- Đi mau, nhất định phải ngăn cản hắn luyện hóa Thiên Đạo Đạo giới!
Sau khi hiểu ra điểm này, trong lòng mọi người như có tảng đá đè lên nươời, nương theo Nhiếp Vân hô to, lúc này cả đám bay về Đạo giới.
Qua một lúc mọi người đi vào Đạo giới nhìn thấy cảnh tượng kinh hãi.
Thế giới Đạo giới có tiên khí bao la mờ mịt đã biến thành hỗn loạn, kiến trúc phong cách cổ xưa biến thành bụi phấn, những kiến trúc thượng cổ không còn bóng dáng ngày xưa.
Một thân ảnh cao lớn đang đứng giữa bầu trời Đạo giới, bàn tay cắm vào bầu trời, cả đại địa, bầu trời đang lạnh run.
Quả nhiên Tu La Vương muốn thôn phệ Thiên Đạo của Đạo giới!
- Hỏng bét, tới chậm!
Nhìn thấy Đạo giới đang không ngừng sụp đổ, mất đi Thiên Đạo trật tự, không gian thời gian trở nên hỗn loạn, mọi người biết rõ đã tới muộn.
Trước mắt khí tức trên người Tu La Vương càng ngày càng lớn mạnh, cũng không có dấu hiệu bị thương, rất hiển nhiên trải qua thôn phệ Thiên Đạo hắn chẳng những khôi phục thân hình còn tiếp tục đột phá.
- Lão đại, Nho giới xảy ra chuyện gì?
Lúc mọi người nhìn thấy một màn này, chợt tiếng nói sốt ruột vang lên, có mấy đạo hào quang bay tới, chính là đám người tiểu Long, U Minh Hoàng Vương và Nhan Chi.
Lúc này tiểu Long và U Minh Hoàng Vương đã tiêu trừ ngăn cách, hai người đứng song song với nhau, mặc dù không nói gì nhưng khí tức hòa hoàn mỹ hảo.
- Tu La Vương đã thôn phệ Thiên Đạo Đạo giới? Mau ngăn cản. . .
Đi tới trước mặt mọi người, tiểu Long phát hiện Tu La Vương đang ở phía trước, sắc mặt biến hóa.
- Đã muộn, không kịp!
Đạm Thai Lăng Nguyệt lắc đầu.
Đối với Thiên Đạo mạnh yếu, nàng thân là thiên đạo sư cho nên có quyền lên tiếng nhất, Thiên Đạo Đạo giới lúc bọn họ tới đã bị thôn phệ không còn bao nhiêu, mặc dù mạo hiểm tiến lên cũng không thu hoạch được gì.
- Vậy làm sao bây giờ?
Nhan Chi nhướng mày.
- Làm sao bây giờ? Chỉ có chiến đấu!
Nhiếp Vân thở ra một hơi, tu vi tăng trưởng tin tưởng tăng nhiều nhưng thực lực của đối phương cũng tăng cường, hiện tại chưa trải qua chiến đấu chính thức nên hắn không nói trước được.
- Tại sao ngươi tới đây? Có lẽ nơi này không phải nơi ngươi tới.
Nói xong lời này Nhiếp Vân chú ý bên cạnh Nhan Chi có một bóng người, đó là người quen, Tuyết Tĩnh Nhi!
Tuy nàng có thực lực Vương Tiên, khoảng cách Tiên Quân còn có khoảng cách rất lớn, loại cấp bậc chiến đấu này Tiên Quân cũng khó có thể bảo vệ tính mạng, nàng tới đây làm gì?
- Ta...
Nghe Nhiếp Vân hỏi như vậy, Tuyết Tĩnh Nhi do dự một chút nhưng không biết trả lời thế nào.
- Được rồi, là ta dẫn nàng tới, có lẽ có thể giúp đỡ!
Nhan Chi cắt ngang hai người nói chuyện.
- Chiến đấu cấp bậc này, ngươi cũng không thể nhúng tay vào, nên mang nàng về đi.
Nhiếp Vân hất tay lên không nói gì, hắn ngẩng đầu nhìn về phía Tu La Vương, cất cao giọng nói:
- Tu La Vương, ngươi cũng thôn phệ xong rồi, đến đây, để cho ta nhìn thấy ngươi đột phá mạnh thế nào?
Nói xong hắn tung người xông về phía trước, Thự Quang Kiếm biến thành điện quang đánh tới.
- Ngươi tới thật nhanh! Hiện tại thực lực của ta hoàn toàn khôi phục, hơn nữa còn có đột phá tiếp, ngược lại muốn xem ngươi có thể tiếp nổi hay không?
Bàn tay Tu La Vương rút ra khỏi không trung, nương theo động tác của hắn thiên địa không chịu nổi và ầm ầm sụp đổ, cũng như Nho giới lúc trước, nó một lần nữa diễn hóa thành hỗn độn.
Một thế giới, Thiên Đạo duy trì trật tự, một khi Thiên Đạo hủy hoại chẳng khác gì mất đi trật tự, nó sẽ lại diễn hóa thành hỗn độn, chờ đợi không biết bao nhiêu năm tháng dài dằng dặt và trở thành thế giới mới.
Tu La cốt kiếm xuất hiện lần nữa, hàn mang chớp động, hắn lăng không đâm thẳng về phía trước, cả thế giới đều bị kiếm quang bao phủ.
- Nhất Kiếm Tru Thiên? Ngươi khi nào học được chiêu này!
Thấy hắn dùng chiêu này, Nhiếp Vân hừ lạnh một tiếng.
Tu La Vương thi triển chiêu số không phải chiêu khác, chính là Liên Nguyệt kiếm do hắn sáng tạo ra!
Hơn nữa nhìn chiêu số vận dụng thuần thục có thể thấy mức lý giải kiếm đạo không kém hơn mình bao nhiêu.
- Tuy ta là Tu La Vương, là huyết thống cao quý nhất trong chư thiên vạn giới, ta vẫn không thể không thừa nhận ngươi là thiên tài, sáng chế kiếm chiêu phi thường lợi hại, thậm chí còn mạnh hơn cả Tu La truyền thừa kiếm thuật!
Tu La Vương cười khẽ, kiếm quang như mưa, Nhất Kiếm Tru Thiên nhẹ nhàng run lên biến thành Nhất Kiếm Hủy Diệt.
Hai bộ kiếm pháp kết nối với nhau không trì têệ, ngay cả Nhiếp cũng phải kinh hãi.
Phối hợp quá hoàn mỹ, vận dụng Liên Nguyệt kiếm thuật tới mức này, cho dù là hắn, nếu không thi triển thiên phú thiên thủ sư cũng khó có khả năng hoàn thành.
- Hừ, Liên Nguyệt kiếm là ta sáng chế, cho dù ngươi thi triển thông thuận nhưng lý giải kiếm đạo lại không bằng ta, hôm nay ta sẽ cho ngươi xem cái gì là Liên Nguyệt kiếm pháp!
Thấy đối phương thi triển kiếm thuật càng lúc càng nhanh, tinh thần Nhiếp Vân ngưng trọng, hắn không nhanh không nóng nảy, Thự Quang Kiếm bị tiên lực kích phát, thân kiếm nhộn nhạo bắn ra một tầng sương mù hơi mỏng, hắn đánh một kiếm với kiếm khí như cầu vồng, phóng xuất ra ý cảnh khác biệt.
Liên Nguyệt kiếm pháp trước kia, cho dù là Nhất Kiếm Tru Thiên, Nhất Kiếm Hủy Diệt hay Nhất Kiếm Hỗn Độn đều mang theo lực lượng hủy diệt mạnh mẽ, quấy phong vân, hủy diệt Thiên Đạo.
Hiện tại Nhiếp VÂn thi triển kiếm ý bay bổng nhẹ nhàng như gió xuân, như tình nhân nỉ non với nhau, như khúc nhạc tình yêu say đắm.
Kiếm chiêu giống nhau nhưng kiếm ý hoàn toàn khác nhau, không có bất kỳ điểm nào giống nhau cả.
- Ha ha, Nhiếp Vân, chẳng lẽ ngươi không dám thi triển kiếm chiêu do mình sáng tạo chứ, dùng loại kiếm pháp mềm nhũn này đối phó ta? Ngươi xác định không dùng sai?
Thấy ý cảnh của Nhiếp Vân thi triển ra hoàn toàn khác với Liên Nguyệt kiếm hắn thi triển lúc trước, Tu La Vương cười to.
Liên Nguyệt kiếm hắn nhìn thấy là kiếm khí khí phách nhất, phối hợp với bảo kiếm mang theo lực lượng tuyệt đối, nhẹ nhõm có thể vượt cấp đối chiến, chính bởi vì như thế hắn mới học trộm bộ kiếm thuật này và đối chiến với Nhiếp Vân.
Nhưng hắn nằm mơ cũng không ngờ tới lần thứ hai gặp kiếm pháp vô địch này lại biến thành kiếm chiêu mềm nhũn như thế.
Loại này kiếm pháp này làm sao giết người? Nói đùa gì vậy!