Mục lục
Vô Tận Đan Điền​ - Nhiếp Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đương nhiên, chiêu này cũng không thể tùy ý thi triển, trong cơ thể hắn không có lôi điện, muốn đánh ra chiêu này giống như cần bình ắc quy, phải tích lũy điện tích, cùng là đạo lý này, một khi không tích lũy điện tích mà muốn phóng thích ra, chiêu này sẽ không hiệu quả, không cách nào đánh ra.

- Đầu tiên phải tích lũy điện tích trong người trước, chiêu này chính là át chủ bài lớn nhất của ta, một khi đánh ra, một chiêu phải đánh đối thủ thành cặn bã.

Nếu không thể thi triển, Nhiếp Vân quyết định xem chiêu này thành át chủ bài lớn nhất của mình.

Xưng là át chủ bài, không thể dễ dàng thi triển, phải đánh nó ra vào thời điểm mấu chốt, một kích định thắng bại.

- Hấp thu lôi điện!

Nghĩ thông suốt những việc này, Nhiếp Vân cười ha ha, hắn mở hai tay ra và không ngừng thôn phệ lôi điện vào trong cơ thể, lôi điện đánh úp tới giống như gió táp mưa sa.

Lúc này hắn đã tích lũy đủ lôi điện trong người.

- Tốt!

Đôi mắt lóe sáng, từng đạo lôi điện bắn ra ra hào quang, ngay sau đó điện quang bị thu liễm hoàn toàn, toàn thân hắn nhìn chẳng khác gì lúc trước cả.

- Nên đi!

Hoàn thành quá trình tích lũy lôi điện, thân thể Nhiếp Vân lúc này xuất hiện một bộ y phục.

Vèo!

Hắn lập tức bay tới cổng không gian tầng thứ năm.

Lần này ở lại tầng thứ năm tương đối dài nhưng hắn thu hoạch được chỗ tốt phi thường to lớn.

Không nói nghiên cứu ra tuyệt chiêu như Lôi Đình Cửu Châu, thân thể trải qua lôi điện không ngừng rèn luyện đã cứng lại rất nhiều, nhất cử nhất động đều có lôi điện vờn quanh, lực lượng thân thể của hắn không ngừng gia tăng thật lớn.

Cho dù thân thể có thể thừa nhận bội số của Đại Lực đan điền không gia tăng, vẫn chỉ gấp năm mươi lần lực lượng nhưng thên thể của hắn phi thường cường đại, sau khi bộc phát năm mươi lần lực lượng, thực lực sẽ tăng thêm không ít.

Giống như một vạn cân bộc phát năm mươi lần và hai vạn cân bộc phát năm mươi lần có khác nhau rõ ràng, bội số bộc phát không có biến hóa, sức chiến đấu lại tăng lên không chỉ gấp đôi!



Nhưng có lợi sẽ có tệ, bảy ngày thừa nhận lôi đình oanh kích đã làm thân thể Nhiếp Vân mạnh hơn trước rất nhiều, cũng làm độc khí hắn tích lũy được tiêu hao không ít.

Lôi đình trừ vạn tà, độc khí thuộc về một loại tà khí, ở tầng thứ hai hắn hấp thu chất độc của rắn độc, bò cạp độc chính là muốn vận dụng kịch độc công kích khi quần công, không nghĩ tới lại bị lôi điện đánh tan toàn bộ.

Hiện tại thân thể hắn tinh khiết tới cực điểm, không chứa chút tạp chất nào, thậm chí lôi điện rèn luyện Linh Tê Luyện Thể Quyết và Kim Cương Lưu Ly Thể cũng có hiện tượng dung hợp với nhau.

Đương nhiên, chỉ có không hề bài xích với nhau mà thôi, muốn triệt để dung hợp còn cần trả cái giá phi thường to lớn.

Vèo!

Nhiếp Vân nhanh chóng tìm được không gian tầng thứ năm, tùy ý đánh một quyền và tiến vào trong đó.

- Ân? Tại đây... Thật kỳ quái!

Tiến vào tầng thứ sáu, Nhiếp Vân có phát hiện khác biệt.

Nơi này có phần tương tự tầng thứ tư, khắp nơi đều là thực vật, không khí thoải mái, linh khí đầy đủ, cũng không cảm nhận có uy hiếp gì cả.

- Nơi này có gieo trồng thực vật? Chẳng lẽ là nhân loại gieo trồng sao?

Ngẩng đầu nhìn về phía trước, chỉ thấy phía trước là đồng ruộng rộng lớn, trong đồng ruộng trồng rất nhiều thực vật, có lúa của người bình thường, cũng có rau quả không tạp chất của tu luyện giả sử dụng, dường như là nhân loại gieo trồng.

Tu luyện giả sợ nhất tạp chất, cũng không như người bình thường, người bình thường ăn cái gì có tạp chất cũng được, cho dù dinh dưỡng quá ít cũng không sao, nếu như cho tu luyện giả ăn, cho dù ăn hai ba ngày cũng không có tác dụng gì.

Loại lương thực rau quả không có tạp chất giống như những loại đang trồng trên đồng riệng có thể tự chủ hấp thu linh khí, ẩn chứa linh lực nồng đậm, ăn loại thực vật này có thể bổ sung thực lực bản thân.

Loại vật này chỉ có đại gia tộc, đại tông môn trong đại lục Phù Thiên mới có thể tài bối, không nghĩ nơi này nhiều như vậy, đây mới là điểm làm Nhiếp Vân cảm thấy kỳ quái.

Chẳng lẽ nơi này trừ đám người như mình ra còn có người sống khác?

- Cẩn thận một ít, thiên phú ẩn nấp sư!



Nghĩ đến điểm này, Nhiếp Vân biết rõ nơi này khẳng định không đơn giản, lúc này thân thể của hắn vận chuyển thiên phú ẩn nấp sư, thân thể biến mất trên không trung, dường như có thể vượt qua thời không.

Vù vù vù hô!

Hắn vừa biến mất không lâu, đột nhiên phía trước xuất hiện vài chục đồng tử mặc kiếm trang, bộ dạng tư thế oai hùng bừng bừng phấn chấn, từ đó để lộ kiếm ý hừng hực.

- Nhanh chuẩn bị những rau quả này, hôm nay là đại hôn của thiếu tông chủ, chậm trễ chuyện hôm nay sẽ không ai có thể cứu được chúng ta đâu.

- Yên tâm đi, chúng ta không phải lần đầu tiên đi hái rau dưa, làm sao có thể chậm trễ công việc cơ chứ?

- Hì hì, nói thật ta thật hâm mộ thiếu tông chủ, thiếu tông chủ kết hôn đối tượng thật sự xinh đẹp, toàn bộ Phỉ Thúy Kiếm Cung chúng ta không có ai xinh đẹp như thế.

- đúng vậy, thật xinh đẹp, lần đầu tiên ta nhìn thấy người xinh đẹp như vậy, thiếu phu nhân đột nhiên xuất hiện tại nơi này, tại sao trước kia chưa từng thấy qua?

- Ta nghe nói nàng là thiên ngoại tà ma, tới từ nơi không biết, bị ba vị Thái Thượng trưởng lão bắt lấy ý định tế thiên, đột nhiên bị thiếu tông chủ vừa ý mới có chuyện tốt như vậy...

Mấy đồng tử mặc kiếm trang vừa cười vừa nói, vừa nói chuyện vừa ngắt rau quả.

Bọn họ đều sử dụng dụng cụ đặc thù, cũng có nạp vật đan điền, tốc độ ngắt lấy rất nhanh, nhẹ nhàng vỗ một cái là đồ ăn sạch đất, chỉ chốc lát đã thu sạch mấy trăm mẫu.

- Được rồi, nhanh trở về đi, thiếu tông chủ kết hôn, chỉ sợ người của Linh Lung Kiếm Cung, Đoạt Tâm Kiếm Cung sẽ phái người tới tham gia.

Sau khi hái xong rau quả, mấy đồng tử mặc kiếm trang tươi cười bay về phía trước.

- Thiên ngoại tà ma? Kết hôn? Phỉ Thúy Kiếm Cung, Linh Lung kiếm Cung, Đoạt Tâm Kiếm Cung? Chẳng lẽ bọn họ bắt lấy đám người Lạc Khuynh Thành?

Bọn họ vừa mới rời đi, trong hư không tĩnh mịch có một bóng người xuất hiện, Nhiếp Vân cau mày, sắc mặt hắn âm trầm sau khi nghe những lời vừa rồi.

Xem ra những kẻ này là thổ dân sinh hoạt trong nơi đây, đối với thổ dân mà nói, chính mình là kẻ từ bên ngoài tới cho nên gọi là thiên ngoại tà ma.

Bọn họ bắt lấy thiên ngoại tà ma, bức bách kết hôn, chẳng lẽ là đám người Lạc Khuynh Thành?

Dung mạo đám người Lạc Khuynh Thành, Nhiếp Vân tự tin cho dù đi nơi nào cũng có thể xem là hàng đầu, nếu quả thật bị bức bách kết hôn không phải chuyện gì khó hiểu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK