Người có thể bố trí ra trận pháp cường đại như vậy, chỉ có cường giả Chúa Tể mới có thể hoàn thành được. Cho nên trận pháp này sợ rằng có quan hệ cực lớn với Thần Quân Chúa Tể kia.
Có thể nhận ra trận pháp, đương nhiên cũng đã có thủ đoạn phá giải. Bất quá lúc này trước khi còn chưa nhìn thấy Khải linh thảo, làm như vậy sẽ chỉ đắc tội với Bích Dao cung chủ, mất nhiều hơn được. Cho nên, Nhiếp Vân cũng không có bất kỳ động tác nào, hai người theo sát sau lưng hai sư đồ này, đi lên trên núi.
Càng đi lên trên thì linh khí cũng càng thêm nồng đậm, Cửu Cung Thâu Thiên trận bố trí cực kỳ phức tạp, hiệu quả cũng rất lớn. Người bình thường nếu như ở chỗ này tu luyện, tốc độ tiến bộ nhất định sẽ nhanh hơn người thường.
Dọc theo con đường chậm rãi đi lên, Nhiếp Vân phát hiện ra cỏ dại chung quanh trận pháp cũng tươi tốt hơn ở những cỗ bình thường. To lớn, thậm chí ngay cả màu sắc của bùn đất cũng đậm hơn so với bên ngoài.
- Thổ nhưỡng linh khí sung túc quả nhiên không giống tầm thường!
Chỗ này linh khí vượt xa bên ngoài, một ngày hai ngày có lẽ còn chưa nhìn ra được cái gì. Thế nhưng thời gian lâu dài, trôi qua ức vạn năm, như vậy trình độ linh khí nồng đậm ở trong một chút bùn đất, nham thạch trên ngọn núi này sợ rằng cũng sẽ lớn hơn so với linh thạch ở bên ngoài!
Nói cách khác, nếu như không có gì ngoài dự liệu. Như vậy một khi đào ngọn núi này lên, tuyệt đối có thể coi nó là một khối linh thạch to lớn để bán ra.
Chính vì vậy, tất cả thực vật sinh trưởng ở nơi này so với bên ngoài càng thêm tươi tốt, to cao.
- Mở!
Đi một hồi, Bích Dao cung chủ lấy ra một cái ngọc phù, nhẹ nhàng đánh ra một cái, phong ấn cản đường lập tức xuất hiện một lối đi để cho người ta đi qua. Sau đó mọi người nối đuôi nhau đi vào.
Đi vào trên ngọn núi, lúc này Nhiếp Vân mới nhìn thấy được tình huống bên trong dược viên. Dường như so với tình cảnh nhìn thấy trước đó qua hình ảnh càng thêm giật mình. Vô số dược liệu trân quý đều gục đầu, không có sức sống. Trong không khí tràn ngập khí tức suy bại, tựa như những dược liệu này cũng không kiên trì được bao lâu nữa, sẽ lập tức chết đi vậy.
- Hai vị đại sư, đây chính là dược viên của Vô Lượng cung chúng ta.
Bích Dao cung chủ ngừng lại, lại nhìn về phía tất cả dược liệu trước mắt. Miệng không tự chủ được thở dài một tiếng, trong mắt tràn ngập vẻ phức tạp. Dường như nàng đang nhìn thấy đứa con của mình bị bệnh, nhưng không có cách nào chữa trị được vậy.
- Nếu như ta ca hát, khiêu vũ ở đây có tác dụng với dược liệu hay không?
Thấy vẻ mặt của sư phụ, Tinh Liên quay đầu nhìn về phía hai người Nhiếp Vân.
Làm một người đệ tử, nàng chưa bao giờ thấy qua ánh mắt thương tâm như vậy của sư phụ. Cho nên trong lòng nàng cũng không nhịn được có chút đau đớn kịch liệt.
- Ca hát khiêu vũ đối với mấy gốc dược liệu kia có tác dụng. Thế nhưng đối với nhiều dược vật như vậy, tác dụng không lớn!
Nhiếp Vân nhìn về phía dược viên, không nhịn được lắc đầu một cái.
Mặc dù dược vật có được tinh khí thần, âm nhạc, vũ điệu cũng có tác dụng nhất định. Thế nhưng muốn kích thước dược viên lớn như vậy. Không nói tới sức ảnh hưởng của ca múa có thể lan tràn tới khắp ngõ ngách hay không, chỉ riêng loại khí tức suy bại đang lan tràn này cũng có thể hoàn toàn mạt sát hiệu quả của ca múa. Sẽ không có bất cứ tác dụng gì.
Nói cách khác, mặc dù Tinh Liên có thể khién cho mấy gốc dược liệu bình thường lần nữa khôi phục khỏe mạnh. Thế nhưng đối với dược viên cực lớn như vậy mà nói, vẫn không có bất kỳ chút hiệu quả nào.
Như vậy cũng giống như thuyền ngược dòng mà đi vậy. Tốc độ chạy kém hơn tốc độ nước chảy, vô luận cố gắng như thế nào thì cũng đang không ngừng lui về phía sau, không thể nào đi về phía trước được.
Tình huống của dược viên lúc này chính là như vậy. Tốc độ lây lan của khí tức suy bại đã, vượt xa hiệu quả tức thì mà âm nhạc, vũ điệu mang tới. Cho dù Tinh Liên có nhảy tới chết ở đây thì những dược liệu này cũng vẫn sẽ chết, không mang tới được tác dụng quá lớn.
- Như vậy... Làm sao bây giờ?
Nghe thấy Nhiếp Vân nói tác dụng không lớn, Tinh Liên có chút luống cuống.
Vốn là nàng cho rằng hai người thanh niên trước mắt khiến cho sư phụ khen không dứt miện này, đã có thể giải quyết được tình huống của mấy gốc dược liệu kia thì có thể giải quyết được vấn đề của toàn bộ dược viên, xem ra nàng đã nghĩ quá đơn giản.
- Không nên gấp gáp, nếu đã xuất hiện tình huống như vậy thì cũng có thể từ từ tìm được phương pháp giải quyết. Cung chủ đại nhân, ta có thể tiến vào dược viên, đồng thời còn đi một vòng hay không?
Khoát tay cắt đứt vẻ khẩn trương của nàng. Nhiếp Vân nhìn về phía Bích Dao cung chủ.
Dược viên trước mắt này có khí tức suy bại rất rõ ràng, khí tức này quá mức mạnh mẽ. Nếu như không giải quyết hết nó trước. Như vậy cho dù có tìm được phương pháp giải quyết thì cũng không có bất cứ tác dụng gì.
- Có thể, Tinh Liên. Dẫn đường cho vị đại sư này đi!
Bích Dao cung chủ cũng biết nếu như quan sát dược liệu ở bên ngoài dược viên sẽ không tìm được điểm mấu chốt. Cho nên nàng cũng không cự tuyệt, đồng thời trong lòng cũng âm thầm gật đầu.
Nếu như hai người kia vừa tới, còn chưa nhìn mà nói đã có thể giải quyết được. Hơn nữa lại dùng phương pháp trước đó. Như vậy nàng sẽ coi thường đối phương.
Sau khi nhìn xong, đúng mực, không nóng nảy cũng không hoảng loạn, trong lòng Bích Dao cung chủ không khỏi sinh ra chút tin tưởng đối với hai người trẻ tuổi này.
- Vâng, sư phụ!
Thân thể Tinh Liên chuyển động theo một đường đi đặc thù. Đi vào bên trong dược viên.
Bên trong dược viên cũng có vô số trận pháp, giống như cửu cung đồ vậy, chia ra làm rất nhiều khu vực, dược liệu thuộc tính khác biệt thì được phân bố ở các khu vực khác biệt. Làm như vậy mới có thể xúc tiến cho dược liệu sinh trưởng, không tới mức ngăn chặn, làm ảnh hưởng tới nhau. Cho nên, nếu như không có ai dẫn đi, người không thông hiểu trận pháp này mà tùy tiện tiến vào trong đó. Đừng nói là hái dược liệu, có thể sống đi ra hay không cũng là một vấn đề lớn.
- Vân Phi huynh, đi cùng nhau a, ngươi cũng nhìn một chút xem. Nhìn xem có thể phát hiện ra thứ gì đó hay không.
Gọi Vân Phi một câu, thân thể Nhiếp Vân nhoáng lên một cái. Theo sát sau lưng Tinh Liên, cũng đi tới dược viên.