Nhiếp Vân do dự một chút rồi nói.
Hắn quyết định ở thêm mấy ngày là bởi vì có ba nguyên nhân. Thứ nhất, đối với Hoàn Vũ Thần Giới hắn biết quá ít, ở lại chỗ này có thể học tập nhiều thói quen trong cuộc sống của những người này. Còn có cử chỉ, sau này có rời đi thì cũng không đến nỗi bị người ta nhìn một cái đã nhận ra được.
Thứ hai, Nhiếp Đồng mới vừa rồi đã lặng lẽ truyền âm, tu vi vốn sắp đột phá của đệ đệ đã có chút rục rịch, dường như tùy thời cũng có thể đột phá! Bất kể con đường phía trước như thế nào, đột phá một tầng cũng coi như là thêm một phần an toàn, đương nhiên Nhiếp Vân rất sẵn lòng chờ thêm mấy ngày.
Thứ ba, đám người Đạm Đài Lăng Nguyệt đã tiến vào nơi này được hơn ba tháng. Nếu như không có gì ngoài dự liệu xảy ra, có lẽ đã sớm rời khỏi Loa Kế sơn. Cho dù bọn hắn có cố gắng tới đâu cũng chưa chắc đã có thể đuổi theo được bọn họ. So với việc không tìm rõ phương hướng mà mù quáng đi tìm. Còn không bằng đi tìm hiểu một chút, mài dao tốt sẽ không phí công đốn củi a!
- Chỉ ở mấy ngày sao?
Tộc trưởng nghe thấy hắn nói như vậy, vẻ mong đợi trong mắt biến mất, bất quá hắn vẫn cười, lại đồng thời gật đầu nói:
- Hoan nghênh! Nhị vị muốn ở mấy ngày cũng được, nếu như quả thật muốn đi thì cứ nói một câu. Ta sẽ để cho Quán Lăng dẫn các ngươi rời đi!
- Vậy thì quấy rầy!
Thấy đối phương có thái độ như thế, cũng không có vì hai người không gia nhập bộ lạc mà cảm thấy giận dữ. Trong lòng Nhiếp Vân không khỏi âm thầm gật đầu, hảo cảm đối với hai người đã tăng lên mấy phần.
Xem ra bên dị tộc này cũng không phải tất cả mọi người đều tàn nhẫn hiếu sát, bên này cũng có người tốt.
- Đúng rồi, không biết tộc trưởng đối với tất cả thế lực bên trong Hoàn Vũ Thần Giới này có hiểu biết gì không? Không biết tộc trưởng có thể nói cho chúng ta một chút hay không?
Nhiếp Vân hỏi.
Bọn họ không thể nào ở nơi này lâu dài, nhất định phải đi về phía võ đài lớn là Hoàn Vũ Thần Giới. Vì vậy hiểu rõ tất cả thế lực trước một chút, đối với chuyện sau này cũng có trợ giúp khá lớn. Đương nhiên, chuyện quan trọng nhất là hắn muốn biết cái gọi là Phổ Thiên nhất mạch kia rốt cuộc thuộc về loại thế lực cấp bậc nào.
- Hoàn Vũ Thần Giới, ta chỉ biết là có chín thế lực lớn, cụ thể là chín thế lực nào ta cũng không biết... Tổ tông của Thanh Sơn bộ chúng ta đều ở Loa Kế sơn này. Chưa bao giờ đi ra ngoài qua, cho nên đối với tin tức bên ngoài cũng chỉ là do tổ tiên truyền xuống từ không biết bao nhiêu năm, cho nên có biết cũng sẽ không nhiều!
Sắc mặt vị tộc trưởng này có chút lúng túng.
Là người sinh trưởng ở trong Hoàn Vũ thần giới, thế nhưng đối với phân chia thế lực ở trong thế giới mình lại không biết, chuyện này cũng làm cho hắn cảm thấy có chút ngượng ngùng.
- Chín thế lực lớn?
Nhiếp Vân trầm tư.
Nhìn dáng vẻ của tộc trưởng có lẽ không phải là cố ý giấu giếm, có lẽ đối phương quả thực không biết, dù sao ở nơi này ngăn cách với bên ngoài. Nếu như muốn biết tin tức ở bên ngoài, cũng không quá dễ dàng.
- Vậy... Phân chia lực lượng ở nơi này chung quy ngươi cũng phải biết chứ ? Ngươi có thể giải thích một chút hay không?
Dừng lại một chút, Nhiếp Vân lại hỏi tiếp.
Đối phương không biết phân chia thế lực, thế nhưng chung quy cũng nên biết cấp bậc tu luyện a!
- Hay là để ta nói đi!
Quán Lăng khẽ cười một tiếng:
- Cấp bậc tu luyện ở trong Hoàn Vũ Thần Giới chia làm vương, hoàng, đế! Cũng chính là cái gọi là cường giả Vương cảnh, cường giả Hoàng cảnh cùng với cường giả Đại Đế! Mới vừa rồi tộc trưởng nói tới chín thế lực lớn, đây đều là quái vật khổng lồ có tồn tại cường giả Đại Đế tọa trấn!
- Cấp bậc Đại Đế?
Sắc mặt của Nhiếp Vân không khỏi trầm xuống.
Trước đó khi giao thủ với đám dị tộc kia, hắn từng nghe bọn người này nó tới Phổ Thiên Đại Đế, chẳng lẽ... Người gọi là Phổ Thiên kia là một vị cao thủ cấp bậc Đại Đế hay sao?
Nếu quả thực như vậy, chẳng lẽ cái gọi là Phổ Thiên nhất mạch này chính là một rong chín thế lực lớn hay sao?
- Đúng vậy, ba cấp bậc này mỗi một cấp bậc đều có phân chia hạ, trung, thượng, đỉnh phong , viên mãn, tổng cộng có năm cấp bậc! Lấy Vương cảnh làm thí dụ, phân là vương giả hạ phẩm, Vương giả trung phẩm, Vương giả thượng phẩm, vương giả đỉnh phong cùng Vương giả viên mãn!
Quán Lăng nói tiếp.
- Năm cấp bậc? Xem ra Vương cảnh này có lẽ cùng một cấp bậc với Phong vương bên Hỗn Độn đại dương...
Nghe thấy lời này của đối phương, trong lòng Nhiếp Vân âm thầm suy đoán.
Trước đó hắn đã cảm thấy cường giả Phong vương dường như cũng có cấp bậc. Ví dụ như đám người Tuyệt Sát Vương, Hỗn Độn vương cũng đều có thực lực Phong vương. Thế nhưng so với hắn và Nhiếp Đồng lại thấp hơn, Bách Triết cũng coi như là Phong vương, thế nhưng thực lực chân chính lại vượt quá bọn hắn.
- Nếu như ta đoán không sai, đám người Hỗn Độn vương, Tuyệt Sát Vương chắc là cường giả Phong vương hạ phẩm, thực lực của ta trước khi không có bị phong ấn mặc dù cũng là vương giả hạ phẩm, thế nhưng sức chiến đấu lại có thể so với Vương giả trung phẩm. Nhiếp Đồng có lẽ là Vương giả trung phẩm thực sự. Về phần Bách Triết, có thể là Vương giả thượng phẩm a.
Biết rõ phân cấp, rất nhanh Nhiếp Vân đã phân chia thực lực mà những người hắn biết ra.
Khó trách ban đầu Bách Triết lại coi thường mọi người như vậy, có thể phát huy ra lực lượng cường đại như vậy, hóa ra bởi vì hắn là một vị Vương giả thượng phẩm.
Sau khi phân chia xong cấp bậc, Nhiếp Vân cũng không khỏi âm thầm sợ hãi.
Một vị Vương giả thượng phẩm cũng đã khiến cho Hỗn Độn đại dương thiếu chút nữa bị hủy diệt. Không nói tới cấp bậc Đại Đế, chỉ cần là vương giả đỉnh phong, Vương giả viên mãn sợ rằng cũng đã có thể làm cho bọn họ trong nháy mắt biến thành bụi bặm, không có một chút năng lực phản kháng nào.
Khó trách những dị tộc kia vừa mới tiến vào Hỗn Độn đại dương đã cảm thấy bọn họ là ếch ngồi đáy giếng, không biết thiên địa to lớn thế nào, nói là thổ dân. Bây giờ nhìn lại, quả thực đúng là như vậy!
- Đây là phân chia của người trong Hoàn Vũ, người phi thăng từ các tiểu thế giới như các ngươi căn bản không cần phải tuân thủ cấp bậc này!
Quán Lăng nói.