Mục lục
Vô Tận Đan Điền​ - Nhiếp Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Tại sao ngươi có được lực lượng linh hồn mạnh như thế...

Hắn còn chưa kịp phát ra tiếng kêu thảm thiết, linh hồn của Giang Thiệp đã bị áp chế, hắn vận chuyển mất linh.

- Ngươi phải cẩn thận. . .

Thê tử “Lạc Khuynh Thành” cẩn thận dặn dò một câu, vừa nói nhưng nội tâm lại hừ lạnh.

- Ký gửi linh hồn!

Lúc này Giang Thiệp cảm thấy có linh hồn cao ngạo lập tức khống chế thân thể của hắn, mà linh hồn của hắn bị áp chế vào một góc, ngay cả tư duy chấn động cũng không thể phóng thích ra ngoài.

Nếu chỉ bị “Vị hôn thê” dùng linh hồn cường đại áp chế cũng bỏ đi, đối phương chẳng những cưu chiếm thước sào, phát ra linh hồn chấn động giống hắn như đúc, ngay cả bản thân hắn cũng không nhìn ra điểm khác biệt, đây mới là điểm làm hắn sợ hãi nhất.

- Ngươi không phải Khuynh Thành muội muội, rốt cuộc ngươi là ai...

Cảm nhận được loại tình huống này, Giang Thiệp có ngốc cũng biết “Mỹ nhân” trước mặt đã bị người ta đánh tráo.

- Ta là ai không trọng yếu, ngươi cứ ngủ trước đi.

Linh hồn lập loè đánh một kích thật mạnh, linh hồn của Giang Thiệp mê man.

Những chuyện này nói mà phức tạp, kỳ thật tất cả chỉ phát sinh trong nháy mắt, toàn bộ phát sinh trong thức hải, Nhiếp Vân dùng sức mạnh linh hồn cường đại phong tỏa chung quanh, thần không biết quỷ không hay, ngay cả tông chủ có linh hồn hai ngàn thê độ cũng không phát hiện có dị thường.

Mặc dù Giang Thiệp có thực lực Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh đỉnh phong nhưng linh hồn của hắn chỉ bốn năm thê độ mà thôi, nếu muốn áp chế hắn cũng không phí quá nhiều tay chân, hơn nữa lại trải qua cánh tay truyền linh hồn cũng giảm bớt nguy hiểm bịa lộ, chỉ cần tinh thần lực không tiến hành quan sát thân thể Giang Thiệp thì căn bản không thể nhìn ra cái gì.

- Yên tâm đi, ta không sao, ta sẽ hảo hảo tiếp nhận truyền thừa!

Người ở bên ngoài nhìn hắn bị “Lạc Khuynh Thành” cầm bàn tay, Giang Thiệp hưng phấn đỏ mặt và “Hạnh phúc” gật đầu, lúc này đi hắn đi tới vị trí tông chủ chỉ vào.

- Ân! Trời xanh vĩ đại, tân nhiệm tông chủ Phỉ Thúy Kiếm Cung đã hoàn thành lễ trưởng thường, hy vọng có thể đạt được ngài chúc phúc. . .

Thấy “Lạc Khuynh Thành” đột nhiên tốt với Giang Thiệp, tông chủ cũng có chút kỳ quái, thời gian không chờ người, thấy hắn đi vào vị trí chỉ định, hắn lập tức ngâm hát lần nữa, nương theo chú ngữ như chuông đồng ngân vang, hào quang Bắc Đấu Thất Tinh trên bầu trời tỏa ra hào quang càng ngày càng huy hoàng rực rỡ.

Oanh!

Lúc này tế đàn tỏa ra hào quang sáng ngời đối ứng.



Mọi người lúc này đồng thời lui về phía sau vài chục bước.

Ầm ầm!

Giang Thiệp vừa tiến vào vị trí Thiên Quyền tinh, hào quang chiếu xạ vị trí đó, Nhiếp Vân lập tức cảm thấy trên bầu trời có ý chí vĩ đại hàng lâm, ý niệm này giống lúc hắn tiến vào Vạn Giới Sơn, bao la mờ mịt phong cách cổ xưa, từ không gian không biết tên giáng lâm.

Lúc này lực lượng linh hồn cường đại bộc phát.

Tế tự thượng thiên quán đỉnh linh hồn!

Lúc này Giang Thiệp bị linh hồn của Nhiếp Vân khống chế, lúc lực lượng quán đỉnh linh hồn truyền vào đều bị hắn tiếp nhận tất cả.

Ba tông chủ Phỉ Thúy Kiếm Cung, Linh Lung Kiếm Cung, Đoạt Tâm Kiếm Cung hao phí cái giá lớn tế tự thượng thiên đạt được lực lượng bị hắn đoạt được.

Ầm ầm!

Nương theo lực lượng trên bầu trời quán thâu, Nhiếp Vân lập tức cảm thấy linh hồn sảng khoái không nhỏ, lúc này lực lượng không ngừng gia tăng.

Ba ngàn!

Ba ngàn lẻ một...

Linh hồn thê độ vừa đột phá giới hạn ba ngàn tiến vào ba ngàn lẻ một thì hắn đã cảm thấy trong thiên địa có uy thế vô hình bao phủ linh hồn của mình, dường như hắn chạm vào quy tắc ba ngàn thê độ, dường như quy tắc muốn cường thế diệt sát mình.

- Không được, tạm thời vẫn không thể đột phá ba ngàn thê độ, nếu như đám người Minh Hoành nói không sai, ba ngàn thê độ là lực lượng cực hạn của Nhân giới, một khi đột phá sẽ bị thiên địa cắn trả và gạt bỏ.

Nội tâm Nhiếp Vân khẽ động.

Ba ngàn thê độ là cực hạn của Nhân giới, vượt qua sẽ lọt vào ý chí thiên địa cắn trả, cắn trả, Nhiếp Vân cũng không quá sợ hãi, mấu chốt là thời điểm này không được xảy ra vấn đề, một khi xuất hiện, nhất định sẽ làm ba tên tông chủ cảnh giác, như vậy tính toán lúc trước sẽ uổng phí.

- Nếu ta đã ngụy trang thành Lạc Khuynh Thành, vừa vặn cho nàng chỗ tốt!

Biết rõ linh hồn của mình không thể gia tăng, Nhiếp Vân cũng không hi vọng lãng phí cái gọi là quán đỉnh linh hồn, trong nội tâm khẽ động, hắn vận chuyển thiên phú thần thâu sau đó lực lượng liên kết thành sợi dây nhỏ kết nối với Lạc Khuynh Thành ngụy trang thành Yêu Hoàng.

- Khuynh Thành, đừng nói chuyện, tĩnh tâm tiếp nhận lực lượng này.



Linh hồn khẽ động, Nhiếp Vân vận chuyển thiên phú vô tướng sư liên hệ với linh hồn Lạc Khuynh Thành, ngay sau đó nàng được lực lượng tế tự truyền vào người.

Động tác của hắn cực nhỏ, lại lợi dụng linh hồn truyền đi, tất cả mọi người đang khiếp sợ uy thế của thiên địa cho nên không có phát hiện, ngay cả ba tên tông chủ cũng cho rằng lực lượng trời xanh đang truyền vào cơ thể Giang Thiệp, lại không biết lực lượng quán đỉnh linh hồn cường đại đều bị Nhiếp Vân sử dụng thủ đoạn đưa vào trong cơ thể của Lạc Khuynh Thành.

Răng rắc!

Răng rắc!

Răng rắc!

Linh hồn khổng lồ quán đỉnh vào người, vốn Lạc Khuynh Thành chỉ có linh hồn Linh cấp đỉnh phong cỡ sáu thê độ đã liên tục tăng lên, lập tức đột phá Linh cấp đại viên mãn, hơn nữa xu thế tăng lên không ngừng.

Ầm ầm!

Rốt cục lực lượng này dừng lại ở hai ngàn thê độ.

- Thật... Thật mạnh!

Cảm nhận được biến hóa trên người Lạc Khuynh Thành, ngay cả Nhiếp Vân là chủ sự cũng phải giật mình

Lực lượng quán đỉnh này quá mức biến thái, chẳng những có thể trợ giúp người ta đột phá Linh cấp đại viên mãn, còn có thể đạt tới hai ngàn thê độ, loại tình huống này mặc dù là hắn cũng có cảm giác khó có thể tưởng tượng nổi.

Xem ra ba tông chủ và các trưởng lão kia đều được quán đỉnh như thế, nếu không cũng không có thực lực cường đại như vậy.

Ý niệm cường đại trên không trung dường như không biết lực lượng quán đỉnh đã bị Nhiếp Vân thay thế, đương nhiên,chỉ sợ cho dù biết rõ cũng không quan tâm, với thượng thiên mà nói vạn vật vi sô cẩu, cũng không có gì, quán đỉnh cho ai cũng giống nhau cả.

Hô!

Quán thâu hoàn tất, khí tức cao ngạo trên bầu trời lập tức rời đi.

- Thiên phú truy tung sư, truy tung!

Trong nội tâm khẽ động, Nhiếp Vân vận dụng truy tung đan điền hóa thành sợi dây nhỏ dọc theo thân thể Giang Thiệp đuổi theo khí tức cao ngạo kia.

Sưu sưu sưu sưu!

Còn chưa tới trước mặt ý niệm kia, cảm thấy tinh thần chấn động, truy tung chi khí bị quấn thành bột phấn, sắc mặt Nhiếp Vân đỏ lên, hắn suýt nữa đã bị thương.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK