Mục lục
Vô Tận Đan Điền​ - Nhiếp Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hắn phân tích rất có đạo lý, Bắc Đẩu tinh phủ là thứ đại nhân vật ở Linh giới cũng phải động tâm, phái Minh Hoành, Minh Hinh xuống nơi này, khẳng định không đơn giản!

Trải qua năm tầng nguy hiểm phía trước, Nhiếp Vân cũng thừa nhận nơi này rất lợi hại.

Nếu như không lợi hại, tại sao có thể có ẩn chứa mấy vạn văn minh chủng tộc? Nếu như không lợi hại, làm sao có thể xuất hiện lôi điện vượt qua Vạn Triều Lôi Hải?

Chuyện quỷ dị như thế liên tục xảy ra trong Vạn Giới Sơn, còn không bằng nói thẳng là do Bắc Đẩu tinh phủ cường đại.

Nếu người kiếm tâm thế giới thật sự là tồn tại thủ hộ Bắc Đẩu tinh phủ, bọn họ câu thông tinh phủ đạt được tiên thiên chi khí, đạt được linh hồn gia trì, hắn không phải việc khó.

- Nếu như suy đoán này là thật, bọn chúng thật có biện pháp câu thông Bắc Đẩu tinh phủ, thậm chí chúng ta không cần thông qua tầng thứ bảy, thứ tám, thứ chín cũng có thể tiến vào tinh phủ!

Qua một hồi, đột nhiên Nhiếp Vân nghĩ thông suốt điểm nào đó và lên tiếng.

- Đúng thế, chúng ta cũng cân nhắc như thế, cũng không tìm thấy cánh cửa không gian ở đây, chỉ có thể hỏi những thổ dân này, vừa mới bắt đầu bọn chúng không nói, hơn nữa xem thường chúng ta, tiểu Long tiền bối tới chiến đấu đánh bọn chúng rất thảm, lúc này mới không tình nguyện đáp ứng nói cho chúng ta biết cánh cửa không gian ở đâu, nhưng mà...

Lão tửu quỷ nói đến đây liền cảm thấy xấu hổ.

- Phải gả Lạc Khuynh Thành cho thiếu tông chủ của bọn chúng? Đúng không!

Rốt cuộc Nhiếp Vân hiểu ra.

- Vâng!

Lão tửu quỷ đỏ mặt.

Hắn đường đường cường giả Bí Cảnh cửu trọng nhưng cần một nữ hài làm thẻ đánh bạc, cũng khó trách hắn cảm thấy xấu hổ.

- Chẳng lẽ không thể đầu độc đám người này?

Nhiếp Vân hỏi.

Dùng một nữ hài làm thẻ đánh bạc, đối với hắn mà nói đây là chuyện khó chịu.

- Biết tin tức cánh cửa không gian cũng chỉ có rải rác mấy người, mà mấy người kia đều là kẻ mạnh nhất kiếm tâm thế giới, chẳng những có linh hồn vượt qua Thiên cấp Đại viên mãn, còn có thể dẫn động ý niệm gia trì căn bản không cách nào đầu độc, cho dù tiểu Long tiền bối có thể chém giết bọn chúng cũng không thể buộc chúng nói ra cái gì, cho nên. . . Chúng ta đành phải đáp ứng!

- Nghĩ đến chỉ cần bọn chúng nói ra bí mật, chúng ta đại náo một hồi và cứu Khuynh Thành tiểu thư ra ngoài...

Lão tửu quỷ lên tiếng.

- Không cách nào đầu độc, thật là nan đề!

Nhiếp Vân lắc đầu.



Nếu thật là như vậy, việc này thật phiền toái, không cách nào đầu độc, đối phương cũng không nói, chẳng lẽ thật phải gả Lạc Khuynh Thành cho tên thiếu tông chủ?

Tuyệt đối không thể!

Tuy trong lòng của hắn chỉ có một Đạm Đài Lăng Nguyệ nhưng hắn biết rõ tâm tư của Lạc Khuynh Thành, trong mắt của nàng chỉ có mình hắn, nếu gả cho một phu quân khác cũng là bỏ đi, gả cho loại tiểu nhân thừa cơ như vậy là tuyệt đối không thể.

Việc này khẳng định không phải nàng muốn.

- Nếu sau khi gả cho hắn, không có cứu ta ra, ta tình nguyện tự bạo cũng không để hắn chạm vào thân thể ta!

Ngẩng đầu nhìn sang nữ hài, nhìn thấy trong mắt nữ hài mang theo hào quang kiên định, nàng lên tiếng.

- Ngươi...

Nghe nói như thế, Nhiếp Vân lắc đầu thở dài.

Khó khăn nhất là nâận mỹ nhân ân, mặc dù nội tâm của mình chỉ có một mình Đạm Đài Lăng Nguyệt nhưng tâm tư của những nữ hài này đã giao cả cho mình, chẳng lẽ thật muốn cô phụ các nàng?

