Luận dung mạo đơn thuần nàng có phần không bằng Bích Lạc tiên tử, Đạm Thai Lăng Nguyệt nhưng khí chất của nàng lại làm người ta không tự chủ lâm vào trong đó.
Luận mị lực còn tốt hơn cả Đạm Thai Lăng Nguyệt, Bích Lạc tiên tử!
Khó trách nàng phải dùng khăn che mặt che dung nhan của mình, loại dung mạo này phối hợp tiếng đàn, nàng đi tới nơi nào cũng sinh ra bạo động.
- Ân?
Nhìn thấy thiếu niên trước mắt khôi phục thanh tỉnh nhanh như thế, Diệu Âm tiên tử cũng phải sững sờ.
Nàng rất tự tin vào dung mạo của mình, lần thứ nhất nhìn thấy, cho dù là nam nữ cũng phải thất thần và lâm vào trong đó.
Nàng kéo màn che trước mặt thiếu niên chỉ là vì hứa hẹn, cũng không có ý khác, vốn tưởng rằng đối phương mặc dù tâm chí kiên định, ít nhất cũng phải mất mấy giây mới khôi phục lại, ai ngờ đối phương chỉ liếc mắt nhìn liền tỉnh táo, ánh mắt sạch sẽ không mang gợn sóng, mặc dù kiến thức rộng rãi cũng ngạc nhiên không nhỏ.
Nếu đối phương là cường giả Đế cấp cũng bỏ đi, mấu chốt chỉ là Vương cảnh, Vương cảnh có thể ngăn cản mị lực của nàng... Nàng nằm mơ cũng không dám nghĩ.
- Công tử đại tài, về sau nhất định tiền đồ vô lượng!
Trong nội tâm rung động sau đó Diệu Âm tiên tử tán thưởng.
Vương cảnh có thể ngăn cản mị lực của nàng, chỉ nói rõ một nguyên nhân, thiếu niên trước mặt có tu vi tâm tính không bị ngoại vật ảnh hưởng.
Loại người này chỉ cần không vẫn lạc, một ngày nào đó nhất định sẽ thanh danh lên cao, bá chủ một phương.
- Tiên tử khách khí...
Nhiếp Vân không biết đối phương đang nghĩ chuyện này, hắn cười nhạt một tiếng sau đó nhìn sang.
- Kỳ thật ta có một việc rất kỳ quái, không biết có nên hỏi hay không!
- Ta biết rõ công tử muốn hỏi thứ gì!
Nghe được câu hỏi, Diệu Âm tiên tử cũng hiểu hắn muốn nói gì và cười cười.
- ah? Nói nghe một chút, xem có phải như ta nghĩ hay không.
- Có phải công tử cảm thấy kỳ quái ta hiểu tiên âm đại đạo rất sâu, có như thế lại ủy thân nơi đây, tự hạ thân phận để mua vui cho kẻ khác?
Diệu Âm tiên tử xem thấu suy nghĩ của hắn.
- Ách...
Nhiếp Vân cảm thấy xấu hổ.
Nói thật, hắn thật có suy nghĩ này.
Đối phương là Hoàng cảnh viên mãn, hắn hiểu tiên âm đại đạo nhiều như thế, hơn nữa dung mạo vô song, đi đến địa phương nào cũng có thể thành bá chủ một phương và làm người ta kính ngưỡng, vì sao lại tới kỹ viện làm danh kỹ đầu bảng.
Ở chỗ này, cho dù bán nghệ không bán thân nhưng cũng là kỹ viện, sẽ tổn hại thanh danh rất lớn.
- Công tử có chỗ không biết, sở dĩ ta tới nơi này... Là vì muốn giải quyết vấn đề thể chất và đại đạo xung đột, tìm người tri âm.
Diệu Âm tiên tử trả lời.
Tuy thanh lâu trong mắt nhiều người là nơi ti tiện nhưng cũng chỉ có loại địa phương này mới có thể truyền bá thanh danh nhanh nhất, lúc này nhanh chóng tìm được người tri âm, lại có thể giấu diếm thân phận dễ dàng làm việc.
Hơn nữa, ở chỗ này có thể cảm nhận được thế gian muôn màu, từ đó có thể cảm ngộ nhân sinh sâu hơn.
- Giải quyết thể chất và đại đạo xung đột... Chẳng lẽ tiên tử đã có phương pháp? Có thể cáo tri một hai, để cho ta kiến thức một chút.
Nghe mục đích của đối phương là vì giải quyết tích tụ trong người, đôi mắt Nhiếp Vân sáng ngời.
Từ khi quan sát tình huống của đối phương, trong lòng của hắn đang suy tính nên trị liệu ra sao, tuy đến bây giờ không có nghĩ ra biện pháp.
Loại tích tụ này cũng không phải là thân thể, trên linh hồn, mà là lý niệm, là vấn đề chính thống, trừ phi nàng có được vượt qua tin tưởng của Lạc Á, đánh vỡ ma chú nhập tiêu đạo, nếu không căn bản không có khả năng giải quyết.
Tuy Lạc Á không phải cường giả Đại Đế nhưng hắn là người lĩnh ngộ tiên âm đại đạo mạnh nhất, danh chấn thiên hạ, được xưng âm luật đệ nhất thiên hạ, ma chú này sẽ bao phủ trên đầu khi học âm luật, không người có thể phá, muốn đánh vỡ truyền thuyết quá khó khăn.
Hắn không tin Diệu Âm tiên tử trước mắt có thể làm được!
Thực có thể làm được đã sớm làm rồi, mà không phải hiện tại ẩn nấp hồng trần!
Chính bởi vì cảm thấy không có khả năng, lúc này nghe được nàng có biện pháp giải quyết cho nên sinh ra tò mò.
- Phương pháp này ta đọc qua trong một bản cổ tịch, tìm được một vị tri âm, chỉ cần hắn học tiêu đạo và hợp tấu với tiếng đàn của ta, nước sữa hòa nhau, thông qua dung hợp siêu thoát tâm tính kính sợ, đánh vỡ lý niệm, tiêu trừ tích tụ!
Diệu Âm tiên tử nhìn đối phương, nhìn thấy ánh mắt của hắn sáng ngời, đối phương chỉ cảm thấy hứng thú với y thuật, cũng không phải muốn thám thính bí mật của nàng, lúc này cũng không giấu diếm.
- Cầm tiêu hợp tấu, dùng lực hai người đánh vỡ lý niệm, tiêu trừ tích tụ... Biện pháp tốt, thật là biện pháp tốt, thật sự gia tăng kiến thức...
Đôi mắt Nhiếp Vân tỏa sáng.
Trước kia không biết giải quyết thế nào, nghe phương pháp như thế có cảm giác ngộ ra.
Sau khi người khác nghe xong có lẽ còn phải cân nhắc có thể giải quyết hay không, nhưng hắn thân là truyền nhân Thần Nông, hắn lý giải y đạo hơn xa người khác, phương pháp này có hiệu quả hay không, hắn vừa nghe là có thể biết được.
Lạc Á là người có lực ảnh hưởng khó người vượt qua trong âm luật giới, mỗi người đều kính sợ nhưng hai người hợp lực thì chưa hẳn!
Hơn nữa bản thân tiêu là công cụ Lạc Á nhập đạo, một khi tìm được người này, cầm tiêu hợp tấu là có thể làm hai người cộng minh, đạt tới cảnh giới rất cao.
Trước kia hắn vẫn muốn lợi dụng thuốc và kim châm, hoặc là tăng cường tin tưởng của đối phương, nghe được những lời này mới biết đây thật là biện pháp tốt.
- Mặc dù biện pháp không tệ nhưng rất khó thực hiện.
Trong nội tâm tán thưởng, Nhiếp Vân vẫn lắc đầu.
Phương pháp là tốt nhưng Diệu Âm tiên tử lý giải tiên âm đại đạo tới cảnh giới rất cao, đương thời không có người thứ hai đạt tới, còn muốn tìm người có cấp bậc như nàng, hơn nữa còn là tiếng tiêu nhập đạo, độ khó quá lớn, ít có khả năng.
- Đúng thế!
Diệu Âm tiên tử gật đầu.
Nàng cũng biết khó khăn, nguyên nhân chính vì như thế mới trăm mối lo, hôm nay gặp được thiếu niên nhìn ra tích tụ của nàng, lúc này mới mừng rỡ như điên, không tiếc chủ động hiến thân.
Chỉ tiếc đối phương dùng y nhập đạo, nhìn ra vấn đề của nàng chứ không phải y thuật.