Bảy mươi lần!
...
Một trăm lần!
Rốt cục Đại Lực đan điền đã co thể tăng phúc tới gấp trăm lần, trong đầu hắn sinh ra tiếng nổ oanh thật to, vốn Bất Diệt Kim Đan còn lại một nửa, lúc này rốt cục tiêu hao hầu như không còn, đã biến mất triệt để.
Hô!
Thở ra một hơi, Nhiếp Vân lúc này cảm thấy hắn thông hiểu đạo lý lực lượng thân thể, đầu lâu cũng không còn là gông cùm với hắn, cho dù nổ tung cũng có thể bình yên vô sự.
Hắn lắc lắc thân thể, linh hồn và thân thể phân liệt thành vô số bột phấn, mỗi một phần nhỏ hư vậy đều có thể biến thành phân thân, có được trí nhớ và lực lượng đặc biệt.
- Không nghĩ tới đầu lâu lột xác thành bất tử chi thân, ngay cả linh hồn cũng nhận được chỗ tốt lớn như thế.
Cảm thụ thân thể biến hóa, Nhiếp Vân mừng rỡ như điên.
Quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Vốn tưởng rằng đầu lâu cũng giống như thân thể, bình thường có thể phân liệt thành vô số phần, có thể sống độc lập với nhau, hiện tại xem ra cũng không phải đơn giản như vậy, ngay cả linh hồn cũng có thể phân liệt ra.
Mỗi bộ phận đại biểu chỉnh thể nghiêm chỉnh, ngay cả linh hồn cũng có thể chia thành ngàn phần, vạn phần mà không thống khổ.
Đây mới thực sự là bất tử chi thân!
Luyện hóa Bất Diệt Kim Đan nói thì phức tạp nhưng kỳ thật chỉ diễn ra trong vài giây, đám người Nhạc Tân Vô Thường, Độc Cô Tiếu có nằm mơ cũng không ngờ thiếu niên này có thể hoàn thành lột xác và đột phá trong thời gian ngắn như thế, còn đạt tới cấp độ cao hơn.
- Chết! Ta không tin ngươi còn có thể kiên trì!
Nhạc Tân Vô Thường còn tưởng rằng đối phương đang đau khổ chèo chống, sắc mặt của hắn biến thành dữ tợn, nội tâm vô cùng tức giận.
Thạch Trung Huyền chết tạo thành đả kích lớn với hắn, thế cho nên hắn cũng mất đi bình tĩnh lúc bình thường nên có.
- Ha ha, ai chết còn không nhất định, ngươi tặng ta đại lễ như thế, ta cũng nên trả lại, trả lại cả vốn lẫn lãi cho ngươi!
Lột xác thành công, Nhiếp Vân biết rõ không cần lại che dấu, đột nhiên hắn đứng thẳng lên, khí thế như cầu vồng.
- Hắn... Hắn chịu đựng thế nào?
- Dường như hắn không những ngăn cản Nhạc Tân Vô Thường áp bách, thực lực của hắn còn có lột xác.
- Đáng sợ, tại sao có thể có gia hỏa đáng sợ như thế/
Mọi người sững sờ với cảnh tượng nhìn thấy trước mắt.
Vốn tưởng rằng Nhiếp Vân hẳn phải chết không thể nghi ngờ, tuyệt đối khó may mắn thoát khỏi, tại sao đột nhiên sinh ra biến cố như thế, chẳng những hắn không có việc gì, chiến ý hung mãnh và thực lực còn mạnh hơn trước.
Ầm ầm!
Ánh mắt của mọi người mang theo khó tin, Nhiếp Vân hưng phấn bừng bừng ra tay.
Lần này cũng không sử dụng chiến lực gấp trăm lần, hắn chỉ vận dụng gấp ba mươi lăm lần mà thôi.
Thân thể của hắn chỉ có thực lực Kim Tiên cảnh bình thường, nếu đột nhiên gia tăng gấp ba mươi lăm lần thì không bình thường, cho dù cường giả Thánh Tiên cũng khó có thể ngăn cản.
Quyền phong nổ vang, trong thiên địa chỉ còn lại nắm đấm thật lớn kết hợp với lực lượng cường đại mà cao ngạo, một quyền này có thể làm giang hà đảo ngược, những nơi quyền phong quét ngang, các du hồn bị hỏa diễm hừng hực thiêu đốt không còn, chúng chỉ kịp kêu thảm thiết sau đó biến mất.
- Cái gì? Này... Này. . .
Nhìn thấy thiếu niên vẫn bị mình áp chế đột nhiên bộc phát chiến lực đáng sợ như vậy, Nhạc Tân Vô Thường có cảm giác sắp phát điên.
Hắn cũng không bối rối, lòng bàn tay cầm Chiêu Hồn Phiên quét tới, chỉ trong nháy mắt vô số phù văn quỷ dị xuất hiên..
Chiêu Hồn Phiên quét tới, không trung sinh ra gió lạnh càng hơn, dường như trong nháy mắt đã mở cánh cổng địa ngục làm cho mọi người cảm thấy thân thể lạnh lẽo.
Nhìn tất cả mọi thứ vào mắt, rốt cuộc Độc Cô Tiếu hiểu ra vì sao Nhạc Tân Vô Thường lại nổi danh như vậy, thực lực chân chánh của đối phương còn mạnh hơn hắn quá nhiều lần, sở dĩ giảng hòa với mình, chỉ sợ muốn mượn tay mình phá vỡ phong ấn Hắc Long Lệnh, sau đó lại ra tay đánh chết hắn!
- Chữ xấu như gà bới, lại vô dụng với ta!
Trấn định đối mặt với đối thủ, Nhiếp Vân mặt không đổi sắc, hắn cười nhạt và gia tăng lực lượng lên cao hơn.
Năm mươi lần!
Lại gia tăng thêm mười lăm lần, nắm đấm của hắn mang theo lực lượng cường đại làm không gian vỡ vụn.
Bất kể nói thế nào nơi này cũng có trận pháp không gian nhưng tính ổn định kém xa Linh giới, bởi vì lực lượng vượt qua phụ tải cho nên đã vỡ vụn.
- PHÁ...
Nắm đấm mang theo lực lượng gấp năm mươi lần đánh tới.
Ầm ầm ầm ầm...
Vô Thường Chiêu Hồn Phiên bị lực lượng cuồng bạo đánh trúng.
Răng rắc!
Chiêu Hồn Phiên bị đánh thành hai đoạn.
Chiêu Hồn Phiên vừa vỡ, yêu ma quỷ quái chung quanh biến mất vô tung.
Hô!
Nhạc Tân Vô Thường bị Nhiếp Vân bóp cổ.
Lặng ngắt như tờ.
Đám người Độc Cô Tiếu mở to mắt ra nhìn, bờ môi run rẩy nói không ra lời.
Cảnh tượng trước mắt vượt qua tưởng tượng của bọn họ.
Nhiếp Vân có thể đánh chết Thạch Trung Huyền là vì sử dụng mưu kế, lợi dụng không ngừng trốn tránh sau đó giảm đi cảnh giác của đối phương, che dấu thiên phú độc sư mới một lần hành động chiến thắng, từ việc hắn phí nhiều công sức như thế nói rõ hắn khó có thể đấu chính diện với Thạch Trung Huyền, càng đừng nói Nhạc Tân Vô Thường có thực lực cường đại hơn nữa.
Sự thật bày ra trước mặt, sắc mặt của Nhạc Tân Vô Thường đỏ rực, hắn muốn giãy dụa nhưng hắn hiện tại có cảm giác mình là con sâu cái kiến, chết sống nằm trong tay của kẻ khác.
- Nhạc Tân Vô Thường là cường giả Thánh Tiên, là đại nhân vật nổi danh Linh giới, hiện tại bị một tiểu tử La Tiên Cảnh bắt lấy, ta có hoa mắt hay không?
- Phát sinh chuyện gì? Tại sao có thể có nghịch chuyển lớn như thế?
- Chẳng lẽ gia hỏa này lúc nãy có đột phá nên thực lực tăng vọt?
Tất cả mọi người không tin vào cảnh tượng trước mắt mình, danh khí của Nhạc Tân Vô Thường quá lớn, từng chạy trốn khỏi chết trong tay vô số cường giả Thánh Tiên đỉnh phong, hiện tại hắn bị tiểu tử La Tiên Cảnh bóp cổ giống như bóp cổ gà, loại cảm giác trùng kích trong đó rất lớn, khó mà có thể tiếp nhận được.
- Không tốt, Nhiếp Vân đã rơi vào ma đạo, trở thành ma đầu, mọi người nhanh liên thủ giết hắn, bằng không hắn nhất định mang tới tai nạn lớn cho Linh giới!
- Không sai, nhất định là bị ma đầu đoạt xá, bằng không hắn làm sao có thể đột nhiên bộc phát sức chiến đấu cường đại như thế, mọi người đừng lưu thủ giữa, đồng thời động thủ!
- Loại ác ma này người người phải giết, chấm dứt hậu hoạn. . .