Mục lục
Vô Tận Đan Điền​ - Nhiếp Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Nhưng mà…Lâm Tàn đại nhân, hình như Bách Hoa Tu đang ở chung một chỗ với Thần Phong đế quốc hoàng đế Nhiếp Vân, theo phỏng đoán Nhiếp Vân hẳn có được thực lực Tiềm Lực Bảng…

Hoài Nam Vương do dự nói.

- Gà đất chó kiểng mà thôi, mang ta qua đó! Ta trực tiếp đi đòi người, nếu hắn ngoan ngoãn đem người giao ra đây thì cũng thôi, nếu không giao, ta không để ý giết thêm một tên phế vật!

Lâm Tàn vung tay hừ lạnh nói.

- Dạ! Lâm Tàn đại nhân đứng thứ ba trong Tiềm Lực Bảng, có ngươi ra tay tự nhiên dễ như trở bàn tay!

- Được rồi, đừng nói nhảm, đi trước dẫn đường, hôm nay ta phải làm cho tên phản đồ kia chết không chỗ chôn!

Lâm Tàn không màng những lời khen tặng của người khác, bàn tay vung lên, sắc mặt âm trầm lạnh lùng.

Sưu! Sưu! Sưu!

Vài đạo cầu vồng liên tục cắt qua đêm đen yên tĩnh, hơn mười nhân ảnh đi tới thật nhanh.

- Nhiếp Vân, nhanh đem phản đồ Kiền Khánh tông Bách Hoa Tu giao ra đây, bằng không hôm nay sẽ là ngày chết của ngươi, Thần Phong đế quốc lại đổi chủ, toàn bộ những người ở đây đều phải chết!

Mọi người tiến vào sân, Thần Vũ đế quốc Hiên Thành lớn tiếng rống, giọng nói thật hung hăng càn quấy.

Trong yến hội hắn bị mất mặt mũi, lần này có nhiều cao thủ đi cùng, vừa lúc diễu võ giương oai, trả thù sỉ nhục trước đó.

- Ta tưởng ai, nguyên lai là Lâm Tàn sư huynh, sư phụ cũng đã tha thứ cho ta, hôm nay ngươi tới đây bắt ta bằng vào cái gì?

Cửa phòng chi nha một tiếng mở ra, Bách Hoa Tu chậm rãi đi tới, Mộ Thanh cùng Mộ Hà đi sau lưng nàng.

- Dựa vào cái gì? Hừ, chỉ bằng ngươi là phản đồ mà người bổn môn ai cũng muốn giết! Lập tức tự phế tu vi, gả cho Hoang Lăng bệ hạ làm phi tử còn có thể đạt được tha thứ, nếu không những người trong sân viện này đều phải chết!

Lâm Tàn chắp tay sau lưng, toàn thân lộ ra vẻ ưu việt của kẻ ăn trên ngồi trước.

- Toàn bộ đều phải chết? Cũng không sợ mạnh miệng đau đầu lưỡi!

Mộ Hà cười lạnh.

- Đồ không biết quy củ, chúng ta nói chuyện khi nào cho ngươi nói leo? Hứa An, xé nát miệng của nữ nhân này, cắt bỏ đầu lưỡi, cho ả cả đời đều không thể nói chuyện!

Lâm Tàn quay đầu phân phó.

- Dạ!



Hứa An là nhân vật thứ bảy trong Tiềm Lực Bảng, nghe vậy liền đi nhanh tới nhìn Mộ Hà cười nói:

- Mỹ nhân, nhìn ngươi thật xinh xắn, qua đây, gọi một tiếng hảo ca ca, ta sẽ sủng ái ngươi, cầu tình với sư huynh giúp ngươi!

- Cô nương, còn không nhanh lên, được Hứa An đại nhân sủng ái, không biết có bao nhiêu mỹ nữ đế đô cầu còn không cầu được, ngươi có cơ hội như vậy không biết là phúc phần đã tu luyện mấy đời!

Hoài Nam Vương ha ha cười.

- Không sai, mỹ nhân như ngươi ta sẽ không giết đâu, chỉ biết tận tình sủng ái, cho ngươi dục tiên dục tử, cam tâm hầu hạ ta cả đời, ha ha!

Trong mắt Hứa An bắn ra vẻ dâm dục cười to.

- Vô sỉ! Chết đi cho ta!

Nghe được lời nói hạ lưu của hai ngươi, sắc mặt Mộ Hà đỏ bừng, quát to một tiếng rút kiếm đâm ra.

Hoa lạp!

Cùng thời khắc đó, Mộ Thanh cũng một kiếm đâm tới.

Hai người phối hợp không chê vào đâu được, tâm ý tương thông. Giống như chỉ là một người, kiếm quang bắn ra bốn phía, trong phút chốc hình thành một chiếc lưới đem Hứa An bao phủ bên trong.

- Ân? Đây là kiếm thuật gì?

Chứng kiến hai người đồng thời ra chiêu, chiêu số kỳ lạ, tuy trong lòng Hứa An nổi lên sắc tâm nhưng diễn cảm lại ngưng trọng, năm ngón tay liên tục chộp tới, lòng bàn tay tràn ngập khí lưu màu đỏ bao trùm.

Đinh đinh đinh đinh!

Ba người giao thủ vừa chạm liền tách ra, khí lãng vô hình xé rách đem kiến trúc xung quanh quét thành mảnh vỡ.

- Đây…là binh khí gì vậy? Tuyệt đối vượt qua hoàng tộc thượng phẩm!

- Là linh binh chỉ có cường giả bí cảnh mới có thể luyện chế, họ lại có cả linh binh? Hơn nữa mỗi người một thanh, không đúng, ngươi xem trên người họ, là linh binh khôi giáp!

- Linh binh khôi giáp…linh binh…ta đã biết, khó trách tiểu địa phương như Thần Phong đế quốc cũng có thể xuất hiện cường giả như vậy, nhất định là tìm kiếm được bảo tàng, chiếm được chỗ tốt thật lớn!

- Chỉ cần giết bọn họ, linh binh sẽ thuộc về chúng ta, được linh binh, thực lực của ta có thể tăng trưởng gấp đôi!

Nhóm người vây xem nhìn thấy binh khí trên người hai nàng, trong mắt tràn ngập vẻ tham lam.



Binh khí chia làm binh khí bình thường cùng linh binh, binh khí bình thường chia làm hoàng, vương, hầu, quý, phàm năm cấp bậc, tuy bọn hắn đứng đầu một quốc gia, nhưng chỉ sử dụng hoàng tộc thượng phẩm binh khí, linh binh chỉ nghe nói qua nhưng chưa từng gặp qua, đủ thấy trân quý.

Linh binh cho dù thấp kém nhất cũng đủ làm cho cường giả Thiên Bảng đối chiến cùng cường giả Tiềm Lực Bảng!

- Thật nhiều linh binh, ngay cả ta cũng không có được!

Không chỉ riêng nhóm hoàng đế thèm muốn, ngay cả Lâm Tàn cùng Hoài Nam Vương đều âm tình bất định, trong mắt lóe lên vẻ hưng phấn.

Dù là vị lão tổ của Thần Thánh đế quốc cùng tông chủ Kiền Khánh tông, cho dù có linh binh cũng cấp cho con cháu của mình, đương nhiên không có phần của bọn họ.

- Ỷ vào linh binh muốn chiến thắng ta? Nằm mơ! Đại Mạc Cô Yên quyền!

Hứa An cảm nhận được kiếm quang ngày càng sắc bén, biết phải xuất ra bản lĩnh thật sự, thét dài một tiếng, hai tay siết chặt, thân thể lăng không đánh ra.

Hai quyền xuất hiện, thẳng tắp xông mạnh về phía trước.

- Nguy rồi!

Bách Hoa Tu lập tức vung song chưởng nghênh đón giúp hai thiếu nữ.

Oanh!

Công kích va chạm, ba nữ tử liên tục lui về phía sau, sắc mặt tái xanh.

Tuy gần đây các nàng có tiến bộ rất lớn, còn có linh binh trong tay, nhưng dù sao thăng cấp quá nhanh, không thời gian củng cố, hỏa hầu chưa đủ, dù liên thủ cũng không bằng tuyệt chiêu của Hứa An.

Nhưng chính Hứa An cũng không tốt lắm, hai tay lộ xương cốt, máu tươi chảy ròng.


- Bách Hoa Tu, không nghĩ tới nhiều năm không gặp ngươi đã tăng bổn sự, không sai, không sai!


Lâm Tàn đặt một tay lên thân Hứa An, trong lòng bàn tay tràn ra một đạo khí lưu, chỉ chốc lát thương thế trên người Hứa An đã hoàn hảo trở lại.


Trị liệu sư!


Lâm Tàn cũng là trị liệu sư!


- Khí Hải đại lục chỉ có Kiền Khánh tông, hoàng thất Thần Thánh đế quốc, Tử Quỳnh sơn mạch có được linh binh, ngươi là phản đồ Kiền Khánh tông, như vậy khẳng định đã trộm linh binh của bổn môn, hôm nay ta phải thu hồi cho sư phụ xử lý, phóng ra cung cấp cho đệ tử trung tâm tông môn!


Chữa xong thương thế của Hứa An, Lâm Tàn nhìn Bách Hoa Tu nói, đột nhiên ra tay.


Ông!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK