Nương theo thực lực tấn cấp, loại Tu La La Tiên cảnh trung kỳ này đối với hắn cũng không có bao nhiêu trợ giúp. Cho dù thôn phệ nhiều hơn nữa thì cũng sẽ không tấn cấp, chỉ có săn giết Tu La thực lực càng mạnh hơn nữa, mới có thể có hiệu quả.
- Thực lực của ngươi...
Mọi người giật mình giằng co một hồi, cuối cùng Hứa Hinh Thiến phá vỡ cục diện nặng nề xấu hổ.
- May mắn đã có đột phá, bây giờ là La Tiên cảnh!
Nhiếp Vân cũng không giấu diếm, thuận miệng nói.
- La Tiên cảnh?
Hứa Hinh Thiến im lặng một hồi, tốc độ tấn cấp của người này cũng không khỏi cũng quá nhanh a!
Lần thứ nhất nhìn thấy hắn là hơn một tháng trước, lúc ấy người này bất quá chỉ là bán bộ Thiên Tiên cảnh, hơn nữa dường như mới đột phá nha. Tại sao hơn một tháng, chẳng những đột phá gông cùm mà còn vượt qua một đại cấp bậc, đạt tới La Tiên cảnh, loại tốc độ này cũng quá quá mức yêu nghiệt a...
- Thời gian khảo hạch sắp đến rồi, vẫn nên nhanh chóng trở về thì hơn!
Biết rõ nàng khiếp sợ trong lòng, Nhiếp Vân không muốn dây dưa nhiều trên chuyện này cho nên mới cười nhạt một tiếng, nhanh chóng đi về phía trước.
- Được!
Mọi người lên tiếng.
- Người này...
Thấy Nhếp Vân đi xa, Hứa Hinh Thiến cắn môi, cảm thấy bị kích không nói nên lời đả.
Ở trong mắt người khác nàng là thiên tài, cho dù ở tại Quận Tân thành cũng là thiên tài top đầu. Nhưng mà vừa so sánh với hắn thì lại chẳng khác gì kẻ ngốc nghếch.
- Hinh Thiến, muội làm sao vậy?
Nhìn ra vẻ cổ quái trên mặt nàng, Từ Thao hỏi.
- Không có gì!
Biết rõ đối phương không muốn giải thích, Hứa Hinh Thiến cũng không tiện nhiều lời, nàng vội vàng đuổi theo Nhiếp Vân, đám người Từ Thao cũng nhanh chóng đi theo.
Tuy rằng tất cả mọi người không rõ vì sao Nhiếp Vân chỉ dùng thực lực La Tiên cảnh sơ kỳ lại có thể đánh chết Tu La La Tiên cảnh trung kỳ. Nhưng biết có một cao thủ như vậy, cho dù ở trong Hồng Nham sơn có nguy hiểm thì cũng sẽ không tạo thành tổn thương cho bọn hắn.
Trong lúc bọn hắn hành tẩu không sợ hãi trong Hồng Nham sơn, bên phía Khu Tu tháp lại như nổ tung
Hai mắt Tô Dương nhìn thẳng về ngọc bài phía trước mắt, khớp xương toàn thân trở mềm nhũn, sắc mặt âm trầm sắp nhỏ ra máu.
Ngọc bài đại biểu cho những đệ tử mang theo ky vọng của hắn đã vỡ nát thành bột phấn, toàn bộ, không có một cái nào nguyên lành, mà ngay cả Huyễn Vũ cường đại nhất, ấn ký linh hồn cũng đã vỡ vụn.
- Ai giết đệ tử của ta, là ai!
Tiếng gào thét sắc bén vang lên, âm ba trùng kích ra, quanh quẩn trong cả gian phòng:
- Đừng để cho ta điều tra ra là ai, dám động thủ với đệ tử ta, ta sẽ khiến cho hắn sống không bằng chết!
Tiếng kêu thảm phẫn nộ như là chim quyên khấp huyết, mang theo thanh âm làm cho lòng người rung động, lại phối hợp với đôi mắt đỏ tươi của hắn, nếu như không biết thân phận Khu Tu sư Lục phẩm của hắn, nhất định mọi người sẽ không khỏi hoài nghi liệu hắn có phải đã bị Tu La phụ thể hay không.
Ầm ầm!
Hắn vừa mới dừng kêu thì bên ngoài Khu tu tháp đột nhiên có một đạo thanh âm như sấm sét vang lên, một đạo thân ảnh màu đỏ mang theo uy thế áp bách khiến cho ngườt ta không khỏi cố kỵ vọt tới.
- Tiết Vũ con ta chết như thế nào?
Thân ảnh dừng lại, cả người giống như là hỏa diễm thiêu đốt, lực lượng trên người phối hợp với lửa giận khiến cho người ta có cảm giác khủng hoảng và uy hiếp khó có thể nói rõ!
Cường giả Huyền Tiên cảnh đỉnh phong!
Phụ thân Tiết Vũ chính là thành chủ Quận Tân thành, tên là Tiết Kiêu, không ngờ lại giống như Tô Dương, Tiếu Đằng đạo nhân, cũng là cường giả Huyền Tiên cảnh đỉnh phong!
Huyền Tiên cảnh, lực lượng Thông Huyền, lĩnh ngộ huyền diệu, huyền bí khó có thể giải thích. Cách Kim Tiên tìm hiểu pháp tắc chỉ còn một bước ngắn, mỗi một người đều là đại nhân vật nổi danh, khó trách trước đó Hứa Hinh Thiến lại kiêng kỵ hắn như vậy, hóa ra là cao thủ có thực lực này.
- Tiếu Đằng đạo nhân, hôm nay đệ tử ta và nhi tử của Tiết Kiêu thành chủ bị giết, ngươi phải cho ta một cái công đạo!
Nhìn thấy Tiết Kiêu đột ngột vọt tới, trong chớp mắt Tô Dương đã đứng dậy, miệng rống lên.
- Công đạo? Tiếu Đằng đạo nhân, là ngươi ra tay sao?
Dường như Tiết Kiêu cũng biết chuyện nhi tử của hắn tham gia thi đấu, lúc nghe được Tô Dương gào thét, hắn không nhịn được nhìn về phía Tiếu Đằng đạo nhân, sát cơ ngập tràn.
Có thể trở thành người đứng đầu một thành cũng không phải là quả hồng mềm. Tiết Vũ là nhi tử độc nhất của hắn, lại bị người ta giết, thù này nhất định phải báo.
- Đệ tử ta và đệ tử của hắn quyết đấu công bình, đệ tử ta tính cả nhi tử của ngươi lại bị giết toàn bộ. Mà đệ tử của hắn lại không tổn hao một cọng lông nào, nếu như không phải dùng âm mưu quỷ kế, muốn làm được điều này sao có thể cơ chứ?
Tô Dương cười lạnh, ngay câu nói đầu tiên đã đem mũi thương chỉ về phía Tiếu Đằng đạo nhân.
- Chiến đấu cùng Tu La, trước đó đã nói rõ mặc kệ sống chết, còn sống sót đã nói rõ bản lĩnh của đệ tử ta mạnh. Chết, nói rõ thực lực không đủ, bởi vì sinh tử không rõ mà phán đoán đội danh lung tung, Tô Dương, cho dù chuyện này náo tới tổng bộ Khu Tu tháp thì ngươi cũng cũng không có lý a!
Trên mặt Tiếu Đằng đạo nhân vẫn không sợ hãi không gợn sóng như trước, hắn thản nhiên nói.
Nội dung song phương tỷ thí là chém giết Tu La, chiến đấu cùng Tu La. Ngay cả cường giả Tinh Quân cũng không dám nói mình nhất định có thể chiến thắng. Chứ đừng nói là một ít nói chi là La Tiên, Thiên Tiên cảnh. Giết người không thành bị người giết, đây là chuyện thường, một khi náo loạn tới tổng bộ Khu Tu tháp, chỉ cần không có chứng cớ, Tô Dương cũng không thể làm được gì.
- Chiến đấu với Tu La? Hừ, Huyễn Vũ và Tiết Vũ hiền chất cũng không phải cùng chiến đấu với Tu La mà vẫn lạc, mà là bị người ta dùng âm mưu hại chết!
Tô Dương quát:
- Bằng không thì, đệ tử của ngươi tuyệt đối không thể không có việc gì, mà đệ tử của ta lại toàn quân bị diệt!
- Có phải là bị Tu La giết chết hay không, không phải ngươi nói là được!
Tiếu Đằng đạo nhân khoát tay áo.
- Không phải ta định đoạt, đương cũng không phải ngươi nói là được! Chỉ cần để cho ta tra ra có người sử dụng âm mưu quỷ kế, giết chết Khu Tu sư có tiềm lực, khi đó dù là ai cũng phải chết!
Tô Dương nổi giận đùng đùng.
Nếu như đám người Huyễn Vũ bị Tu La đánh chết, nói thế nào cũng vô dụng. Khu Tu tháp tối đa chỉ cho người nhà bọn hắn một chút trợ cấp, ngoài miệng tán dương một chút, sẽ không tiếp tục truy cứu.
- Thực lực của ngươi...
Mọi người giật mình giằng co một hồi, cuối cùng Hứa Hinh Thiến phá vỡ cục diện nặng nề xấu hổ.
- May mắn đã có đột phá, bây giờ là La Tiên cảnh!
Nhiếp Vân cũng không giấu diếm, thuận miệng nói.
- La Tiên cảnh?
Hứa Hinh Thiến im lặng một hồi, tốc độ tấn cấp của người này cũng không khỏi cũng quá nhanh a!
Lần thứ nhất nhìn thấy hắn là hơn một tháng trước, lúc ấy người này bất quá chỉ là bán bộ Thiên Tiên cảnh, hơn nữa dường như mới đột phá nha. Tại sao hơn một tháng, chẳng những đột phá gông cùm mà còn vượt qua một đại cấp bậc, đạt tới La Tiên cảnh, loại tốc độ này cũng quá quá mức yêu nghiệt a...
- Thời gian khảo hạch sắp đến rồi, vẫn nên nhanh chóng trở về thì hơn!
Biết rõ nàng khiếp sợ trong lòng, Nhiếp Vân không muốn dây dưa nhiều trên chuyện này cho nên mới cười nhạt một tiếng, nhanh chóng đi về phía trước.
- Được!
Mọi người lên tiếng.
- Người này...
Thấy Nhếp Vân đi xa, Hứa Hinh Thiến cắn môi, cảm thấy bị kích không nói nên lời đả.
Ở trong mắt người khác nàng là thiên tài, cho dù ở tại Quận Tân thành cũng là thiên tài top đầu. Nhưng mà vừa so sánh với hắn thì lại chẳng khác gì kẻ ngốc nghếch.
- Hinh Thiến, muội làm sao vậy?
Nhìn ra vẻ cổ quái trên mặt nàng, Từ Thao hỏi.
- Không có gì!
Biết rõ đối phương không muốn giải thích, Hứa Hinh Thiến cũng không tiện nhiều lời, nàng vội vàng đuổi theo Nhiếp Vân, đám người Từ Thao cũng nhanh chóng đi theo.
Tuy rằng tất cả mọi người không rõ vì sao Nhiếp Vân chỉ dùng thực lực La Tiên cảnh sơ kỳ lại có thể đánh chết Tu La La Tiên cảnh trung kỳ. Nhưng biết có một cao thủ như vậy, cho dù ở trong Hồng Nham sơn có nguy hiểm thì cũng sẽ không tạo thành tổn thương cho bọn hắn.
Trong lúc bọn hắn hành tẩu không sợ hãi trong Hồng Nham sơn, bên phía Khu Tu tháp lại như nổ tung
Hai mắt Tô Dương nhìn thẳng về ngọc bài phía trước mắt, khớp xương toàn thân trở mềm nhũn, sắc mặt âm trầm sắp nhỏ ra máu.
Ngọc bài đại biểu cho những đệ tử mang theo ky vọng của hắn đã vỡ nát thành bột phấn, toàn bộ, không có một cái nào nguyên lành, mà ngay cả Huyễn Vũ cường đại nhất, ấn ký linh hồn cũng đã vỡ vụn.
- Ai giết đệ tử của ta, là ai!
Tiếng gào thét sắc bén vang lên, âm ba trùng kích ra, quanh quẩn trong cả gian phòng:
- Đừng để cho ta điều tra ra là ai, dám động thủ với đệ tử ta, ta sẽ khiến cho hắn sống không bằng chết!
Tiếng kêu thảm phẫn nộ như là chim quyên khấp huyết, mang theo thanh âm làm cho lòng người rung động, lại phối hợp với đôi mắt đỏ tươi của hắn, nếu như không biết thân phận Khu Tu sư Lục phẩm của hắn, nhất định mọi người sẽ không khỏi hoài nghi liệu hắn có phải đã bị Tu La phụ thể hay không.
Ầm ầm!
Hắn vừa mới dừng kêu thì bên ngoài Khu tu tháp đột nhiên có một đạo thanh âm như sấm sét vang lên, một đạo thân ảnh màu đỏ mang theo uy thế áp bách khiến cho ngườt ta không khỏi cố kỵ vọt tới.
- Tiết Vũ con ta chết như thế nào?
Thân ảnh dừng lại, cả người giống như là hỏa diễm thiêu đốt, lực lượng trên người phối hợp với lửa giận khiến cho người ta có cảm giác khủng hoảng và uy hiếp khó có thể nói rõ!
Cường giả Huyền Tiên cảnh đỉnh phong!
Phụ thân Tiết Vũ chính là thành chủ Quận Tân thành, tên là Tiết Kiêu, không ngờ lại giống như Tô Dương, Tiếu Đằng đạo nhân, cũng là cường giả Huyền Tiên cảnh đỉnh phong!
Huyền Tiên cảnh, lực lượng Thông Huyền, lĩnh ngộ huyền diệu, huyền bí khó có thể giải thích. Cách Kim Tiên tìm hiểu pháp tắc chỉ còn một bước ngắn, mỗi một người đều là đại nhân vật nổi danh, khó trách trước đó Hứa Hinh Thiến lại kiêng kỵ hắn như vậy, hóa ra là cao thủ có thực lực này.
- Tiếu Đằng đạo nhân, hôm nay đệ tử ta và nhi tử của Tiết Kiêu thành chủ bị giết, ngươi phải cho ta một cái công đạo!
Nhìn thấy Tiết Kiêu đột ngột vọt tới, trong chớp mắt Tô Dương đã đứng dậy, miệng rống lên.
- Công đạo? Tiếu Đằng đạo nhân, là ngươi ra tay sao?
Dường như Tiết Kiêu cũng biết chuyện nhi tử của hắn tham gia thi đấu, lúc nghe được Tô Dương gào thét, hắn không nhịn được nhìn về phía Tiếu Đằng đạo nhân, sát cơ ngập tràn.
Có thể trở thành người đứng đầu một thành cũng không phải là quả hồng mềm. Tiết Vũ là nhi tử độc nhất của hắn, lại bị người ta giết, thù này nhất định phải báo.
- Đệ tử ta và đệ tử của hắn quyết đấu công bình, đệ tử ta tính cả nhi tử của ngươi lại bị giết toàn bộ. Mà đệ tử của hắn lại không tổn hao một cọng lông nào, nếu như không phải dùng âm mưu quỷ kế, muốn làm được điều này sao có thể cơ chứ?
Tô Dương cười lạnh, ngay câu nói đầu tiên đã đem mũi thương chỉ về phía Tiếu Đằng đạo nhân.
- Chiến đấu cùng Tu La, trước đó đã nói rõ mặc kệ sống chết, còn sống sót đã nói rõ bản lĩnh của đệ tử ta mạnh. Chết, nói rõ thực lực không đủ, bởi vì sinh tử không rõ mà phán đoán đội danh lung tung, Tô Dương, cho dù chuyện này náo tới tổng bộ Khu Tu tháp thì ngươi cũng cũng không có lý a!
Trên mặt Tiếu Đằng đạo nhân vẫn không sợ hãi không gợn sóng như trước, hắn thản nhiên nói.
Nội dung song phương tỷ thí là chém giết Tu La, chiến đấu cùng Tu La. Ngay cả cường giả Tinh Quân cũng không dám nói mình nhất định có thể chiến thắng. Chứ đừng nói là một ít nói chi là La Tiên, Thiên Tiên cảnh. Giết người không thành bị người giết, đây là chuyện thường, một khi náo loạn tới tổng bộ Khu Tu tháp, chỉ cần không có chứng cớ, Tô Dương cũng không thể làm được gì.
- Chiến đấu với Tu La? Hừ, Huyễn Vũ và Tiết Vũ hiền chất cũng không phải cùng chiến đấu với Tu La mà vẫn lạc, mà là bị người ta dùng âm mưu hại chết!
Tô Dương quát:
- Bằng không thì, đệ tử của ngươi tuyệt đối không thể không có việc gì, mà đệ tử của ta lại toàn quân bị diệt!
- Có phải là bị Tu La giết chết hay không, không phải ngươi nói là được!
Tiếu Đằng đạo nhân khoát tay áo.
- Không phải ta định đoạt, đương cũng không phải ngươi nói là được! Chỉ cần để cho ta tra ra có người sử dụng âm mưu quỷ kế, giết chết Khu Tu sư có tiềm lực, khi đó dù là ai cũng phải chết!
Tô Dương nổi giận đùng đùng.
Nếu như đám người Huyễn Vũ bị Tu La đánh chết, nói thế nào cũng vô dụng. Khu Tu tháp tối đa chỉ cho người nhà bọn hắn một chút trợ cấp, ngoài miệng tán dương một chút, sẽ không tiếp tục truy cứu.