Mục lục
Vô Tận Đan Điền​ - Nhiếp Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thấy hắn còn đang do dự, Nhị Tế tự chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, lập tức mở miệng quát lớn.

Lục Thắng trăm vạn năm trước chính là Đại Tế Tự đã khiến cho toàn bộ Kiếm Linh cốc lúc trước biến thành cảnh tượng sinh linh đồ thán.

Vị Đại Tế Tự này cướp đoạt quyền lợi của Nhị Tế tự và Tam Tế tự, khống chế toàn bộ Kiếm Linh cốc một cách nguyên vẹn. Mà ngay cả các vị trưởng lão, ai có thể sống ai có thể chết, tất cả đều do một lời của hắn mà định.

Trong trong một trăm năm mà hắn thống trị, tất cả tộc nhân như rơi vào trong địa ngục. Ngay cả mở miệng nói chuyện cũng không dám nói quá lớn. Bởi vì mọi người đều sợ rơi vào trong lỗ tai của hắn, bị định tội mà diệt sát.

Loại tình huống này, mãi trăm năm sau. Trong một lần hắn ta tu luyện tẩu hỏa nhập ma, tiến vào trạng thái bế quan. Khi đó tất cả mọi người cùng nhau tập hợp lại một chỗ cử hành tế tự, xóa bỏ thân phận Đại Tế Tự của hắn. Khi đó chuyện kia mới chấm dứt.

Cho dù người này cuối cùng cũng đã chết không yên lành. Thế nhưng trong thời gian trăm năm, tất cả mọi người đều giống như là thịt cá, cả Kiếm Linh cốc đã tổn thất gần như một nửa người, tổn thất hơn phân nửa thiên tài trong cốc!

Nếu như hôm nay không ngăn cản tên Đại Tế Tự này. Như vậy hắn ta sẽ trở thành Lục Thắng thứ hai, Kiếm Linh cốc cũng sẽ rơi vào tình huống trăm vạn năm trước, tất cả mọi người sẽ làm trâu ngựa. Để mặc cho người ta chém giết mình.

- Không sai, cho dù chúng ta không phải là đối thủ thì cũng không thể để cho mình bị bêu danh, để lại tiếng xấu muôn đời được.

Tam Tế tự hét dài một tiếng, cũng bay ra, lực lượng toàn thân sôi trào, lập tức đi tới trước mặt Nhị Tế tự.

Tuy rằng Lục Thắng trăm vạn năm trước khiến cho vô số người phỉ nhổ. Thế nhưng những người năm đó ủng hộ hắn kia, cũng không có kết quả tốt lành gì. Cũng được ghi danh trên sử sách của tộc, nhưng mà... Lại bị tộc nhân phỉ nhổ và khinh thường.

Nếu như hôm nay hắn sợ hãi và lùi bước. Như vậy nhất định sẽ khiến cho Đại Tế Tự thực hiện được âm mưu. Khi đó chẳng những thời gian về sau hắn không sống được khá giả mà nhất định còn có thể trở thành tội nhân trong lịch sử.

So với việc bêu danh muôn đời, còn không bằng hôm nay liều chết chiến một trận!

- Được, để cho chúng ta cùng nhìn xem hắn ta mạnh như thế nào a. Cho dù chúng ta có chết thì cũng là chết vì Kiếm Linh cốc a!

Thấy Tam Tế tự nói vậy, Nhị Tế tự cười ha hả, lực lượng cường đại dung hợp với nhau vào một chỗ, một thanh Cự Kiếm cũng đột nhiên xuất hiện ở trên không trung.



Hai người liên thủ có thể điều động bốn thành lực lượng của Kiếm Linh cốc, tuy rằng không có biện pháp so với Đại Tế Tự, thế nhưng cũng có thể chống lại được đối phương một hai.

- Các ngươi đã muốn chết như vậy thì ta sẽ thành toàn cho các ngươi!

Thấy hai người đã liên hợp lại, Đại Tế Tự khống chế trường kiếm đánh xuống chỗ hai người.

Rầm rầm rầm rầm!

Cả Kiếm Linh cốc bị vô số lỗ đen bao trùm, kiếm khí tung hoành, thành trì sơn mạch dưới lực lượng cường đại trùng kích lập tức bị sụp đổ, biến thành bụi phấn.

Khống chế lực lượng của Kiếm Linh cốc, ở trong Kiếm Linh cốc chính là tồn tại vô địch. Thực lực so với cường giảThâu Tiên Tá Thọ cảnh cũng còn đáng sợ hơn nhiều.

Trường kiếm mà Nhị Tế tự, Tam Tế tự liên hợp tạo thành, tuy nhiên uy lực quả thực lại yếu hơn so với Đại Tế Tự, hai người không ngừng lui về phía sau, trên người cũng bắt đầu xuất hiện vết thương.

Hai người bọn họ liên hợp lại với nhau, thế nhưng lực khống chế đối với Kiếm Linh cốc lại không bằng Đại Tế Tự. Một khi chính thức chiến đấu, hai người bọn hắn sẽ triệt để rơi vào bị động.

- Thực lực của ta vẫn còn quá yếu a...

Nhìn chiến cuộc ở trước mặt, hai tay Nhiếp Vân xiết chặt, thế nhưng cũng không có biện pháp nào khác.

Bằng vào thực lực bây giờ của hắn, căn bản không có cách nào nhúng tay vào được trận chiến này.

Có thể giữ được tính mạng, cũng đã là công lao của Viêm Hoàng điện rồi. Mà hắn cũng không có biện pháp nào có thể triệt để khống chế thần binh Đế cảnh này.

- Ha ha, để ta xem các ngươi còn sống được tới khi nào nữa…

Một kiếm bổ ra, lực lượng cường đại mạnh mẽ đâm tới, rất nhanh hai người Nhị Tế tự và Tam Tế tự đã rơi vào thế hạ phong, kiếm khí cường đại quét ngang, thân thể của hai người cũng đều bị thương nặng. Cả hai như là một chiếc bao tải cũ nát, miệng mắt mũi tai đều có máu tươi chảy ra.

Nhìn bộ dáng của bọn hắn, cho dù có thể kiên trì thì cũng không thể kiên trì được thời gian bao lâu.



- Gia gia...

Nhìn thấy Nhị Tế tự tùy thời cũng có thể mất mạng, Lục Bắc Hoang giãy dụa muốn lao ra khỏi Viêm Hoàng điện.

- Không cần phải gấp, giết bọn hắn, ta sẽ giết chết từng người một trong các ngươi. Nhiếp Vân, tuy rằng ngươi trốn vào trong chỗ này ta tạm thời không giết được ngươi. Thế nhưng, ta không tin ngươi có thể một mực trốn ở trong đó mà không ra ngoài! Chỉ cần còn ở tỏng Kiếm Linh cốc không ra ngoài được, sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày sẽ chết ở trên tay của ta...

Đại Tế Tự lạnh lùng cười cười, trường kiếm trong tay lần nữa giơ lên, mạnh mẽ đánh xuống bên dưới.

Giờ phút này Nhị Tế tự và Tam Tế tự đã tiêu hao tất cả lực lượng của bản thân. Đối với một kiếm này căn bản không có lực lượng ngăn cản nổi.

Sưu.

Ngay khi tất cả mọi người đều cho rằng lần này bọn họ khó có thể may mắn thoát khỏi thì đột nhiên trong Kiếm Linh cốc... Bắt đầu có gió thổi.


Cơn gió này không lớn, thế nhưng lại giống như thổi qua mặt hồ đang yên tĩnh, tạo thành từng đạo gợn sóng, khiến cho tất cả mọi người không nhịn được phải ngẩng đầu lên nhìn.


Kiếm Linh cốc là không gian bên trong thần binh, tất cả gió, mưa đều là do lực lượng của ba vị tế tự khống chế lượng mà hình thành.


Giờ phút này ba đại tế tự đang đánh nhau hừng hực khí thế như vậy. Tại sao lại có thể có gió xuất hiện cơ chứ?


Không riêng gì các tộc nhân phát hiện ra chuyện dị thường, mà ngay cả Đại Tế Tự cũng sững sờ một chút. Hắn không nhịn được mà dừng công kích lại, sau đó lại ngẩng đầu lên nhìn một cái.


Ầm ầm!


Ngay trong nháy mắt khi hắn ngẩng đầu lên thì lại có một tiếng oanh minh vang vọng, làm cho mặt đất lắc lư kịch liệt. Bầu trời trước đó còn nắng ráo sáng sủa trong nháy mắt đã trở nên lờ mờ, vô số đám mây không biết từ đâu kéo tới. Trên mỗi một đám mây đều có quang mang bảy màu lóng lánh.


- Có chuyện gì xảy ra?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK