Ồ, đây là lệnh bài điểm cống hiến của Huyễn Vũ?
Đang định thu toàn bộ mọi thứ vào trong đan điền, tay nhẹ nhàng, một cái ngọc bài rớt xuống trước mặt Nhiếp Vân.
Chính là lệnh bài điểm cống hiến của Huyễn Vũ.
Trong lòng Nhiếp Vân tràn ngập hi vọng quét qua, vốn hắn tưởng rằng ít nhất có thể tìm ra mấy chục vạn điểm điểm cống hiến, kết quả sắc mặt hắn rất nhanh đã trùng xuống.
- Ồ? Cũng quá nghèo nàn a, chỉ có hơn ba trăm điểm cống hiến...
Nhiếp Vân im lặng một hồi.
Vốn tưởng rằng Huyễn Vũ làm như Kim Vân Khu Tu sư Ngũ phẩm lâu năm như vậy, bất kể thế nào điểm cống hiến cũng phải có không ít, hơn ba trăm điểm cống hiến quá làm cho người ta thất vọng a!
Bất quá nghĩ một lát cũng tựu giật mình, tuy rằng cấp bậc Huyễn Vũ không thấp, nhưng mà thứ như điểm cống hiến thật sự quá khó kiếm được, một đầu Tu La La Tiên cảnh sơ kỳ mới có được một điểm cống hiến, có thể tích góp từng tí một được hơn ba trăm điểm cống hiến, chỉ sợ đối với Huyễn Vũ mà nói cũng tốn không ít thời gian và tinh lực!
- Xem ra muốn dùng điểm cống hiến mua sắm thiên phú chi khí... quả thực là nằm mơ!
Bất đắc dĩ lắc đầu, Nhiếp Vân cười khổ một tiếng
Mua thiên phú đặc chi khí trong top một trăm, tùy tiện một đạo động cái là mười vạn điểm cống hiến, muốn được đủ số điểm cống hiến mua sắm, không thể nghi ngờ là chuyện nằm mơ!
- May mà trước khi tới đây Tô Dương cho mỗi người trăm điểm cống hiến, như vậy tính ra, Tô Dương vẫn rất phúc hậu a...
Cười một tiếng, Nhiếp Vân lấy ngọc bài trước đó Tô Dương cho lấy ra, ngón tay vẽ một cái vào bên trên. Hắn đang cảm khái thì vẻ mặt đột nhiên có chút cổ quái.
- Một trăm linh hai điểm... Lại thêm hai điểm?
Trên ngọc bài không ngờ lại có thêm hai điểm cống hiến.
Đánh chết một đầu Tu La La Tiên cảnh sơ kỳ là một điểm cống hiến, thêm hai điểm, chẳng lẽ đám người Hứa Hinh Thiến giết chết một đầu Tu La khác, sau đó năm người chia đều điểm cống hiến này sao?
Khả năng này rất lớn a, năm người cùng một đoàn thể, lấy được điểm cống hiến chia đều cũng là chuyện rất bình thường.
Đã chia đều điểm cống hiến, như vậy đã nói bọn họ đều không chết, biết được tin tức bọn hắn còn sống, cũng là một chuyện không tệ.
Thu hồi ngọc bài, hai cánh Nhiếp Vân khẽ vỗ, rất nhanh đã bay vọt lên bên trên, gần nửa canh giờ sau, lúc này hắn mới bay ra ngoài được.
Rời khỏi cái động, lần nữa dạo qua một vòng, phát hiện kiện Tiên Khí tuyệt phẩm hình bàn cờ kia hoàn toàn không có biện pháp thu lại, thậm chí còn biến mất không còn tung tích. Lúc này Nhiếp Vân mới bất đắc dĩ thở dài một tiếng, dựa theo truy tung chi khí cảm ứng phương hướng đám người Hứa Hinh Thiến rồi mới bay đi.
...
Trong một sơn cốc trên Hồng Nham sơn, đám người Hứa Hinh Thiến, Từ Thao đang thở hổn hển, sắc mặt mỗi người khó coi vô cùng.
- Sư huynh, tên này thật sự quá mạnh mẽ, nếu như không phải Tiểu sư muội tạm thời đột phá, hơn nữa thiên phú Lôi Điện sư lại lột xác thì chỉ sợ lần này chúng ta đều phải chết ở chỗ này!
Lưu Nguyên nhìn trước mắt Tu La bị tàn phá thành từng mảnh nhỏ trước mắt, trong lòng không nhịn được cảm thấy may mắn.
- Đúng vậy, may mắn đây chỉ là một đầu Tu La vừa mới La Tiên cảnh, nếu để cho hắn củng cố tu vi vài ngày, như vậy hậu quả không thể lường được...
Sắc mặt Từ Thao khó coi vô cùng.
- Ài, chúng ta lần này gặp dữ hóa lành, không biết Nhiếp Vân thế nào rồi. Đã sắp hai ngày rồi, một chút tin tức của hắn cũng không có...
Không để ý tới hai người đang cảm khái, trong đôi mắt xinh đẹp của Hứa Hinh Thiến bên cạnh mang theo vẻ lo lắng.
- Yên tâm đi, hắn người hiền sẽ có trời giúp, chắc có lẽ sẽ không có nguy hiểm quá lớn...
Từ Thao an ủi một câu, nhưng mà nghĩ đến đầu Tu La cường đại kia, chẳng biết tại sao trong lòng hắn lại có chút chột dạ, không có cách nào nói tiếp được nữa.
- Muốn biết hắn có làm sao không kỳ thực rất đơn giản. Không phải chúng ta vừa mới giết một đầu Tu La La Tiên cảnh hay sao? Dựa theo quy củ bình thường, điểm cống hiến đạt được nhất định sẽ phải chia ra. Nếu như ban thưởng chia đều cho năm người. Như vậy chứng minh hắn còn sống, bốn người chia đều, như vậy đã nói rõ, chỉ sợ hắn đã...
Đột nhiên Tứ sư huynh Cẩm Điền từ đầu không có lên tiếng lại đột nhiên mở miệng nói.
- Đúng vậy!
Nghe hắn nói như thế, hai mắtmọi người sáng ngời, đang muốn lấy ra ngọc bài của mình thì đột nhiên mặt đất chấn động, một cỗ khí tức cuồng bạo cuốn qua.
Ầm ầm!
Ngay sau đó một bóng đen đột ngột xuất hiện ở trước mặt mọi người.
- Mạc Thuyên! Không ngờ các ngươi dám giết Mạc Thuyên? Đồng bọn tốt nhất của ta? Vậy thì các ngươi chôn cùng hắn đi a!
Nhìn thấy thi thể trên mặt đất, bóng đen điên cuồng hét lên, con mắt đỏ tươi mang theo vẻ phẫn nộ làm cho người ta khủng hoảng.
- Là Tu La... Tu La La Tiên cảnh trung kỳ, xong, xong thật rồi...
Nhìn rõ dung mạo của bóng đen, mọi người nắm chặt tay, khuôn mặt biến sắc.
Không nói trước đó bọn hắn vừa mới chiến đấu một hồi, thực lực suy yếu, còn chưa khôi phục cho nên không thể chiến đấu trận thứ hai. Chỉ bằng vào thực lực mà đầu Tu La này bày ra thực lực. Cho dù là thời kỳ toàn thịnh bọn hắn cũng khó mà chống lại được.
Tu La La Tiên cảnh trung kỳ, chiến lực ít nhất đã vượt quá cường giả bán bộ Huyền Tiên cảnh, cường đại tới mức khiến cho bọn hắn tuyệt vọng!
- Lôi Thần Chi Nộ!
Dường như biết rõ đối phương chắc chắn sẽ không buông tha cho nhóm người mình, Hứa Hinh Thiến là người đầu tiên đứng dậy, bàn tay trắng như ngọc lăng không chộp một trảo. Một đạo Lôi Điện vừa thô vừa to bắn thẳng tới phía bóng đen bắn.