Mục lục
Vô Tận Đan Điền​ - Nhiếp Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Là lão đại và tên Nam Cung xấu kia chiến đấu quá nhanh cho nên không có tính so sánh. Cho nên mới để lão đại chiến đấu với người thực lực mạnh nhất một trận, để tiện quan sá.t

Dường như nhìn ra hắn nghi hoặc, Trúc Âm vừa cười vừa nói.

Nhiếp Vân thi triển thiên phú Tiên Âm sư, sau đó Trúc Âm xem như triệt để phục. Lúc này câu lão đại kia cũng trôi chảy hơn nhiều.

Về phần Nam Cung xấu đương nhiên là chỉ Nam Cung Tuấn, hắn bị đánh bại, mặt mũi vặn vẹo dữ tợn. Thực sự không chút liên quan nào chữ Tuấn. Bị Trúc Âm trực tiếp gọi là Nam Cung Xấu. Hơn nữa cái tên này dường như rất được mọi người tán thành, khiến cho Nam Cung Tuấn nghe vậy mà âm thầm phun máu, bị nội thương.

Nhiếp Vân và Nam Cung Tuấn quả thực chiến đấu quá nhanh, quá đơn giản. Thi triển thiên phú Tiên Âm sư làm cho đầu óc đối phương choáng váng, sau đó còn chưa tỉnh táo lại thì đã bị đánh xuống lôi đài. Không nhìn ra bất kỳ kỹ xảo, thực lực nào. Chiến đấu như vậy cho dù có ghi chép lại cũng vô dụng, cho nên đánh lại một trận cũng không có gì đáng trách.

- Được.

Suy nghĩ cẩn thận những chuyện này, Nhiếp Vân gật gật đầu. Xem ra chỉ có giải thích như vậy mà thôi. Hắn biết không thể từ chối cho nên lần nữa thả người nhảy lên Luận võ đại.

- Vân huynh.

Lúc này Âu Dương Thế Hùng đã đứng trên Luận võ đài, thấy hắn đi lên, khẽ khom người nói.

- Âu Dương Huynh....

Lời còn chưa nói hết thì Nhiếp Vân đã nhìn thấy thân ảnh Âu Dương Thế Hùng đột nhiên run lên, cánh tay trái quét ngang, ống tay áo phải hơi co lại, vung về phía hắn.

Dường như Âu Dương Thế Hùng biết rõ hắn khó đối phso cho nên vừa mới gặp mặt, không nói hai lời đã ra tay đánh lén.

- Tụ Lý chùy?

Chiêu này gọi là Tụ Lý chùy, nếu như quả thực cho rằng sát chiêu được che dấu trong tay áo thì sai mười phần. Cánh tay trái rõ ràng là hư chiêu, thời khắc mấu chốt cũng có thể biến thành lợi khí giết người. Trong hư có thực, trong thực có hư. Hư thực chuyển đổi nhanh chóng vô cùng, tất cả đối thủ khó mà đối phó, có thể dùng chiêu này đủ để thấy được lý giải võ đạo của Âu Dương Thế Hùng đã đạt tới một cảnh giới nhất định.

Võ đạo cũng không phải là võ công đơn thuần như chiêu số, tay không chiến đấu mà là một loại lĩnh ngộ với chiến đấu.



- Đến tốt.

Cười ha hả, cánh tay Nhiếp Vân đột nhiên giống như trường tiên, mạnh mẽ vung qua.

Đối phó với loại chiêu số hư hư thực thực này, ngạnh kháng nhất định là không được. Bởi vì khi ngươi đánh chiêu số của đối phương, hư chiêu của đối phương sẽ biến thành thực chiêu, thực chiêu biến thành hư chiêu, khiến cho ngươi không thể làm gì mà còn rơi vào tình huống bị động.

Chiêu này gọi là Tiên thủ, cánh tay như linh xà bay múa, tựa như không xương, loại chiêu số này cho dù không có tác dụng thì thời khắc mấu chốt cũng có thể trở lại, sẽ không rơi vào trong bị động.

Đây cũng là chiêu số tốt nhất để ứng phó với chiêu số hư hư thực thực này.

- Tốt.

Âu Dương Thế Hùng thấy đánh lén không có thành công mà còn bị đối phương dùng chiêu số quỷ dị như vậy bài trừ, hắn biết rõ sau nụ cười ha hả của tên đối thủ này là mọt người không dễ chơi, thực lực chân chính còn đáng sợ hơn tất cả đối thủ trước kia của hắn. Ánh mắt hắn lập tức ngưng trọng, chân lùi về phía sau, eo khẽ vặn.

Sưu một cái, chân đã đá ra một cước.

Một cước này như ảnh như gió, nhanh tới mức không nhìn thấy bóng dáng, lực lượng lại ẩn chứa ở phía sau, tựa như cự long ngủ đông, ở ẩn. Vừa mới nhìn qua đã biết rõ là vũ kỹ cao minh.

Trước kia hai người luôn dùng tay, đột nhiên lại ra chân, tốc độ vừa nhanh chóng, xuất bất kỳ ý, nếu như đổi lại là người kinh nghiệm thực chiến yếu chỉ sợ thoáng cái sẽ bị đá trúng, lập tức mất đi năng lực chiến đấu.

Tuy nhiên, kinh nghiệm chiến đấu của Nhiếp Vân cũng không phải là thiếu, hơn nữa Thiên nhãn quét mắt nhìn tứ phương. Bàn chân của Âu Dương Thế Hùng còn chưa có động thì cơ bắp đã vận chuyển phát lực, tất cả đều bị hắn nhìn thấy. Sớm biết có chiêu này, hắn thầm than một tiếng không tệ. Cánh tay giơ lên, hai ngón tay bắn thẳng về phía mắt đối phương.

Vây ngụy cứu triệu.

Người bình thường chiếu đấu độ dài cánh tay không thể so với chân, nhưng mà tu vi đạt tới cấp bậc như bọn hắn, không liên quan tới vấn đề này. Cho dù cánh tay không đủ dài, chỉ cần từ đầu ngón tay có kiếm quang bắn ra thì cũng có thể tạo thành vết thương trí mạng cho đối phương.

Cánh tay so với chân còn linh hoạt hơn. Tuy rằng Âu Dương Thế Hùng đá chân ra, nhưng nếu như không thu lại, hai ngón tay của Nhiếp Vân nhất định sẽ nhanh hơn chân hắn, cắm vào mắt hắn.



- Tốt.

Thấy bàn chân vừa mới đá ra thì đối phương đã có phương án ứng phó, hơn nữa chiêu số vừa nhanh lại vừa hung ác. Có thể tưởng tượng ra được, nếu như hắn tiếp tục, chỉ sợ chân còn chưa đá tới người đối phương thì ngón tay đối phương sẽ chọc mù hai mắt hắn.

Sau lưng sinh ra một tầng mồ hôi lạnh, Âu Dương Thế Hùng thét dài một tiếng, rút chân mà đổi thành quyền, hai tay đánh ra, chính diện công kích.

Tuy nhiên, quyền của hắn còn chưa tới trước mắt đối phương thì đã thấy thân thể đối phương hơi nghiêng, mạnh mẽ thoát ra từ khe hở công kích.

Thiết Kiên kháo.

Một khi bị đụng vào, xương ngực nhất định sẽ vỡ vụn.

Cánh tay vội vàng thu lại, Âu Dương Thế Hùng lại bổ xuống phía dưới, cổ tay chặt, nghênh đón bả vai của Nhiếp Vân.

- ha ha.

Thân thể Nhiếp Vân khẽ chuyển, tay phải biến thành kiếm quang chặt vào lòng bàn tay của Âu Dương Thế Hùng.

Hai người ngươi một chiêu ta một chiêu giao thủ không ngớt trên không trung, liên tục đánh ra hơn hai mươi chiêu. Mỗi một chiêu đều tới điểm là thu, từ lúc giao thủ bắt đầu, không ngờ hai mươi chiêu trôi qua mà chưa ai đụng phải đối phương.

Lúc chiến đấu, nhất là loại cận thân chiến đấu này tất cả phải cẩn thận. Chiêu số không thể dùng hết, một khi dùng hết chiêu số thì sẽ bị đối phương thừa cờ, khoảng cách gần như vậy, một khi bị đánh trúng, cho dù không chết cũng sẽ bị trọng thương.

Cho nên đừng nhìn công kích của hai người còn chưa đánh vào người đối phương, nhưng mà lại vô cùng nguy hiểm. Chỉ cần một bên xuất hiện kẽ hở, bên còn lại tuyệt đối sẽ không biến chiêu mà nhân cơ hội tấn công, giết chết đối thủ.

- Thật mạnh...

- Ý thức chiến đấu thật lợi hại, tại sao lại có quái vật như vậy chứ?

- Đây thực sự là người mới nhập môn hya sao? Ta thấy cho dù những đệ tử lâu năm cũng không có lợi hại như vậy nha...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK