Mục lục
Vô Tận Đan Điền​ - Nhiếp Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Giọt linh dịch này còn không có triệt để thành hình, nếu như hiện tại cướp đoạt mà nói, khẳng định công hiệu đại giảm...

Tựa hồ giọt Hỗn Độn linh dịch này còn không có hoàn toàn thành công, giống như luyện đan, tuy chỉ thiếu một ít, nhưng dược hiệu không hoàn chỉnh mà nói, hiệu quả chỉnh thể sẽ kém hơn rất nhiều.

Thu hồi ánh mắt từ Hỗn Độn linh dịch lại, Nhiếp Vân tiếp tục nhìn về phía dưới.

Phía dưới Hỗn Độn linh dịch là một thi thể cao lớn, khoanh chân ngồi ở trên một tế đàn.

Thi thể bảo tồn cực kỳ nguyên vẹn, toàn thân bóng loáng trong như gương, cơ bắp kỹ càng chắc chắn, mặc dù chỉ là thi thể, nhưng mỗi một tế bào mở ra, không ngừng hô hấp nhảy lên, giống như tùy thời có thể phục sinh, một lần nữa đứng dậy, bộc phát ra lực lượng kinh thiên động địa.

- Chẳng lẽ này là khai phái tổ sư Vân Vũ Tông Vân Vũ Tử?

Trong nội tâm Nhiếp Vân khẽ động.

Tuy nhìn không ra thi thể khi còn sống có được thực lực gì, nhưng chỉ bằng vào bộ dạng thi thể đã biết rõ tuyệt đối là đại năng không thấp hơn Kim Tiên, cường giả loại này chỉ sợ cũng chỉ có vị khai phái tông sư Vân Vũ Tử kia rồi.

Xem ra thằng này thật sự là muốn phục sinh, nếu không sẽ không làm ra đại trận lợi hại như vậy, hội tụ Hỗn Độn linh dịch.

Phía dưới vách ngăn ngoại trừ thi thể, còn có ba bóng người, hiện lên xu thế Tam Tài, khoanh chân ngồi ở chung quanh thi thể, ánh mắt mỗi người ngưng trọng, nhìn chằm chằm linh dịch dần dần hội tụ ở trên không trung, thực lực ba người đều rất cường đại, ít nhất hiện tại Nhiếp Vân nhìn không ra cụ thể, nếu không phải hắn sớm thi triển thiên phú Ẩn Nặc, hơn nữa có vách ngăn cản trở, chỉ sợ sớm đã bị phát hiện rồi.

- Ba cái này chỉ sợ là Thái Thượng trưởng lão Huyền Tiên cảnh của Vân Vũ Tông, may mắn ngày đó không có tùy tiện tiến lên, bằng không thì, khẳng định đã sớm chết rồi...

Chứng kiến tình cảnh trước mắt, âm thầm may mắn, đồng thời lông mày cũng càng nhăn càng chặt.

Xem ra hắn vẫn xem thường trình độ coi trọng của Vân Vũ Tông đối với Hỗn Độn linh dịch, có Huyền Tiên cảnh Thái Thượng trưởng lão trấn thủ, còn có tông chủ Kim Tiên cảnh giấu ở một bên, bằng thực lực của hắn bây giờ muốn trộm linh dịch, quả thực si tâm vọng tưởng.

Cũng đúng, Hỗn Độn linh dịch trân quý như thế, nếu không có người gác, khẳng định đã sớm bị mất.

Về phần tông chủ Kim Tiên cảnh đến cùng ở địa phương nào, Nhiếp Vân không chứng kiến, bất quá chắc chắn sẽ không rời đi quá xa.

- Bất kể nói thế nào, giọt linh dịch này phải đến tay, chỉ có như vậy mới có thể thành tựu Bất Tử chi thân, về sau có được tiền vốn tìm kiếm Đạm Đài Lăng Nguyệt, cứu sống Nhiếp Đồng!



Hỗn Độn linh dịch với hắn mà nói quá mức trọng yếu, phải bắt được, nhưng nhìn tình cảnh trước mắt, căn bản không có chút cơ hội nào.

Đừng nói từ trong tay cường giả Huyền Tiên cướp đoạt đồ vật, cho dù phía dưới là La Tiên cảnh hậu kỳ, bằng vào thực lực bây giờ tùy tiện tiến lên, cũng chỉ có một con đường chết.

- Xem ra chỉ có thể chờ cơ hội, một khi Hỗn Độn linh dịch triệt để thành hình, Phù Diêu Tu La nhất định sẽ ra tay, có thể chờ cơ hội này...

Trong nội tâm suy tư, Nhiếp Vân biết rõ muốn thành công, chỉ có thể chờ đợi cơ hội, nếu không, căn bản không có bất cứ hy vọng nào.

- Nếu như có thể xé rách vách ngăn, từ phía trên nhảy vào mà nói, lại càng dễ cướp đoạt linh dịch!

Ý nghĩ này toát ra, Nhiếp Vân cúi đầu nhìn thoáng qua vách ngăn trước mắt, lập tức lắc đầu.

Không phải hắn không muốn xé rách vách ngăn, mà là vách ngăn trước mắt quá cường đại, đừng nói thực lực của hắn bây giờ, chỉ sợ mặc dù La Tiên cảnh hậu kỳ, cũng chưa chắc có thể xé mở.

- Được rồi, về trước chờ cơ hội a!

Biết rõ bây giờ không phải là thời cơ ra tay cướp đoạt, Nhiếp Vân bất đắc dĩ dựa theo đường cũ lui về.

Thời điểm trở lại thông đạo an toàn, chứng kiến Đặng Tiêu, Nam Cung Khiếu đang chờ hắn, lúc này trước mặt Đặng Tiêu đứng một mỹ nữ, niên kỷ cùng hắn không kém bao nhiêu, mười tám mười chín tuổi, dung mạo so với tỷ tỷ Đặng Tiêu càng thêm xinh đẹp, chỉ là thân thể thoáng đơn bạc, có chút yếu đuối.

Xem ra hoàn cảnh ở Địa Ngục lao lung quá ác liệt, cho dù thân ở mật thất an toàn, như trước không chịu nổi áp lực, từ từ gầy gò.

- Chúng ta đi ra ngoài trước a!

Thấy hai nữ muốn cảm kích hạ bái, Nhiếp Vân vội vàng ngăn cản, cùng Nam Cung Khiếu đi đầu bay vút ra phía ngoài.

Ly khai Hà Võ điện, một lần nữa trở lại chỗ ở của Nam Cung Khiếu, Nhiếp Vân trước hết để cho Đặng Tiêu trở về cứu chữa muội muội, sau đó lâm vào trầm tư.

Hỗn Độn linh dịch có nhiều cao thủ vờn quanh như vậy, từ đó cướp đoạt, mức độ nguy hiểm tuyệt đối vượt qua bất luận lần nào trước kia, phải hảo hảo mưu đồ mới được.



- Ngươi mang tình huống Chu Thiên Vân Vũ đại trận cùng Vân Vũ Tôi Thể dịch kỹ càng nói cho Phù Diêu đại nhân!

Đột nhiên, Nhiếp Vân ngẩng đầu phân phó Nam Cung Khiếu.

- Vâng!

Nam Cung Khiếu gật đầu, dựa theo hắn nói dùng tinh thần câu thông Tu La mật vân trong người, thời gian nháy con mắt, một cổ lực lượng to lớn cao ngạo liền từ mật vân kích xạ ra.

- Ngươi làm rất khá, Hà Võ điện rõ ràng cùng địa phương rèn luyện Vân Vũ Tôi Thể dịch câu thông tương liên, đây là ta không nghĩ tới! Yên tâm đi, trung tâm làm việc cho ta, ta sẽ cho ngươi chỗ tốt!

Một thanh âm lớn đến cực điểm vang lên.

- Đa tạ Phù Diêu đại nhân!

Biết rõ đối phương chỉ là một đạo ý niệm bảo tồn xuống, không cách nào nhìn thấu hắn đã bị đầu độc thành khôi lỗi, Nam Cung Khiếu vội vàng gật đầu đáp ứng.

- Dám dùng máu huyết Tu La cao quý ngưng tụ Hỗn Độn linh dịch, toàn bộ Vân Vũ Tông ta đều sẽ không bỏ qua, đến lúc đó ta sẽ xuất thủ cứu những thần dân bị bắt kia, thuận tiện đoạt xá thi thể Vân Vũ Tử, để cho hắn không cách nào phục sinh, đến lúc đó, ngươi tiếp ứng cho ta là được...

Ý niệm cường đại nói ra kế hoạch của hắn.

- Vâng, cẩn tuân đại nhân phân phó!

Lắng nghe kế hoạch, Nam Cung Khiếu quỳ một chân trên đất.

Ý niệm tiêu tán, như thủy triều thối lui.

Quá trình ý niệm vang lên, Nhiếp Vân ngụy trang thành một gã sai vặt thực lực nhỏ yếu, trốn ở cách đó không xa, tuy Phù Diêu đại nhân cường đại, nhưng chỉ bằng vào một đạo mật vân kéo dài ý niệm, còn không cách nào phát hiện.

- Xuất thủ cứu Tu La bị bắt... Ân? Nếu như ta phóng xuất toàn bộ tội phạm trong Hà Võ điện, nhất định sẽ tạo thành toàn bộ tông môn bạo động, khi đó thừa dịp loạn ra tay cướp đoạt...

Đột nhiên một kế hoạch hình thành ở trong nội tâm Nhiếp Vân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK