- Ngươi vẫn lập tức rời đi a, bằng không thì đừng trách chúng ta không khách khí, ở chỗ này quấy rối, tương đương đắc tội Khu Tu tháp, hậu quả ngươi cần phải hiểu rõ!
Một hộ vệ khác thấy Nhiếp Vân không ly khai, hét lớn lên tiếng.
- Nếu như các ngươi không thông bẩm, ta sẽ trực tiếp tiến vào!
Thấy nói chuyện bất thiện, lông mi của Nhiếp Vân rốt cục giơ lên, hai người ngăn trở để cho hắn có chút lửa giận.
- Như thế nào, ngươi dám xông vào? Hắc hắc, gan chó thật lớn! Các huynh đệ, có người đến nháo sự!
Thấy Nhiếp Vân nói như vậy, hộ vệ thứ nhất không chỉ không sợ hãi, ngược lại cười rộ lên, đột nhiên la lên.
Rầm rầm!
Tiếng la chấm dứt, rất nhanh xông lại bốn năm hộ vệ, mỗi người cầm trường thương trong tay, mang theo khí tức sát phạt.
- Đã xảy ra chuyện gì?
Ngay thời điểm song phương hết sức căng thẳng, một thanh âm quát lạnh vang lên, từ trong nội viện đi tới một trung niên nhân mặc hắc y.
Chứng kiến trung niên này, mấy hộ vệ liền tranh thủ thu hồi trường thương, hai hộ vệ vừa rồi cùng Nhiếp Vân tranh chấp, vẻ mặt cũng cung kính.
- Hồi bẩm Kháng Hiếu quản gia, tiểu tử này nói dối là bằng hữu của tiểu thư, muốn xông vào phủ đệ!
Hộ vệ nhất thứ nhất chỉ Nhiếp Vân nói.
- Bằng hữu của tiểu thư?
Kháng Hiếu quản gia nhìn thoáng qua.
- Vâng, từ khi tiểu thư đột phá đến Ngũ phẩm Khu Tu sư, mỗi ngày đều có rất nhiều người giả mạo bằng hữu của nàng, muốn thấy dung mạo, loại người này chúng ta thấy nhiều lắm!
Hộ vệ này nói.
- Đột phá Ngũ phẩm Khu Tu sư rồi hả?
Nghe lời nói của hộ vệ vào tai, Nhiếp Vân hiểu được.
Xem ra lần trước ở Tuyết Lôi Trì Hứa Hinh Thiến quả nhiên đã nhận được cảm ngộ mới, chính bởi vì như thế mới sốt ruột ly khai.
Ngũ phẩm Ngân Vân Khu Tu sư, hơn nữa là Khu Tu sư có được thiên phú Lôi Điện, chỉ sợ đã đạt đến nửa bước Kim Vân, thiên phú thực lực như thế, tăng thêm tuổi trẻ tướng mạo đẹp, thành đối tượng cho tất cả tài tuấn ưa thích, là cực kỳ bình thường.
- Đã như vậy, đuổi đi là được, không nên gây ra động tĩnh quá lớn, nhắm trúng tiểu thư phát giận, các ngươi ai cũng không đảm đương nổi!
Nghe được giải thích, Kháng Hiếu quản gia tùy ý khoát tay áo, quay người muốn ly khai.
- Kháng Hiếu quản gia xin dừng bước!
Biết rõ một khi người này ly khai, muốn cùng những hộ vệ này nói rõ ràng lại không biết phí bao nhiêu miệng lưỡi, lúc này Nhiếp Vân cười hô lên.
- Ta đích thật là bằng hữu của tiểu thư các ngươi, đây là ngọc bài mà Hứa Hinh Thiến tiểu thư các ngươi để lại cho ta!
Nói xong tiện tay ném ngọc bài mà Hứa Hinh Thiến lưu lại tới.
- Ân?
Quay người tiếp nhận ngọc bài, Kháng Hiếu quản gia nhìn thoáng qua, vội vàng quay đầu, lộ ra một tia do dự.
- Xin hỏi tính danh của đại nhân.
- Ta gọi...
Biết rõ đối phương nhận ra được, Nhiếp Vân đang muốn nói tính danh, để cho hắn thông truyền, chợt nghe một thanh âm hưng phấn vang lên.
- Nhiếp Vân, ngươi rốt cuộc tới! Ngày mai khảo hạch, hôm nay mới đến, thật đúng là để cho người lo lắng!
Lập tức một thân ảnh từ trong sân sải bước đi ra, dáng tươi cười như hoa nở, không phải Hứa Hinh Thiến thì là ai!
- Ha ha!
Nhiếp Vân không dám nói đoạn đường này đến nay, náo loạn Vân Vũ Tông cướp đoạt Hỗn Độn linh dịch, lại cùng Tu La Vương chiến đấu một hồi, đành phải cười khổ một tiếng.
- Tốt rồi, tới là tốt rồi, nhanh tiến đến, đứng ở cửa ra vào làm gì!
Thấy bộ dáng của hắn như vậy, Hứa Hinh Thiến kéo cánh tay của hắn, đi nhanh vào trong.
Thân ảnh hai người biến mất không thấy gì nữa, chúng hộ vệ cùng Kháng Hiếu quản gia kia, lúc này cả đám mới con mắt trợn tròn, nhịn không được nuốt từng ngụm nước miếng, hai mặt nhìn nhau, không thể tin được những gì chứng kiến.
Tiểu thư làm người gần đây lạnh lùng, đối với ai cũng xa cách, như thế nào sẽ đối với một thiếu niên có loại thái độ này?
- Tiểu thư rõ ràng kéo cánh tay của hắn tiến vào tiểu viện... Đây không phải là thật a!
- Thật sự, có thể làm cho tiểu thư có loại thái độ này, thằng này đến cùng là người nào? Chẳng lẽ cũng là Khu Tu sư?
- Khu Tu sư so với tiểu thư còn trẻ...
- Ta rõ ràng có loại thái độ này với Khu Tu sư, để cho hắn lăn... Cái này đã xong...
Khiếp sợ qua đi, mấy gia vui mừng mấy gia lo, hai hộ vệ vừa rồi quát lớn Nhiếp Vân sợ tới mức toàn thân run rẩy, sắp muốn bất tỉnh rồi.
Bọn hắn nằm mơ cũng không có nghĩ đến thiếu niên thoạt nhìn không ngờ kia, rõ ràng có thể được tiểu thư đối đãi như thế.
... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ...
Nhìn Hứa Hinh Thiến nhiệt tình, Nhiếp Vân có chút bất đắc dĩ.
Lần thứ nhất gặp nữ nhân này, phát hiện nàng lạnh như băng, đối với sinh mạng thờ ơ, về sau ở chung một thời gian ngắn, phát hiện nàng đối với người thân phận tương tự nàng cảm thấy hứng thú, bất quá thái độ cũng không thấy bao nhiêu nhiệt tình.
Như thế nào lần này gặp mặt sẽ như thế.
- Nếu như không phải ngươi dẫn ta đi Tuyết Lôi Trì cảm ngộ, ta không có khả năng nhanh như vậy dung hợp thiên phú Lôi Điện cùng thiên phú khác, thành công tấn cấp Ngũ phẩm Khu Tu sư, cho nên, cẩn thận nói tiếp ngươi là ân nhân của ta, không thể không tôn trọng!
Tựa hồ nhìn ra trong lòng hắn nghi hoặc, Hứa Hinh Thiến cười một tiếng.
- Hứa tiểu thư khách khí, có thể tấn cấp Khu Tu sư là kết quả chính ngươi cố gắng, cùng ta không có quan hệ gì!
Nhiếp Vân lắc đầu, không muốn kéo công lao lên người.
Hắn cũng đi Tuyết Lôi Trì, chẳng những tới còn đi xuống, nhưng không có cùng với thiên phú khác dung hợp, nói rõ có thể làm cho đan điền dung hợp, là kỳ ngộ cá nhân, cùng hắn không có quan hệ quá lớn.
- Không thể nói như vậy, nếu như không phải thiên phú Địa Hành của ngươi dẫn ta qua, ta khẳng định không cách nào thành công, công lao của ngươi liền là công lao của ngươi, Hứa Hinh Thiến ta ân oán rõ ràng!
Hứa Hinh Thiến chém đinh chặt sắt nói.
- Vậy được rồi!
Thấy đối phương thái độ cường ngạnh, Nhiếp Vân không tốt chối từ, đành phải cười đáp ứng.
- Ngày mai bắt đầu khảo hạch, ngươi trước tiên ở chỗ này nghỉ ngơi một chút, ta qua một hồi mang ngươi đi gặp sư phụ ta cùng một ít sư huynh đệ, đến lúc đó có thể ở thời điểm khảo hạch chiếu cố thoáng một phát!
Thấy thiếu niên trước kia vẻ mặt bình tĩnh lộ ra loại vẻ mặt này, Hứa Hinh Thiến nở nụ cười.
- Mang ta đi gặp sư phụ ngươi? Phân bộ Khu Tu tháp này, có phải chia làm nhiều thế lực hay không?
Nhiếp Vân hỏi lên nghi hoặc trong lòng.
Một hộ vệ khác thấy Nhiếp Vân không ly khai, hét lớn lên tiếng.
- Nếu như các ngươi không thông bẩm, ta sẽ trực tiếp tiến vào!
Thấy nói chuyện bất thiện, lông mi của Nhiếp Vân rốt cục giơ lên, hai người ngăn trở để cho hắn có chút lửa giận.
- Như thế nào, ngươi dám xông vào? Hắc hắc, gan chó thật lớn! Các huynh đệ, có người đến nháo sự!
Thấy Nhiếp Vân nói như vậy, hộ vệ thứ nhất không chỉ không sợ hãi, ngược lại cười rộ lên, đột nhiên la lên.
Rầm rầm!
Tiếng la chấm dứt, rất nhanh xông lại bốn năm hộ vệ, mỗi người cầm trường thương trong tay, mang theo khí tức sát phạt.
- Đã xảy ra chuyện gì?
Ngay thời điểm song phương hết sức căng thẳng, một thanh âm quát lạnh vang lên, từ trong nội viện đi tới một trung niên nhân mặc hắc y.
Chứng kiến trung niên này, mấy hộ vệ liền tranh thủ thu hồi trường thương, hai hộ vệ vừa rồi cùng Nhiếp Vân tranh chấp, vẻ mặt cũng cung kính.
- Hồi bẩm Kháng Hiếu quản gia, tiểu tử này nói dối là bằng hữu của tiểu thư, muốn xông vào phủ đệ!
Hộ vệ nhất thứ nhất chỉ Nhiếp Vân nói.
- Bằng hữu của tiểu thư?
Kháng Hiếu quản gia nhìn thoáng qua.
- Vâng, từ khi tiểu thư đột phá đến Ngũ phẩm Khu Tu sư, mỗi ngày đều có rất nhiều người giả mạo bằng hữu của nàng, muốn thấy dung mạo, loại người này chúng ta thấy nhiều lắm!
Hộ vệ này nói.
- Đột phá Ngũ phẩm Khu Tu sư rồi hả?
Nghe lời nói của hộ vệ vào tai, Nhiếp Vân hiểu được.
Xem ra lần trước ở Tuyết Lôi Trì Hứa Hinh Thiến quả nhiên đã nhận được cảm ngộ mới, chính bởi vì như thế mới sốt ruột ly khai.
Ngũ phẩm Ngân Vân Khu Tu sư, hơn nữa là Khu Tu sư có được thiên phú Lôi Điện, chỉ sợ đã đạt đến nửa bước Kim Vân, thiên phú thực lực như thế, tăng thêm tuổi trẻ tướng mạo đẹp, thành đối tượng cho tất cả tài tuấn ưa thích, là cực kỳ bình thường.
- Đã như vậy, đuổi đi là được, không nên gây ra động tĩnh quá lớn, nhắm trúng tiểu thư phát giận, các ngươi ai cũng không đảm đương nổi!
Nghe được giải thích, Kháng Hiếu quản gia tùy ý khoát tay áo, quay người muốn ly khai.
- Kháng Hiếu quản gia xin dừng bước!
Biết rõ một khi người này ly khai, muốn cùng những hộ vệ này nói rõ ràng lại không biết phí bao nhiêu miệng lưỡi, lúc này Nhiếp Vân cười hô lên.
- Ta đích thật là bằng hữu của tiểu thư các ngươi, đây là ngọc bài mà Hứa Hinh Thiến tiểu thư các ngươi để lại cho ta!
Nói xong tiện tay ném ngọc bài mà Hứa Hinh Thiến lưu lại tới.
- Ân?
Quay người tiếp nhận ngọc bài, Kháng Hiếu quản gia nhìn thoáng qua, vội vàng quay đầu, lộ ra một tia do dự.
- Xin hỏi tính danh của đại nhân.
- Ta gọi...
Biết rõ đối phương nhận ra được, Nhiếp Vân đang muốn nói tính danh, để cho hắn thông truyền, chợt nghe một thanh âm hưng phấn vang lên.
- Nhiếp Vân, ngươi rốt cuộc tới! Ngày mai khảo hạch, hôm nay mới đến, thật đúng là để cho người lo lắng!
Lập tức một thân ảnh từ trong sân sải bước đi ra, dáng tươi cười như hoa nở, không phải Hứa Hinh Thiến thì là ai!
- Ha ha!
Nhiếp Vân không dám nói đoạn đường này đến nay, náo loạn Vân Vũ Tông cướp đoạt Hỗn Độn linh dịch, lại cùng Tu La Vương chiến đấu một hồi, đành phải cười khổ một tiếng.
- Tốt rồi, tới là tốt rồi, nhanh tiến đến, đứng ở cửa ra vào làm gì!
Thấy bộ dáng của hắn như vậy, Hứa Hinh Thiến kéo cánh tay của hắn, đi nhanh vào trong.
Thân ảnh hai người biến mất không thấy gì nữa, chúng hộ vệ cùng Kháng Hiếu quản gia kia, lúc này cả đám mới con mắt trợn tròn, nhịn không được nuốt từng ngụm nước miếng, hai mặt nhìn nhau, không thể tin được những gì chứng kiến.
Tiểu thư làm người gần đây lạnh lùng, đối với ai cũng xa cách, như thế nào sẽ đối với một thiếu niên có loại thái độ này?
- Tiểu thư rõ ràng kéo cánh tay của hắn tiến vào tiểu viện... Đây không phải là thật a!
- Thật sự, có thể làm cho tiểu thư có loại thái độ này, thằng này đến cùng là người nào? Chẳng lẽ cũng là Khu Tu sư?
- Khu Tu sư so với tiểu thư còn trẻ...
- Ta rõ ràng có loại thái độ này với Khu Tu sư, để cho hắn lăn... Cái này đã xong...
Khiếp sợ qua đi, mấy gia vui mừng mấy gia lo, hai hộ vệ vừa rồi quát lớn Nhiếp Vân sợ tới mức toàn thân run rẩy, sắp muốn bất tỉnh rồi.
Bọn hắn nằm mơ cũng không có nghĩ đến thiếu niên thoạt nhìn không ngờ kia, rõ ràng có thể được tiểu thư đối đãi như thế.
... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ...
Nhìn Hứa Hinh Thiến nhiệt tình, Nhiếp Vân có chút bất đắc dĩ.
Lần thứ nhất gặp nữ nhân này, phát hiện nàng lạnh như băng, đối với sinh mạng thờ ơ, về sau ở chung một thời gian ngắn, phát hiện nàng đối với người thân phận tương tự nàng cảm thấy hứng thú, bất quá thái độ cũng không thấy bao nhiêu nhiệt tình.
Như thế nào lần này gặp mặt sẽ như thế.
- Nếu như không phải ngươi dẫn ta đi Tuyết Lôi Trì cảm ngộ, ta không có khả năng nhanh như vậy dung hợp thiên phú Lôi Điện cùng thiên phú khác, thành công tấn cấp Ngũ phẩm Khu Tu sư, cho nên, cẩn thận nói tiếp ngươi là ân nhân của ta, không thể không tôn trọng!
Tựa hồ nhìn ra trong lòng hắn nghi hoặc, Hứa Hinh Thiến cười một tiếng.
- Hứa tiểu thư khách khí, có thể tấn cấp Khu Tu sư là kết quả chính ngươi cố gắng, cùng ta không có quan hệ gì!
Nhiếp Vân lắc đầu, không muốn kéo công lao lên người.
Hắn cũng đi Tuyết Lôi Trì, chẳng những tới còn đi xuống, nhưng không có cùng với thiên phú khác dung hợp, nói rõ có thể làm cho đan điền dung hợp, là kỳ ngộ cá nhân, cùng hắn không có quan hệ quá lớn.
- Không thể nói như vậy, nếu như không phải thiên phú Địa Hành của ngươi dẫn ta qua, ta khẳng định không cách nào thành công, công lao của ngươi liền là công lao của ngươi, Hứa Hinh Thiến ta ân oán rõ ràng!
Hứa Hinh Thiến chém đinh chặt sắt nói.
- Vậy được rồi!
Thấy đối phương thái độ cường ngạnh, Nhiếp Vân không tốt chối từ, đành phải cười đáp ứng.
- Ngày mai bắt đầu khảo hạch, ngươi trước tiên ở chỗ này nghỉ ngơi một chút, ta qua một hồi mang ngươi đi gặp sư phụ ta cùng một ít sư huynh đệ, đến lúc đó có thể ở thời điểm khảo hạch chiếu cố thoáng một phát!
Thấy thiếu niên trước kia vẻ mặt bình tĩnh lộ ra loại vẻ mặt này, Hứa Hinh Thiến nở nụ cười.
- Mang ta đi gặp sư phụ ngươi? Phân bộ Khu Tu tháp này, có phải chia làm nhiều thế lực hay không?
Nhiếp Vân hỏi lên nghi hoặc trong lòng.