Mục lục
Vô Tận Đan Điền​ - Nhiếp Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ầm ầm!

Hiên Viên Đại Đế khiếp sợ, Dao Sương động thủ, cũng không trốn tránh, thẳng tắp phóng tới lôi vân, không có chiêu số gì, cũng không có Đại Đạo, dùng chỉ là cơ thể đơn thuần!

Ầm ầm!

Xông vào lôi vân, lực lượng cường đại lập tức xé nát lôi điện, thời gian không dài, Lôi kiếp biến mất, bầu trời lần nữa khôi phục sáng sủa.

- Dao Sương...

Nhìn thấy người yêu thành công vượt qua Thiên Kiếp, Nghiêu Huyền nhịn không được nữa xông thẳng tới.

Hai người nhìn nhau không nói gì, thời gian phảng phất như đều ở thời khắc này ngừng lại.

Hai người bọn họ đã trải qua rất nhiều rất nhiều, giờ khắc này, là bọn hắn không biết bao nhiêu năm mới chờ được!

- Chuyện của chúng ta để nói sau a!

Một lát sau, Dao Sương khôi phục lại, kéo Nghiêu Huyền, thuấn di đi tới trước mặt Nhiếp Vân, quỳ rạp xuống đất:

- Cảm tạ ân tái tạo của Nhiếp Vân bệ hạ!

- Mau dậy, quá khách khí...

Không nghĩ tới nàng sẽ trực tiếp quỳ xuống, Nhiếp Vân vội vàng nâng dậy.

- Quả nhiên là hắn...

Một màn này nhìn ở trong mắt đám người Hiên Viên Đại Đế, cả đám đều cảm thấy cái cằm sắp rơi xuống.

Quá mạnh đi, bản thân nhiều lần sáng tạo kỳ tích ngược lại cũng thôi, người bên cạnh làm sao cũng như đánh máu gà, muốn đột phá thì đột phá?

- Không có bệ hạ, không có Dao Sương ta hôm nay...

Dao Sương kiên trì.

Nhiếp Vân đang nghĩ ngợi trả lời như thế nào, đột nhiên sững sờ, sắc mặt lập tức vui vẻ.

- Trước đừng có gấp, còn có người muốn đột phá, chờ nàng đột phá xong lại nói!

Hắn vừa dứt lời, một bóng người đột ngột xuất hiện ở cách đó không xa, ngay sau đó giữa thiên địa lôi điện cuồn cuộn, Hồng Vân đầy trời.

- Cái gì? Lại có người muốn đột phá?

- Cái này... Nhà hắn mở Đại Đế dự bị đoàn sau, làm sao lại có nhiều người đột phá như vậy?

- Đến cùng chuyện gì xảy ra?

Nhìn thấy Nhiếp Vân lần nữa thả ra một bóng người, lập tức dẫn phát Lôi kiếp muốn xung kích Đại Đế, đám người Hiên Viên Đại Đế xém chút ngất đi.

Đại ca... xin hỏi Thiên Đạo là người nhà mở sao?



Ầm ầm!

Đang nói chuyện, lôi vân chất đống, bóng người dưới hạo kiếp hiển lộ ra thân thể uyển chuyển, yểu điệu mỹ lệ, mang theo dung nhan tuyệt thế để cho người ta khiếp sợ.

- Thật đẹp, so với Đế Huyền cùng Đạm Đài Lăng Nguyệt cũng không kém mảy may, cái này rốt cuộc là ai?

- Ta nghe nói Thần giới còn có một mỹ nữ, so với đám người Đạm Đài Lăng Nguyệt, Đế Huyền không kém chút nào, chẳng lẽ là vị này?

- Ai?

- Hỏa Thần tông Bích Lạc tiên tử!

- Là nàng? Chẳng lẽ nàng... cũng có quan hệ với Nhiếp Vân?

Nhìn thấy dung nhan tuyệt mỹ ở trên không trung, tất cả Đại Đế phát mộng.

Có phải có quan hệ với Nhiếp Vân đều có thể tuỳ tiện đột phá Đại Đế hay không? Nếu thật như vậy, hỏi hắn có cần thu đệ tử, muốn nha đầu ấm giường... hay không.

- Người có liên quan với Nhiếp Vân đều đột phá rồi? Chẳng lẽ Nhiếp Vân của này rất mạnh?

Tình Si Đạo Tôn không còn nghĩ đến liên tiếp có người đột phá, tràn đầy nghi ngờ nhìn về phía Hiên Viên Đại Đế.

- Đương nhiên rất mạnh... Hắn chính là người đánh Đế Huyền lộ ra nguyên hình!

Hiên Viên Đại Đế nói.

- Chính là hắn?

Khí tức trên người Tình Si Đạo Tôn bỗng nhiên sinh ra, trong mắt nổi lên sát ý.

Mấy vị Đại Đế chung quanh, cảm nhận được cỗ khí tức này, đều nhịn không được nhao nhao lui lại.

Mặc dù từ trước tới giờ Tình Si Đạo Tôn không xuất thủ, khiêm tốn để cho người ta khó nhớ kỹ, nhưng thực lực chân chính lại không kém, nếu không không có khả năng năm đó cùng Hiên Viên Đại Đế, Đế Huyền lăn lộn chung một chỗ.

Khi hắn biết Nhiếp Vân là kẻ cầm đầu làm hại Đế Huyền mất mặt xấu hổ, dự định muốn động thủ, lôi vân trên trời đột nhiên biến hóa, trở nên càng thêm cường đại kinh khủng, áp lực mãnh liệt để cho người ta không thở nổi.

- Tiên tử, hẳn là ngươi ở sau Dao Sương độ kiếp, Lôi kiếp xuất hiện điệp gia, thực lực của ngươi bây giờ còn không có triệt để vững chắc, không bằng ta giúp ngươi độ a!

Đúng lúc này, tiếng cười của Nhiếp Vân vang lên.

- Được!

Bích Lạc tiên tử cũng không chối từ, nhẹ gật đầu.

- Ân!

Nhẹ nhàng cười một tiếng, Nhiếp Vân giương tay lên.

Ầm ầm!

Một ngọn núi to lớn đột ngột xuất hiện, bỗng nhiên nện ở trong sấm sét, sau một khắc, lôi đình giống như khí cầu bị giẫm nổ, trong nháy mắt biến mất.

Hạo kiếp kết thúc!



- Ta dựa vào?

- Cái này...

Các Đại Đế ở chung quanh xem náo nhiệt đều điên rồi.

Đại Đế độ kiếp, chỉ có thể dựa vào bản thân, một khi Đại Đế khác nhúng tay, rất dễ dàng gây nên Thiên Đạo nổi giận, hạ xuống hạo kiếp càng lớn, đồng thời diệt sát hai người.

Lúc đầu Nhiếp Vân nói hỗ trợ độ kiếp, đám người còn tưởng rằng là nói đùa, không coi là thật, nằm mơ cũng không nghĩ đến lại là thực sự, hơn nữa... còn thành công!

Lôi kiếp cường đại như vậy, một chiêu diệt đi, Thiên Đạo xám xịt đào tẩu, không dám tiếp tục hạ xuống Lôi kiếp...

Thật hay giả?

Tất cả mọi người cảm thấy tê cả da đầu, có loại xúc động sắp điên rồi.

Làm Đại Đế, toàn bộ đều trải qua Thiên Đạo Hạo Kiếp, biết loại hạo kiếp này đáng sợ, hạo kiếp mạnh mẽ như vậy, một chiêu đánh nát, không có dư lực phản kháng, cái này... là thực lực gì?

Có vẻ như... thiếu niên này so với lúc ở Thần Nữ phong còn cường đại hơn!

- Đoán chừng... hiện tại hắn đã đột phá đến Đế Cảnh, lần trước hạo kiếp kia chính là của hắn...

Hiên Viên Đại Đế hiểu được, trong mắt tràn đầy sợ hãi.

Trước đó, hắn đối với thiếu niên chỉ là kiêng kị, mặc dù không chiến thắng, nhưng hoàn toàn có thể ở trước khi bắt đầu chiến đấu đào tẩu, mà bây giờ... đã là sợ hãi!

Loại thực lực này, cho dù bản thân chạy trốn tới chân trời góc biển, cũng có thể bắt trở về, tuỳ tiện nghiền sát!

Từ sâu trong nội tâm, hắn biết cùng đối phương đã không ở một đẳng cấp, thực lực không thể đánh đồng.

- Tình Si, mặc dù Nhiếp Vân để Đế Huyền mất mặt, thế nhưng hoàn toàn chính xác có nỗi khổ tâm, nếu không ngươi suy tính một chút, nghe ta nói hết lại tìm hắn gây sự...

Nghĩ đến thiếu niên cường đại, Hiên Viên Đại Đế nhịn không được nhìn về phía hảo hữu cách đó không xa, sợ hắn làm ra việc ngốc.

- Tìm phiền toái? Tìm phiền toái gì?

Gương mặt của Tình Si Đạo Tôn nghĩa chính ngôn từ:


- Đế Huyền tính tình như thế, cũng nên ma luyện một chút, có người giáo huấn một lần, vừa vặn có thể làm cho nàng biết thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân!


A, đúng rồi, ta còn có việc, về Vô Biên Hải trước...


Nói xong, hô… biến mất khỏi tại chỗ.


- ...


Hiên Viên Đại Đế.


- ...


Nghiêu Huyền.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK