Bây giờ linh hồn hắn giống như nàng ta, đều là Linh cấp đỉnh phong, chỉ cần thoát khỏi ánh mắt nàng, dùng thiên phú Ẩn nấp sư ẩn nấp, đối phương nhất định không thể nào phát hiện ra được hắn.
Tuy nhiên... Dùng Phong lôi ma dực vô cùng nguy hiểm, một ngày không thể vượt qua mười lần. Một khi vượt quá, hai bộ công pháp phật ma trong cơ thể sẽ sinh ra xung đột.
bình thường xung đột cũng thôi đi, thế nhưng nếu như xung đột lúc này, chẳng khác nào là muốn chết.
- Cho dù nguy hiểm cũng phải thử một chút.
Biết rõ sẽ gặp nguy hiểm, Nhiếp Vân vẫn cắn răng một cái, thân thể khẽ đảo, bắt đầu có xu hướng chạy như điên lên bên trên.
- Biết rõ ở dưới mặt đất cũng không thoát được ta rồi sao?
Dường như đã sớm biết rõ Nhiếp Vân sẽ đưa ra lựa chọn như vậy, nữ tử lần nữa cười cười, theo sát phía sau Nhiếp Vân, nhanh chóng đuổi theo.
Sưu.
Hai người một trước một sau nhanh chóng lao ra khỏi mặt đất.
Vừa mới rời khỏi mặt đất, thân thể Nhiếp Vân run lên, đôi cánh đen kịt xuất hiện sau lưng hắn, cánh trái là phong, cánh phải là lôi, khẽ run lên thì trên không trung đã vang vọng tiếng sấm rền.
Sưu...
Thoáng cái đã bắn về phía trước, thời gian trong nháy mắt đã bay ra được mấy chục dặm.
Trước đó khi thử nghiệm ở Tử Hoa động phủ, bởi vì có liên quan tới không gian lớn nhỏ, bị chế ngự cho nên hắn không có thi triển nhanh như vậy. Hiện tại sử dụng cảm thấy sảng khoái không nói nên lời. Không hổ là pháp quyết vô thượng của Ma nhân, quả nhiên cường đại.
- Ngươi có cánh? Ma nhân tộc? Lại hiểu bí pháp Ma nhân tộc? Khó trách ca ca phái ra nhiều người như vậy mà không bắt được ngươi dù chỉ một lần. Thú vị. Tuy nhiên chỉ bằng như vậy mà muốn chạy thoát khỏi lòng bàn tay ta, còn chưa đủ.
Nữ tử vừa mới chui ra khỏi mặt đất đã nhìn thấy Nhiếp Vân cách đó mấy chục dặm, trong mắt hiện lên vẻ ngạc nhiên, khóe miệng cười cười. Trong đôi mắt linh động hiện lên vẻ giảo hoạt.
- Ta tới.
Thấy đối phương lần nữa đập cánh lần thứ hai, lại bay ra mấy chục dặm, nữ tử này cười cười, thân thể mềm mại nhoáng lên, người đột nhiên được một cỗ quang mang cổ quái bao phủ, chân đạp mạnh vào không trung, dường như cả không trung là một đường bằng phẳng. Chưa tới ba hô hấp nàng đã đi tới sau lưng Nhiếp Vân, khoảnh cách chỉ còn mấy trăm thước.
Phong Lôi ma dực nhanh chóng chế tạo ra một khoảng cách, thế nhưng chỉ trong chớp mắt tất cả khoảng cách đều bị xóa bỏ.
- Đây không phải là Súc địa thành tốn, đây là... Thiên phú Thiên hành sư?
Nhiếp Vân thổ huyết, hắn cảm thấy sắp sụp đổ.
Tình huống thân thể lúc mới xuất hiện của nữ nhân này giống như Vân Huyên lúc trước, trên người có quang mang cổ quái, mỗi một bước đều có tốc độ cực nhanh, không phải là đang phi hành mà đang bước trên không trung.
Thiên phú Thiên hành sư, Thiên hành chi khí...
Sưu sưu...
Nhiếp Vân thu ma dực vào trong cơ thể rồi dừng lại.
Đã trốn không thoát, như vậy còn không bằng không trốn thì hơn.
- Sao lại không trốn nữa?
Thấy hắn dừng lại, Di Tĩnh cũng sững sờ hỏi.
- Rốt cuộc ngươi là ai? Chắc hẳn chuyên môn tới tìm ta, đúng chứ?
Lúc này Nhiếp Vân đã nghĩ thông, thân thể nhoáng một cái, giải trừ ngụy trang của Ngụy trang sư, biến về tướng mạo sẵn có. Hắn đã hiểu rõ mục đích của đối phương cho nên cũng không tiếp tục ngụy trang nữa.
- Ta là ai? Ta chính là ta. Sao nào? Muốn biết được ta là ai, sau đó trả thù sao? Bổn tiểu thư sẽ không ngốc như vậy đâu.
Di Tĩnh vốn ôm tâm tình tìm niềm vui mà tới, cũng không phải muốn bắt được Nhiếp Vân hay là muốn giết chết hắn. Lúc chính thức nhìn thấy Nhiếp Vân, phát hiện ra hắn thú vị hơn những khuôn mặt cũ trong Di Thần tông, sát ý trong lòng nàng giảm bớt, nghe thấy Nhiếp Vân hỏi hung ác như vậy, lúc này nàng cười nói.
- Được rồi, được rồi, bớt trừng mắt hung hãn như vậy đi. Như vậy đi, ngươi nhanh trốn, ta cho ngươi trốn trước mười phút, sau đó lại đuổi, thế nào?
Thấy ánh mắt thiếu niên lạnh lùng nhìn mình, Di Tĩnh lầm bầm.
- Ngươi...
Nghe nói như vậy Nhiếp Vân tức giận tới mức thiếu chút nữa bị sặc nước miếng mà chết. Nữ nhân này quả thực hiếm thấy, vừa rồi một đường đào tẩu tuy rằng thời gian không dài, nhưng mà hắn lại bị đuổi giống như chó nhà có tang vậy. Loại tình huống này không ngờ trong mắt nàng chỉ là chơi đùa... Chơi mẫu thân ngươi a, ngươi về đuổi theo mẫu thân ngươi rồi chơi đi...
- Nếu như ta đoán không sai, ngươi hẳn là người của Di Thần tông.
Đè xuống sự tức giận trong lòng, Nhiếp Vân thấy nàng tạm thời không có ý động thủ cho nên hít sâu một hơi, lạnh lùng hỏi.
Cả Phù Thiên đại lục hiện tại trừ Di Thần tông ra còn chưa có tông môn nào lớn mật như vậy, dám đuổi hắn chật vật như thế.
Tuy rằng hiện tại thân phận tông chủ Kiếm Thần tông còn chưa công bố ra ngoài, nhưng mà thân phận đệ tử của Vô thượng trưởng lão Hóa Vân tông sau khi lão tửu quỷ đột nhiên xuất hiện cũng đã được xác nhận. Những tông môn khác có lẽ không có mắt tới mức này, đi tới mạo phạm uy vũ a.
Lại nói cũng chỉ có Di Hoa kia mới có Thiên hành chi khí.
Về phần thiên phú Địa hành sư, Di Hoa có thể tìm được địa phương xa xôi như Khí hải đại lục, tìm được Địa Hành sư rồi thu thập Địa hành chi khí đối với hắn có lẽ cũng không có khó khăn quá lớn.
- Làm sao ngươi biết? Không sai, ta là người Di Thần tông.
Thấy đối phương thoáng cái đoán được, Di Tĩnh sững sờ, nàng cười, cũng không có phủ nhận.
- Nhìn ngươi có nhiều thứ tốt như vậy, lại có Địa hành chi khí, Thiên hành chi khí, Linh binh tuyệt phẩm... Nhất định địa vị trong Di Thần tông không thấp. Ít nhất không phải là tồn tại mà Thái thượng trưởng lão có thể so sánh, chẳng lẽ ngươi là nữ nhi của Di Hoa?
Hai mắt Nhiếp Vân nheo lại, nói.
- Ta nhổ vào, ca ca ta còn chưa kết hôn, vị hôn thê duy nhất còn bị ngươi... Hừ, không có kết hôn làm sao có nữ nhi được chứ?
Nghe thấy thiếu niên suy luận, sắc mặt Di Tĩnh đỏ lên, tức giận hừ một tiếng.
- Quả nhiên...
Nhiếp Vân đã sớm biết rõ Di Hoa này không có khả năng có nữ nhi, vừa rồi hắn cố ý nói như vậy là muốn hù đối phương nói ra sự thực. Quả nhiên, tiểu nữu này cơ hồ không có kinh nghiệm giang hồ gì, một câu đã lòi cái đuôi ra.
- Nếu như là muội muội của hắn, vậy thì chết đi cho ta.
Xác nhận thân phận của đối phương, trong mắt Nhiếp Vân hiện lên vẻ tàn nhẫn.
Dù ao hắn cũng đã kết thù với Di Thần tông, sẽ không để ý tới mức thù lớn hơn chút nữa. Chỉ là thủ đoạn của tiểu nữu này rất nhiều, thực lực cũng mạnh, chỉ sợ không dễ đánh chết như vậy. Thế nhưng cho dù khó khăn hắn cũng muốn thử một lần.
Tuy nhiên... Dùng Phong lôi ma dực vô cùng nguy hiểm, một ngày không thể vượt qua mười lần. Một khi vượt quá, hai bộ công pháp phật ma trong cơ thể sẽ sinh ra xung đột.
bình thường xung đột cũng thôi đi, thế nhưng nếu như xung đột lúc này, chẳng khác nào là muốn chết.
- Cho dù nguy hiểm cũng phải thử một chút.
Biết rõ sẽ gặp nguy hiểm, Nhiếp Vân vẫn cắn răng một cái, thân thể khẽ đảo, bắt đầu có xu hướng chạy như điên lên bên trên.
- Biết rõ ở dưới mặt đất cũng không thoát được ta rồi sao?
Dường như đã sớm biết rõ Nhiếp Vân sẽ đưa ra lựa chọn như vậy, nữ tử lần nữa cười cười, theo sát phía sau Nhiếp Vân, nhanh chóng đuổi theo.
Sưu.
Hai người một trước một sau nhanh chóng lao ra khỏi mặt đất.
Vừa mới rời khỏi mặt đất, thân thể Nhiếp Vân run lên, đôi cánh đen kịt xuất hiện sau lưng hắn, cánh trái là phong, cánh phải là lôi, khẽ run lên thì trên không trung đã vang vọng tiếng sấm rền.
Sưu...
Thoáng cái đã bắn về phía trước, thời gian trong nháy mắt đã bay ra được mấy chục dặm.
Trước đó khi thử nghiệm ở Tử Hoa động phủ, bởi vì có liên quan tới không gian lớn nhỏ, bị chế ngự cho nên hắn không có thi triển nhanh như vậy. Hiện tại sử dụng cảm thấy sảng khoái không nói nên lời. Không hổ là pháp quyết vô thượng của Ma nhân, quả nhiên cường đại.
- Ngươi có cánh? Ma nhân tộc? Lại hiểu bí pháp Ma nhân tộc? Khó trách ca ca phái ra nhiều người như vậy mà không bắt được ngươi dù chỉ một lần. Thú vị. Tuy nhiên chỉ bằng như vậy mà muốn chạy thoát khỏi lòng bàn tay ta, còn chưa đủ.
Nữ tử vừa mới chui ra khỏi mặt đất đã nhìn thấy Nhiếp Vân cách đó mấy chục dặm, trong mắt hiện lên vẻ ngạc nhiên, khóe miệng cười cười. Trong đôi mắt linh động hiện lên vẻ giảo hoạt.
- Ta tới.
Thấy đối phương lần nữa đập cánh lần thứ hai, lại bay ra mấy chục dặm, nữ tử này cười cười, thân thể mềm mại nhoáng lên, người đột nhiên được một cỗ quang mang cổ quái bao phủ, chân đạp mạnh vào không trung, dường như cả không trung là một đường bằng phẳng. Chưa tới ba hô hấp nàng đã đi tới sau lưng Nhiếp Vân, khoảnh cách chỉ còn mấy trăm thước.
Phong Lôi ma dực nhanh chóng chế tạo ra một khoảng cách, thế nhưng chỉ trong chớp mắt tất cả khoảng cách đều bị xóa bỏ.
- Đây không phải là Súc địa thành tốn, đây là... Thiên phú Thiên hành sư?
Nhiếp Vân thổ huyết, hắn cảm thấy sắp sụp đổ.
Tình huống thân thể lúc mới xuất hiện của nữ nhân này giống như Vân Huyên lúc trước, trên người có quang mang cổ quái, mỗi một bước đều có tốc độ cực nhanh, không phải là đang phi hành mà đang bước trên không trung.
Thiên phú Thiên hành sư, Thiên hành chi khí...
Sưu sưu...
Nhiếp Vân thu ma dực vào trong cơ thể rồi dừng lại.
Đã trốn không thoát, như vậy còn không bằng không trốn thì hơn.
- Sao lại không trốn nữa?
Thấy hắn dừng lại, Di Tĩnh cũng sững sờ hỏi.
- Rốt cuộc ngươi là ai? Chắc hẳn chuyên môn tới tìm ta, đúng chứ?
Lúc này Nhiếp Vân đã nghĩ thông, thân thể nhoáng một cái, giải trừ ngụy trang của Ngụy trang sư, biến về tướng mạo sẵn có. Hắn đã hiểu rõ mục đích của đối phương cho nên cũng không tiếp tục ngụy trang nữa.
- Ta là ai? Ta chính là ta. Sao nào? Muốn biết được ta là ai, sau đó trả thù sao? Bổn tiểu thư sẽ không ngốc như vậy đâu.
Di Tĩnh vốn ôm tâm tình tìm niềm vui mà tới, cũng không phải muốn bắt được Nhiếp Vân hay là muốn giết chết hắn. Lúc chính thức nhìn thấy Nhiếp Vân, phát hiện ra hắn thú vị hơn những khuôn mặt cũ trong Di Thần tông, sát ý trong lòng nàng giảm bớt, nghe thấy Nhiếp Vân hỏi hung ác như vậy, lúc này nàng cười nói.
- Được rồi, được rồi, bớt trừng mắt hung hãn như vậy đi. Như vậy đi, ngươi nhanh trốn, ta cho ngươi trốn trước mười phút, sau đó lại đuổi, thế nào?
Thấy ánh mắt thiếu niên lạnh lùng nhìn mình, Di Tĩnh lầm bầm.
- Ngươi...
Nghe nói như vậy Nhiếp Vân tức giận tới mức thiếu chút nữa bị sặc nước miếng mà chết. Nữ nhân này quả thực hiếm thấy, vừa rồi một đường đào tẩu tuy rằng thời gian không dài, nhưng mà hắn lại bị đuổi giống như chó nhà có tang vậy. Loại tình huống này không ngờ trong mắt nàng chỉ là chơi đùa... Chơi mẫu thân ngươi a, ngươi về đuổi theo mẫu thân ngươi rồi chơi đi...
- Nếu như ta đoán không sai, ngươi hẳn là người của Di Thần tông.
Đè xuống sự tức giận trong lòng, Nhiếp Vân thấy nàng tạm thời không có ý động thủ cho nên hít sâu một hơi, lạnh lùng hỏi.
Cả Phù Thiên đại lục hiện tại trừ Di Thần tông ra còn chưa có tông môn nào lớn mật như vậy, dám đuổi hắn chật vật như thế.
Tuy rằng hiện tại thân phận tông chủ Kiếm Thần tông còn chưa công bố ra ngoài, nhưng mà thân phận đệ tử của Vô thượng trưởng lão Hóa Vân tông sau khi lão tửu quỷ đột nhiên xuất hiện cũng đã được xác nhận. Những tông môn khác có lẽ không có mắt tới mức này, đi tới mạo phạm uy vũ a.
Lại nói cũng chỉ có Di Hoa kia mới có Thiên hành chi khí.
Về phần thiên phú Địa hành sư, Di Hoa có thể tìm được địa phương xa xôi như Khí hải đại lục, tìm được Địa Hành sư rồi thu thập Địa hành chi khí đối với hắn có lẽ cũng không có khó khăn quá lớn.
- Làm sao ngươi biết? Không sai, ta là người Di Thần tông.
Thấy đối phương thoáng cái đoán được, Di Tĩnh sững sờ, nàng cười, cũng không có phủ nhận.
- Nhìn ngươi có nhiều thứ tốt như vậy, lại có Địa hành chi khí, Thiên hành chi khí, Linh binh tuyệt phẩm... Nhất định địa vị trong Di Thần tông không thấp. Ít nhất không phải là tồn tại mà Thái thượng trưởng lão có thể so sánh, chẳng lẽ ngươi là nữ nhi của Di Hoa?
Hai mắt Nhiếp Vân nheo lại, nói.
- Ta nhổ vào, ca ca ta còn chưa kết hôn, vị hôn thê duy nhất còn bị ngươi... Hừ, không có kết hôn làm sao có nữ nhi được chứ?
Nghe thấy thiếu niên suy luận, sắc mặt Di Tĩnh đỏ lên, tức giận hừ một tiếng.
- Quả nhiên...
Nhiếp Vân đã sớm biết rõ Di Hoa này không có khả năng có nữ nhi, vừa rồi hắn cố ý nói như vậy là muốn hù đối phương nói ra sự thực. Quả nhiên, tiểu nữu này cơ hồ không có kinh nghiệm giang hồ gì, một câu đã lòi cái đuôi ra.
- Nếu như là muội muội của hắn, vậy thì chết đi cho ta.
Xác nhận thân phận của đối phương, trong mắt Nhiếp Vân hiện lên vẻ tàn nhẫn.
Dù ao hắn cũng đã kết thù với Di Thần tông, sẽ không để ý tới mức thù lớn hơn chút nữa. Chỉ là thủ đoạn của tiểu nữu này rất nhiều, thực lực cũng mạnh, chỉ sợ không dễ đánh chết như vậy. Thế nhưng cho dù khó khăn hắn cũng muốn thử một lần.