Ầm!
Diệp Kiếm Tinh bay ngược về phía sau lần nữa, lần này hắn bị thương quá nặng cho nên xương cốt toàn thân đứt gãy vài chỗ, nội tạng cũng bị trọng thương rất lớn, miệng, mũi, tai, mắt, thất khiếu chảy máu.
Bạt là thi thể tiền bối Phụng Ca của Kiếm Thần Tông nuôi dưỡng mà thành, trong căn cốt không có chán ghét với đệ tử Kiếm Thần Tông, tuy một trảo uy lực không nhỏ nhưng nó lưu thủ không có đánh chết Diệp Kiếm Tinh.
- Loại quái vật như ngươi phải đánh chết, vì tông môn có chết vô hối.
Lại giãy dụa đứng lên lần nữa, toàn thân Diệp Kiếm Tinh là máu, trong ánh mắt mang theo chiến ý bốc cháy dữ dội, hắn càng điên cuồng hơn trước.
- Dũng mãnh, điên cuồng, vứt bỏ tất cả sinh tử!
Vì tông môn có chết vô hối...
Nhìn thấy biết rõ hẳn phải chết nhưng vẫn không lui về phía sau, nội tâm Nhiếp Vân chấn động mạnh, đôi mắt càng ngày càng sáng.
Kiếm, sắc bén vô song, binh chi vương giả!
Kiếm, dũng cảm tiến tới, bất khuất!
Nương theo lĩnh ngộ với kiếm càng ngày càng nhiều, vào lúc này có âm thanh gì đó vang lên, trong cổ họng, trên người, xương cốt của hắn sinh ra tiếng gào to.
- Biết rõ không địch lại cứ dứt khoát chết đi, thà gãy không cong, dũng cảm tiến tới, đây là kiếm đạo!
Ầm ầm!
Âm thanh trầm thấp chậm chạp giống như trình bày hàm nghĩa kiếm đạo, một đạo kiếm quang bắn ra từ đầu Nhiếp Vân, kiếm đạo đan điền vận chuyển chậm chạp nhưng lại có biến hóa về chất.
Răng rắc!
Răng rắc!
Kiếm đạo chi khí trong kiếm đạo đan điền nương theo lĩnh ngộ của Nhiếp Vân biến thành một thanh trường kiếm, nó rút kiếm ra khỏi vỏ sau đó bắn ra hào quang chói mắt không sợ sinh tử.
...
- Diệp Kiếm Tinh và Văn Siêu chắc đã tìm được mộ Phụng Ca, nhất định có thể nhìn thấy thi khí tán dật ra ngoài, đến lúc đó nhất định sẽ ném ấn phù trấn áp ta cho vào trong mộ địa.
- Bởi như vậy chẳng khác nào hoàn thành bước cuối cùng nuôi dưỡng Bạt, triệt để kích hoạt nó từ trong ngủ say.
Ở một hướng khác trong tế tự chi địa có bóng dáng uyển chuyển tiến lên phía trước.
Bóng người này đi lộ tuyến phi thường cổ quái, cũng không phải đi thẳng mà là đi hình chữ “Chi”, tuy không chậm nhưng thân ảnh như ẩn như hiển tỏng tế tự chi địa, là tồn tại nhưng giống như không tồn tại, đi chung quanh tới lui nhưng đám sinh linh hồn binh lại không nhìn thấy nàng.
Hô!
Bóng người dừng lại, hất mái tóc về phía sau lộ ra dung mạo mỹ lệ kinh người.
Tông chủ Kiếm Thần Tông Vân Huyên!
Lúc này gương mặt Vân Huyên đỏ hồng, trong hai mắt bắn ra hào quang hưng phấn khó ngăn cản nhìn về một hướng.
- Một khi Bạt thanh tỉnh, nhất định sẽ hấp dẫn cả tế tự chi địa chú ý, tất cả kiếm linh sẽ chú ý và tập trung vào người cương thi yêu vương, thời điểm này Kiếm Thần chi tâm vì bảo vệ tế tự chi địa của tông môn, lực phòng ngự nhất định sẽ giảm xuống rất nhiều, ta lại dùng thân phận tông chủ đương đại Kiếm Thần Tông xuất hiện, ta tỏ ý muốn chế ngự Bạt... Nhất định có thể đạt được tán thành!
- Đạt được Kiếm Thần chi tâm tán thành sẽ tìm được Kiếm Thần chi môn, có thể đạt được toàn bộ truyền thừa của lão tổ lưu lại, mặc dù không thể trở thành kiếm đạo sư nhưng thực lực nhất định tăng mạnh, đột phá gông cùm Nạp Hư Cảnh, ít nhất sẽ đạt tới Phá Không Cảnh đỉnh phong!
- Lúc này khẳng định Bạt sẽ náo lớn, vô thượng trưởng lão cũng sẽ chạy tới, lúc này ta tại ra mặt... Ha ha, ta nuôi dưỡng Bạt năm mươi năm đã biến thành khôi lỗi chỉ nghe theo lệnh của ta, đến lúc đó chỉ cần hơi thit riển thủ đoạn sẽ làm người ta không nhìn ra, còn tưởng rằng là ta tốn hết tâm huyết thuyết phục nó!
- Đạt được Kiếm Thần chi tâm tán thành, đạt được lão tổ truyền thừa, lại thuyết phục Bạt thực lực Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh trung kỳ... Thanh danh của ta sẽ đạt tới đỉnh phong!
- Thời điểm này cho dù vô thượng trưởng lão cũng không thể làm gì ta, ta lại ra lệnh đối phó Hóa Vân Tông, bọn họ nhất định không có ý kiến.
- Như vậy cả đại lục Phù Thiên phải run rẩy dưới chân của ta.
Xiết chặc nắm đấm, Vân Huyên lại cân nhắc kế hoạch của mình lần nữa, tất cả không chê vào đâu được, lúc này nàng hít sâu một hơi, thân thể liên tục nhảy lên vài cái đi vào địa phương trung tâm của tế tự chi địa, nàng vẽ một cái, không trung nứt vỡ.
Vèo!
Vân Huyên chui vào.
Sau một khắc nàng xuất hiện trong không gian kín, không gian cũng không lớn, nó liên thông với hư không loạn lưu, chính giữa có một trái tim đang đập, nó vẫn còn sống.
Trái tim đập một cái liền tỏa ra khí tức vạn kiếm thần phục, đại biểu kiếm đạo chân chính xuyên qua cổ kim.
- Tông chủ Kiếm Thần Tông đời năm trăm ba mươi tám Vân Huyên đến đây bái kiến Thần Kiếm lão tổ!
Lúc này Vân Huyên quỳ bái trên mặt đất, chưởng giáo ấn chấn động chiếu sáng dung mạo của nàng.
Ông!
Dường như trái tim nghe hiểu cho nên chấn động, một đạo hào quang màu đỏ bao phủ chưởng giáo ấn, cả hai chậm rãi giao hòa giống như tiến hành trao đổi.
Một lát sau chưởng giáo ấn nhiễm hào quang màu đỏ bay vào trong lòng bàn tay Vân Huyên.
- Đa tạ lão tổ!
Tiếp nhận chưởng giáo ấn, sắc mặt Vân Huyên đỏ lên, thân thể đứng thẳng.
Chưởng giáo ấn lại vào trong tay nàng đã nói rõ lão tổ Kiếm Thần chi tâm tán thành thân phận chưởng giáo của nàng.
Hơn năm trăm chưởng giáo Kiếm Thần Tông có thể đạt được lão tổ tán thành cũng chỉ có hơn mười vị, đối với Vân Huyên mà nói đây là vinh dự thật lớn.
- Bẩm lão tổ, chắc hẳn ngài cũng phát hiện trong tế tự chi địa xuất hiện một đầu cương thi yêu vương, nó có thực lực Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh trung kỳ, vì bảo hộ tông môn không bị hủy trong tay ta, Vân Huyên hy vọng có thể đạt được lão tổ tán thành, tìm được Kiếm Thần chi môn, đạt được truyền thừa, ra tay áp chế Bạt thần phục.
Vân Huyên ôm quyền đứng trước mặt trái tim, nàng lộ ra thần thái chính trực, trong mắt tràn ngập quả cảm dũng cảm và kiên định.
- Tất cả vì tông môn, kính xin lão tổ thành toàn!
Phù phù phù phù!
Trái tim đang đập trên không trung làm như không nghe hiểu nàng nói, cũng đang tiến hành suy nghĩ.
- Tuy Vân Huyên là nữ tử nhưng vẫn cố gắng chấn hưng Kiếm Thần Tông, hiện tại tông môn gặp đại nạn, Kiếm Thần Chi Kiếm bị ác nhân trộm đi, tượng đá kiếm đạo đan điền cũng mất đi tung tích, kính xin lão tổ mau chóng đă ra quyết định,
Vân Huyên làm như vậ cũng không phải vì dã tâm và thực lực, hoàn toàn vì tông môn!
Vân Huyên lại cúi đầu, vẻ mặt thành kính.
Đông đông đông!
Nhưng vào lúc này mặt đất bên ngoài như bị voi đạp phát ra chấn động và nổ mạnh như sấm sét, ngay sau đó tất cả kiếm linh dường như phát hiện yêu nhân dị tộc nên bắn ra kiếm khí của mình.&
Diệp Kiếm Tinh bay ngược về phía sau lần nữa, lần này hắn bị thương quá nặng cho nên xương cốt toàn thân đứt gãy vài chỗ, nội tạng cũng bị trọng thương rất lớn, miệng, mũi, tai, mắt, thất khiếu chảy máu.
Bạt là thi thể tiền bối Phụng Ca của Kiếm Thần Tông nuôi dưỡng mà thành, trong căn cốt không có chán ghét với đệ tử Kiếm Thần Tông, tuy một trảo uy lực không nhỏ nhưng nó lưu thủ không có đánh chết Diệp Kiếm Tinh.
- Loại quái vật như ngươi phải đánh chết, vì tông môn có chết vô hối.
Lại giãy dụa đứng lên lần nữa, toàn thân Diệp Kiếm Tinh là máu, trong ánh mắt mang theo chiến ý bốc cháy dữ dội, hắn càng điên cuồng hơn trước.
- Dũng mãnh, điên cuồng, vứt bỏ tất cả sinh tử!
Vì tông môn có chết vô hối...
Nhìn thấy biết rõ hẳn phải chết nhưng vẫn không lui về phía sau, nội tâm Nhiếp Vân chấn động mạnh, đôi mắt càng ngày càng sáng.
Kiếm, sắc bén vô song, binh chi vương giả!
Kiếm, dũng cảm tiến tới, bất khuất!
Nương theo lĩnh ngộ với kiếm càng ngày càng nhiều, vào lúc này có âm thanh gì đó vang lên, trong cổ họng, trên người, xương cốt của hắn sinh ra tiếng gào to.
- Biết rõ không địch lại cứ dứt khoát chết đi, thà gãy không cong, dũng cảm tiến tới, đây là kiếm đạo!
Ầm ầm!
Âm thanh trầm thấp chậm chạp giống như trình bày hàm nghĩa kiếm đạo, một đạo kiếm quang bắn ra từ đầu Nhiếp Vân, kiếm đạo đan điền vận chuyển chậm chạp nhưng lại có biến hóa về chất.
Răng rắc!
Răng rắc!
Kiếm đạo chi khí trong kiếm đạo đan điền nương theo lĩnh ngộ của Nhiếp Vân biến thành một thanh trường kiếm, nó rút kiếm ra khỏi vỏ sau đó bắn ra hào quang chói mắt không sợ sinh tử.
...
- Diệp Kiếm Tinh và Văn Siêu chắc đã tìm được mộ Phụng Ca, nhất định có thể nhìn thấy thi khí tán dật ra ngoài, đến lúc đó nhất định sẽ ném ấn phù trấn áp ta cho vào trong mộ địa.
- Bởi như vậy chẳng khác nào hoàn thành bước cuối cùng nuôi dưỡng Bạt, triệt để kích hoạt nó từ trong ngủ say.
Ở một hướng khác trong tế tự chi địa có bóng dáng uyển chuyển tiến lên phía trước.
Bóng người này đi lộ tuyến phi thường cổ quái, cũng không phải đi thẳng mà là đi hình chữ “Chi”, tuy không chậm nhưng thân ảnh như ẩn như hiển tỏng tế tự chi địa, là tồn tại nhưng giống như không tồn tại, đi chung quanh tới lui nhưng đám sinh linh hồn binh lại không nhìn thấy nàng.
Hô!
Bóng người dừng lại, hất mái tóc về phía sau lộ ra dung mạo mỹ lệ kinh người.
Tông chủ Kiếm Thần Tông Vân Huyên!
Lúc này gương mặt Vân Huyên đỏ hồng, trong hai mắt bắn ra hào quang hưng phấn khó ngăn cản nhìn về một hướng.
- Một khi Bạt thanh tỉnh, nhất định sẽ hấp dẫn cả tế tự chi địa chú ý, tất cả kiếm linh sẽ chú ý và tập trung vào người cương thi yêu vương, thời điểm này Kiếm Thần chi tâm vì bảo vệ tế tự chi địa của tông môn, lực phòng ngự nhất định sẽ giảm xuống rất nhiều, ta lại dùng thân phận tông chủ đương đại Kiếm Thần Tông xuất hiện, ta tỏ ý muốn chế ngự Bạt... Nhất định có thể đạt được tán thành!
- Đạt được Kiếm Thần chi tâm tán thành sẽ tìm được Kiếm Thần chi môn, có thể đạt được toàn bộ truyền thừa của lão tổ lưu lại, mặc dù không thể trở thành kiếm đạo sư nhưng thực lực nhất định tăng mạnh, đột phá gông cùm Nạp Hư Cảnh, ít nhất sẽ đạt tới Phá Không Cảnh đỉnh phong!
- Lúc này khẳng định Bạt sẽ náo lớn, vô thượng trưởng lão cũng sẽ chạy tới, lúc này ta tại ra mặt... Ha ha, ta nuôi dưỡng Bạt năm mươi năm đã biến thành khôi lỗi chỉ nghe theo lệnh của ta, đến lúc đó chỉ cần hơi thit riển thủ đoạn sẽ làm người ta không nhìn ra, còn tưởng rằng là ta tốn hết tâm huyết thuyết phục nó!
- Đạt được Kiếm Thần chi tâm tán thành, đạt được lão tổ truyền thừa, lại thuyết phục Bạt thực lực Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh trung kỳ... Thanh danh của ta sẽ đạt tới đỉnh phong!
- Thời điểm này cho dù vô thượng trưởng lão cũng không thể làm gì ta, ta lại ra lệnh đối phó Hóa Vân Tông, bọn họ nhất định không có ý kiến.
- Như vậy cả đại lục Phù Thiên phải run rẩy dưới chân của ta.
Xiết chặc nắm đấm, Vân Huyên lại cân nhắc kế hoạch của mình lần nữa, tất cả không chê vào đâu được, lúc này nàng hít sâu một hơi, thân thể liên tục nhảy lên vài cái đi vào địa phương trung tâm của tế tự chi địa, nàng vẽ một cái, không trung nứt vỡ.
Vèo!
Vân Huyên chui vào.
Sau một khắc nàng xuất hiện trong không gian kín, không gian cũng không lớn, nó liên thông với hư không loạn lưu, chính giữa có một trái tim đang đập, nó vẫn còn sống.
Trái tim đập một cái liền tỏa ra khí tức vạn kiếm thần phục, đại biểu kiếm đạo chân chính xuyên qua cổ kim.
- Tông chủ Kiếm Thần Tông đời năm trăm ba mươi tám Vân Huyên đến đây bái kiến Thần Kiếm lão tổ!
Lúc này Vân Huyên quỳ bái trên mặt đất, chưởng giáo ấn chấn động chiếu sáng dung mạo của nàng.
Ông!
Dường như trái tim nghe hiểu cho nên chấn động, một đạo hào quang màu đỏ bao phủ chưởng giáo ấn, cả hai chậm rãi giao hòa giống như tiến hành trao đổi.
Một lát sau chưởng giáo ấn nhiễm hào quang màu đỏ bay vào trong lòng bàn tay Vân Huyên.
- Đa tạ lão tổ!
Tiếp nhận chưởng giáo ấn, sắc mặt Vân Huyên đỏ lên, thân thể đứng thẳng.
Chưởng giáo ấn lại vào trong tay nàng đã nói rõ lão tổ Kiếm Thần chi tâm tán thành thân phận chưởng giáo của nàng.
Hơn năm trăm chưởng giáo Kiếm Thần Tông có thể đạt được lão tổ tán thành cũng chỉ có hơn mười vị, đối với Vân Huyên mà nói đây là vinh dự thật lớn.
- Bẩm lão tổ, chắc hẳn ngài cũng phát hiện trong tế tự chi địa xuất hiện một đầu cương thi yêu vương, nó có thực lực Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh trung kỳ, vì bảo hộ tông môn không bị hủy trong tay ta, Vân Huyên hy vọng có thể đạt được lão tổ tán thành, tìm được Kiếm Thần chi môn, đạt được truyền thừa, ra tay áp chế Bạt thần phục.
Vân Huyên ôm quyền đứng trước mặt trái tim, nàng lộ ra thần thái chính trực, trong mắt tràn ngập quả cảm dũng cảm và kiên định.
- Tất cả vì tông môn, kính xin lão tổ thành toàn!
Phù phù phù phù!
Trái tim đang đập trên không trung làm như không nghe hiểu nàng nói, cũng đang tiến hành suy nghĩ.
- Tuy Vân Huyên là nữ tử nhưng vẫn cố gắng chấn hưng Kiếm Thần Tông, hiện tại tông môn gặp đại nạn, Kiếm Thần Chi Kiếm bị ác nhân trộm đi, tượng đá kiếm đạo đan điền cũng mất đi tung tích, kính xin lão tổ mau chóng đă ra quyết định,
Vân Huyên làm như vậ cũng không phải vì dã tâm và thực lực, hoàn toàn vì tông môn!
Vân Huyên lại cúi đầu, vẻ mặt thành kính.
Đông đông đông!
Nhưng vào lúc này mặt đất bên ngoài như bị voi đạp phát ra chấn động và nổ mạnh như sấm sét, ngay sau đó tất cả kiếm linh dường như phát hiện yêu nhân dị tộc nên bắn ra kiếm khí của mình.&