- Tuyết Tĩnh Nhi là con gái ta thu dưỡng, thân thế của nàng so sánh kỳ lạ, liên lụy một sự kiện... Được rồi, trước không nói với ngươi, không nên suy nghĩ bậy bạ!
Nhan Chi tựa hồ nhìn ra Nhiếp Vân nghĩ gì, tức giận đến trừng mắt.
Tuy nàng thân là Linh Hồn sư, mang theo một tia khí tức quỷ dị, nhưng không thể không nói, dung mạo của nàng vẫn rất xinh đẹp, lúc này tức giận, da thịt vô cùng mịn màng có chút hiện hồng, có một phong vị khác.
- Nhiếp Vân, đừng hỏi nữa, giống như... năm đó Nhan Chi cùng Bắc Đẩu tinh quân từng có khúc mắt, chỉ có điều Bắc Đẩu tiền bối đã sớm chết rồi...
Nhiếp Vân đang suy nghĩ muốn hỏi một chút, bên tai truyền đến truyền âm của Đạm Đài Lăng Nguyệt.
- Cùng Bắc Đẩu tinh quân có khúc mắc?
Nhiếp Vân ra ngoài ý muốn.
Trước kia sao chưa nghe nói qua?
Bất quá, nếu cẩn thận ngẫm lại mà nói, thật đúng là có khả năng, ban đầu ở Kỳ Thụ viên, nàng biết rõ mình trộm Linh Hồn chi khí còn thong dong để cho chạy, đơn thuần nhìn mặt mũi của Tuyết Tĩnh Nhi, còn có chút không tin, hiện tại xem ra, chỉ sợ trong đó còn có thân phận truyền nhân của Bắc Đẩu tinh quân ở trong đó.
U Minh Hoàng Vương phái người tiến vào Phàm giới, tìm kiếm Bắc Đẩu tinh cung là vì dò xét Tiểu Long hạ lạc, nàng bố trí quân cờ Minh Tâm Lan (*mẫu thân của Dịch Thanh), lại là vì chuyện gì?
Những ý nghĩ này xoay chuyển trong đầu, nhưng Nhiếp Vân không hề hỏi nhiều.
Đối phương nguyện ý nói, sớm muộn sẽ nói, không muốn nói, cho dù hỏi cũng sẽ không nói, như vậy còn không bằng giả bộ như không biết.
- Hồn Thiên thế giới ở trung tâm Linh giới và Phàm giới, chúng ta đi thôi!
Tu Du Tẩu thấy mọi người biểu lộ có chút cổ quái, biết rõ tiếp tục nữa, hắn cũng hóa giải không được, cười khan một tiếng, đi đầu bay ra phía ngoài.
- Đi thôi!
Mọi người theo đuôi hắn.
Từ Linh giới quay trở lại Phàm giới, phải trải qua thế giới thứ ba, Tu Du Tẩu thông hiểu sự tình Chư Thiên, đối với con đường này cũng không xa lạ gì, thẳng tắp bay đi.
Nhiếp Vân tấn cấp Kim Cương Lưu Ly Thể, thực lực lần nữa gia tăng, theo sát ở sau lưng ba người cũng không lạc hậu, rất nhanh liền chứng kiến thế giới Cửu Long kéo liễn xuất hiện ở trước mặt, như trước tản ra khí tức quỷ dị, Hoang Cổ
- Mọi người cẩn thận, nơi này có chút cổ quái, cùng lần trước chúng ta đến có chút bất đồng!
Vừa tiến vào thế giới thứ ba, Nhiếp Vân lập tức phát hiện không đúng, lông mi giương lên.
Lần trước tới đây, tuy thoạt nhìn cũng có chút quái dị, lại không có cảm giác làm cho tâm thần người không yên, mà lúc này, giống như khắp nơi ngủ đông, ẩn lấy nguy hiểm, hơi không cẩn thận sẽ làm người chết.
Tất cả mọi người là cường giả số một số hai của Linh giới, không cần hắn nhắc nhở, cũng đều phát hiện không đúng, vây ở một chỗ, thần sắc cảnh giác.
Bằng thực lực của bọn hắn, có thể xuất hiện loại cảm giác này, nói rõ nguy hiểm nhất định rất lớn.
- Hì hì, ca ca vẫn là cảnh giác như vậy, bất quá, đây là lễ vật ta đưa cho các ngươi, nhất định phải tiếp nhận, bằng không thì đệ đệ sẽ không an lòng!
Mọi người mới chuẩn bị tốt, tiếng cười vang lên, một thân ảnh chậm rãi từ đằng xa hiển hiện.
Tu La Vương!
Tu La Vương rõ ràng sớm đến nơi này!
Năm đó hắn và Long Hoàng chiến đấu ở chỗ này, đối với nơi này quen việc dễ làm, so với bọn người Nhiếp Vân đến còn sớm hơn.
Ầm ầm!
Bọn người Nhiếp Vân còn không kịp phản ứng, liền chứng kiến Tu La đầy trời như phong vũ lao đến.
Những Tu La này từng cái đều có tu vi Thánh Tiên cảnh, mặc dù đối với mọi người mà nói, không có ý nghĩa, nhưng số lượng thật sự nhiều lắm, giống như ong vàng, gầm rú vọt tới.
- Thực lực của Tu La Vương càng cường triệu hoán Tu La càng lợi hại, có thể triệu hoán Tu La Thánh Tiên cảnh, nói rõ hắn cách hoàn toàn khôi phục đã không xa, mọi người không nên dây dưa với những Tu La này, nhanh đuổi theo Tu La Vương, đừng cho hắn chạy!
Chứng kiến những thực lực của những Tu La này, Tu Du Tẩu thét dài, bàn tay đưa về phía trước, một đạo quang mang thẳng tắp bắn ra ngoài.
Nó đến đâu, Tu La nhao nhao nổ bung, hóa thành từng đoàn từng đoàn Tu La sát khí.
- Lợi hại!
Thấy hắn thi triển ra tuyệt chiêu cường đại như thế, Nhiếp Vân tán thưởng một tiếng.
Những Tu La Thánh Tiên cảnh này cho dù ở trước mặt bọn họ như con sâu cái kiến không có gì khác nhau, nhưng số lượng thật sự nhiều lắm. Hơn nữa trên dưới một lòng, mọi người đồng tâm hiệp lực, lực lượng như thành đồng, đồng thời đánh ra công kích, mặc dù là hắn, muốn đối kháng cũng có chút cố hết sức, Tu Du Tẩu một chưởng chấn xuyên vô số Tu La, cứ thế đánh ra một lối đi. Thực lực mạnh, so với Thích Già Phật tổ cũng không chênh lệch chút nào!
- Có chút bổn sự, bất quá, ta đã lưu lại các ngươi như thế nào chỉ có những người này, chậm rãi hưởng dụng a, ta đi trước!
Thấy Tu Du Tẩu ra tay, tựa hồ ngay cả Tu La Vương cũng có chút ngoài ý muốn. Bất quá sắc mặt lập tức bình tĩnh trở lại, cười nhạt một tiếng, thân thể chậm rãi tan rã ở trên không trung, phảng phất như không tồn tại.
- Là ảo ảnh!
Nhiếp Vân nhíu mày.
Loại ảo ảnh này, hắn ban đầu ở Yêu Hoàng thành Kỳ Thụ viên ăn cắp Linh Hồn chi khí đã bái kiến, Tu La Vương từng dùng thứ này lừa gạt Nhan Chi cùng U Minh Hoàng Vương, không nghĩ tới lúc này lại lừa bốn người bọn họ một lần.
Có thể thi triển ảo ảnh lô hỏa thuần thanh như thế, lừa gạt được cả Ảo Cảnh sư, không hổ là Tu La Vương, đáng sợ!
- Hắn lưu lại ảo ảnh cố ý mê hoặc chúng ta, bản thân có thể đã sớm tiến vào Hồn Thiên thế giới, đi mau!
Ánh mắt của Tu Du Tẩu ngưng trọng, bay về phía trước.
Còn không có bay xa, một tiếng oanh minh vang lên, lập tức một đạo công kích cuồng bạo lăng không mà xuống, thẳng tắp lao đến bọn hắn.
Nương theo công kích chính là gầm rú to rõ, không gian ở thế giới thứ ba giống như muốn bị quấy toái, thời không nhộn nhạo.
Vội ngẩng đầu nhìn lại, Nhiếp Vân sửng sờ ở tại chỗ.
Chỉ thấy phía trước có bốn yêu thú cực lớn, từng con đều vô cùng dữ tợn, trong cơ thể bắn ra khí tức giết chóc vô cùng vô tận, người nhát gan chỉ sợ nhìn lên một cái, sẽ sợ tới mức chết ngất.
- Là Tứ đại hung thú!
Nhan Chi lộ ra cảnh giác.
- Tứ đại hung thú?
Nhiếp Vân chưa từng nghe nói qua.