Kêu mấy tiếng, Kim Liệu nhắm mắt chờ chết, hắn chờ đợi ý thức rời khỏi thân thể, qua một hồi lại phát hiện đầu lâu vẫn còn trên cổ, hắn vội vàng mở mắt xem xét, lúc này hắn nhìn thấy cảnh tượng sững sốt.
Chỉ thấy một kiếm đầy uy lực của Toàn Liêm tướng quân ngừng trước mặt mình, một thanh niên cổ quái không biết xuất hiện lúc nào, hắn dùng hai ngón tay xiết chặc trường kiếm, trường muốn thoát ra nhưng dù giãy dụa thế nào cũng không thoát được!
- Ah...
Bất kể thế nào Toàn Liêm tướng quân cũng là cường giả Vương Tiên cảnh, toàn lực chém một kiếm, cho dù hắn không bị trói cũng khó dùng hai ngón tay kẹp lấy, mà thanh niên trước mắt lại làm được, thậm chí nhìn biểu lộ không quan tâm của hắn, hiển nhiên hắn còn dư lực.
- Ngươi là người nào? Dám ngăn cản Thanh Long nhất tộc ta chấp pháp? Chẳng lẻ không muốn sống?
Toàn Liêm tướng quân cũng sửng sờ, hắn nhìn ra thực lực đối phương khủng bố cho nên quát lớn.
Tại thành Long Hoàng, bọn họ đại biểu cho vương quyền, cho dù thực lực đối phương mạnh cũng không sợ hãi.
- Thanh Long nhất tộc chấp pháp? Thanh Long nhất tộc rất lợi hại phải không? Các ngươi diệt khu tu sư công hội chúng ta, diệt rất vui vẻ ah!
Ngón tay thanh niên bún một cái, thanh trường kiếm bị hắn kẹp gãy nát, ngay sau đó lời nói lạnh lùng vang lên, trong người phóng thích khí tức đặc thù làm không gian chung quanh vặn vẹo.
- Dung hợp chi khí? Ngươi là người Khu Tu Tháp?
Đồng tử Toàn Liêm tướng quân co rụt lại.
Mỗi một khu tu sư cao cấp đều có vô số thiên phú đặc thù, đối phương không có chiến đấu nhưng phóng xuất lực lượng chính là dung hợp chi khí, loại năng lực này tuyệt đối không phải khu tu sư không thể hoàn thành, nhìn bộ dạng ít nhất cũng ngoài thất phẩm.
Khu tu sư ngoài thất phẩm, cho dù đi tới nơi nào cũng là đại nhân vật.
Lúc nào thành Long Hoàng có cường giả như thế?
- Xem như có kiến thức, động thủ với ta còn muốn xéo đi?
Nhiếp Vân hừ lạnh.
- Vị cường giả này, tuy Khu Tu Tháp lợi hại nhưng không thể một tay che trời, đây là chuyện nội bộ Long tộc chúng ta, kính xin không nên nhúng tay vào.
Toàn Liêm tướng quân khẽ cắn môi, nói.
- Không lăn đúng không, vậy thì tốt, đừng trách ta không khách khí.
Nhiếp Vân nói nhảm với hắn mục đích chính là mượn thân phận Khu Tu Tháp, lúc này mục đạt tới, hắn cũng không khách khí làm gì, lập tức đấm một đấm.
Thiên địa xoay tròn, nhật nguyệt vô quang!
Một quyền này mang theo khí thế bao phủ thiên địa, lúc này không kẻ nào có thể quan sát, nắm đấm hình thành khí lưu như hồng thủy ập tới, lại như mở cánh cửa hồng hoang, mang theo khí tức tuyên cổ không ai địch nổi.
Mỗi một thiên phú đặc thù đều đối ứng đại đạo, khu tu sư thân kiêm nhiều loại đại đạo, thi triển dung hợp chi khí có ẩn chứa khí thế hồng hoang to lớn.
Vốn Toàn Liêm tướng quân đối với loại này đồn đãi không quá tin tưởng, hôm nay rốt cục tín!
- Long Tường Ngạo Thiên!
Biết rõ chỉ cần ngăn không được khẳng định hẳn phải chết không thể nghi ngờ, Toàn Liêm tướng quân hô to, trên trán nổi gân xanh, hắn lập tức biến thành bản thể sau đó quét đuôi sang.
Long Tường Ngạo Thiên!
Vũ kỹ cường đại của Thanh Long nhất tộc!
Hắn phản ứng tuy rất nhanh, động tác cũng rất nhanh chóng nhưng thực lực đối thủ quá mạnh, Long Tường Ngạo Thiên dưới chẳng khác gì bọt biển dưới công kích của đối phương, vỡ vụn từng khúc và hóa thành hư ảo.
Bành!
Đuôi rồng nổ rớt một đoạn.
- Ah. . . Đi!
Giao phong một chiêu, Toàn Liêm tướng quân biết không phải đối thủ của người trước mặt, long trảo vẽ một cái, hắn kéo Kim Liệu bị vải đỏ rời đi, lúc này bỏ chạy thật nhanh.
Kim Liệu bị vải đỏ bao phủ nên không thoát khốn, chỉ có thể mặc cho đối phương mang đi.
- Buông hắn xuống!
Người đến không nghĩ tới gia hỏa sắp chết lại kéo theo Kim Liệu rời đi, hắn làm sao để đối phương như nguyện, lúc này lập tức ra tay.
Ầm ầm!
Một quyền này mang theo uy lực đáng sợ, không gian bị phá vỡ và hình thành hàn khí.
Hàn khí nhanh chóng đánh vào lưng Toàn Liêm tướng quân.
Bành!
Toàn Liêm tướng quân không kịp kêu thảm thiết đã hóa thành bụi pâấn.
Hô!
Hắn vừa chết vải đỏ mất đi chủ nhân rớt xuống, cũng rơi vào trong tay của hắn.
- Trốn thôi!
Các binh sĩ khác nhìn thấy cảnh tượng này, nhìn thấy đầu lĩnh bị đối phương dùng một phương đánh chết ngay lập tức nên không dám dừng lại, đồng thời la lên sau đó thoát đi khắp bốn phía.
Đối với những lâu la này người đến cũng không đuổi theo, hắn đảo tay thu vải đỏ vào đan điền.
- Kim Long nhất tộc Kim Liệu cảm tạ đại nhân cứu mạng!
Kim Liệu bay tới, hắn khôi phục hình người và quỳ xuống ôm quyền cảm tạ.
Long tộc tuy cao ngạo nhưng tuyệt đối bái phục cường giả.
Vừa rồi người này đột nhiên xuất hiện, tuy chỉ đánh ra hai quyền nhưng thực lực mạnh ngay cả Kim Liệu là Vương Tiên cảnh đỉnh phong cũng phỉa sinh lòng bội phục.
Quá mạnh mẽ!
Hắn biết rõ nếu như hắn giao thủ với đối phương, chỉ sợ đối phương chỉ cần một quyền là có thể đánh chết hắn tại chỗ.
Bản thân cường giả được tôn kính, huống chi đối phương còn cứu Kim Long nhất tộc bọn họ.
- Tin tưởng ta, đừng phản kháng, ta mang các ngươi đi nơi khác.
Người đến hừ nhẹ.
Người này chính là Nhiếp Vân, chỉ có điều vì phòng ngừa bị phát hiện, cố ý ngụy giả bộ một chút, giả dạng thành bộ dáng thanh niên.
Tuy thực lực Toàn Liêm tướng quân mạnh nhưng không phải đối thủ của hắn, hai quyền đã có thể giải quyết vấn đề.
Về phần đám binh sĩ Thanh Long bỏ trốn là hắn cố ý để chạy, như vậy mới có thể truyền tin cho Thanh Long hoàng là người Khu Tu Tháp cứu đám người Kim Liệu.
- Tốt!
Mặc dù Kim Liệu có chút mê hoặc nhưng hắn vẫn tin tưởng ân nhân ứu mạng, hắn gật đầu đồng ý và triệu tập đồng bạn tới gần.
Hô!
Biến mất tại chỗ.
Sau khi thu bọn họ vào Bắc Đẩu tinh cung, thân thể Nhiếp Vân lập tức chui xuống đất và biến mất không thấy đâu nữa.
Hắn mới vừa gia nhập tinh cung đã nhìn thấy đám người Kim Liệu quỳ trước mặt tiểu Long khóc rống.
Kim Long nhất tộc làm sao không nhận ra vương giả của mình chứ, biết rõ tiểu Long phục sinh, nội tâm hưng phấn có thể nghĩ.
- Long Hoàng đại nhân, ngươi nhất định phải báo thù cho Kim Long nhất tộc chúng ta.
- Năm đó Thanh Long hoàng nghe điều không nghe tuyên, hắn cố ý kéo dài hại chết Hắc Long Thánh Tôn tiền bối, sau đó thi triển mưu kế vây khốn hai vị tiền bối Bạch Long Thánh Tôn và Hồng Long Thánh Tôn, một lần hành động đoạt được quyền hành!
Kim Liệu vừa nói vừa mang theo hận ý nồng đậm.