Mục lục
Vô Tận Đan Điền​ - Nhiếp Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Sau khi trộm xong, chúng ta làm ra chút động tĩnh, thừa dịp hỗn loạn đào tẩu. Phải làm gì cho tốt đây?

Vỗ tay, Thiên Huyễn nhìn kiệt tác của mình, cười nói

- Làm ra chút động tĩnh? Nếu làm ra động tĩnh quá lớn, ánh mắt tất cả mọi người chuyển về phía bên này, chúng ta mới thừa cơ đào tẩu, bằng không thì thực sự không có biện pháp.

Nhiếp Vân cũng hiểu rõ đạo lý kia.

- Muốn tạo ra động tĩnh lớn, biện pháp tốt nhất là cho nổ nơi này. Tuy nhiên phong ấn ở nơi này rất nhiều, nếu như cưỡng ép ra tay, ta sợ còn chưa làm nổ bảo khố thì chúng ta đã bị phong ấn nổ chết.

Thiên Huyễn bất đắc dĩ nói.

Tàng bảo khố của Nguyên Tâm tông có vô số các loại trận pháp phòng ngự, tấn công. Nếu như cưỡng ép công kích nhất định sẽ kích động toàn bộ. Đến lsuc đó chỉ sợ không cần Nguyên Thiên, đặc sứ kia tới thì hai người bọn hắn sẽ bị phong ấn bao phủ, không có biện pháp tiếp tục đào tẩu.

- Đúng rồi, hỏa diễm. Ha ha, hỏa diễm ngay cả phong ấn cũng có thể đốt, nếu như nhen hóm Diễm hỏa lên, đốt nơi này đi, như vậy tuyệt đối sẽ tạo ra một lần bạo tạc tốt.

Đột nhiên một biện pháp hiện lên trong đầu Nhiếp Vân.

Lúc khôi lỗi Nguyên Cương trưởng lão tới đây hắn từng rót vào trong cơ thể này một đạo Diễm hỏa chi khí, hoàn toàn có thể mượn cơ hội hình thành Diễm hỏa.

Diễm hỏa này ngay cả linh hồn cũng có thể cháy, đừng nói là phong ấn, kiến trúc, một khi thiêu đốt, chi sợ cho dù là cường giả Thiên Kiều cảnh cũng khó có thể dập hết.

- Diễm hỏa? Ngươi nói là Diễm hỏa của Diễm hỏa sư sao? Vật này lợi hại, nhưng mà người bình thường không có được, chẳng lẽ ngươi là Diễm hỏa sư?

Thiên Huyễn sững sờ.

- Ha ha, thi triển Diễm hỏa rất tiêu hao phát lực, Thiên Huyễn huynh, ta biết rõ thân gia của ngươi cực cao, có mọt ít đan dược khôi phục pháp lực tốt hay là thứ tốt nào không? Đưa cho ta một chút.

Nhiếp Vân vừa cười vừa nói.

Bộ dáng hiện tại là thân thể Nguyên Cương trưởng lão, không có đan điền nguyên khí sư. Nguyên khí chi khí thân là thiên phú top mười, cũng không có cách nào cấp cho thân thể này sử dụng. Bởi vậy không có cách nào hấp thu tạo hóa chi khí trong tối tăm. Lượng dự trữ pháp lực có hạn, nếu như sử dụng diễm hỏa, chỉ sợ còn chưa đốt diễm hỏa lên thì pháp lực đã hao hết.

Cho nên biện pháp tốt nhất chính là dùng dược vật bổ sung.

Dù sao thân gia của thần thâu Thiên Huyễn so với hắn còn giàu có hơn, thứ khôi phục pháp lực nhất định phải có không ít.



- Được.

Thiên Huyễn cũng biết tình hình cho nên gật gật đầu, cổ tay khẽ đảo rồi lấy ra một bình ngọc.

- Đây là Đại Hồi lực đan, ta thật vất vả mới trộm được từ chỗ một tên cao thủ Tiên Vũ tông, phi thường trân quý. Một khỏa có bổ sung toàn bộ thể lực, phải tiết kiệm sử dụng...

Cầm bình ngọc, Thiên Huyễn có chút không nỡ.

Bằng vào thân gia của hắn mà cũng có chút không nỡ, đủ để thấy được chỗ cường đại của Đại Hồi lực đan này.

- Trộm chỗ cao thủ Tiên Vũ tông? Xem như ngươi lợi hại.

Nhiếp Vân lè lưỡi nói.

Tiên Võ tông cũng là một trong tám đại tông môn, cho dù không có cường đại như Hóa Vân tông, Di Thần tông, nhưng mà cũng không thể khi thường. Cao thủ trong đó mỗi một người đều kinh thiên động địa, không ngờ Thiên Huyễn lại có thể ăn cắp bảo bối từ trên người cao thủ như vậy, quả thực là lợi hại.

- Được rồi, đừng có vuốt mông ngựa nữa, nhanh châm lửa đi.

Thiên Huyễn vừa cười vừa nói.

Lần này tuy rằng hai người lúc nào cũng ở trong nguy hiểm, nhưng mà quan hệ so với trước khi uống rượu còn càng thêm thân cận.

Hoạn nạn gặp chân tình, hơn nữa hai người đều là người cả gan làm loạn, ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, Thiên Huyễn dần dần có thể làm quen với thiếu niên trước mắt này.

- Được.

Trước tiên không có thi triển Diễm Hỏa chi khí, Nhiếp Vân mở bình ngọc, mở miệng nuốt mấy khỏa đan dược kia vào trong miệng.

- Ài... Ngươi dùng ít thôi... Dựa vào, ngươi không sợ dược lực quá mạnh mẽ làm bản thân bạo tạc hay sao?

Nhìn thấy hành động của thiếu niên, Thiên Huyễn lần nữa im lặng.

Thứ có tốt mấy ăn nhiều cũng có chỗ không tốt, nhất là loại pháp lực bổ sung đan dược này. Nếu như ăn nhiều, chỉ cần có chút không cẩn thận thì khí hải sẽ không chịu nổi mà triệt để nổ tung, biến thành phế nhân.

- Yên tâm đi, Diễm hỏa so với trong tưởng tượng của ngươi còn tốn pháp lực hơn a.



Thấy Thiên Huyễn tuy rằng tức giận, nhưng mà trong mắt lại mang theo vẻ quan tâm, Nhiếp Vân cười một tiếng, phong ấn diễm hỏa chi khí được điều động, mạnh mẽ xoay tròn.

Lòng bàn tay lập tức phun ra một cỗ Diễm hỏa cực nóng, tức thì thiêu đốt bên trong bảo tàng.

Cỗ Diễm hỏa này thiêu đốt, các phong ấn bị triệt để nhen nhóm, phát ra thanh âm đùng đùng.

- Được rồi, đã đốt xong, chúng ta nhanh đi.

Thấy Diễm hỏa thiêu đốt chung quanh đã không thể nào ngăn cản được nữa, hai mắt Thiên Huyễn sáng ngời, lại kéo tay Nhiếp Vân xông ra bên ngoài.

- Không tốt, trong tàng bảo khố bị bốc lửa..

Vừa rời khỏi tàng bảo khốh tì Nhiếp Vân đột nhiên cao giọng hô một tiếng. Sau khi hắn hô xong, bên ngoài tức thì vang lên tiếng ầm ĩ. Trong nháy mắt toàn bộ Nguyên Tâm tông càng trở nên hỗn loạn.

- Mau biến ta thành một đệ tử bình thường, thân phận này của chúng ta quá rõ ràng.

Nhìn thấy cả Nguyên Tâm tông bắt đầu hỗn loạn, Nhiếp Vân vội vàng quay dầu nói với Thiên Huyễn.

- Được.

Thiên Huyễn cũng biết nếu như dùng bộ dáng chưởng giáo, đặc sứ đào tẩu thì sẽ đặc biệt dễ bị bắt. Hắn nắm tay Nhiếp Vân, chuển Ngụy trang chi khí sang người Nhiếp Vân, đồng thời thay đổi bộ dáng của cả hai.


Lần này hai người trở nên bình thường tới cực điểm, ném vào trong đám người dù ai cũng không nhận ra được bọn hắn chính là đầu sỏ gây ra chuyện lần này.


- Hai vị sư huynh, xảy ra chuyệ gì.


Hai người vừa mới thay đổi bộ dáng thì đã thấy một đám đệ tử Nguyên Tâm tông xông lại. Nhìn bộ dáng hai người còn tưởng rằng đồng môn, miệng cả đám lập tức hô lớn.


Đệ tử hạch tâm Nguyên Tâm tông, đệ tử tinh anh, đệ tử bình thường quá nhiều, lại có người quanh năm thí luyện bên ngoài. Bởi vậy rất nhiều người có nhìn thấy nhau cũng không biết, hiện tại khuôn mặt hai người trở nên bình thường, lại khiến cho người ta nhìn qua đã thấy có chút quen thuộc. Nhưng mà đi qua, rốt cuộc là ai thì cũng không thể nào nhận ra được.


Kỳ thực đây là phương pháp cao nhất trong ngụy trang, ngụy trang thành người ngươi không biết, còn làm cho ngươi không nhận ra, so với che dấu đơn thuần còn lợi hại hơn nhiều.


- Tàng bảo các bốc lửa, nhanh đi cứu hỏa. Chúng ta đi múc nước...


Nói xong hai người Thiên Huyễn đi ra ngoài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK