- Động tác của Lạc Tiểu Phong thật đúng là rất nhanh!
Nghe được giải thích, Nhiếp Vân hiểu được, bừng tỉnh đại ngộ.
Lúc trước rời đi, Lạc Tiểu Phong đã đạt đến Đoạt Thiên Tạo Hóa Cảnh, ngoại trừ cường giả ở Cổ Thành thì cơ hồ không có địch thủ, hơn nữa có được mười tấm phù lục mình toàn lực luyện chế, nhất thống Nhân tộc ở Khí Hải Đại Lục nên không thành vấn đề, chỉ là không nghĩ tới nhanh như vậy, mới ly khai không đến một năm, tại đây liền xuất hiện biến hóa cực lớn, long trời lỡ đất.
Hơn nữa làm sao cũng không nghĩ tới Lạc Thủy thành lại thành Hoàng thành, xem ra chủ yếu là vì kỷ niệm mình.
- Bây giờ Lạc Tiểu Phong đang ở hoàng cung?
Nhiếp Vân hỏi.
- Lạc Tiểu Phong bệ hạ đang ở hoàng cung cùng rất nhiều cường giả Chí Tôn tổ chức hội nghị...
Lộ Trương nói.
- Ân, chúng ta đi hoàng cung a!
Đã biết tin tức muốn biết, Nhiếp Vân không muốn dây dưa ở đây, lập tức quay đầu nói với bọn người Lạc Khuynh Thành một tiếng, thân hình mọi người khẽ động, biến mất tại chỗ.
- Đi rồi hả?
- Tốc độ thật nhanh, không thể nào nhìn thấy, đây mới là cao thủ!
- Không hổ là Nhiếp Vân bệ hạ, quá mạnh mẽ!
- Quả thực lợi hại, trước kia Phúc Tường Chí Tôn còn tự xưng tốc độ nhanh nhất Khí Hải Đại Lục, nhưng so với Nhiếp Vân bệ hạ, còn không bằng ốc sên...
Nghe được thanh âm ly khai vang lên, mọi người liền chứng kiến bọn người Nhiếp Vân hư không tiêu thất, tốc độ cực nhanh, trợn tròn tròng mắt cũng nhìn không thấy, ở trước mặt loại tốc độ này, trước kia tất cả cường giả được xưng tốc độ đệ nhất, cái gì cũng không tính.
... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ...
Trong hoàng cung Lạc Thủy Hoàng thành.
Lạc Tiểu Phong bận một bộ trường bào màu vàng kim óng ánh ngồi ở trên Vương Tọa.
Hắn lúc này cùng lúc trước Nhiếp Vân nhìn thấy ở trong phòng giam là hoàn toàn bất đồng, lúc ấy khí tức uể oải, tinh khí thần trăm không còn một, mà bây giờ khí như cầu vồng, trong mắt có sinh tử sáng tắt, khống chế lấy lực lượng xã tắc, không tự chủ được để lộ ra uy thế vô tận.
- Hôm nay triệu tập chư vị cường giả Chí Tôn tới, là vì người Cổ Thành gần đây một mực tới quấy rối, nói Nhiếp Vân bệ hạ của chúng ta hủy hoại Linh Tê Thiên Cung của bọn hắn, hướng chúng ta đòi lại công đạo, chư vị có ý kiến gì không?
Phất tay một cái, Lạc Tiểu Phong không giận tự uy.
- Hừ, đám người kia là biết rõ Nhiếp Vân bệ đi Phù Thiên đại lục, tạm thời về không được mới dám hung hăng càn quấy như thế, nếu bệ hạ vẫn còn, nào đến phiên bọn hắn càn rỡ!
- Lời nói mặc dù như thế, nhưng đám người kia thực lực hoàn toàn chính xác không kém, rõ ràng có năm Bí Cảnh nhị trọng Nguyên Thánh cảnh, còn có một đạt đến Bí Cảnh đệ tam trọng Bất Hủ cảnh, loại thực lực này, thật có chút khó có thể đối phó!
- Chúng ta liều mạng là được, Nhiếp thị đế quốc chúng ta nhất thống đại lục, còn chưa sợ qua ai...
- Không thể tranh đấu với bọn họ, chủ yếu là chúng ta không có cường giả có thể đối kháng, nếu như cưỡng ép sử dụng phù lục mà bệ hạ lưu lại, ngược lại có thể đánh chết những người này, nhưng sẽ liên lụy không ít dân chúng ở Hoàng thành, phiền toái không nhỏ!
- Ai, mấu chốt là chúng ta quá phế vật, Nhiếp Vân bệ hạ để lại nhiều bảo bối như vậy, chúng ta cũng không thể lần nữa đột phá, vậy mà để cho một Cổ Thành nho nhỏ bức bách...
Nghe được Lạc Tiểu Phong nói, trong điện vang lên nghị luận liên tiếp.
Đại lục nhất thống, tất cả cường giả Chí Tôn tụ tập một đường, có tới mấy trăm, đủ thấy trong một năm Nhiếp Vân ly khai, lại có không ít người đột phá.
- Bức bách? Hừ, chúng ta bức bách chính là các ngươi! Nhiếp Vân kia làm hại căn cơ của chúng ta đoạn tuyệt, ta muốn cho các ngươi nợ máu trả bằng máu!
Tiếng nghị luận của mọi người còn không có chấm dứt, đột nhiên nghe một người ở trong điện nói, sáu nhân ảnh đột ngột xuất hiện.
Đúng là Cổ Thành năm Đại trang chủ cùng thành chủ.
Lúc này năm người đằng đằng sát khí, nhìn về phía mọi người trong điện mang theo vẻ mặt hung ác, tựa hồ trải qua gần một năm, bọn hắn rốt cục biết rõ Mộ Vân lúc trước là thần thánh phương nào.
Linh Tê Thiên Cung hủy diệt, căn cơ đoạn tuyệt, dừng lại ở Cổ Thành cũng không có tác dụng, bọn hắn một đường đi đến nơi này.
- Nợ máu trả bằng máu? Lúc trước Nhiếp Vân bệ hạ chỉ là Chí Tôn cảnh có thể cho các ngươi chật vật không chịu nổi, hiện tại đến Phù Thiên đại lục, chỉ sợ sớm đã đột phá Đoạt Thiên Tạo Hóa Cảnh, các ngươi dám động thủ với chúng ta, chẳng lẻ không sợ hắn quay trở lại báo thù?
Thấy sáu người này không kiêng nể gì cả, Lạc Tiểu Phong đứng lên, trong lời nói để lộ ra một cổ uy thế.
- Trả thù? Ha ha, Phù Thiên đại lục cường giả như mây, hiện tại chỉ sợ hắn sớm đã chết rồi, cho dù không chết, ngươi cho rằng hắn đi đến đó còn có thể trở về sao? Ngươi cho rằng Phù Thiên đại lục là chợ bán thức ăn, còn có thể đi dạo trở về? Hừ, xem ra lần trước cho các ngươi giáo huấn còn chưa đủ, thứ không biết trời cao đất rộng, còn không quỳ xuống cho ta!
Sắc mặt của Cổ Thành thành chủ trầm xuống, bàn tay lớn trảo một cái, khí lưu liền sền sệt, Lạc Tiểu Phong còn không có kịp phản ứng, bị hắn lăng không chộp vào lòng bàn tay, quỳ rạp xuống đất.
Tuy Lạc Tiểu Phong khống chế quyền thế, thực lực cũng không yếu, nhưng chỉ có Bí Cảnh đệ nhất trọng Pháp Lực cảnh, so với thành chủ là Bí Cảnh tam trọng Bất Hủ cảnh, còn có chênh lệch rất lớn
- Buông bệ hạ ra!
Chứng kiến bệ hạ bị người ép quỳ rạp xuống đất, Chí Tôn trong điện đều dâng lên nhiệt huyết.
Loại vũ nhục này thật sự quá lớn.
Ở trong tiếng gầm gừ, mấy chục cường giả Chí Tôn đồng thời ra tay, cả gian phòng bị kiếm quang, đao mang, khí kình tràn ngập, lực lượng trùng kích, phiến đá trong điện xuất hiện rạn nứt.
- Không biết sống chết, toàn bộ gục xuống cho ta!
Thành chủ thấy một đám Chí Tôn cũng dám động thủ với hắn, liên tục cười lạnh, tay phải đưa về phía trước, ầm vang một tiếng.
Rầm!
Mấy chục Chí Tôn liên hợp lại cũng không thừa nhận được một chiêu công kích của hắn, đồng thời nằm rạp trên mặt đất, cuồng phun máu tươi, bị trọng thương.
Đoạt Thiên Tạo Hóa Cảnh cửu trọng, mỗi một tầng đều có chênh lệch như Thiên Địa, thành chủ Thành Cổ có thực lực Bí Cảnh tam trọng, Lạc Tiểu Phong là Pháp Lực cảnh cũng không phải đối thủ, chớ nói chi là một ít Chí Tôn bình thường.
Thoáng một phát không có đánh chết toàn bộ, đã tính toán lưu tình rồi.
Nghe được giải thích, Nhiếp Vân hiểu được, bừng tỉnh đại ngộ.
Lúc trước rời đi, Lạc Tiểu Phong đã đạt đến Đoạt Thiên Tạo Hóa Cảnh, ngoại trừ cường giả ở Cổ Thành thì cơ hồ không có địch thủ, hơn nữa có được mười tấm phù lục mình toàn lực luyện chế, nhất thống Nhân tộc ở Khí Hải Đại Lục nên không thành vấn đề, chỉ là không nghĩ tới nhanh như vậy, mới ly khai không đến một năm, tại đây liền xuất hiện biến hóa cực lớn, long trời lỡ đất.
Hơn nữa làm sao cũng không nghĩ tới Lạc Thủy thành lại thành Hoàng thành, xem ra chủ yếu là vì kỷ niệm mình.
- Bây giờ Lạc Tiểu Phong đang ở hoàng cung?
Nhiếp Vân hỏi.
- Lạc Tiểu Phong bệ hạ đang ở hoàng cung cùng rất nhiều cường giả Chí Tôn tổ chức hội nghị...
Lộ Trương nói.
- Ân, chúng ta đi hoàng cung a!
Đã biết tin tức muốn biết, Nhiếp Vân không muốn dây dưa ở đây, lập tức quay đầu nói với bọn người Lạc Khuynh Thành một tiếng, thân hình mọi người khẽ động, biến mất tại chỗ.
- Đi rồi hả?
- Tốc độ thật nhanh, không thể nào nhìn thấy, đây mới là cao thủ!
- Không hổ là Nhiếp Vân bệ hạ, quá mạnh mẽ!
- Quả thực lợi hại, trước kia Phúc Tường Chí Tôn còn tự xưng tốc độ nhanh nhất Khí Hải Đại Lục, nhưng so với Nhiếp Vân bệ hạ, còn không bằng ốc sên...
Nghe được thanh âm ly khai vang lên, mọi người liền chứng kiến bọn người Nhiếp Vân hư không tiêu thất, tốc độ cực nhanh, trợn tròn tròng mắt cũng nhìn không thấy, ở trước mặt loại tốc độ này, trước kia tất cả cường giả được xưng tốc độ đệ nhất, cái gì cũng không tính.
... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ...
Trong hoàng cung Lạc Thủy Hoàng thành.
Lạc Tiểu Phong bận một bộ trường bào màu vàng kim óng ánh ngồi ở trên Vương Tọa.
Hắn lúc này cùng lúc trước Nhiếp Vân nhìn thấy ở trong phòng giam là hoàn toàn bất đồng, lúc ấy khí tức uể oải, tinh khí thần trăm không còn một, mà bây giờ khí như cầu vồng, trong mắt có sinh tử sáng tắt, khống chế lấy lực lượng xã tắc, không tự chủ được để lộ ra uy thế vô tận.
- Hôm nay triệu tập chư vị cường giả Chí Tôn tới, là vì người Cổ Thành gần đây một mực tới quấy rối, nói Nhiếp Vân bệ hạ của chúng ta hủy hoại Linh Tê Thiên Cung của bọn hắn, hướng chúng ta đòi lại công đạo, chư vị có ý kiến gì không?
Phất tay một cái, Lạc Tiểu Phong không giận tự uy.
- Hừ, đám người kia là biết rõ Nhiếp Vân bệ đi Phù Thiên đại lục, tạm thời về không được mới dám hung hăng càn quấy như thế, nếu bệ hạ vẫn còn, nào đến phiên bọn hắn càn rỡ!
- Lời nói mặc dù như thế, nhưng đám người kia thực lực hoàn toàn chính xác không kém, rõ ràng có năm Bí Cảnh nhị trọng Nguyên Thánh cảnh, còn có một đạt đến Bí Cảnh đệ tam trọng Bất Hủ cảnh, loại thực lực này, thật có chút khó có thể đối phó!
- Chúng ta liều mạng là được, Nhiếp thị đế quốc chúng ta nhất thống đại lục, còn chưa sợ qua ai...
- Không thể tranh đấu với bọn họ, chủ yếu là chúng ta không có cường giả có thể đối kháng, nếu như cưỡng ép sử dụng phù lục mà bệ hạ lưu lại, ngược lại có thể đánh chết những người này, nhưng sẽ liên lụy không ít dân chúng ở Hoàng thành, phiền toái không nhỏ!
- Ai, mấu chốt là chúng ta quá phế vật, Nhiếp Vân bệ hạ để lại nhiều bảo bối như vậy, chúng ta cũng không thể lần nữa đột phá, vậy mà để cho một Cổ Thành nho nhỏ bức bách...
Nghe được Lạc Tiểu Phong nói, trong điện vang lên nghị luận liên tiếp.
Đại lục nhất thống, tất cả cường giả Chí Tôn tụ tập một đường, có tới mấy trăm, đủ thấy trong một năm Nhiếp Vân ly khai, lại có không ít người đột phá.
- Bức bách? Hừ, chúng ta bức bách chính là các ngươi! Nhiếp Vân kia làm hại căn cơ của chúng ta đoạn tuyệt, ta muốn cho các ngươi nợ máu trả bằng máu!
Tiếng nghị luận của mọi người còn không có chấm dứt, đột nhiên nghe một người ở trong điện nói, sáu nhân ảnh đột ngột xuất hiện.
Đúng là Cổ Thành năm Đại trang chủ cùng thành chủ.
Lúc này năm người đằng đằng sát khí, nhìn về phía mọi người trong điện mang theo vẻ mặt hung ác, tựa hồ trải qua gần một năm, bọn hắn rốt cục biết rõ Mộ Vân lúc trước là thần thánh phương nào.
Linh Tê Thiên Cung hủy diệt, căn cơ đoạn tuyệt, dừng lại ở Cổ Thành cũng không có tác dụng, bọn hắn một đường đi đến nơi này.
- Nợ máu trả bằng máu? Lúc trước Nhiếp Vân bệ hạ chỉ là Chí Tôn cảnh có thể cho các ngươi chật vật không chịu nổi, hiện tại đến Phù Thiên đại lục, chỉ sợ sớm đã đột phá Đoạt Thiên Tạo Hóa Cảnh, các ngươi dám động thủ với chúng ta, chẳng lẻ không sợ hắn quay trở lại báo thù?
Thấy sáu người này không kiêng nể gì cả, Lạc Tiểu Phong đứng lên, trong lời nói để lộ ra một cổ uy thế.
- Trả thù? Ha ha, Phù Thiên đại lục cường giả như mây, hiện tại chỉ sợ hắn sớm đã chết rồi, cho dù không chết, ngươi cho rằng hắn đi đến đó còn có thể trở về sao? Ngươi cho rằng Phù Thiên đại lục là chợ bán thức ăn, còn có thể đi dạo trở về? Hừ, xem ra lần trước cho các ngươi giáo huấn còn chưa đủ, thứ không biết trời cao đất rộng, còn không quỳ xuống cho ta!
Sắc mặt của Cổ Thành thành chủ trầm xuống, bàn tay lớn trảo một cái, khí lưu liền sền sệt, Lạc Tiểu Phong còn không có kịp phản ứng, bị hắn lăng không chộp vào lòng bàn tay, quỳ rạp xuống đất.
Tuy Lạc Tiểu Phong khống chế quyền thế, thực lực cũng không yếu, nhưng chỉ có Bí Cảnh đệ nhất trọng Pháp Lực cảnh, so với thành chủ là Bí Cảnh tam trọng Bất Hủ cảnh, còn có chênh lệch rất lớn
- Buông bệ hạ ra!
Chứng kiến bệ hạ bị người ép quỳ rạp xuống đất, Chí Tôn trong điện đều dâng lên nhiệt huyết.
Loại vũ nhục này thật sự quá lớn.
Ở trong tiếng gầm gừ, mấy chục cường giả Chí Tôn đồng thời ra tay, cả gian phòng bị kiếm quang, đao mang, khí kình tràn ngập, lực lượng trùng kích, phiến đá trong điện xuất hiện rạn nứt.
- Không biết sống chết, toàn bộ gục xuống cho ta!
Thành chủ thấy một đám Chí Tôn cũng dám động thủ với hắn, liên tục cười lạnh, tay phải đưa về phía trước, ầm vang một tiếng.
Rầm!
Mấy chục Chí Tôn liên hợp lại cũng không thừa nhận được một chiêu công kích của hắn, đồng thời nằm rạp trên mặt đất, cuồng phun máu tươi, bị trọng thương.
Đoạt Thiên Tạo Hóa Cảnh cửu trọng, mỗi một tầng đều có chênh lệch như Thiên Địa, thành chủ Thành Cổ có thực lực Bí Cảnh tam trọng, Lạc Tiểu Phong là Pháp Lực cảnh cũng không phải đối thủ, chớ nói chi là một ít Chí Tôn bình thường.
Thoáng một phát không có đánh chết toàn bộ, đã tính toán lưu tình rồi.