Lấy đi tất cả bảo vật, Nhiếp Vân phân phó.
- Vâng!
Phục Giang gật gật đầu, ngay cảm thấy hắn bị lực lượng thôn phệ, lập tức tiến vào một đại thế giới.
Nạp vật thế giới là thế giới khác với Tà Nguyệt Chí Tôn Vực, mặc dù Phục Giang có quỷ kế gì đi nữa cũng bất lực, thu hắn vào trong, Nhiếp Vân chẳng muốn xen vào, hắn nhìn vào cơ thê của mình.
Vừa mới nghe được Tiểu Linh giới thiệu, lợi dụng thiên phú chi khí trong cơ thể quả nhiên hình thành vòng tròn ba ngàn đại đạo, hiệu quả còn cường đại hơn Chủ Tể Phù Ấn nhiều!
- Gấp mười lần Chủ Tể Phù Ấn!
Suy tính một phen, đôi mắt Nhiếp Vân tỏa sáng.
Sở dĩ lợi hại như vậy, có thể dễ dàng đánh chết bảy người liên thủ, cũng không phải thực lực của hắn có đột phá thật lớn, mà là dùng thiên phú chi khí hình thành vòng tròn ba ngàn đại đạo, là gấp mười lần Chủ Tể Phù Ấn!
Sử dụng Chủ Tể Phù Ấn bình thường sẽ có thực lực tông chủ đỉnh phong, từ đó dùng nó hình thành vòng tròn đại đạo thì thực lực sẽ tăng lên, đạt tới cấp độ nửa bước chúa tể.
- Sở dĩ vòng tròn đại đạo của ta cường đại như thế, chỉ sợ có quan hệ với đan điền hình thái thứ ba.
Thấy mình hình thành vòng tròn đại đạo lợi hại như thế, Nhiếp Vân suy đoán trong lòng.
Trải qua quan sát tu luyện đại đạo và thiên phú đan điền nhiều ngày qua, hắn tìm được ba điểm khác nhau.
Thứ nhất, thiên phú có thể dung hợp, đại đạo không thể dung hợp.
Thứ hai, thiên phú bài danh top mười không thể đồng thời xuất hiện tại một thế giới, mà người lĩnh ngộ đại đạo bài danh top mười cũng không bị đối phương ảnh hưởng.
Thứ ba, thiên phú có thể hình thành thiên phú chi khí cho người khác mượn sử dụng, có thể giúp đối phương có lực lượng siêu cường trong thời gian ngắn, đại đạo không thể mượn như vậy, phương pháp duy nhất là Chủ Tể Phù Ấn, mà sử dụng Chủ Tể Phù Ấn đạt được năng lực đặc thù, dựa theo đan điền chi khí suy tính tối đa chỉ tương tự đan điền chi khí hình thái thứ nhất.
Chúa tể luyện chế vòng tròn đại đạo chỉ sánh bằng thiên phú chi khí hình thái thứ nhất, lúc này hắn sử dụng thiên phú chi khí hình thái thứ ba, uy lực tự nhiên thành gia tăng gấp bội!
Hắn không nghĩ tới lại gấp mười Chủ Tể Phù Ấn ah!
- Nếu như thiên phú chi khí hình thành vòng tròn đại đạo ngưng tụ thành Chủ Tể Phù Ấn và đưa cho người khác sử dụng, chẳng phải có thể tạo ra một đám đại quân nửa bước chúa tể trong thời gian ngắn?
Đôi mắt Nhiếp Vân sáng ngời.
Chủ Tể Phù Ấn có thể cho người ta thực lực cường đại trong thời gian ngắn, có được thực lực so với tông chủ, chính mình làm ra vòng tròn đại đạo lợi hại như thế, nếu cũng có thể phong ấn thành Chủ Tể Phù Ấn cho người khác sử dụng, như vậy không phải có được thực lực nửa bước chúa tể hay sao?
Trong nội tâm hưng phấn một hồi, cẩn thận suy nghĩ và lắc đầu.
Hắn hình thành vòng tròn đại đạo có quan hệ với đan điền, thực tế bởi vì có được thiên phú chi khí top mười, trừ chính hắn thì người khác không thể dùng, thực muốn tặng cho người khác, chỉ sợ thực lực không có tăng cường mà còn bị nổ chết.
- Vòng tròn đại đạo này do thiên phú chi khí của mình sáng tạo ra, sau thời gian sử dụng do bản thân khống chế, thời điểm không cần cũng có thể tùy ý che giấu nhưng lực lượng không biến mất
Không thể cho người khác mượn dùng, Nhiếp Vân không có uể oải, tiếp tục nhìn vòng tròn lực lượng trong người và tươi cười.
Sử dụng Chủ Tể Phù Ấn, bởi vì năng lực có hạn khống chế không nổi lực lượng, tối đa chỉ có thể dùng một ngày là tiêu hết lực lượng, vòng tròn đại đạo của hắn không có vấn đề này, muốn dùng thì dùng, không cần phải tùy ý ẩn nấp, bất cứ kẻ nào cũng không thể phát hiện ra.
Tuy thực lực của Nhiếp Vân bây giờ chỉ là hai ngàn tám trăm đại đạo nhưng vòng tròn đại đạo cũng tương đương lực lượng của hắn, cẩn thận tính ra sức chiến đấu của hắn tương đương với cường giả nửa bước Chúa Tể!
Loại thực lực này cho dù tại Tà Nguyệt Chí Tôn Vực cũng có thể tính là đỉnh phong.
- Nhìn xem Nhiếp Đồng thế nào!
Kiểm tra biến hóa trong thân thể, hắn đi tới trước mặt Nhiếp Đồng.
Lúc này thân thể Nhiếp Đồng cứng ngắc giống như người chết, ngay cả tim cũng ngừng đập, Nhiếp Vân vô cùng lo lắng khi nhìn thấy cảnh này.
- Nhất định là chiến đấu trong ý thức, tiến vào trong cơ thể hắn xem thế nào.
Do dự một lúc, linh hồn thoát ra khỏi cơ thể và tiến vào trong người đối phương.
Qua một lúc sau Nhiếp Vân đi vào thế giới kỳ lạ, trong thế giới này chỉ có một ngọn núi cao dốc đứng sắc bén, nó giống như một thanh cự kiếm cắm vào mặt đất.
Biết rõ đây là thức hải của Nhiếp Đồng, Nhiếp Vân không dám xằng bậy, hắn đáp xuống ngọn núi và nhìn lên, lập tức nhìn thấy hai thân ảnh đang chiến đấu.
Trên mặt đất có một thân ảnh gầy yếu đang ngồi, sắc mặt dữ tợn, trên đỉnh đầu hắn có một cái đầu lâu thỉnh thoảng thổi ra gió lạnh như lưỡi dao có thể xé rách linh hồn.
Khoanh chân ngồi chính là Nhiếp Đồng, đầu lâu cực lớn phía trên giống hắn như đúc đôi mắt đen nhánh và lạnh lùng như băng, vừa nhìn cũng biết là thế hệ sát phạt quả quyết.
- Quả nhiên là Tu La Vương đang tranh đấu với Nhiếp Đồng!
Thấy cảnh tượng như thế, sắc mặt Nhiếp Vân trầm xuống, thân thể nhảy lên cao.
- Nhiếp Đồng, ta tới giúp ngươi!
Vừa tiến lên một bước, ngón tay diễn biến vô số kiếm quang như mưa to gió lớn.
- Hừ!
Đầu lâu trên không trung cau mày, kiếm ý như mưa gió còn chưa tới trơớc mặt, đột nhiên Nhiếp Vân cảm thấy toàn thân cứng đờ bay ra ngoài.
Ý niệm của đầu lâu to lớn quang minh, không có chút sát cơ và lạnh như băng giống Tu La Vương lúc trước nhưng lại mang theo uy nghiêm và lực lượng không thể kháng cự, không cho phép kẻ nào phản kháng.
- Ca ca, đi mau, ngươi ở nơi này không thể giúp được gì đâu.
Ngồi dưới đất, Nhiếp Đồng nhìn thấy ca ca cho nên ý niệm của hắn truyền tới.
- Hiện tại ta và hắn tranh đoạt hỗn độn phong vương tán thành, giao phong ý thức như thế này không cho phép người ngoài xen vào, nếu như ngươi cưỡng ép hỗ trợ sẽ chỉ làm ta thất bại trong gang tấc, tất cả cố gắng sẽ tan vỡ.
- Tranh đoạt hỗn độn phong vương tán thành?
Nhiếp Vân sững sờ.
Hỗn độn phong vương là đại sự của hỗn độn, cả hỗn độn hải dương cũng chỉ có bốn cường giả phong vương, chẳng lẽ thứ này cũng có thể cướp đoạt?