Mục lục
Vô Tận Đan Điền​ - Nhiếp Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thấy hắn nhìn sang, hồng y trưởng lão tươi cười giới thiệu, còn chưa nói xong đã nhìn thấy Nhiếp Vân đem tay tới, đột nhiên sắc mặt hắn thay đổi.

- Tông chủ, không thể cầm. . .

Hắn còn chưa dứt lời đã thấy Nhiếp Vân cầm trong tay.

- Như thế nào?

Cầm sách cũng không có dị tượng gì, vẻ mặt Nhiếp Vân nghi hoặc nhìn hồng y trưởng lão đang khẩn trương, không biết vì sao hắn khẩn trương như vậy.

- Tông chủ. . . Ngươi không có việc gì?

Nhìn thấy hắn không sao, vẻ mặt hồng y trưởng lão đầy nghi hoặc.

- Có chuyện gì?

Nhiếp Vân không biết tại sao hắn lại như thế, cúi đầu quan sát.

- Quyển sách này có vấn đề gì?

- Ah...

Dường như không có chuyện gì xảy ra, hồng y trưởng lão dùng ánh mắt vô tội nhìn sang Nhiếp Vân, trên đầu đổ mồ hôi lạnh, hắn không dám xác định hỏi thêm một câu.

- Ngươi thật không có chuyện gì?

- Không có việc gì!

Cầm sách lên xem, Nhiếp Vân tiện tay vuốt ve cũng không phát hiện có gì không ổn, thật không biết gia hỏa này đường đường vô thượng trưởng lão lại có lá gan nhỏ như thế.

- Tông. . . Tông chủ có thể đưa sách cho ta xem một chút không?

Do dự thoáng một lúc hồng y trưởng lão lên tiếng hỏi một câu.

- Cho!

Không biết gia hỏa này làm cái quỷ gì, Nhiếp Vân tiện tay ném sách cho hắn.



Sắc mặt hồng y trưởng lão mặt ngưng trọng vươn tay nhận quyển sách, tuy bàn tay còn chưa chạm vào nhưng nhìn thấy ma khí thao thiên từ trong sách bay ra ngoài, hóa thành một chưởng đánh tới.

Oanh!

Đăng đăng đăng đăng!

Rên rỉ một tiếng, hồng y trưởng lão lui vài bước, lưng đâm vào một giá sách, toàn bộ sách trên đó bị đánh bay, sắc mặt đỏ rực, bờ môi tái nhợt.

Nhìn thấy loại tình huống này, Nhiếp Vân lập tức giaiajt mình.

Hồng y trưởng lão chính là cường giả Phá Không Cảnh, là người có thực lực cường đại lại bị một quyển sách đánh lui về phía sau, sắc mặt đỏ rực, đây quả thật là chuyện không thể tưởng tượng nổi.

Lạch cạch!

Sách vở đả thương hồng y trưởng lão sau đó rơi xuống mặt đất vẫn không nhúc nhích, dường như chuyện vừa rồi không có quan hệ gì với nó.

- Khục khục!

Ho khan một tiếng, hồng y trưởng lão phun ra một ngụm máu tơi, hắn hít sâu vài hơi mới có thể trì hoãn lại, lúc này dùng ánh mắt kiêng kị nhìn quyển sách.

- Xảy ra chuyện gì?

Nhiếp Vân tiến lên hai bước nâng hồng y trưởng lão dậy.

- Tông chủ, quyển sách này là một bản tà thư, nó phi thường cổ quái, lúc ấy lão tổ đạt được liền phong ấn tại nơi này, không cho phép bất cứ người nào đọc qua, đã từng có vài trưởng lão bởi vì không tin tà cho nên muốn xem, mỗi lần đều bị đánh trọng thương, cuối cùng mọi người cũng biết quyển sách này quái dị mới không đi đụng vào, tông chủ không nên đụng vào cho thỏa đáng, miễn xuất hiện. . . Phiền toái!

Hồng y trưởng lão nói hàm súc nhưng Nhiếp Vân vẫn nghe ra hắn đường đường là cường giả Phá Không Cảnh đỉnh phong còn bị đánh bị thương, mà chính mình là Lĩnh Vực Cảnh, sợ rằng vừa đối mặt đã bị quyển sách đánh chết.

- Có cổ quái như vậy?

Nhiếp Vân cảm thấy khó hiểu, vừa rồi cầm lên cũng không thấy có cái gì, trong nội tâm nghĩ vậy liền vươn tay ra.

- Tông chủ, không nên. . .

Hồng y trưởng lão la lớn và im lặng.

Bởi vì Nhiếp Vân đã đã cầm quyển sách lên dưới ánh mắt ngạc nhiên tới cực điểm của hắn.

Lần này cầm sách lên, phát hiện cũng không có xuất hiện cảnh tượng vừa rồi, nội tâm Nhiếp Vân thở ra một hơi.



Nói tới cũng kỳ quái, chính mình cầm không có việc gì, hồng y trưởng lão đụng vào một cái là bị thương, đã xảy ra chuyện gì?

- Chẳng lẽ quyển sách này có ý thức?

Đột nhiên trong nội tâm Nhiếp Vân sinh ra một suy nghĩ hoang đường cổ quái.

Đan dược có linh tính là vì thời điểm luyện đan lợi dụng các loại trận pháp khai mở linh trí của nó, dạo lý này tương tự với linh binh, một quyển sách hơi mỏng chỉ mấy trang giấy có lẽ không có người dùng thủ doạn như vậy khai mở linh trí cho nó, hơn nữa khai mở linh tính cần linh lực từ chỗ nào?

Đan dược có linh tính mạng có thể hấp thu linh khí chung quanh bổ sung tiêu hao và trở nên càng cường đại hơn, linh binh lợi hại cũng có thể làm được như vậy, sở dĩ nó có thể hấp thu linh khí là vì tài liệu luyện ra nó, không phải linh dược cực phẩm và khoáng thạch cực phẩm, loại vật bản thân có thể tích lũy linh khí mới làm được, xem quyển sách này nó không khác gì trang giấy bình thường, mặc dù đặc thù nhưng không cách nào tích lũy linh lực, tại sao nó có thể làm hồng y trưởng lão Phá Không Cảnh bị thương?

Trong nội tâm nghi hoặc, Nhiếp Vân mở quyển sách ra xem.

Đầu tiên tiến vào trong mắt hắn là bốn chữ Phong Lôi Ma Dực.

- Là vũ kỹ Ma tộc.

Nhìn bốn chữ mang theo khí tức của Ma tộc, sắc mặt Nhiếp Vân rùng mình.

Ma tộc, đây là chủng tộc đặc thù, là con cưng của ông trời, giống như U Minh tộc trong yêu nhân, vừa ra đời đã có thực lực cường đại.

Bốn chữ Phong Lôi Ma Dực sử dụng chữ viết đặc thù của Ma tộc viết, kiếp trước Nhiếp Vân được xưng là Huyết Ngục Ma Tôn, hắn tự nhiên hiểu rõ về Ma tộc, cũng biết văn tự trong đó, mới liếc mắt nhìn đã biết rõ vì sao hồng y trưởng lão không ngăn cản nổi quyển sách.

Quyển sách này toàn thân dùng văn tự của Ma tộc viết, hơn nữa người viết có thực lực ít nhất cũng tương đương hắn ở kiếp trước, Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh đỉnh phong!

Loại người này lưu lại văn tự có thể đơn giản hay sao?

- Ma dực là căn bản của ma nhân, là ưu thế lớn nhất, muốn thành tựu chí cường giả, lúc chiến đấu lấy thân pháp làm trọng yếu, Phong Lôi Ma Dực là phương pháp rèn luyện ma dực, một cánh là phong một cánh là lôi, phong lôi chuyển đổi ảo diệu vô cùng.

Tờ thứ nhất chỉ có bao nhiêu chữ như thế, tuy ngắn gọn nhưng mang theo khí tức huyền ảo, Nhiếp Vân nhìn ra cảm giác huyền ảo này, miệng mũi phun ra hương khí nhàn nhạt.

Truyền thuyết, thời điểm người tập trung tinh thần cao độ thì thân thể sẽ sinh ra một thứ gọi là hồn hương, loại hương khí này có thể trợ giúp nhất định trong tu luyện, có thể làm cho tinh thần của ngươi càng thêm ngưng tụ, tư duy càng thêm nhanh nhẹn.

Có câu nói linh quang lóe lên miệng mũi lưu hương là nói tình huống này, lúc tập trung tinh thần cao độ sẽ ném tất cả những thứ hỗn loạn, tất cả tạp niệm, linh hồn cũng biến thành thuần khiết, từ đó làm cho người ta không tự chủ sinh ra thân cận.

Chính bởi vì như thế cho nên khi người nào đó nghiêm túc làm việc gì đó, nam nhân tập trung tinh thần làm việc càng hấp dẫn ánh mắt của nữ nhân.

- Linh hồn tinh khiết, khó trách bằng chừng ấy tuổi lại có thực lực như vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK