Mục lục
Vô Tận Đan Điền​ - Nhiếp Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trước đó đối với Khôi Lỗi đại đạo hắn cũng không có hiểu rõ nhiều lắm. Hắn cảm thấy hai đầu Kiếm thị này hẳn cũng không kém bao nhiêu với Khôi lỗi Thâu Tiên Tá Thọ cảnh của Lưu Mộc vương tử. Thế nhưng hiện tại, sau khi hoàn toàn luyện hóa hình bóng Khôi Lỗi nhỏ kia hắn mới hiểu được. Giữa đôi bên vẫn còn có chênh lệch nhất định.

Khôi lỗi Thâu Tiên Tá Thọ cảnh mà Khôi Lỗi đạo Thượng cổ luyện chế ra đã có được ý thức của bản thân mình. Có thể tự chủ tu luyện, linh khí vận chuyển ở trong cơ thể, cơ hồ đều là tu luyện đạt được. Thế nhưng hai Kiếm thị này thì khác, không có ý thức của bản thân mình, chỉ có thể nghe theo mệnh lệnh mà làm việc, quan trọng hơn là . . Lực lượng ở trong cơ thể của bọn họ lại đến từ căn nguyên năng lượng mà Lục Hi Đại Đế lưu lại. Cho nên một khi căn nguyên năng lượng hao hết, khi đò dù là có thực lực mạnh hơn nữa thì cũng sẽ biến thành phế phẩm.

Đương nhiên, bộ dáng của Kiếm thị như thế cũng có khả năng là do Lục Hi Đại Đế cố ý tạo ra. Dù sao thứ này để lại cho hậu nhân là vì muốn bảo vệ bọn hắn không bị ức hiếp, diệt tộc. Nếu như thực sự để lại Khôi Lỗi có ý thức tự chủ. Ai biết được ức vạn năm qua đi, liệu đám khôi lỗi này có thể phản bội chủ nhân của mình, chém giết toàn bộ hậu nhân của hắn hay không a?

- Khôi Lỗi đại đạo, thiêu đốt tinh thần của ta!

Căn nguyên năng lượng của hai đầu Kiếm thị này khi ở trong cốc đã bị hắn tháo xuống. Giờ phút này cả hai không có cách nào hành động được. Cả hai đứng yên tại chỗ, bàn tay của Nhiếp Vân chộp ra một trảo, một đầu đại đạo giống như dòng sông lập tức xuất hiện ở phía trước.

Ở trong dòng sông có vô số bóng dáng lóng lánh, bên trong ghi chép một loại kỹ nghệ đỉnh phong.

Cũng không phải Khôi Lỗi đều là hình người, còn có các loại cơ quan. Benet rong Khôi Lỗi đại đạo nguyên vẹn có bao gồm đủ loại nội dung. Nếu như nghiên cứu tốt, sẽ khiến cho người ta khi làm ra bất kỳ quyết định nào đều sẽ cẩn thận, tâm tư trong sáng.

Dòng sông xuất hiện, hai đầu Kiếm thị lập tức bị vây quanh vào bên trong, một loại lực lượng đặc thù chậm rãi dọc theo bên ngoài thân thể của hai đầu Kiếm thị chui vào bên trong.

Hai đầu Kiếm thị này đều có thực lực Thâu Tiên Tá Thọ cnarh, dựa theo đạo lý bình thường mà nói. Dựa vào tu vi Vương cảnh viên mãn của Nhiếp Vân sẽ không thể nào luyện hóa được. Thế nhưng giờ phút này hắn đã hoàn toàn nắm giữ Khôi Lỗi đại đạo, đối với loại Khôi Lỗi này đã hiểu rõ thâm sâu. Cho nên hoàn toàn có thể phân giải từ trong chỗ sâu nhất, đồng thời lại tiến hành luyện hóa từng chút một.

Dòng sông Khôi Lỗi đại đạo chậm rãi xâm nhập vào bên trong cơ thể của hai đầu Kiếm thị, rất nhanh đã đi vào khu vực trung tâm.

Mặc dù Kiếm thị không có ý thức của bản thân mình. Thế nhưng lại thực sự có một loại hạch tâm giống như là bộ não của con người vậy. Đây là điểm có thể làm cho nó nghe theo mệnh lệnh của chủ nhân, đồng thời cũng nghiêm khắc chấp hành mệnh lệnh.

Nếu như không có thứ gọi là hạch tâm này, ban đầu trong cốc hắn cũng sẽ không bị đánh cho chật vật mà phải chạy thục mạng, sống không bằng chết.



- Xem ra chỉ cần có thể luyện hóa thứ này là có thể triệt để khống chế hai đầu Kiếm thị này a!

Ý thức đi theo Khôi Lỗi đại đạo đi vào trước mặt hạch tâm, một đồ vật có bộ dáng giống như viên cầu xuất hiện ở trước mắt của hắn.

Viên cầu này mang theo màu sắc Hỗn Độn, mặc dù không có ý thức tự chủ. Thế nhưng lại khiến cho người ta có một loại cảm giác áp bách không thể xâm phạm.

- Là lực lượng huyết mạch giam cầm?

Ý thức vận chuyển dọc theo viên cầu một vòng, Nhiếp Vân lập tức có chút sửng sốt.

Hạch tâm khống chế Kiếm thị này không ngờ lại mang theo lực lượng huyết mạch giam cầm.

Cái gọi là lực lượng huyết mạch giam cầm, là chỉ vật này đã bị người ta giam cầm, không thể luyện hóa, trừ phi... Là người có huyết mạch phù hợp thì mới có thể thành công được!

Xem ra vật này đã bị Lục Hi Đại Đế lưu lại thủ đoạn, hắn ta sợ bị người khác luyện hóa. Sau đó lại dùng để đối phó với hậu đại tử tôn của hắn a.

Cho nên nếu như muốn luyện hóa hai đầu Kiếm thị này thì nhất định phải có được huyết mạch truyền thừa của hắn.

- Xem ra không luyện hóa được rồi!

Sauk hi nhận ra loại tình huống này, Nhiếp Vân có chút bất đắc dĩ lắc đầu, ý thức lập tức lui ra bên ngoài.



Mặc dù hiện tại hắn có rất nhiều thủ đoạn, thế nhưng hắn cũng biết mình không có khả năng phá vỡ được thủ đoạn mà Lục Hi Đại Đế lưu lại.

Mà hắn cũng không có huyết mạch truyền thừa của Lục Hi Đại Đế, đương nhiên cũng không có khả năng luyện hóa được hai đầu Kiếm thị này.

Trừ phi lại tìm cơ hội tiến vào trong Kiếm Linh cốc một lần nữa. Tìm một ít máu tươi tinh thuần mang ra ngoài. Nếu không, cho dù hắn có tinh thông Khôi Lỗi đại đạo thì hai đầu Kiếm thị này cũng chỉ có thể coi như là trang trí. Vĩnh viễn không có khả năng sử dụng được.

- Trước tiên không vội nóng nảy, đợi thực lực của ta trở nên mạnh mẽ. Khi đó ta cũng có thể đem hai đầu Kiếm thị này luyện chế lại một lần a!

Mặc dù biết hiện tại bản thân không có cách nào luyện hóa được hai đầu Kiếm thị này, thế nhưng trong lòng của Nhiếp Vân cũng không có chút cảm giác thất lạc nào.


Hiện tại đã biết thủ đoạn luyện chế ra đủ loại Khôi Lỗi. Tuy rằng hai đầu Kiếm thị này hắn không thể sử dụng. Thế nhưng chất liệu của hai đầu Kiếm thị này quả thực cũng là đỉnh tiêm. Không dùng được, cùng lắm là đợi thực lực mạnh mẽ lên, một lần nữa luyện chế lại, hóa thành của mình.


Phải biết rằng, nếu như đã có thể luyện chế thành công Khôi Lỗi Thâu Tiên Tá Thọ cảnh, như vậy bản thân chất liệu cũng đã là cực kỳ bất phàm. Loại vật này ở trong thời kỳ Thượng cổ cũng khó có thể tìm kiếm chứ đừng nói là hiện tại.


- Không biết Lưu Mộc vương tử còn có vật gì tốt a!


Không so đo chuyện về Kiếm thị nữa, hai mắt của Nhiếp Vân rơi vào bên trên giới chỉ trữ vật mà hắn trộm được trong tay Lưu Mộc vương tử.


Ngón cái nhẹ nhàng sờ lên trên mặt, chiếc nhẫn này nổ tung, một đống bảo vật chồng chất giống như một ngọn núi xuất hiện ở trước mắt của hắn.


- Khá lắm, quả nhiên người này có không ít thứ tốt a!


Tinh thần quét qua trong đống bảo vật chồng chất như núi, Nhiếp Vân khẽ cười một tiếng.

Danh Sách Chương:

Sách

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK