- Hỗn Độn thánh thể? Hỗn Độn thánh thể siêu việt Thiên Địa thánh thể?
Tu Du Tẩu cũng biến sắc, vội vàng nhìn sang, xem xét liền lần nữa run rẩy lên.
- Quả nhiên là Hỗn Độn thánh thể, ha ha, hắn rõ ràng trực tiếp đạt đến Hỗn Độn thánh thể, không thể tưởng tượng nổi!
Một tiếng hưng phấn la lên, Tu Du Tẩu vui đến phát khóc, dùng sức xoa hai mắt, không thể tin được.
Hỗn Độn thánh thể là tồn tại trong truyền thuyết, vô số Kỷ Nguyên đi qua, nhưng không có người thành công, Tu Du Tẩu cũng sắp quên chuyện này rồi, nằm mơ cũng không nghĩ tới, Nhiếp Vân chẳng những thành công, thân thể còn đạt đến loại cảnh giới này.
Thân thể cường đại như thế, không biết tu vi Tiên lực như thế nào.
Bất quá, những cái này đã không cần bọn hắn tiếp tục suy đoán rồi, bởi vì vào lúc này, hai mắt Nhiếp Vân chậm rãi mở ra
Chỉ là mở to mắt, một đạo hào quang giống như thiểm điện chiếu xạ ra, để cho không gian chung quanh nổ vang, không ngừng run rẩy, tùy thời có thể vỡ tan.
Chỉ bằng vào ánh mắt liền nhìn toái không gian, loại thực lực này, quả thực nghe rợn cả người.
- Ngươi muốn giết bọn hắn?
Nhiếp Vân mở miệng.
Thanh âm không có chút cảm tình nào, không vui không buồn, mái tóc lan tràn, kéo dài đến eo, nhất cử nhất động mang theo khí lãng bạo tạc nổ tung.
- Không nghĩ tới ngươi rõ ràng thành công rồi, không tệ, khó trách có thể thành ca ca của ta, kẻ có được thiên phú đặc thù xếp hàng thứ nhất, phần tiềm lực này, thật đúng là vô cùng vô tận!
Thấy hắn tỉnh lại, Tu La Vương cũng cảm nhận được áp lực nồng đậm, không hề tùy ý như trước kia, mà chuyển biến thành ngưng trọng.
- Hừ!
Nhiếp Vân không nói nhảm với hắn, khí tức toàn thân như cầu vồng, lời còn chưa nói hết, trực tiếp oanh kích ra.
Đối phương đánh bọn người Tu Du Tẩu, Đạm Đài Lăng Nguyệt uể oải muốn chết, thực lực tiêu hết, phần cừu hận này, cũng không phải một câu hai câu có thể triệt tiêu.
Một quyền này mang theo lực lượng nghiền áp, cùng trước kia công kích hoàn toàn bất đồng, đường đường chính chính, không cách nào ngăn cản, cho dù chạy trốn tới chân trời góc biển, chỉ sợ cũng không cách nào thoát đi quyền ý đuổi giết.
Thực lực Xích Thiên cảnh!
Tuyệt đối là Xích Thiên cảnh!
- Hừ!
Tu La Vương không nghĩ tới Nhiếp Vân không nói hai lời trực tiếp động thủ, sắc mặt thoáng một phát chìm xuống, đồng dạng một quyền nghênh qua.
Hai tuyệt thế cao thủ, không có bất kỳ ngôn ngữ, có chỉ là thân thể đối bính, lực lượng giác trục.
Híz-khà-zzz á!
Hồn Thiên thế giới ở dưới hai người va chạm, vỡ ra từng vết rạn đen kịt, hai người tựa như Thần Phật bất động, không bị ảnh hưởng chút nào.
Bên ngoài Hồn Thiên thế giới là thời không loạn lưu, khắp nơi đều là phạm vi vòng xoáy Hắc Phong bao phủ, đổi lại Tiên Quân bình thường, cho dù là Tu Du Tẩu tới, bị khe hở đụng một cái cũng kinh hãi lạnh mình, hơi không cẩn thận có khả năng lâm vào trong đó, vạn kiếp bất phục, lúc này hai người đứng ở trung tâm nhất, không bị ảnh hưởng chút nào, đủ thấy thực lực mạnh, đã vượt xa Tiên Quân.
Đăng đăng đăng đăng!
Bị Nhiếp Vân một quyền va chạm, Tu La Vương nhịn không được lui về phía sau mấy bước, trên người xuất hiện dấu rạn nứt.
Trước khi tiến vào Hồn Thiên thế giới đến nay, đây là lần thứ nhất hắn cùng người giao thủ, rõ đầu rõ đuôi bị tổn thất nặng.
- Ngươi rất tốt!
Thân thể nhoáng một cái, vết rạn biến mất, ánh mắt của Tu La Vương híp lại, tựa hồ hắn như thế nào cũng không thể tưởng được Nhiếp Vân sẽ có thực lực như thế, ngay cả hắn cũng có thể đả thương.
- Ta một mực rất tốt!
Nhiếp Vân lại vung quyền.
Lần này uy lực càng hơn, nắm đấm cực lớn như vượt qua muôn đời, vạch phá thời gian, Tu La Vương thậm chí còn không kịp phản ứng, liền xuất hiện ở trước mặt.
Bất quá Tu La Vương liền là Tu La Vương, tuy cảm thấy bất ngờ, nhưng thích ứng rất nhanh, thân thể mạnh mẽ lui ra sau, song chưởng giơ lên.
Nơi lòng bàn tay, Tu La sát khí lần nữa hiển hiện.
Răng rắc!
Nhiếp Vân một quyền đánh vào Tu La sát khí hình thành tấm chắn, một tiếng giòn vang, quang thuẫn vừa rồi hấp thu lực lượng của sáu đại cao thủ trợ giúp hắn luyện hóa Ám Ma chi tâm, bị một quyền đánh thành bụi phấn.
- Hôm nay các ngươi may mắn, sau này còn gặp lại!
Tu La Vương tựa hồ biết rõ hắn có thể đánh nát quang thuẫn, cũng không ngừng lại, thân thể nhoáng một cái đã bay ra ngoài, cười nói, đồng thời bàn tay trảo một cái, trảo tới Ám Ma chi tâm.
Xem ra hắn biết rõ không phải đối thủ của Nhiếp Vân, ý định ly khai.
- Muốn lấy đi Ám Ma chi tâm? Ngươi nghĩ không khỏi quá tốt đi!
Nhiếp Vân sao có thể để cho hắn như nguyện, cười ra tiếng, ngón tay điểm một cái, một đạo kiếm quang chém nát thời không bắn ra, đâm thẳng tới đối phương.
Đạo kiếm quang này phương hướng chính là bàn tay của Tu La Vương, chỉ cần tiếp tục chộp tới Ám Ma chi tâm liền nhất định sẽ va chạm.
Hô!
Biết rõ kiếm quang lợi hại, Tu La Vương vội vàng rút tay về.
- Tới!
Thấy hắn không lấy được Ám Ma chi tâm, lúc này Nhiếp Vân mới trảo tới.
Ám Ma chi tâm giống như tinh cầu ở dưới lòng bàn tay của hắn, dần dần thu nhỏ lại, nửa cái hô hấp liền biến thành như dược hoàn rơi vào lòng bàn tay.
Xoẹt zoẹt~!
Nhiếp Vân cũng không luyện hóa, há miệng nuốt vào trong bụng.
- Ngươi...
Thấy Ám Ma chi tâm bị hắn nuốt mất, sắc mặt của Tu La Vương thoáng một phát trướng đến thấu hồng, bất quá cũng biết tranh không lại, lập tức hất tay.
- Ám Ma chi tâm này ta đã luyện hóa một nửa, còn lại một nửa để lại cho ngươi a! Ai bảo chúng ta là huynh đệ chứ!
- Ta cùng Nhiếp Đồng là huynh đệ, nhưng không phải với ngươi!
Nuốt vào Ám Ma chi tâm, Nhiếp Vân biết bây giờ không phải là thời điểm luyện hóa, thét dài một tiếng, đi nhanh về phía Tu La Vương.
- Hôm nay ta muốn thay trời hành đạo, triệt để phong ấn ngươi!
Trong tiếng hét, hai hàng lông mày của Nhiếp Vân dựng thẳng lên, như Viễn Cổ Ma Thần, uy không thể đỡ.
- Phong ấn ta? Chẳng lẽ ngươi cho rằng bằng vào lực lượng của người khác có thể đánh bại ta? Ngươi đã tự tin như thế, ta liền để cho ngươi biết cái gì gọi là vô địch!
Biết rõ Nhiếp Vân không có khả năng thả hắn ly khai, Tu La Vương cũng không có ý định đi, trong tiếng cười lạnh, bàn tay duỗi ra trảo tới.
Oanh!
Nhiếp Vân tới đối bính, Hồn Thiên thế giới lần nữa vỡ ra.
- Gia gia, Nguyệt Nhi, Nhan Chi, các ngươi vào Bắc Đẩu tinh cung nghỉ ngơi, Tu La Vương để cho ta đối phó!
Một quyền đánh lui Tu La Vương, Nhiếp Vân truyền âm cho mọi người bị thương, ngay sau đó tinh thần khẽ động, liền thu đám người vào Tinh Cung.