- Cái trận pháp phòng ngự này, ngay cả nhận thức cũng không nhận ra... làm sao phá giải?
Nhiếp Vân bắt đầu buồn rầu.
Trận pháp này rõ ràng cao cấp hơn Ngũ Hành Di Quang trận, dù vậy, ban đầu thời điểm phá trận, cũng là Chí Hào tướng quân ra sức, hắn mới tìm được trận cơ, nhất cử phá giải.
Bây giờ không tìm được trận cơ, cũng không nhận biết... làm sao phá?
Rào!
Đang suy nghĩ làm sao trừ đi, trận pháp trước mắt đột nhiên đung đưa, một lực lượng khổng lồ vọt vào, ngay sau đó mặt đất lung lay, hai bóng người thẳng tắp vọt vào.
- Bích Lạc tiên tử... Bích Nhi tiểu thư? Tại sao các ngươi cũng tới?
Thấy hai bóng người, Nhiếp Vân sửng sốt một chút.
Tới không phải người khác, chính là hai người Bích Lạc tiên tử chờ ở bên ngoài.
Nhiếp Vân ngụy trang thành trung niên, các nàng không nhận ra được, cũng không tìm được ở địa phương nào, không biết hắn đã thuận lợi tiến vào hang ổ của đội chấp pháp, bất quá, mặc dù không nhận ra Nhiếp Vân sau khi ngụy trang, nhưng thấy trận pháp mở ra, đoán cũng đoán được xảy ra chuyện gì.
Lúc này không dám do dự trực tiếp bay tới.
Phá vỡ trận pháp, Bích Lạc tiên tử thấy một đệ tử chấp pháp đứng ở trước cửa, đang muốn ra tay bắt lại, hỏi thăm tung tích của Nhiếp Vân, liền nghe được thanh âm này, không nhịn được sửng sốt một chút.
- Ngươi là Nhiếp Vân...
Bây giờ Nhiếp Vân ngụy trang thành một đệ tử chấp pháp, vô luận khí chất, cử chỉ, linh hồn,… đều hoàn toàn bất đồng hắn, cho dù thực lực như Bích Lạc tiên tử, chợt nhìn cũng không nhận ra được.
- Ân...
Lúc này Nhiếp Vân mới nhớ tới ngụy trang thành người khác, nhẹ nhàng cười một tiếng, biến trở về bộ dáng bình thường .
- Người đã tìm được chưa? Người của đội chấp pháp không có làm khó ngươi chứ...
Thấy hắn không sao, Bích Nhi thở phào nhẹ nhõm, nhớ tới mới vừa rồi trận pháp mở ra, dù ngụy trang cũng nhất định là bị phát hiện, không nhịn được có chút bận tâm.
- Không có...
Nhiếp Vân nhìn phía sau một cái.
Theo ánh mắt của hắn, lúc này Bích Lạc tiên tử cùng Bích Nhi mới phát hiện thi thể đầy đất, từng cái mắt đẹp trợn tròn, thiếu chút nữa bất tỉnh.
Đây chính là đội Chấp Pháp đệ tử... Mỗi một người đều là người xuất sắc của đại thế lực, thủ đoạn nhiều, thực lực mạnh... Bị một mình hắn giết sạch, sao có thể làm được?
Ngay cả Bích Lạc tiên tử, cũng không nhịn được lần nữa nhìn về phía thiếu niên trước mắt, đôi mắt đẹp lộ ra thần sắc không thể tưởng tượng nổi.
Bích Nhi tiểu thư đối với thực lực của những người này, có lẽ biết không nhiều, nhưng nàng ngay cả - hang ổ- của Chấp Pháp đệ tử cũng biết, đối với thực lực của bọn họ, tự nhiên càng biết, kém nhất cũng là Phong Vương hậu kỳ, hơn nữa nhìn vị trí thi thể ngã xuống đất, tựa hồ còn bố trí thành trận pháp...
Tình huống như vậy cũng bị thiếu niên trước mắt chém giết, ngay cả năng lực chống cự cũng không có!
Không hổ là Hoàng tử của Phổ Thiên hoàng triều... Đáng sợ!
Vốn nàng đối với thiếu niên này có thể giải quyết Hỏa Độc trong cơ thể nàng, cũng không có ôm hy vọng quá lớn, thấy một màn như vậy, chẳng biết tại sao, hy vọng lại tăng lên không ít.
- Đội chấp pháp là bát đại thế lực liên hiệp tạo thành, ngươi chém giết nhiều đệ tử như vậy, phiền toái khẳng định không nhỏ, cho dù ngươi là Hoàng tử của Phổ Thiên hoàng triều, chỉ sợ cũng sẽ chịu ảnh hưởng!
Bích Lạc tiên tử mở miệng.
Mặc dù đội chấp pháp hành động vô sỉ, cũng là bát đại thế lực liên hiệp tạo ra, vuốt mặt phải nể mũi, giết sạch như vậy, có thể đoán được, sau này gặp nhau sẽ có phiền toái cuồn cuộn không ngừng.
Mặc dù người trước mắt này là Hoàng tử của Phổ Thiên hoàng triều, nhưng mỗi một hoàng triều thế lực cành lá đan chen, làm không tốt sẽ trở thành mục tiêu công kích, từ đó xuất hiện vấn đề lớn.
- Không sao!
Đã làm thì sẽ không hối hận, những cặn bã này, không đáng làm người, toàn bộ nên chết!
Lại nói, hắn căn bản không phải hoàng tử gì, là ngụy trang giết người, chờ thời điểm có thể tra đến hắn, không biết năm nào tháng nào, căn bản không cần lo lắng.
- Người ngươi muốn cứu không có ở đây?
Thấy thiếu niên thật không quan tâm, Bích Lạc tiên tử cũng không nói nhiều, nhìn chung quanh một chút, nghi ngờ hỏi.
Thiếu niên là tới cứu người, sao không thấy người cần cứu, ngược lại thấy đội chấp pháp thi thể đầy đất? Chẳng lẽ...
- Còn phải làm phiền tiên tử một chuyện, mang ta tới Hỏa Thần đấu giá tràng, ta tới trể. Người ta muốn cứu, có thể đã bị bán đấu giá!
Nhiếp Vân nói.
- Đi thôi!
Nghe được bán đấu giá, trong mắt Bích Lạc tiên tử cũng thoáng qua một đạo sát khí, bàn tay trảo một cái, mang theo hai người Nhiếp Vân bay đi, thời gian nháy mắt liền biến mất tại chỗ.
Bất kể nói thế nào, phi thăng giả cũng có sinh mạng cùng tôn nghiêm, bị coi như thương phẩm, súc vật bán ra, bất kỳ người nào cũng khó tiếp nhận.
Rời khỏi mặt đất, Bích Lạc tiên tử cùng Bích Nhi tiểu thư cũng không biết, các nàng mới vừa rời đi, một đoàn hỏa diễm lan tràn, chỉ nháy mắt, thi thể đầy đất cùng vô số vật phẩm xa hoa bị đốt thành tro bụi.
Đoàn hỏa diễm này dĩ nhiên là Nhiếp Vân lưu lại, mặc dù không úy kỵ đội chấp pháp, nhưng vẫn phải cẩn thận cho thỏa đáng, hỏa diễm có thể đốt rụi hết thảy, sau này coi như người của đội chấp pháp trở lại phát hiện, cũng không tìm được bất cứ dấu vết gì.
Chức Nữ toa phi hành ở trên trời, mấy tức sau liền ngừng lại.
- Phòng đấu giá ở nơi này, đi xuống đi!
Bích Lạc tiên tử chỉ về phía trước.
Thuận tay nàng nhìn, quả nhiên thấy một kiến trúc cao lớn đứng vững ở trung tâm Hỏa Thần thành.
Năm chữ Hỏa Thần đấu giá tràng tựa như lưu kim, phản xạ ánh mặt trời, cực kỳ chói mắt.
- Tiên tử...
- Cùng nhau đi xuống đi, Hỏa Thần đấu giá tràng là sản nghiệp của Hỏa Thần tông, không có thân phận, ngay cả cửa cũng không vào được, chớ nói chi là những chuyện khác!
Biết Nhiếp Vân muốn nói gì, Bích Lạc tiên tử cắt đứt lời của hắn, nói tiếp.
- Nếu như vị bằng hữu kia của ngươi đã bị người mua, ta liền không thể ra sức. Nếu vẫn còn ở phòng đấu giá, ta có thể ra tay giúp ngươi mua lại, như vậy vừa có thể tránh khỏi mâu thuẫn, còn không bị hoài nghi!
- Phiền toái tiên tử!
Nhiếp Vân gật đầu.
Đúng là như vậy, nếu ở phòng đấu giá, chỉ cần có tiền, khẳng định có thể muốn làm gì thì làm, so với xung động tìm, cướp người, còn không bằng bỏ tiền mua đệ đệ lại.
Như vậy có thể miễn trừ mâu thuẫn, tránh không ít phiền toái.