Nhìn tu vi hiện tại của mình, Nhiếp Vân có chút dở khóc dở cười.
Cọng Tiên đằng ưu mỹ này có uy lực thần kỳ, rất lớn. Có thể ngạnh kháng với thần binh Đế cảnh mà không hư hao, thế nhưng... Phục chế thứ này cũng sẽ có khuyết điểm rất lớn, đó chính là... Năng lượng ở trong cơ thể hắn sẽ không đủ dùng!
Vì phục chế cọng tiên đằng này mà lực lượng ở trong cơ thể hắn trực tiếp thụt lùi. Khiến cho tu vi của hắn vốn là Thất Châu cảnh đỉnh phong lại trọn vẹn mất đi một câu, biến thành Thất Châu cảnh sơ kỳ!
Khó trách cọng tiên đằng này lại có uy lực lớn như vậy. Chỉ riêng năng lượng hội tụ đã nhiều bằng một châu, như vậy làm sao có thể không cường đại được cơ chứ?
- Nếu như luyện chế thêm mấy cọng, chỉ sợ tu vi của ta sẽ trực tiếp rớt xuống. . .
Luyện chế một cọng đã tiêu hao nhiều năng lượng như vậy. Nếu như luyện chế thêm mấy cọng, há không phải sẽ khiến cho hắn trực tiếp hư thoát tới trình độ vừa mới cô đọng ra giới vực hoàn mỹ hay sao?
- Bây giờ cách ước hẹn mười ngày vẫn còn có thời gian một ngày. Phải nghĩ biện pháp khôi phục thực lực rồi lại lại nói!
Cọng tiên đằng này đã được luyện chế ra, đương nhiên phải giữ lại, dù sao vẫn còn chưa tới ước hẹn mười ngày. Thừa dịp thời gian một ngày này khôi phục tới Thất Châu cảnh đỉnh phong rồi lại lại nói.
- Nếu như chỉ hấp thu linh khí đơn thuần để tăng trưởng mà nói, không có mười năm tám năm thì nhất định sẽ không khôi phục được.
Đứng dậy, Nhiếp Vân không khỏi suy tư một phen.
Hấp thu linh khí ở trong Thần giới thì cũng có thể khiến cho tu vi khôi phục, chỉ có điều tốc độ khôi phục lại quá chậm, không có mười năm, căn bản không có khả năng hoàn thành.
- Xem ra chỉ có thể dùng biện pháp kia mà thôi.
Tinh thần khẽ động, trong lòng nghĩ ra được một phương pháp, Nhiếp Vân lập tức đi ra khỏi phòng.
- Nhiếp Đồng, đi theo ta ra ngoài một chuyến!
Ra khỏi phòng, lại gọi Nhiếp Đồng một tiếng, thân thể của huynh đệ hai người nhoáng một cái đã biến mất tại chỗ.
Khi lần nữa xuất hiện thì đã đi tới dưới mặt đất của một lâu đài cổ ở trong Thần Nữ thành.
Hắc thị Thần Nữ phong!
Chỉ cần là nơi có ánh sáng thì sẽ có bóng đêm. Bất luận là một thế lực nào cũng đều có sự tồn tại của hắc thị.
Giờ phút này Nhiếp Vân và Nhiếp Đồng đã thay đổi dung mạo, chân cùng bước vào trong.
- Hai vị đại gia, xin hỏi nhị vị cần thứ gì?
Vừa mới đi vào thì đã có mấy người tiến lên chào đón, trong mắt mang theo vẻ xem xét.
Bởi vì hắc thị bị chèn ép, cho nên nếu như không có người quen giới thiệu, muốn đi vào bên trong sẽ rất khó.
- Cho ngươi!
Không để ý tới ánh mắt dò xét của bọn hắn, cánh tay Nhiếp Vân run lên, ném ra một cái lệnh bài màu đen.
- Quyền hạn cao nhất trong hắc thị, Hắc Phù lệnh?
Mấy người sững sờ, lại lần nữa nhìn về phía Nhiếp Vân, lúc này ánh mắt đã trở nên thận trọng, cung kính.
Đẳng cấp của hắc thị sâm nghiêm, không phải là người quen, quan hệ quen thuộc. Như vậy được giao dịch một ít đồ vật đơn giản nhất đã xem như là rất nể tình rồi. Cũng không có tư cách gặp thủ lĩnh cấp cao nhất ở trong hắc thị.
Chính là bởi vì như thế, hắc thị cũng ban phát ra đủ loại phù lệnh. Mà loại phù lệnh đẳng cấp cao nhất chính là loại Hắc Phù lệnh này.
Loại lệnh bài này, trong cả hắc thị Thần Nữ phong cũng chỉ tổng cộng phát ra ba cái. Đều có tư cách trực tiếp gặp thủ lĩnh cao nhất ở nơi này.
Điều khiến cho mọi người cảm thấy kỳ quái chính là. Trong ba cái lệnh bài này dường như không có hai thiếu niên này a.
- Ta muốn gặp Đại đầu mục của các ngươi, nói cho nàng biết, có sinh ý lớn tới cửa!
Không để ý tới vẻ nghi hoặc trên mặt bọn hắn, Nhiếp Vân khoát tay nói một câu.
Nạp Vật Thế giới lan tràn ra, chỉ cần người thực lực không có vượt qua hắn thì sẽ không phát hiện ra được. Dưới loại tình huống này muốn trộm đi một khỏa Hắc Phù lệnh cũng rất là đơn giản.
Đã muốn tới đây giao dịch, như vậy đương nhiên phải chuẩn bị đồ vật cho tốt a.
- Vâng, xin hai vị chờ một lát!
Mấy người này vội vàng lui ra ngoài, không bao lâu đã lần nữa đi tới:
- Đại đầu mục mời hai vị đi gặp nàng!
- Được rồi!
Nhiếp Vân cũng không nói nhảm mà đứng dậy, cùng với Nhiếp Đồng nhanh chóng đi vào bên trong.
Rất nhanh cả hai đã đi vào bên trong một căn phòng kín mít.
Chung quanh căn phòng này khắp nơi đều là trận pháp, xem ra chỉ cần đi vào bên trong. Một khi không được chủ nhân cho phép, muốn ra cũng không có khả năng.
Nhiếp Vân cười cười, cũng không có chút do dự nào mà lập tức đi vào bên trong.
Chỉ là một ít trận pháp mà thôi, không nói trước có thể vây khốn được hắn hay không, cho dù là có thể, có Nhiếp Đồng ở chỗ này, muốn xông ra ngoài thì cũng không có người nào có thể chống đỡ được.
- Hắc Phù lệnh ta chỉ phát ra ba khỏa. Lệnh bài này hẳn là của Long Dương hầu a!
Vừa mới đi vào trong phòng thì đã có một đạo thanh âm lười biếng vang vọng. Hắn ngẩng đầu nhìn lại, bên trên chủ vị có một nữ tử thân thể trưởng thành đang ngồi đó. Toàn thân được một bộ lông màu đỏ bao phủ, hai chân lõa lồ, bóng loáng non mịn, khiến cho người ta có một loại cảm giác hấp dẫn khác thường.
Đại đầu mục Thần Nữ phong hắc thị lại là nữ nhân hay sao?
Tuy nhiên trước khi đến Nhiếp Vân cũng đã sớm dò xét qua, cho nên hắn cũng không có ngạc nhiên chút nào, tay phải vung lên. Lập tức có hai cái ghế xuất hiện. Hắn và Nhiếp Đồng phân biệt ngồi xuống, lại ngẩng đầu nhìn về phía yêu tinh trước mắt, nói:
- Ngươi không cần phải hỏi lai lịch của Hắc Phù lệnh này. Cho dù có hỏi thì ta cũng không biết nói... Ta chỉ muốn hỏi ngươi một câu, ta có giao dịch, ngươi có làm hay không mà thôi.
- Đương nhiên sẽ làm giao dịch a, chỉ là... Cũng phải nhìn xem lớn nhỏ thế nào. Nếu như quá nhỏ, thuộc hạ ta có thể hoàn thành, không cần ta phải tự mình nhúng tay vào.
Thấy Nhiếp Vân đi thẳng vào chính đề, Đại đầu mục có chút tán dương nhìn hắn, miệng cười khanh khách nói một tiếng.
Ý tứ của nàng rất đơn giản, giao dịch thì có thể, thế nhưng phải là giao dịch lớn, giao dịch nhỏ nàng căn bản không có đặt vào trong mắt.
- Ta dùng Cực phẩm Thần Thạch để đổi Hạ phẩm Thần Thạch, không biết chuyện này có tính là giao dịch lớn hay không?
Nhiếp Vân nói.
- Cực phẩm Thần Thạch?