Nhất định là bởi vì như vậy cho nên ca ca mới càng thêm nỗ lực, theo đuổi bước chân của Lăng Nguyệt tẩu tử, tiếp tục đi về phía trước.
- Ca ca cũng là người cực khổ!
Nghĩ tới những chuyện này, Nhiếp Đồng âm thầm cảm khái.
Người khác đều đang hâm mộ quá trình trưởng thành của ca ca. Thế nhưng lại không có ai biết ca ca đã trải qua bao nhiêu thống khổ, ở trong lòng đã chịu bao nhiêu áp lực.
Chính vì loại áp lực này cho nên mới khiến cho thực lực của hắn không ngừng tăng lên, càng ngày càng mạnh hơn! Đạt đến loại cảnh giới như hiện tại!
Chỉ là, cho dù là người bình thường tới đâu, chỉ cần trong lòng có mộng tưởng, có kiên trì thì cũng có thể nắm giữ nhân sinh không giống nhau, sáng tạo ra sự huy hoàng không giống nhau
... ... ... ...
Đám người Phù Ám Triều nói không sai, quả thực Nhiếp Vân đang tu luyện.
Chỉ là, cũng không phải là hắn ngẫu nhiên có cảm giác, mà đúng như Nhiếp Đồng suy đoán. Hắn muốn nhanh chóng tăng cao thực lực một chút, tiếp tục duy trì đoạn tình cảm kia với Đạm Đài Lăng Nguyệt.
Khoanh chân ngồi ở trên một ngọn núi trong Nạp Vật thế giới, ngón tay nhẹ nhàng khẽ động, một giọt máu màu vàng xuất hiện ở trước mặt hắn.
Giọt máu này là thứ hắn đạt được từ trên bàn tay bị phong ấn trong chiến trường Tam giới, Nhiếp Đồng nói là đồ tốt cho nên hắn mới giữ lại.
Khi đó tình huống nguy cấp cho nên hắn không kịp nhìn kỹ, hiện tại lại đem nó dặt ở trước mặt, Nhiếp Vân không nhịn được kinh ngạc một phen. Không thể không nói, đây quả thực là thứ tốt, hơn xa tất cả đan dược mà trước đó hắn từng gặp qua.
Bên trong giọt máu này mang theo sức mạnh nồng đậm, ẩn chứa linh khí vô cùng vô tận, đừng nhìn nó chỉ là một giọt máu. Nếu như ném tới thế giới như là Cửu Thiên thế giới thì có thể trực tiếp ép vỡ toàn bộ thế giới. Thậm chí nếu như đặt ở thế giới như Tà Nguyệt Chí Tôn vực thì cũng có thể khiến cho không gian bị phá nát, xuất hiện vết nứt đen kịt.
Chỉ từ điểm này đã có thể thấy được thực lực của chủ nhân giọt máu này so với phân thân Phong vương của hắn, thậm chí là so với đệ đệ Nhiếp Đồng còn cường đại hơn nhiều.!
- Sợ rằng ngay cả cường giả Phong vương cũng có phân cấp, chỉ bất quá chúng ta không biết mà thôi...
Cảm nhận được lực lượng ẩn chứa trong giọt máu này, trong lòng Nhiếp Vân âm thầm suy đoán.
Hiện tại hắn cũng mới chỉ gặp được mấy cường giả Phong vương mà thôi, người lợi hại nhất đương nhiên là Đạm Đài Lăng Nguyệt. Chỉ là, Vương giả Thiên Vị có được tính vào trong cấp độ Phong vương hay không hắn không biết. Thế nhưng A Dục Vương và Nhiếp Đồng cũng là Phong vương, thế nhưng Tu La Vương rõ ràng còn mạnh hơn A Dục Vương không ít.
Bởi vậy đã có thể thấy được, trong các cường giả Phong vương nhất định cũng có khác biệt.
Chỉ bất quá, cụ thể có bao nhiêu chênh lệch, lại có phân cấp như thế nào thì hắn lại không biết!
Chủ nhân của giọt máu trước mắt này, chỉ nhìn lực lượng bên trong, hẳn là cũng giống như Nhiếp Đồng, vẫn thuộc về phạm trù của Phong vương. Chỉ bất quá rốt cuộc thực lực cao bao nhiêu, nếu không có giao thủ thì hắn cũng không thể nào biết được! Nhưng chỉ từ chuyện ngay cả tứ đại Phong vương và phong ấn cũng không thể ngăn cản đối phương đã có thể thấy được. Thực lực người này so với Nhiếp Đồng nhất định còn cao hơn một bậc.
Bên trong giọt máu này có chứa lực lượng của cường giả loại này, nếu như có thể luyện hóa được nó. Nhất định sẽ có trợ giúp rất lớn đối với việc tăng trưởng thực lực.
Âm thầm suy nghĩ, lại khống chế không gian Nạp Vật thế giới tiến hành nghiên cứu giọt máu trước mắt. Lại suy đoán làm sao mới có thể lợi dụng nó tốt hơn, không làm lãng phí một chút lực lượng nào bên trong.
- Giọt máu này chỉ có thể tăng cấp thân thể đơn thuần, lúc đó hiệu quả cũng rất lớn. Thế nhưng muốn tăng cao tu vi, tác dụng sẽ nhỏ hơn rất nhiều!
Nghiên cứu trong chốc lát, Nhiếp Vân đã hiểu ra.
Giọt máu này, nuốt vào là có thể tăng cao tu vi, thế nhưng tác dụng cũng không tính là quá lớn. Chỉ là nếu nưh rèn luyện thân thể, tuyệt đối có thể khiến cho thực lực tấn cấp không ít.
Vận chuyển thiên phú Võ đạo sư, tỉ mỉ suy tính tác dụng của giọt máu này một lần, không biết qua bao lâu, lúc này Nhiếp Vân mới một lần nữa mở mắt ra.
- Như vậy đi…
Trong lòng khẽ động, giọt máu máu vàng đột nhiên nổ tung, trong nháy mắt đã biến thành ngàn ức vạn những điểm nhỏ màu vàng, hướng về mỗi một lỗ chân lông trên toàn thân hắn.
Sưu!
Những điểm nhỏ này vừa mới tiếp xúc với thân thể của hắn thì Nhiếp Vân đã lập tức cảm thấy toàn thân nặng nề, có một đạo lực lượng khổng lồ áp bách xuống, giống như muốn đè thân thể hắn xuống dưới vậy.
- Áp lực thật lớn.
Nhiếp Vân nhíu mày, thân thể vận chuyển, bên trên thân thể lập tức phát ra thanh âm như là chuông lớn, ngăn cản áp lực cực lớn.
Từ sau khi sống lại cho tới bắt đầu tu luyện hắn vẫn không có từ bỏ thân thể, ngược lại còn nỗ lực tu luyện, tạo thành căn cơ vô cùng vững chắc. Thế nhưng dù vậy, áp lực khổng lồ vẫn khiến cho trên đầu hắn tràn ngập mồ hôi lạnh, khớp xương cơ bắp toàn thân phát ra tiếng kẽo kẹt. Dường như bất cứ lúc nào cũng sẽ có thể vỡ vụn vậy.
- Dung hợp, đồng hóa!
Áp lực càng lớn thì Nhiếp Vân lại càng tỉnh táo, tư duy như thiểm điện vạ chuyển ở trong người. Thân thể kiên cố giống như trong nháy mắt đã biến thành nước chảy, bắt đầu dung hợp những điểm nhỏ màu vàng này.
Xẻo xèo xèo xèo!
Dung hợp những điểm màu vàng, hắn lập tức cảm thấy có vô số ý niệm quỷ dị nhảy vào trong ý thức của hắn. Dường như muốn chiếm lĩnh ý thức của hắn, xoá bỏ nó.
Những ý niệm này giống như những đạo hắc tuyến trên thi thể dị tộc, mang theo tác dụng ăn mòn, khiến cho người ta khó có thể chống lại.
- Quả nhiên so với Nhiếp Đồng còn càng mạnh mẽ hơn. .
Cảm nhận được cỗ ý niệm cổ quái này, sắc mặt của Nhiếp Vân tối sầm lại.
Trước đó hắn đã từng giao phong với ý niệm ăn mòn của A Da Nạp, đối phương cực kỳ đáng sợ, thế nhưng so với cỗ ý niệm trước mắt này, vẫn còn kém xa lắm.
Nói một cách thông tục, A Da Nạp ở trước mặt đối phương chẳng khác gì Chúa Tể phổ thông cả , đối phương có thể tùy thời xoá bỏ.
Dù vậy, khi đối kháng với ý thức của A Da Nạp hắn cũng tiêu tốn vô số tinh lực, thậm chí suýt chút nữa thân tử đạo tiêu.