Mục lục
Vô Tận Đan Điền​ - Nhiếp Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Ta thử xem!

Nhiếp Vân đi tới.

Hắn tới nơi này chính là muốn xông lên đỉnh tháp, lúc này có cơ hội sẽ không bỏ qua.

- Mau nhìn, là một gia hỏa không biết trời cao đất rộng!

- Hắc hắc, có trò hay xem!

- Loại người này không thể xông lên cả tầng thứ nhất, không ngờ dám đi lên.

Thấy một thiếu niên đi tới như lăng thanh đầu, tất cả mọi người cười khẽ một tiếng.

Nhiếp Vân ẩn giấu tu vi của mình, những người khác cho rằng thực lực của hắn không tốt lắm, cho nên tất cả mọi người nhìn không tốt.

- Đầu tiên giao phí tổn xông tháp, sau đó lại đi vào!

Thấy Nhiếp Vân bước ra khỏi đám người, trực tiếp đi tới tháp cao, người phụ trách Lưu Ly Tháp cao gầy lên tiếng.

- Còn phải giao phí?

Nhiếp Vân tại nháy mắt.

- Nói nhảm, không giao phí tổn, thậm chí mỗi người đều muốn đi lên, chẳng phải chúng ta mệt chết?

Người phụ trách cao gầy lên tiếng, vốn tưởng rằng lần này sẽ là gia hỏa lợi hại, ai ngờ là người hồ đồ không biết quy củ.

- Ha ha, nghe chưa? Hắn còn không biết tháp phí kìa, không ngờ còn muốn xông Lưu Ly Tháp, thật sự quá buồn cười!

- Môốn lên Lưu Ly Tháp mọi người sớm chuẩn bị, tốn hao nhiều năm nghiên cứu, kết quả những kẻ như vậy không xông qua được tầng ba, xem bộ dạng của hắn nhà quê như vậy, cái gì cũng không hiểu lại dám xông lên, quả thật chê cười.

- Ta cược hắn không qua được tầng một.

- Ta cũng cược hắn không lên nổi tầng một.

Thấy bộ dáng Nhiếp Vân không giống giả vờ, dường như thật sự không biết tháp phí, đám người chung quanh cười vang.

Dám đến trùng kích Lưu Ly Tháp, có ai không hiểu sâu về Lưu Ly Tháp chứ, cũng sớm chuẩn bị trước, gia hỏa này ngay cả tháp phí đầu tiên cũng không biết còn muốn xông tháp, mọi người thiếu chút nữa đã bị sặc chết.

- Không nên quấy rối ở nơi này, rời đi đi!

Những lời này lọt vào trong tai của người phụ trách cao gầy lại khác, hắn cho rằng thiếu niên tới đây quấy rối, sắc mặt trầm xuống.



- Tháp phí bao nhiêu?

Không để ý tới thái độ của hắn, Nhiếp Vân hỏi.

- Một kiện hỗn độn thần binh thượng phẩm, nếu như ngươi giao thì đi vào, không có lập tức lui ra ngoài, bằng không sẽ dựa theo tội làm loạn quy củ Lưu Ly Tháp mà bắt ngươi.

Người phụ trách cao gầy khoát tay.

- Một kiện hỗn độn thần binh thượng phẩm? Không đắt, giao!

Trải qua thượng cổ chiến trường lần này, hỗn độn thần binh đỉnh phong ttrong tay hắn muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, đừng nói hỗn độn thần binh thượng phẩm không đáng kể chút nào, tiện tay ném ra một kiện.

- Ách?

Thấy hắn xuất ra một kiện hỗn độn thần binh thượng phẩm mà không nhíu mày, người phụ trách cao gầy sững sờ một chút, lập tức gật gật đầu và tránh ra.

Bất kể là ai, chỉ cần có thể giao tháp phí hoàn toàn có tư cách đi vào Lưu Ly Tháp, mặc dù là hắn cũng không thể ngăn cản.

- Gia hỏa này thật sự có thể giao tháp phí, chẳng lẽ chúng ta nhìn lầm, hắn là thiếu gia có tiền?

- Ai biết được, thiếu gia thì thế nào, ngay cả tháp phí xông tháp cũng không biết, đoán chừng không lên được tầng một.

- Hàng năm có không ít đệ tử nhà giàu tới đây thử vận khí, kết quả đều thất bại chấm dứt...

Gặp thiếu niên không biết cái gì lại có thể tiện tay giao tháp phí, những người khác sững sờ một lúc, ngay cả Sùng Diệu thiếu gia vừa rời đi vừa rồi cũng dừng bước.

- Sùng Diệu thiếu gia, ngươi là người duy nhất có thể xông nhiều tầng nhất trong mười năm nay, cũng có quyền lên tiếng nhất, ngươi xem tiểu tử này có thể xông lên mấy tầng?

Thấy hắn không đi, một nữ hài sùng bái cười hỏi.

- Tầng thứ mấy? Lưu Ly Tháp mỗi một tầng đều phi thường khó, không có tri thức uyên bác và lực lượng cường đại thì không có khả năng hoàn thành, thiếu niên này không biết giao tháp phí, nếu như muốn ta nói thì ta thấy hắn khó mà qua được cửa tháp!

Sùng Diệu thiếu gia hất tóc, hắn làm ra động tác rất nhiều nữ hài bị cảm mạo, sau đó lại cười nói.

- Không tiến được vào cửa tháp?

Nữ hài kỳ quái.

- Không sai, tiến vào cửa tháp cũng là khảo nghiệm, thực lực phải đạt tới hai ngàn đầu đại đạo mới có thể vào, ta thấy thực lực của hắn không được tốt lắm, gây chuyện không tốt còn không vào được cửa tháp mà bị oanh ra ngoài.

Sùng Diệu thiếu gia nói.



- Đạt hai ngàn đại đạo mới có thể đi vào? Sùng Diệu thiếu gia thật lợi hại.

Nữ hài mê trai lại hét lớn.

Tiếng nói mê trai chưa dứt, mặt đất đột nhiên chấn động một lúc.

Ầm ầm!

Lúc này mọi người muốn nói gì đó, đột nhiên thiếu niên đã vượt qua cửa tháp.

- Cho dù có thể đi vào nhưng chưa chắc qua được tầng thứ nhất...

Vừa nói xong hắn không thể qua được cửa tháp, đối phương đã đi vào, Sùng Diệu thiếu gia như bị đánh vào mặt, bộ dạng khó coi, cắn răng hừ lạnh, hắn còn chưa dứt lời chỉ thấy tháp cao trước mặt xuất hiện hào quang, từ dưới lên trên tầng tầng sáng ngời, tốc độ cực nhanh giống như khói lửa bay lên cao.

- Việc này...

Dưới Lưu Ly Tháp, mấy trăm thanh niên nam nữ đang cười nhạo như bị ách ở cổ, trên mặt có cảm giác đau đớn do bị người ta tát vào mặt, đôi mắt mở to như sắp rớt ra ngoài, cái cằm sắp rơi xuống đất.

Nằm mộng cũng muốn không ngờ gia hỏa trước kia bị bọn họ cười nhạo và ngu ngốc lại có thể vượt qua cửa tháp, hơn nữa tốc độ còn nhanh như vậy!

- Mau nhìn, hắn đã lên tới tầng thứ ba, chỉ cần tầng thứ tư sáng ngời là có thể thông qua...

- Tầng thứ tư cũng sáng, không ngờ lại có thể lên cao giống như Sùng Diệu thiếu gia...

- Hành động vừa rồi của hắn là trang bức đúng không? Bằng không vì sao có thể nhanh chóng xông qua tầng thứ ba? Phải biết rằng vừa rồi Sùng Diệu thiếu gia đi tới tầng này cũng phí mất một giờ

Lúc này mới bao nhiêu thời gian? Mười giây? Mười lăm giây?

- Ngươi xác định Lưu Ly Tháp không có tính sai. . .


Lên tới tầng mấy của Lưu Ly Tháp thì mọi người không rõ nhưng có thể thông qua hào quang của mỗi tầng để suy tính ra.


Chỉ cần thông qua một tầng thì bên ngoài sẽ có hào quang sáng ngời.


Thiếu niên này từ xông tháp cho tới tầng thứ ba, tối đa chỉ mười giây, hắn làm sao làm được?


- Này... Này... Không có khả năng, không có khả năng có người đi lên nhanh như thế.


Nhìn thấy hào quang tầng thứ tư Lưu Ly Tháp tỏa sáng, toàn thân Sùng Diệu thiếu gia không ngừng run rẩy, căn bản không tin tưởng những gì mình thấy là thật, hắn không ngừng gào thét.


- Tầng thứ nhất là bổ sung tiếng đàn, dùng đá vụn đánh, đánh tiếng đàn không nguyên


vẹn rơi ra ngoài, lần đầu tiên ta xông vào tầng này phải đánh bảy mươi hai lần, nghiên cứu mấy vạn loại kết quả, mỗi lần hành động đều thành công, tại sao hắn có thể đi qua? Tầng thứ hai là phá cuộc!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK