Mục lục
Vô Tận Đan Điền​ - Nhiếp Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Ha ha, rốt cục trở lại phàm giới. . .

Nhiếp Vân ngẩng đầu nhìn lên, không gian chung quanh bạc nhược yếu kém, tùy tiện ra sức là có thể xé rách nhưng sâu trong xương cốt lại có cảm giác quen thuộc, nó làm hắn có cảm giác nhiệt huyết sôi trào.

Nơi này là căn nguyên của hắn.

Là địa phương hắn làm người hai thế giới rong ruổi.

Nhìn thấy bộ dạng thất thố của Nhiếp Vân, Đạm Thai Lăng Nguyệt biết rõ cảm thụ của hắn, nàng chỉ cười nhạt và không nói nhiều.

- Đi thôi, đi Hóa Vân Tông!

Cũng đã thổ lộ tình cảm trong lòng, Nhiếp Vân khẽ cười một tiếng, thân ảnh hai người biến mất tại chỗ.

Đệ nhát tông môn Hóa Vân Tông của đại lục Phù Thiên đang huyên náo, bởi vì hiện tại đang tổ chức thi đấu.

Tám đại tông môn xác nhập thành một, vô số đệ tử thiên tài tụ tập tại Lăng Tiêu đỉnh thi đấu với nhau.

- Thiên Khung Kiếm của ta đã tu luyện tới đệ tam thức, tin tưởng lần thi đấu này chắc chắn có thể đạt được thành tích tốt!

- Hừ, ta tu hành Vũ Thần quyền sắp đạt đến thức thứ tư, ngươi có thể so với ta sao?

- Nghe nói chưa? Thi đấu lần này đạt tới top mười sẽ được trưởng lão tông môn dẫn đi quốc gia yêu nhân săn giết yêu nhân, tôi luyện thực lực!

- Ta sớm nghe nói quốc gia yêu nhân có bảo vật vô cùng vô tận, nhất là yêu hạch, nó có trợ giúp cực lớn với tu luyện, có thể tiến vào trong đó săn giết yêu nhân, về sau thực lực nhất định có thể tăng lên rất mạnh.

- Cho nên top mười này ta nhất định phải đạt được.

- Ta cũng tình thế bắt buộc!

Nhiếp Vân và Đạm Thai Lăng Nguyệt đi giữa đám người giống như đi vào không gian song song, căn bản không có người phát hiện.

Lúc này Hóa Vân Tông đã cường đại hơn so với hai năm trước, trước kia xâm nhập quốc gia yêu nhân, săn giết yêu nhân, cho dù cường giả Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh cũng phải cân nhắc liên tục, mà bây giờ một ít thanh niên tuấn tài đã dám tổ chức đoàn thể tiến vào.

Xem ra lúc trước không diệt sát quốc gia yêu nhân là đúng, nơi này đã là nơi thí luyện tốt nhất với đệ tử Hóa Vân Tông, là nơi đào thải tốt nhất.

- Các ngươi là người nào? Tiềm hành vào Hóa Vân Tông có mục đích gì?

Vào lúc hai người cảm khái Hóa Vân Tông biến hóa suốt hai năm thật lớn, đột nhiên có tiếng hét lớn vang lên, một nữ hài đứng trước mặt hai người, nàng nhíu đôi mi thanh tú, lòng bàn tay cầm một thanh trường kiếm bắn ra hàn quang sáng ngời.

Nữ hài chừng mười bốn mười lăm tuổi, làn da trắng nõn, dung mạo xinh đẹp, tuy hơi có vẻ non nớt nhưng nhìn cử chỉ phong độ, chỉ cần lớn lên sẽ là mỹ nữ cùng cấp bậc với Lạc Khuynh Thành.



- Ân? Ngươi nhìn thấy chúng ta?

Thấy bộ dạng của nữ hài, Nhiếp Vân có phần kinh ngạc.

Hắn và Đạm Thai Lăng Nguyệt đang thi triển pháp môn tàng hình không lợi hại nhưng linh hồn cường đại phong tỏa không gian, đừng nói nữ hài tu vi không cao, cho dù Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh đỉnh phong, thậm chí Toái Thần Cảnh có tới cũng đừng mong nhìn thấy bọn họ mảy may.

- Hừ, chẳng lẽ tàng hình muốn gây bất lợi với Hóa Vân Tông của ta? Nhanh nói các ngươi là người nào, bằng không ta sẽ thông tri Nhiếp tông chủ và Khuynh Thành sư phụ đánh chết các ngươi!

Trường kiếm của nữ hài câấn động, quát.

- Khuynh Thành sư phụ? Chẳng lẽ Lạc Khuynh Thành là sư phụ ngươi?

Thấy bộ dạng cô bé như vậy, Nhiếp Vân sinh ra tâm tư trêu đùa, hắn cũng không nóng nảy cho thấy thân phận, lúc này trêu chọc nàng.

- Sư phụ Lạc Khuynh Thành của ta là Phù Thiên đệ nhất cao thủ, hai người các ngươi hiện tại rời đi ta có thể không bẩm báo sư phụ, nếu không, sư phụ ta xuất hiện thì các ngươi hẳn phải chết không nghi ngờ!

Nữ hài quát.

- Phù Thiên đệ nhất cao thủ?

Nhiếp Vân cười to.

Hai năm trước khi đi, thực lực Lạc Khuynh Thành cho dù đỉnh phong, hơn nữa thể chất đặc thù, lại có đầy đủ Tiên Thiên linh khí, trở thành đệ nhất cao thủ đại lục Phù Thiên cũng không khó.

- Cười cái gì cười? Sư phụ ta là thê tử đệ nhất tổ sư Nhiếp Vân Hóa Vân Tông, có lẽ ngươi nghe nói qua về Nhiếp Vân tổ sư a, tung hoành thiên địa vô địch thủ, là nhân vật siêu tuyệt, ngay cả Thiên Yêu Thánh Hoàng cũng có thể bắt làm nô lệ, hắn còn lưu thủ đoạn trong Hóa Vân Tông, cho dù thần linh hàng lâm cũng không chiếm được chỗ tốt, còn không mau đi, chẳng lẽ thật muốn chết?

Nói tới Nhiếp Vân tổ sư, vẻ mặt nữ hài kiêu ngạo và tự hà.

Nhiếp Vân nhất thống đại lục Phù Thiên, xâm nhập quốc gia yêu nhân và bắt giữ Thiên Yêu Thánh Hoàng đã trở thành truyền thuyết trên đại lục Phù Thiên, mỗi một nhân loại đều dùng chuyện này làm kiêu ngạo.

- Thê tử Nhiếp Vân? Lạc Khuynh Thành lúc nào thành thê tử Nhiếp Vân?

Nhiếp Vân nhìn Đạm Thai Lăng Nguyệt bên cạnh, hắn đổ mồ hôi lạnh.

- Hì hì!

Đạm Thai Lăng Nguyệt bên cạnh cũng không tức giận, nàng cười nhạt, trong mắt mang theo trêu đùa.

- Sư phụ kết hôn lúc nào ta không biết nhưng sư phụ và Nhiếp Vân tổ sư rất ân ái, cho dù thực lực của ngươi rất mạnh không sợ sư phụ, nhưng các ngươi không phải đối thủ của Nhiếp Vân tổ sư.

Nữ hài thấy hai người bất vi sở động, do dự một chút và quát lên.

Xem ra nàng cũng biết thực lực hai người rất mạnh, có lẽ không kém gì sư phụ nàng, trong tình thế cấp bách liền mang Nhiếp Vân tổ sư ra.



- Tổ sư Nhiếp Vân của các ngươi sớm chết rồi.

Nhiếp Vân cười nói.

- Chết? Làm càn, tổ sư lão nhân gia,thực lực thông thiên, làm sao có thể chết chứ?

Nữ hài tức giận đỏ mặt.

- Không chết? Không chết sao, ngươi gặp qua hắn chưa?

Nhiếp Vân hỏi lại.

- Việc này...

Nữ hài nháy mắt.

Đúng thế, từ khi nàng tiến vào Hóa Vân Tông thời gian không ngắn nhưng chưa từng gặp qua tổ sư Nhiếp Vân truyền kỳ.

Nhiếp Vân tiến vào Linh giới là cơ mật cao nhất của Hóa Vân Tông, chỉ có một chút siêu cấp cao thủ mới có tư cách biết rõ, nàng chỉ là đệ tử cho nên không cơ tư cách

biết được.

Lại nói cho dù nói về Linh giới thì nàng cũng không biết.

- Ha ha! Chúng ta đi thôi!

Thấy nàng mê hoặc, Nhiếp Vân cười ha ha kéo Đạm Thai Lăng Nguyệt rời đi.


Hai người biến mất trước mặt nữ hài.


Vừa rồi chỉ cảm thấy nàng đáng yêu, trêu chọc nàng một chút, lần này tàng hình cho dù nàng có được thiên phú đặc thù cũng không nhìn thấy.


- Thiên nhãn sư hình thái thứ tư!


Sau khi nữ hài rời đi, Nhiếp Vân cười nói.


- Ân!


Đạm Thai Lăng Nguyệt gật gật đầu.


Trước kia kỹ xảo tàng hình của hai người không cao nhưng người bình thường không phát hiện ra, cô bé này có thể nhìn rõ ràng như vậy, chỉ nói rõ một sự kiện... Có được thiên phú thiên nhãn sư!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK