Trong lòng kinh ngạc, thầm nghĩ không tốt. Hắn cũng không tiếp ngọc bài mà thân thể nhoáng lên, trước mặt liên tiếp xuất hiện khí bạo, đồng thời thân thể nhanh chóng lùi về phía sau.
Phanh.
Vừa mới rời đi thì Trệ không ấn kia đã nổ tung ra, phong tỏa một phiến không gian. Không phải Nhiếp Vân phản ứng nhanh sẽ bị phong tỏa trong đó, khi đó tuyệt đối sẽ biến thành hổ giấy, không có cách nào di chuyển, mặc người chém giét.
- Ngươi nhận ra ta?
Nhìn thấy tình hình này, lần này tới phiên Nhiếp Vân nghi hoặc.
Cho dù đối phương có thiên phú Thiên nhãn thì cũng không thể nhìn thấu hình thái của thiên phú Ngụy Trang sư a, nàng ta sao lại xác định chắc chắn mình la thanh niên vừa rồi chứ?
- Được rồi, nữ nhân này có quá nhiềuo ảo bối, tranh đấu với nàng nhất định sẽ chịu thiệt, vẫn nên đi trước thì hơn.
Biết không phải là lúc nghi hoặc, Nhiếp Vân biết rõ một khi bị bắt, tuyệt đối là chuyện phiền toái cho nên lập tức quay đầu bỏ chạy.
Cho dù hiện tại thực lực của Nhiếp Vân có thể chiến một trận với cường giả Nạp Hư cảnh sơ kỳ, nhưng mà thời gian gặp nữ nhân này không dài, lại xuất ra không ít bảo bối, ai biết được trên người đối phương còn có át chủ bài hay không chứ? Vạn nhất thực sự lật thuyền ở đây, khi đó có muốn khóc cũng không kịp.
Ở trong tay nhiều cao thủ như vậy hắn còn tránh né được, lại bị lật thuyền trong tay một tiểu nữu không có kinh nghiệm giang hồ, nói ra chuyện này ngay cả chính hắn cũng tự cảm thấy mất mặt.
- Ồ? Phản ứng rất nhanh, đừng có chạy..
Ầm ầm.
Thấy Nhiếp Vân muốn đi, Di Tĩnh sao có thể để cho hắn toại nguyện chứ? Tay phải nàng run lên, Địa Ngục Thiết Long tiên trong tay đột nhiên dài ra rồi cuốn tới.
Sưu sưu sưu...
Thiết Long tiên còn chưa tới trước mắt đã phát ra đám hắc mang phát ra tiếng xì xì, dường như một khi bị cuốn vào bên trong, đừng nói là đào tẩu, chỉ sợ sẽ bị trực tiếp lột mất một lớp da, gân cốt vỡ vụn.
- Thực sự là âm hồn bất tán, Đại Bi thất tiên kiếm.
Biết rõ căn bản không tránh được, cũng trốn không thoát cho nên Nhiếp Vân lui về phía sau một bước, cổ tay khẽ đảo, Kiếm thần chi kiếm lập tức rơi vào trong lòng bàn tay hắn, tay nhẹ nhàng run lên, một bộ kiếm thuật vô thượng bắn về phía Thiết long tiên.
Phá Trần tuyejt sát kiếm thuật tuy rằng uy lực mạnh mẽ hơn Đại Bi thất tiên kiếm, nhưng mà nếu như sử dụng giao thủ với người dùng trường tiên công kích, hiển nhiên không thích hợp.
Thứ đầu tiên am hiểu tuyệt sát, một đạo kiếm quang quán triệt thiên địa, mà Đại Bi thất tiên kiếm một khi động thủ có thể bắt ra vô số đạo kiếm quang, vô luận là công hay thủ đều có đủ.
Về phần vì sao không dùng Vô Thượng đại kiếm thuật uy lực mạnh mẽ hơn, chủ yếu là tốc độ ra tiên của đối phương quá nhanh, căn bản không cho Nhiếp Vân có thời gian chuẩn bị.
- Kiếm pháp thật là lợi hại.
Nhìn Đại Bi thất tiên kiếm, hai mắt Di Tĩnh sáng ngời, Địa Ngục Thiết Long tiên bắn ra, trường tiên rống như là độc xà biến thành cự long, dữ tợn lắc lư, xé rách không gian điên cuồng ngạnh kháng với quang mang bảy màu trước mắt.
Oanh.
Một tiếng bạo tạc, nổ tung, công kích song phương từ trên không trung va chạm, khí lãng nhộn nhạo, lan tràn ra bốn phía khiến cho ngọn núi phía dưới bị đánh thành bụi phấn. Vô số yêu thú hoảng sợ, liên tục chạy tứ tán.
Yêu thú hoang dã trên Phù Thiên đại lục đại bộ phận đều là Pháp Lực cảnh, mạnh hơn chút làn tt, Bất Hủ cảnh cũng rất ít. Loại yêu thú ấp bậc này nhìn thấy cao thủ đối chiến như vậy đã sớm bị dọa tán loạn, nào dám xông lên ăn xui xẻo chứ?
Hai cỗ lực lượng giao kích, Nhiếp Vân nhịn không được lùi về phía sau vài bước, sắc mặt khẽ biến đổi.
Tiểu nữu này tuy rằng là Nạp Hư cảnh sơ kỳ, nhưng mà sức chiến đấu chính thức lại có thể so với Nạp hư cảnh trung kỳ, thậm chí ngay cả hậu kỳ cũng mạnh hơn vài phần.
- Cũng có thể vượt cấp chiến đấu sao?
Trong lòng Nhiếp Vân rùng mình.
Không ngờ nàng ta cũng như hắn, có thể vượt cấp chiến đấu.
Đây rốt cuộc là quái thai từ đâu xuất hiện chứ?
Nhiếp Vân bằng vào lực lượng của Đại Lực đan điền tối đa có thể chiến đấu với cường giả Nạp Hư cảnh sơ kỳ, còn không đánh thắng nổi. Dù sao giữa Nạp Hư cảnh và Lĩnh vực cảnh khác biệt không chỉ có lực lượng.
Còn có nắm giữ và khống chế đối với lực lượng không gian.
Bình thường ngay cả Nạp Hư cảnh sơ kỳ cũng không đánh thắng chứ đừng nói là quái thai có thể vượt cấp chiến đấu này.
Ài, cũng đúng, hắn có thể vượt cấp chiến đấu, đương nhiên những người khác cũng có thể, trên thế giới này không thể chỉ có mình hắn là quái thai a.
- Trốn.
Một chiêu lui về phía sau, Nhiếp Vân biết chắc mình không phải là đối thủ cho nên không dám do dự, lại lấy ra một khỏa Dời Thiên phù lục, mạnh mẽ bóp nát.
Sưu..
Quang mang lập lòe, Nhiếp Vân lần nữa biến mất tuổi chỗ.
Lúc này Nhiếp Vân đang cảm thấy mắn vì dự kiến trước đó của mình khi ở Tàng Bảo các, may mà cầm hơn mười khỏa Dời Thiên phù lục, bằng không hôm nay có muốn chạy trốn cũng không được.
Ầm ầm.
Không gian bị xé rách, lần này Nhiếp Vân xuất hiện trên một mảnh rừng rậm, khoảng cách so với nơi vừa rồi lần nữa hơn mười vạn dặm.
- Có lẽ lần này không đuổi kịp được chứ?
Nhìn trái phải một chút, thấy chung quanh không có người, Nhiếp Vân lần nữa thở dài một hơi.
Quả thực quá không may, một đường truyền tống, vừa mới dừng lại nghỉ ngơi một chút thì đã gặp phải nữ nhân điên như vậy. Là khí vận của hắn quá kém hay là do người này cố ý đi tìm?
Ài, bất kể thế nào tiểu nữu này đều là cường giả có thể so sánh với Nạp hư cảnh hậu kỳ, thậm chí là nhân vật khủng bố như Nạp Hư cảnh đỉnh phong, không thể trêu vào chẳng lẽ ta còn không chạy trốn nổi sao?
Nghĩ vậy, Nhiếp Vân thả người bay xuống phía dưới rừng rậm. Thế nhưng còn chưa tiến vào rừng rậm, chẳng biết tại sao đã nhìn thấy không gian cách đó không xa cũng chấn động một hồi, lại có một đạo thân ảnh linh lung đi ra.
- Hì hì, ngươi chạy rất nhanh. Tuy nhiên Dời Thiên phù lục ta cũng có rất nhiều, để xem ngươi có đủ dùng hay không.
Nhìn thấy thân ảnh có chút cứng đờ của Nhiếp Vân, Di Tĩnh cười hì hì.
- ngươi biết ta dùng Dời Thiên phù lục chạy về hướng nào sao?
Thấy nàng xuất hiện lần nữa, khoảng cách gần như vậy Nhiếp Vân cho dù có ngốc cũng biết có chuyện gì xảy ra. Chỉ là, mặc dù có biết nhưng mà hắn vẫn
không thể nào tin tưởng được.
- Đương nhiên, bằng không ngươi cho rằng bổn tiểu thư sao có thể tìm được ngươi? Đã biết rõ trốn không thoát thì tới đây cho bổn tiểu thư. Ta sẽ chơi với ngươi, không nhanh chóng giết ngươi đâu nha.
Phanh.
Vừa mới rời đi thì Trệ không ấn kia đã nổ tung ra, phong tỏa một phiến không gian. Không phải Nhiếp Vân phản ứng nhanh sẽ bị phong tỏa trong đó, khi đó tuyệt đối sẽ biến thành hổ giấy, không có cách nào di chuyển, mặc người chém giét.
- Ngươi nhận ra ta?
Nhìn thấy tình hình này, lần này tới phiên Nhiếp Vân nghi hoặc.
Cho dù đối phương có thiên phú Thiên nhãn thì cũng không thể nhìn thấu hình thái của thiên phú Ngụy Trang sư a, nàng ta sao lại xác định chắc chắn mình la thanh niên vừa rồi chứ?
- Được rồi, nữ nhân này có quá nhiềuo ảo bối, tranh đấu với nàng nhất định sẽ chịu thiệt, vẫn nên đi trước thì hơn.
Biết không phải là lúc nghi hoặc, Nhiếp Vân biết rõ một khi bị bắt, tuyệt đối là chuyện phiền toái cho nên lập tức quay đầu bỏ chạy.
Cho dù hiện tại thực lực của Nhiếp Vân có thể chiến một trận với cường giả Nạp Hư cảnh sơ kỳ, nhưng mà thời gian gặp nữ nhân này không dài, lại xuất ra không ít bảo bối, ai biết được trên người đối phương còn có át chủ bài hay không chứ? Vạn nhất thực sự lật thuyền ở đây, khi đó có muốn khóc cũng không kịp.
Ở trong tay nhiều cao thủ như vậy hắn còn tránh né được, lại bị lật thuyền trong tay một tiểu nữu không có kinh nghiệm giang hồ, nói ra chuyện này ngay cả chính hắn cũng tự cảm thấy mất mặt.
- Ồ? Phản ứng rất nhanh, đừng có chạy..
Ầm ầm.
Thấy Nhiếp Vân muốn đi, Di Tĩnh sao có thể để cho hắn toại nguyện chứ? Tay phải nàng run lên, Địa Ngục Thiết Long tiên trong tay đột nhiên dài ra rồi cuốn tới.
Sưu sưu sưu...
Thiết Long tiên còn chưa tới trước mắt đã phát ra đám hắc mang phát ra tiếng xì xì, dường như một khi bị cuốn vào bên trong, đừng nói là đào tẩu, chỉ sợ sẽ bị trực tiếp lột mất một lớp da, gân cốt vỡ vụn.
- Thực sự là âm hồn bất tán, Đại Bi thất tiên kiếm.
Biết rõ căn bản không tránh được, cũng trốn không thoát cho nên Nhiếp Vân lui về phía sau một bước, cổ tay khẽ đảo, Kiếm thần chi kiếm lập tức rơi vào trong lòng bàn tay hắn, tay nhẹ nhàng run lên, một bộ kiếm thuật vô thượng bắn về phía Thiết long tiên.
Phá Trần tuyejt sát kiếm thuật tuy rằng uy lực mạnh mẽ hơn Đại Bi thất tiên kiếm, nhưng mà nếu như sử dụng giao thủ với người dùng trường tiên công kích, hiển nhiên không thích hợp.
Thứ đầu tiên am hiểu tuyệt sát, một đạo kiếm quang quán triệt thiên địa, mà Đại Bi thất tiên kiếm một khi động thủ có thể bắt ra vô số đạo kiếm quang, vô luận là công hay thủ đều có đủ.
Về phần vì sao không dùng Vô Thượng đại kiếm thuật uy lực mạnh mẽ hơn, chủ yếu là tốc độ ra tiên của đối phương quá nhanh, căn bản không cho Nhiếp Vân có thời gian chuẩn bị.
- Kiếm pháp thật là lợi hại.
Nhìn Đại Bi thất tiên kiếm, hai mắt Di Tĩnh sáng ngời, Địa Ngục Thiết Long tiên bắn ra, trường tiên rống như là độc xà biến thành cự long, dữ tợn lắc lư, xé rách không gian điên cuồng ngạnh kháng với quang mang bảy màu trước mắt.
Oanh.
Một tiếng bạo tạc, nổ tung, công kích song phương từ trên không trung va chạm, khí lãng nhộn nhạo, lan tràn ra bốn phía khiến cho ngọn núi phía dưới bị đánh thành bụi phấn. Vô số yêu thú hoảng sợ, liên tục chạy tứ tán.
Yêu thú hoang dã trên Phù Thiên đại lục đại bộ phận đều là Pháp Lực cảnh, mạnh hơn chút làn tt, Bất Hủ cảnh cũng rất ít. Loại yêu thú ấp bậc này nhìn thấy cao thủ đối chiến như vậy đã sớm bị dọa tán loạn, nào dám xông lên ăn xui xẻo chứ?
Hai cỗ lực lượng giao kích, Nhiếp Vân nhịn không được lùi về phía sau vài bước, sắc mặt khẽ biến đổi.
Tiểu nữu này tuy rằng là Nạp Hư cảnh sơ kỳ, nhưng mà sức chiến đấu chính thức lại có thể so với Nạp hư cảnh trung kỳ, thậm chí ngay cả hậu kỳ cũng mạnh hơn vài phần.
- Cũng có thể vượt cấp chiến đấu sao?
Trong lòng Nhiếp Vân rùng mình.
Không ngờ nàng ta cũng như hắn, có thể vượt cấp chiến đấu.
Đây rốt cuộc là quái thai từ đâu xuất hiện chứ?
Nhiếp Vân bằng vào lực lượng của Đại Lực đan điền tối đa có thể chiến đấu với cường giả Nạp Hư cảnh sơ kỳ, còn không đánh thắng nổi. Dù sao giữa Nạp Hư cảnh và Lĩnh vực cảnh khác biệt không chỉ có lực lượng.
Còn có nắm giữ và khống chế đối với lực lượng không gian.
Bình thường ngay cả Nạp Hư cảnh sơ kỳ cũng không đánh thắng chứ đừng nói là quái thai có thể vượt cấp chiến đấu này.
Ài, cũng đúng, hắn có thể vượt cấp chiến đấu, đương nhiên những người khác cũng có thể, trên thế giới này không thể chỉ có mình hắn là quái thai a.
- Trốn.
Một chiêu lui về phía sau, Nhiếp Vân biết chắc mình không phải là đối thủ cho nên không dám do dự, lại lấy ra một khỏa Dời Thiên phù lục, mạnh mẽ bóp nát.
Sưu..
Quang mang lập lòe, Nhiếp Vân lần nữa biến mất tuổi chỗ.
Lúc này Nhiếp Vân đang cảm thấy mắn vì dự kiến trước đó của mình khi ở Tàng Bảo các, may mà cầm hơn mười khỏa Dời Thiên phù lục, bằng không hôm nay có muốn chạy trốn cũng không được.
Ầm ầm.
Không gian bị xé rách, lần này Nhiếp Vân xuất hiện trên một mảnh rừng rậm, khoảng cách so với nơi vừa rồi lần nữa hơn mười vạn dặm.
- Có lẽ lần này không đuổi kịp được chứ?
Nhìn trái phải một chút, thấy chung quanh không có người, Nhiếp Vân lần nữa thở dài một hơi.
Quả thực quá không may, một đường truyền tống, vừa mới dừng lại nghỉ ngơi một chút thì đã gặp phải nữ nhân điên như vậy. Là khí vận của hắn quá kém hay là do người này cố ý đi tìm?
Ài, bất kể thế nào tiểu nữu này đều là cường giả có thể so sánh với Nạp hư cảnh hậu kỳ, thậm chí là nhân vật khủng bố như Nạp Hư cảnh đỉnh phong, không thể trêu vào chẳng lẽ ta còn không chạy trốn nổi sao?
Nghĩ vậy, Nhiếp Vân thả người bay xuống phía dưới rừng rậm. Thế nhưng còn chưa tiến vào rừng rậm, chẳng biết tại sao đã nhìn thấy không gian cách đó không xa cũng chấn động một hồi, lại có một đạo thân ảnh linh lung đi ra.
- Hì hì, ngươi chạy rất nhanh. Tuy nhiên Dời Thiên phù lục ta cũng có rất nhiều, để xem ngươi có đủ dùng hay không.
Nhìn thấy thân ảnh có chút cứng đờ của Nhiếp Vân, Di Tĩnh cười hì hì.
- ngươi biết ta dùng Dời Thiên phù lục chạy về hướng nào sao?
Thấy nàng xuất hiện lần nữa, khoảng cách gần như vậy Nhiếp Vân cho dù có ngốc cũng biết có chuyện gì xảy ra. Chỉ là, mặc dù có biết nhưng mà hắn vẫn
không thể nào tin tưởng được.
- Đương nhiên, bằng không ngươi cho rằng bổn tiểu thư sao có thể tìm được ngươi? Đã biết rõ trốn không thoát thì tới đây cho bổn tiểu thư. Ta sẽ chơi với ngươi, không nhanh chóng giết ngươi đâu nha.