- Đúng rồi, tiểu Long đâu? Tại sao nó không ở nơi này?

Lắc đầu dứt bỏ những suy nghĩ loạn thất bát tao này, Nhiếp Vân mới phát hiện tiểu Long cũng không có trong đám người.

- Tiểu Long tiền bối bị cường giả Phỉ Thúy Kiếm Cung gọi đi, ngươi cũng biết nó. . . Có chút tham ăn!

Lão tửu quỷ xấu hổ nói một câu.

- Ah!

Nhiếp Vân gật gật đầu.

Tiểu Long là kẻ tham ăn, khả năng người Phỉ Thúy Kiếm Cung phát hiện bí mật này, mang nó đi ăn uống ngon, cũng đúng, cũng chỉ có việc mày mới có thể lừa gạt nó.

Tuy bọn chúng có thể gạt tiểu Long đi ra ngoài nhưng không dám làm gì đám lão tửu quỷ, dù sao thực lực tiểu Long mạnh cỡ nào, bọn chúng đã lãnh giáo qua, vạn nhất chọc giận u ngũ trảo Kim Long kia, cho dù là linh hồn ba ngàn thê độ cũng vô dụng, Bí Cảnh cửu trọng cũng không dùng được.

Biết rõ tiểu Long đi nơi nào, Nhiếp Vân cũng không lo lắng đối phương sẽ thừa cơ gia hại.

Huyết mạch tiểu Long cường đại, cho dù cho nó ăn chất độc mạnh nhất thế gian, chỉ sợ nó cũng không có việc gì, muốn hại nó, đám người này không có lá gan như vậy.

- Lạc Khuynh Thành tiểu thư, hôn lễ sắp bắt đầu, tông chủ và thiếu tông chủ mời ngươi qua.

Thời điểm Nhiếp Vân đang đau xầu vì thói xấu tham ăn của tiểu Long, đột nhiên nghe được bên ngoài viện có giọng nói vang lên.

- Đã đến giờ...



Nghe được câu này, sắc mặt Lạc Khuynh Thành biến thành tái nhợt.

Tuy trong nội tâm sớm có chuẩn bị, thời điểm chuyện chính thức diễn ra vẫn có chút không chịu nổi.

- Nhiếp Vân, ta có thể nói vài câu với ngươi hay không?

Qua một hồi, Lạc Khuynh Thành quay đầu nhìn về phía Nhiếp Vân, trên mặt lộ ra vẻ do dự.

- Ân!

Nhiếp Vân gật gật đầu.

- Chúng ta ra ngoài trước, các ngươi cứ từ từ!

Đám người lão tửu quỷ là người hiểu chuyện, biết rõ hai người này khẳng định có chuyện cần nói với nhau, lúc này cười một tiếng sau đó ra khỏi phòng.

Trong nháy mắt trong phòng chỉ còn lại hai người Lạc Khuynh Thành và Nhiếp Vân mà thôi.

- Nhiếp Vân, ngươi có tâm tư gì với Đạm Đài Lăng Nguyệt, có tâm tư gì với ta?

Nhìn thấy mọi người rời đi, Lạc Khuynh Thành lấy hết dũng khí, nàng đỏ mặt lên tiếng.

- Ta biết rõ, là ta thực xin lỗi ngươi!

Nhiếp Vân thở dài một tiếng.

Đối đãi nữ hài đơn thuần và nhu nhược này, hắn vẫn cảm thấy áy náy.

Hai người bắt đầu quen nhau từ thành Lạc Thủy, vì cứu mình không tiếc tự hủy danh dự, cho dù đi tới tận bây giờ tâm tư vẫn như một...

Nói không cảm động đó là giả.

Nhưng cảm động thì cảm động, nội tâm Nhiếp Vân chỉ có Đạm Đài Lăng Nguyệt, kiếp trơớc như vậy, kiếp này cũng như vậy. (Tình tiết máu chó thật)

- Ngươi không có ta, ngươi u tú như vậy, tình thâm nghĩa trọng như thế, là ta không xứng với ngươi, chỉ có nữ hài ưu tú như Lăng Nguyệt mới là người bầu bạn tốt nhất bên cạnh ngươi.

Lạc Khuynh Thành nói khẽ.

- Ách?

Nghe được nàng đột nhiên tán dương chính mình, còn nói Đạm Đài Lăng Nguyệt mới là người bầu bạn tốt nhất bên cạnh mình, Nhiếp Vân không biết vì sao nàng nói như vậy, hắn ngạc nhiên.

- Ta không yêu cầu xa vời làm thê tử của ngươi, sẽ vĩnh viễn ở cạnh ngươi, chỉ hi vọng. . . Có thể mang lần thứ nhất trân quý nhất giao cho ngươi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK