Sưu!
Sau một phút đồng hồ, hắn ngừng lại, cúi đầu nhìn về phía thôn trang trước mắt, hai mắt lần nữa nheo lại.
Người trong thôn trang này đều đã chết, hơn nữa nhìn dáng vẻ của bọn, đều giống như trước đây, cũng là một phút trước mới bị người ta mạt sát.
- Chẳng lẽ tốc độ còn chưa đủ?
Tốc độ tăng lên, thế nhưng thời gian những người này tử vong lại vẫn là một phút trước, chuyện này làm cho trong lòng Nhiếp Vân có chút kỳ quái.
Chẳng lẽ đối với phương biết mình đột nhiên tăng tốc hay sao?
Lần tăng tốc này so với trước đó còn nhanh hơn chừng nửa phút, nếu như đối phương biết trước hành tung của mình. Như vậy những người này cũng nên chết sau nửa phút mới đúng!
- Ta lại đi chậm, ta không tin ngươi còn có thể nắm được quy luật của ta!
Trong lòng đang kỳ quái vì thủ đoạn của đối phương, tốc độ phi hành đột nhiên lại chậm lại.
Nếu như đối phương cho là mình sẽ tăng tốc. Vậy thì hắn sẽ giảm bớt, Nhiếp Vân không tin, đối phương còn có thể tìm đúng quy luật của mình!
Cùng thời khắc đó, thân thể Nhiếp Vân nhoáng lên một cái, thiên phú Địa Hành sư vận chuyển, cả người từ trên không trung rơi xuống mặt đất.
Trước đó hắn ở ngoài sáng, đối phương ở trong bóng tối. Có thể quan sát được tất cả hành động của hắn một cách rõ ràng. Mà bây giờ hắn đi chậm lại, hắn không tin đối phương có thể chém giết người trong thôn trang trước!
- Để xem ngươi sẽ làm gì.
Sau khi làm xong những thứ này, Nhiếp Vân cũng không có dừng lại, trong mắt hiện lên vẻ âm lãnh. Thân thể nhoáng lên một cái, thi triển tuyệt chiêu Nhất Khí Hóa Tam Thanh, ba Nhiếp Vân đồng thời xuất hiện, cùng dùng một tốc độ lại phóng về ba phương hướng khác nhau.
Ẩn Nấp, Địa Hành, hơn nữa lại còn phối hợp với Nhất Khí Hóa Tam Thanh, hắn không tin đối phương còn có thể chém giết người trong thôn trước hắn.
Đi lại trên mặt đất, Nhiếp Vân cũng không có nóng nảy, ngược lại còn cố ý hạ thấp tốc độ. Sau mười mấy hô hấp, thân thể hắn nhoáng một cái đã xuất hiện ở trong một thôn trang. Hắn tùy tiện đẩy một cái cửa phòng ra, ánh mắt lần nữa nheo lại.
Lần này hắn đi tới không có chút quy luật nào. Hơn nữa lại còn đi ở dưới đất, ai ngờ người chết ở nơi này vẫn chết ở một phút trước. So với trước đó không có bất kỳ sự khác biệt nào.
Cùng một chuyện như vậy cũng xảy ra ở trên người hai phân thân khác!
- Xem ra phương pháp này không được. Sợ rằng đối phương có thủ đoạn đặc thù có thể nhìn ra nhất cử nhất động của chúng ta!
Liên tục thử nghiệm trong mấy thôn trang. Cũng không có phát hiện ra bất kỳ điểm khác biệt nào với trước đó, trongl òng Nhiếp Vân không khỏi lạnh lẽo.
Trước kia vô luận làm chuyện gì đều có vết tích có thể nhìn ra. Mà bây giờ lại khiến cho người ta có chút không rõ ràng, cho dù là hắn cũng có chút không rõ.
- Trước tiên tập hợp với những người khác!
Suy nghĩ một chút, cũng không có bất kỳ biện pháp gì. Nhiếp Vân quyết định trước tiên hội họp với những người khác.
Đã đến giờ ước định, hơn nữa ở bên hắn cũng không có phát hiện ra cái gì, hoặc giả những người khác sẽ có phát hiện nhiều hơn hắn.
Thu hai đại phân thân vào trong Nạp Vật thế giới, lại tăng tốc bay về địa điểm ước định khi trước.
- Có phát hiện mới gì hay không?
Rất nhanh hắn đã trở lại địa điểm ước định, từ phía xa xa đã thấy đám người Phù Ám Triều đứng tại chỗ. Mỗi một người đều cau mày, không biết đang suy nghĩ điều gì.
- Chủ nhân!
Thấy hắn trở lại, cả đám thở phào nhẹ nhõm.
- Có lẽ hung thủ ở phía bắc, mới vừa rồi ta và Vạn Pháp Chúa Tể một đường đi về phía trước. Lúc tới, tất cả mọi người đều chết ở một phút, không có chút khác biệt nào với trước đó. Trong lúc đó tốc độ của chúng ta cũng không phải là cố định, thế nhưng kết quả vẫn là như vậy. Xẻm a tên hung thủ kia đã hoàn toàn nắm giữ tiết tấu của chúng ta, có thể giết người trước chúng ta một bước.
Phù Ám Triều nói.
- Không đúng, hung thủ kia ở phía tây. Ta và Tử Đồng Bất Hủy một đường đi tới cũng gặp phải tình huống như vậy!
Đoạn Diệc nói.
- Các ngươi cũng gặp phải chuyện này?
Nhiếp Vân càng ngày càng kinh hãi lạnh mình.
Bọn họ đi theo bốn phương tám hướng tiến về phía trước, chính là vì phòng ngừa người khác giết người ở phía trước. Thế nhưng kết quả người khác cũng gặp phải tình huống giống hắn. . . Chẳng lẽ đối phương cũng chia làm bốn đội?
Cho dù chia làm bốn đội thì tốc độ tiến lên của bọn hắn cũng không phải là cố định, đều do tâm tâm ý của bản thân. Những hung thủ này sao lại có thể tính toán thời gian chuẩn xác như vậy được chứ?
Chuyện này không khỏi vượt quá dự liệu của mọi người.
- Nói như vậy. . . Chủ nhân, tình huống bên người cũng giống chúng ta sao?
Thấy vẻ mặt của hắn như vậy, sắc mặt Phù Ám Triều cũng trầm xuống.
Bọn họ cùng nhau tiến lên, có người giết người ở phía trước cũng thôi đi. Thế nhưng chia làm bốn phương hướng, bao trùm phạm vi lớn như vậy, không ngờ đối phương vẫn còn có thể làm được điểm này. Rốt cuộc đối phương là người hay quỷ?
Tại sao lại có thể có năng lực biết trước cường đại như vậy chứ?
Mỗi người bị giết đều chết từ một phút trước. . . Không chỉ Nhiếp Vân mà dám người Đoạn Diệc cũng không nhịn hít sâu một ngụm khí lạnh, cảm thấy vô cùng khủng hoảng.
Tên địch nhân trước mắt này dường như có thể thăm dò ra quy luật của bọn họ, biết trước bất kỳ hành động nào của bọn họ vậy. Trấn áp bọn họ gắt gao, không có một chút năng lực phản kháng nào.
- Chủ nhân, chúng ta phải làm sao bây giờ?
Tất cả mọi người đều nhìn về phía Nhiếp Vân.
Chuyện trước mắt này quá mức không thể tưởng tượng nổi, thậm chí còn vượt qua chuyện trải qua ban đầu ở Âm Hồn cốc.
Ban đầu ở Âm Hồn cốc mặc dù quỷ dị, thế nhưng dù sao cũng chỉ là ảo cảnh, mê hoặc tinh thần. Mà cảnh tượng lúc này đều là thật, mọi người mỗi khi đi một bước đều giống như tiến vào trong kế hoạch của người khác vậy. Khiến cho người ta không thể làm gì, đây mới là điểm đáng sợ nhất.
- Đối phương có thể biết rõ nhất cử nhất động của chúng ta, so với việc phân tán còn không bằng tập hợp ở một chỗ, mọi người cùng nhau hành động. Như vậy song phương cũng có thể chiếu cố cho nhau, vạn nhất xảy ra chuyện gì thì cũng dễ ứng phó!
Suy nghĩ một chút, Nhiếp Vân nói.