Trung niên nhân lắc đầu, dường như không cách nào tiếp nhận đề nghị của lão giả.
- Cũng không có biện pháp, thực lực của nàng bày ra đó, lại trúng đòn nghiêm trọng như thế này, có thể sống thêm mười năm đã là cực hạn lớn nhất.
Lão giả nhướng mày.
- Ta biết rõ, nhưng làm cho nàng sống lại nhưng mỗi ngày phải chịu khổ, ta cũng không nguyện ý!
Nhìn chằm chằm vào quan tài bằng băng, trong mắt trung niên nhân mang theo trìu mến.
- Đây là chuyện không có biện pháp, cho dù ta tiêu hao lực lượng cứu nàng sống lại, thân thể của nàng tổn hương quá lớn, muốn bảo trì thanh tỉnh nhất định phải thừa nhận vô tận thống khổ... Ngươi cũng biết y thuật cũng không phải là vạn năng, cũng có thời điểm cuối cùng, có thể làm được điểm này đã là lực lượng lớn nhất của ta.
Lão giả nói.
- Ta biết!
Trung niên nhân thở dài:
- Tuy Ngô Hoàng tôn giả ngươi không dùng y đạo thành cường giả Đế cấp nhưng lại có y thuật tinh diệu, thiên hạ ai cũng biết, cho dù Mạc Cao đại sư, Hoằng Nghiệp đại sư danh khí rất lớn, người khác không biết nhưng ta biết đều là đệ tử của ngươi.
Nếu có người ở đây, lại nghe nói như thế nhất định sẽ sợ tới mức cái cằm rơi xuống mặt đất.
Ngô Hoàng tôn giả, đây là cường giả Đế cảnh duy nhất trong thành Vân Châu lại là y đạo đại sư, y thuật tinh diệu nổi danh thiên hạ.
Hắn đã quá lâu không xuất thủ, danh khí dần dần bị Mạc Cao đại sư, Hoằng Nghiệp đại sư thay thế, hai người này khó phân thắng bại, tất cả mọi người cho rằng y thuật của bọn họ lợi hại nhất thành Vân Châu, nằm mơ cũng không cũng nghĩ tới hai người đều là đệ tử của Ngô Hoàng tôn giả.
- Không được thì làm theo ý chúng ta, mấy người chúng ta dùng lực lượng đưa Dao Sương vào luân hồi, tuy sau luân hồi sẽ mất đi trí nhớ kiếp trước nhưng chỉ cần tài nguyên đầy đủ, một khi tu luyện tới cảnh giới nhất định, một lần nữa nhớ lại đời trước cũng không phải không được.
Ngô Hoàng tôn giả nói:
- Làm như vậy còn tốt hơn ngươi cứ chờ đợi như thế này.
- Rơi vào luân hồi là không tệ, nhưng... Muốn khôi trí nhớ kiếp trước quá khó khăn, có lẽ ngươi hiểu rõ hơn ta, ít nhất phải hoàn toàn lĩnh ngộ một đầu đại đạo, trở thành cường giả Đế cấp mới được!
- Mặc dù thiên phú Dao Sương không tệ, nhưng... Muốn đạt tới cảnh giới này lại làm không được!
Trung niên nhân lắc đầu.
Nghe ngữ khí của hắn không có hương vị tôn kính, có lẽ là ngang hàng với Ngô Hoàng tôn giả.
Ngô Hoàng tôn giả là cường giả Đế cấp, có thể ngang hàng với hắn đủ thấy trung niên nhân đáng sợ, chỉ sợ cũng là cường giả Đại Đế!
- Không muốn luân hồi, lại không muốn nàng thừa nhận thống khổ mười năm, ngươi cũng không thể cứ chờ xem thế này.
Ngô Hoàng tôn giả khẽ nói.
- Ai, ta biết rõ như vậy là chuyện không có biện pháp, ta vẫn hi vọng có một ngày Thần giới có người có thể đủ dùng y đạo trở thành Đại Đế, như vậy có thể chữa khỏi triệt để cho nàng...
Trung niên nhân nói.
Tuy Ngô Hoàng tôn giả có y thuật cao minh nhưng không phải người dùng y đạo thành tựu Đại Đế, so với Thần Nông Đại Đế năm đó còn kém hơn quá nhiều.
Hắn thúc thủ vô sách với Dao Sương nhưng không có nghĩa người dùng y đạo thành tựu Đại Đế cũng không có biện pháp, nếu thật có người thành công, cho dù tốn hao cái giá lớn hơn nữa, hắn sẽ đích thân đi qua nhờ đối phương cứu trị.
- Dùng y đạo trở thành Đại Đế... Việc này rất khó khăn, từ khi có lịch sử đến nay cũng chỉ có một mình Thần Nông Đại Đế thành công, ta khuyên ngươi không nên hi vọng xa vời...
Ngô Hoàng tôn giả lắc đầu:
- Được rồi, ta cũng nên cáo từ, mặt khác, còn có một việc, tuy ta không muốn nói cho ngươi biết nhưng loại tình huống này cũng không quá tốt... Tuy quan tài bằng băng có thể làm cho người bên trong không bịt hời gian xâm nhập, bảo trì diện mạo khi còn sống và cơ năng thân thể, nhưng... Cũng có hạn độ thời gian, một vạn năm, hai vạn năm không có vấn đề, trăm triệu năm... Người bên trong sẽ bị tổn hại, nói cách khác... Tuy ngươi có thể đưa Dao Sương nằm trong quan tài bằng băng nhiều năm như vậy dung mạo không sửa, thân thể mang theo sinh cơ yếu ớt, nếu thời gian dài vẫn làm nàng bị tổn thương, muốn nàng sống mười năm và hồn phi phách tán hay là luân hồi trọng sinh, tất cả phải hnanh chóng quyết định, bằng không thì cho dù y thuật của ta thông thiên cũng không cách nào giúp nàng tỉnh lại.
- Ta biết rõ...
Trung niên nhân nghe nói như thế sững sờ một hồi, hắn xiết chặc nắm đấm, dường như trong nội tâm phải ra quyết định giày vò nào đó.
Nhìn bộ dạng của hắn như vậy, biết rõ suy nghĩ của hắn cho nên Ngô Hoàng tôn giả lắc đầu quay người đi ra ngoài, thân ảnh của hắn nhanh chóng biến mất.
Cường giả Đế cấp có thể thuấn di, hắn thuấn di rời đi.
- Dao Sương, là phụ thân không tốt, nếu như ngươi có thể sống lại, chuyện gì ta cũng đáp ứng...
Ngô Hoàng tôn giả rời đi, trung niên nhân nhìn thân ảnh nữ tử trong quan tài bằng băng, hắn thì thào tự nói.
Thì ra nữ tử trong quan tài là con gái của hắn.
- Ta biết rõ ta không đồng ý ngươi và Nghiêu Huyền ở cùng nhau, ngươi phi thường hận ta... Thậm chí không muốn gặp ta, nhưng nếu như... Ngươi có thể sống lại, ta không ngăn cản ngươi, muốn ở cùng với ai thì cùng với ai, đừng nói hắn là người phi thăng, cho dù là thần thú biến hóa ta cũng đáp ứng...
Nhìn dung nhan tuyệt mỹ trong quan tài băng, trung niên nhân thì thào tự nói.
- Đế Quân bệ hạ!
Thời điểm hắn đang thì thào, ngoài điện có tiếng nói vang lên.
- Chuyện gì? Không phải ta đã nói thời điểm ta ở nơi này không cho phép quấy rầy sao?
Tỉnh táo từ thương tâm, trung niên nhân đứng dậy, trong mắt hắn mang theo sát khí.
So sánh với sát khí của hắn, sát khí của Việt lão phát ra lúc trước chỉ là trò đùa, không gian trước mặt trung niên nhân bị sát khí trùng kích không ngừng hủy diệt, dường như hắn giận dữ sẽ phát diệt mọi thứ.
Cường giả Đế cấp có thể nói là đỉnh phong của Hoàn Vũ thần giới, hoàn toàn khống chế không gian chi lực, không gian trước mắt chắc chắn nhưng hủy diệt cũng chỉ bằng một ý niệm của hắn.
- Thuộc hạ hiểu... Thuộc hạ nhận được tin tức, có khả năng cứu giúp tiểu thư nên bẩm báo.
Nghe được lời nói mang theo hàn ý, âm thanh bên ngoài khẩn trương và bối rối.
- Có trợ giúp với tiểu thư? Tin tức gì?
Trung niên nhân không tiếp tục lạnh lùng như cũ, thân thể hắn xuất hiện bên ngoài điện, hắn nhìn hộ vệ quỳ trên mặt đất, trong mắt mang theo lo lắng.
Chỉ cần hữu dụng với tiểu thư, hắn tốn hao cái giá lớn thế nào cũng đáng giá.