- Thiên Tiên? Còn sớm lắm, chỉ là vừa đột phá Tiên Thể cảnh mà thôi, bất quá... Thiên Tiên sơ kỳ gặp gỡ ta, cũng có thể một quyền đánh chết!
Nhiếp Vân nở nụ cười, lộ ra hàm răng trắng noãn.
- Thiên Tiên sơ kỳ cũng có thể một quyền đánh chết?
Không chỉ Mẫn Tích Tích cảm thấy quáng mắt, ngay cả Trầm Hùng, Trầm Giai Dung cũng miệng mở thật to, thiếu chút nữa huyết nhổ ra.
Thiên Tiên cùng Chân Tiên là hào rộng khó có thể vượt qua, trước cái hào rộng này, người lại thiên tài cũng không thể vượt qua, thiếu niên trước mắt này chẳng những vượt qua, mới ở Tiên Thể cảnh liền có thể đánh chết Thiên Tiên, cũng quá biến thái đi à nha!
Đương nhiên, bọn hắn đối với Nhiếp Vân nói, là không có hoài nghi, bởi vì thiếu niên trước mắt không phải người ưa thích nói mạnh miệng.
- Ta bế quan bao lâu rồi?
Thấy mấy người biểu lộ, Nhiếp Vân biết bọn hắn nghĩ cái gì, cũng không giải thích, theo miệng hỏi.
- Bảy canh giờ rồi, hiện tại đã đến xế chiều ngày hôm sau!
Trầm Hùng nói.
Nghe được hắn nói, Nhiếp Vân ngẩng đầu nhìn lại, quả nhiên thấy mặt trời ngã về tây, đã đến buổi chiều ngày hôm sau.
- Tích Tích, đám người Mẫn Ngạn thành chủ nên sắp tới rồi, ngươi bảo bọn hắn tới đi!
Nhiếp Vân phân phó một tiếng.
Hắn cưỡi Tường Long Mã tốc độ bay nhanh, vượt xa Giao Long Mã bình thường, đã sớm đến, dựa theo thời gian suy tính, bọn người Mẫn Ngạn cũng không sai biệt lắm nên đến rồi.
- Ta đã nhờ Trầm Hùng thúc thúc phái người đi đón rồi, chỉ cần bọn hắn vừa đến, nhất định sẽ được mang đến nơi đây!
Mẫn Tích Tích vừa cười vừa nói.
- Vậy tốt! Ta lại củng cố tu vi thoáng một phát, chờ bọn hắn đến, trực tiếp ở cửa ra vào gọi ta là được!
Nhiếp Vân gật đầu, lần nữa lắc mình trở về gian phòng.
Lần này đột phá, không có tường vân xuất hiện gì, để cho hắn có chút thất vọng, bất quá, tường vân có tính tùy cơ hội rất lớn, liên tục đi ra nhiều lần, cũng không thể mỗi lần đều xuất hiện a!
Sở dĩ sốt ruột trở lại Bắc Đẩu tinh cung, là vì cảm ứng lão tửu quỷ rốt cục đột phá cực hạn, đạt đến Tiên Lực cảnh.
Lúc này hai mắt của lão tửu quỷ ẩn ẩn, tuy sinh mệnh lực không có đột phá quá lớn, nhưng cả người thoạt nhìn trẻ lại không ít, linh hồn cũng rốt cục đột phá chín trăm chín mươi chín áp chế, đạt đến một ngàn năm trăm thê độ.
- Ngươi vừa mới đột phá, tu vi còn không có triệt để củng cố, không vội đi ra ngoài!
Bắc Đẩu tinh cung độc lập thành một không gian, ở chỗ này có thể ngăn cách lôi kiếp, lão tửu quỷ không giống Nhiếp Vân, chỉ bằng vào thân thể có thể khiêng qua kiếp số. Vạn nhất hắn ngăn cản không nổi, rất có thể sẽ bị chôn sống đánh chết, còn không bằng ở lại chỗ này, đợi tu vi triệt để củng cố lại đi ra.
- Ân!
Lão tửu quỷ cũng minh bạch đạo lý này, gật đầu tiếp tục tu luyện.
Thấy hắn tu luyện, Nhiếp Vân ngồi dưới đất củng cố thực lực thoáng một phát, cổ tay khẽ đảo, lấy ra Thạch đồ từ trong tay Hắc Ngư trộm được.
Trước kia ở Đế Dương đấu giá thành còn không nhìn rõ ràng, hiện tại cầm ở trong lòng bàn tay, lập tức cảm thấy một cổ khí tức cổ xưa lan tràn, để cho người có loại cảm giác quan sát lịch sử, thế sự xoay vần.
- Đồ văn phía trên này, không phải trận pháp, cũng không phải ngôn ngữ đặc thù, rốt cuộc là cái gì?
Trên phiến đá rậm rạp chằng chịt đều là đồ văn, càng xem Nhiếp Vân càng nghi hoặc.
Nếu như đây là trận pháp mà nói, bằng vào thiên phú Trận Pháp sư của hắn, đơn giản có thể nhìn ra, là ngôn ngữ đặc thù mà nói, bằng vào thiên phú Thiên Nhĩ sư cũng nhất định có thể nghe được, nhưng đồ vật trước mắt này rất hiển nhiên không phải.
- Nhìn đường vân rậm rạp chằng chịt giống như địa đồ, chẳng lẽ là địa đồ ở địa phương nào đó?
Nhìn một hồi, Nhiếp Vân cảm thấy Thạch đồ này có chút giống địa đồ, bất quá đến cùng có phải hay không, thì trước khi không có gặp địa hình cùng loại, còn không dám khẳng định.
- Được rồi, nhìn xem thi thể Tu La đối với ta có trợ giúp hay không!
Nghiên cứu không ra, Nhiếp Vân liền buông tha, lấy thi thể của Hắc Ngư ra.
Tu La, chủng tộc đáng sợ nhất của Chư Thiên vạn giới, Tu La Binh bình thường huyết mạch có thể so với Tiểu Long, nếu như có thể cẩn thận nghiên cứu một chút, về sau cho dù chống lại, cũng không cần sợ hãi như vậy.
Thi thể Hắc Ngư chắc chắn như tấm chắn, toàn thân cơ bắp tỉ mỉ rắn chắc, tựa hồ so với Ma Nhân còn cường đại hơn, Thiên Nhãn nhìn đi, cốt cách toàn thân giống như kim cương, tùy tiện lấy ra một cây, cũng có thể chế ra một kiện Tiên khí trung phẩm.
Có thể nói thân hình Tu La khắp nơi là bảo, nhưng mỗi dạng đều ẩn chứa Tu La Sát khí đậm đặc, làm cho không người nào có thể chống cự.
Không trung tùy tiện tán dật ra sát khí cũng có thể để cho Khu Tu sư luống cuống tay chân, huống chi là một con Tu La chính thức.
- Nhìn bộ dạng của thằng này, tối đa chỉ là Tu La Binh...
Cẩn thận nghiên cứu một hồi, Nhiếp Vân phán đoán.
Nếu như là Tu La Tướng, bản chất sinh mệnh rất cao, chỉ sợ vừa ra đời thì có thực lực Chân Tiên, cũng không phải đến bây giờ chỉ có Tiên Thể cảnh.
Bất quá, một Tiên Thể cảnh có thể bộc phát ra sức chiến đấu Chân Tiên đỉnh phong, năng lực vượt cấp chiến đấu này, cho dù kém mình, cũng không kém nhiều rồi.
- Nhìn xem có thể luyện hóa thi thể này thành khôi lỗi hay không...
Trong nội tâm Nhiếp Vân đột nhiên khẽ động, một cách nghĩ can đảm xông ra.
Nếu như có thể luyện hóa thi thể Tu La thành khôi lỗi, thời điểm cùng người chiến đấu, đột nhiên đánh lén ra tay, tuyệt đối có thể làm cho lực chiến đấu của mình bạo tăng gấp bội.
Không nói cái khác, chỉ Tu La Sát khí công kích, cũng không phải là người bình thường có thể chống cự, mặc dù Tiên cấp đệ tứ trọng Thiên Tiên cảnh, gặp được sát khí nồng đậm đập vào mặt, đồng dạng cũng sẽ ở trong thời gian ngắn lâm vào hỗn loạn.
- Thử xem!
Nghĩ đến liền làm, Nhiếp Vân bình tâm tĩnh khí, tinh thần khẽ động tràn vào thi thể Hắc Ngư.
Xì xì xì xì...
Tiên lực vừa xâm nhập, Nhiếp Vân lập tức phát hiện thi thể Hắc Ngư giống như thâm uyên, có thể không hạn chế dung nạp Tiên lực, căn bản không có cực hạn.
- Như vậy không được, cho dù Tiên lực hao hết, cũng không có khả năng luyện thi thể thành thứ thuộc về mình, linh hồn vào ở thử xem!
Không cách nào luyện hóa như bảo vật, Nhiếp Vân nghĩ tới linh hồn khống chế.
Tuy không luyện hóa, linh hồn khống chế sẽ xuất hiện rất nhiều phiền toái, cũng không linh hoạt bằng luyện hóa trước, nhưng hắn vẫn muốn thử một chút.
Nhiếp Vân nở nụ cười, lộ ra hàm răng trắng noãn.
- Thiên Tiên sơ kỳ cũng có thể một quyền đánh chết?
Không chỉ Mẫn Tích Tích cảm thấy quáng mắt, ngay cả Trầm Hùng, Trầm Giai Dung cũng miệng mở thật to, thiếu chút nữa huyết nhổ ra.
Thiên Tiên cùng Chân Tiên là hào rộng khó có thể vượt qua, trước cái hào rộng này, người lại thiên tài cũng không thể vượt qua, thiếu niên trước mắt này chẳng những vượt qua, mới ở Tiên Thể cảnh liền có thể đánh chết Thiên Tiên, cũng quá biến thái đi à nha!
Đương nhiên, bọn hắn đối với Nhiếp Vân nói, là không có hoài nghi, bởi vì thiếu niên trước mắt không phải người ưa thích nói mạnh miệng.
- Ta bế quan bao lâu rồi?
Thấy mấy người biểu lộ, Nhiếp Vân biết bọn hắn nghĩ cái gì, cũng không giải thích, theo miệng hỏi.
- Bảy canh giờ rồi, hiện tại đã đến xế chiều ngày hôm sau!
Trầm Hùng nói.
Nghe được hắn nói, Nhiếp Vân ngẩng đầu nhìn lại, quả nhiên thấy mặt trời ngã về tây, đã đến buổi chiều ngày hôm sau.
- Tích Tích, đám người Mẫn Ngạn thành chủ nên sắp tới rồi, ngươi bảo bọn hắn tới đi!
Nhiếp Vân phân phó một tiếng.
Hắn cưỡi Tường Long Mã tốc độ bay nhanh, vượt xa Giao Long Mã bình thường, đã sớm đến, dựa theo thời gian suy tính, bọn người Mẫn Ngạn cũng không sai biệt lắm nên đến rồi.
- Ta đã nhờ Trầm Hùng thúc thúc phái người đi đón rồi, chỉ cần bọn hắn vừa đến, nhất định sẽ được mang đến nơi đây!
Mẫn Tích Tích vừa cười vừa nói.
- Vậy tốt! Ta lại củng cố tu vi thoáng một phát, chờ bọn hắn đến, trực tiếp ở cửa ra vào gọi ta là được!
Nhiếp Vân gật đầu, lần nữa lắc mình trở về gian phòng.
Lần này đột phá, không có tường vân xuất hiện gì, để cho hắn có chút thất vọng, bất quá, tường vân có tính tùy cơ hội rất lớn, liên tục đi ra nhiều lần, cũng không thể mỗi lần đều xuất hiện a!
Sở dĩ sốt ruột trở lại Bắc Đẩu tinh cung, là vì cảm ứng lão tửu quỷ rốt cục đột phá cực hạn, đạt đến Tiên Lực cảnh.
Lúc này hai mắt của lão tửu quỷ ẩn ẩn, tuy sinh mệnh lực không có đột phá quá lớn, nhưng cả người thoạt nhìn trẻ lại không ít, linh hồn cũng rốt cục đột phá chín trăm chín mươi chín áp chế, đạt đến một ngàn năm trăm thê độ.
- Ngươi vừa mới đột phá, tu vi còn không có triệt để củng cố, không vội đi ra ngoài!
Bắc Đẩu tinh cung độc lập thành một không gian, ở chỗ này có thể ngăn cách lôi kiếp, lão tửu quỷ không giống Nhiếp Vân, chỉ bằng vào thân thể có thể khiêng qua kiếp số. Vạn nhất hắn ngăn cản không nổi, rất có thể sẽ bị chôn sống đánh chết, còn không bằng ở lại chỗ này, đợi tu vi triệt để củng cố lại đi ra.
- Ân!
Lão tửu quỷ cũng minh bạch đạo lý này, gật đầu tiếp tục tu luyện.
Thấy hắn tu luyện, Nhiếp Vân ngồi dưới đất củng cố thực lực thoáng một phát, cổ tay khẽ đảo, lấy ra Thạch đồ từ trong tay Hắc Ngư trộm được.
Trước kia ở Đế Dương đấu giá thành còn không nhìn rõ ràng, hiện tại cầm ở trong lòng bàn tay, lập tức cảm thấy một cổ khí tức cổ xưa lan tràn, để cho người có loại cảm giác quan sát lịch sử, thế sự xoay vần.
- Đồ văn phía trên này, không phải trận pháp, cũng không phải ngôn ngữ đặc thù, rốt cuộc là cái gì?
Trên phiến đá rậm rạp chằng chịt đều là đồ văn, càng xem Nhiếp Vân càng nghi hoặc.
Nếu như đây là trận pháp mà nói, bằng vào thiên phú Trận Pháp sư của hắn, đơn giản có thể nhìn ra, là ngôn ngữ đặc thù mà nói, bằng vào thiên phú Thiên Nhĩ sư cũng nhất định có thể nghe được, nhưng đồ vật trước mắt này rất hiển nhiên không phải.
- Nhìn đường vân rậm rạp chằng chịt giống như địa đồ, chẳng lẽ là địa đồ ở địa phương nào đó?
Nhìn một hồi, Nhiếp Vân cảm thấy Thạch đồ này có chút giống địa đồ, bất quá đến cùng có phải hay không, thì trước khi không có gặp địa hình cùng loại, còn không dám khẳng định.
- Được rồi, nhìn xem thi thể Tu La đối với ta có trợ giúp hay không!
Nghiên cứu không ra, Nhiếp Vân liền buông tha, lấy thi thể của Hắc Ngư ra.
Tu La, chủng tộc đáng sợ nhất của Chư Thiên vạn giới, Tu La Binh bình thường huyết mạch có thể so với Tiểu Long, nếu như có thể cẩn thận nghiên cứu một chút, về sau cho dù chống lại, cũng không cần sợ hãi như vậy.
Thi thể Hắc Ngư chắc chắn như tấm chắn, toàn thân cơ bắp tỉ mỉ rắn chắc, tựa hồ so với Ma Nhân còn cường đại hơn, Thiên Nhãn nhìn đi, cốt cách toàn thân giống như kim cương, tùy tiện lấy ra một cây, cũng có thể chế ra một kiện Tiên khí trung phẩm.
Có thể nói thân hình Tu La khắp nơi là bảo, nhưng mỗi dạng đều ẩn chứa Tu La Sát khí đậm đặc, làm cho không người nào có thể chống cự.
Không trung tùy tiện tán dật ra sát khí cũng có thể để cho Khu Tu sư luống cuống tay chân, huống chi là một con Tu La chính thức.
- Nhìn bộ dạng của thằng này, tối đa chỉ là Tu La Binh...
Cẩn thận nghiên cứu một hồi, Nhiếp Vân phán đoán.
Nếu như là Tu La Tướng, bản chất sinh mệnh rất cao, chỉ sợ vừa ra đời thì có thực lực Chân Tiên, cũng không phải đến bây giờ chỉ có Tiên Thể cảnh.
Bất quá, một Tiên Thể cảnh có thể bộc phát ra sức chiến đấu Chân Tiên đỉnh phong, năng lực vượt cấp chiến đấu này, cho dù kém mình, cũng không kém nhiều rồi.
- Nhìn xem có thể luyện hóa thi thể này thành khôi lỗi hay không...
Trong nội tâm Nhiếp Vân đột nhiên khẽ động, một cách nghĩ can đảm xông ra.
Nếu như có thể luyện hóa thi thể Tu La thành khôi lỗi, thời điểm cùng người chiến đấu, đột nhiên đánh lén ra tay, tuyệt đối có thể làm cho lực chiến đấu của mình bạo tăng gấp bội.
Không nói cái khác, chỉ Tu La Sát khí công kích, cũng không phải là người bình thường có thể chống cự, mặc dù Tiên cấp đệ tứ trọng Thiên Tiên cảnh, gặp được sát khí nồng đậm đập vào mặt, đồng dạng cũng sẽ ở trong thời gian ngắn lâm vào hỗn loạn.
- Thử xem!
Nghĩ đến liền làm, Nhiếp Vân bình tâm tĩnh khí, tinh thần khẽ động tràn vào thi thể Hắc Ngư.
Xì xì xì xì...
Tiên lực vừa xâm nhập, Nhiếp Vân lập tức phát hiện thi thể Hắc Ngư giống như thâm uyên, có thể không hạn chế dung nạp Tiên lực, căn bản không có cực hạn.
- Như vậy không được, cho dù Tiên lực hao hết, cũng không có khả năng luyện thi thể thành thứ thuộc về mình, linh hồn vào ở thử xem!
Không cách nào luyện hóa như bảo vật, Nhiếp Vân nghĩ tới linh hồn khống chế.
Tuy không luyện hóa, linh hồn khống chế sẽ xuất hiện rất nhiều phiền toái, cũng không linh hoạt bằng luyện hóa trước, nhưng hắn vẫn muốn thử một chút.