Mục lục
Vô Tận Đan Điền​ - Nhiếp Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phốc!

Thanh niên này ngay cả một chút lực phản kháng cũng không có, trong nháy mắt đã bay ra ngoài, nặng nề ngã xuống mặt đất đất, điên cuồng phun ra máu tươi.

Thực lực của hắn như vậy, ở trước mặt Tĩnh Tâm so với con kiến hôi cũng không mạnh hơn bao nhiêu. Nàng căn bản không cần động thủ, chỉ cần một câu nói cũng có thể khiến cho hắn ta hoàn toàn tử vong. Bất quá, không có lệnh của Nhiếp Vân cho nên nàng cũng không có tiện hạ sát thủ mà thôi.

- Cái gì?

- Chỉ cần một câu nói đã đánh bay hắn?

- Không nhúc nhích, phòng ngự hộ thân đã có thể phá vỡ Thiên Thủ Như Lai Chưởng. Đây là. . . Thực lực gì chứ? Chẳng lẽ. . . Là cường giả Xích Thiên Kính?

- Nhất định là cường giả Xích Thiên Kính, cho dù là Tiên Quân đỉnh phong cũng không thể có được loại thủ đoạn này. . .

Toàn bộ mọi người đều giật nảy mình, sau đó trố mắt nhìn nhau.

Hành động của hai người Nhiếp Vân khiến cho bọn họ cảm thấy rung động. Đứng tại chỗ không nhúc nhích mà Thiên Thủ Như Lai Chưởng đánh không tới được, lại chỉ một cauan ói đã khiến cho thanh niên kia bay ngược về phía sau rồi trọng thương. . . Thực lực như vậy đã xa ra khỏi tưởng tượng của bọn họ.

- Thực lực mạnh như vậy nhất định không phải là tới cầu Kim Linh thủy. . . Chỉ sợ là đến gây phiền toái a!

- Rất có thể!

- Yên tâm đi, mặc dù Kim Linh tiên tử chỉ mới nổi danh mấy tháng gần đây. Thế nhưng thực lực lại rất là cường đại. Ta nghe nói lần trước có một vị lão tổ Xích Thiên Kính đến gây phiền toái, cuối cùng chỉ có thể mất mặt mà về. Rốt cuộc là ai thắng ai thua, mặc dù không ai nói, thế nhưng vị lão tổ kia cũng không còn kiêu căng như trước nữa. Chỉ từ biểu hiện đó cũng đã biết chắc là tiên tử chiến thắng!

- Thật hay giả vậy? Xích Thiên Kính lão tổ cũng không phải là đối thủ của tiên tử sao?

- Đúng vậy, chuyện này quả thực không còn chích xác hơn!

- Vậy thì có trò hay để nhìn rồi. Có lẽ tiểu tử này sẽ gặp xui xẻo.

. . .

Ở Cửu Thiên thế giới này, người có thể tu luyện tới cảnh giới bán bộ Tiên Quân, mỗi một người cũng coi như là thiên tài vô thượng. Thấy hai người Nhiếp Vân thực lực mạnh mẽ như thế lại xuất hiện ở đây. Trong lúc nhất thời cả đám đều hiểu ra, nhất định là đến gây phiền toái. Sau khi biết rõ những chuyện này, cả đám đồng thời lặng lẽ đứng dậy, đồng loạt lui về phía sau mấy bước, nhường ra một mảnh đất trống.



Cường giả thực lực như vậy chiến đấu, đây là chuyện mà bọn hắn không có tư cách nhúng tay vào.

- Hóa ra là hai vị cao thủ, cũng là ánh mắt ta vụng về. . .

Kim Linh tiên tử cũng nhìn ra được Tĩnh Tâm không giống tầm thường, hai hàng lông mày nâng lên, ngồi ngay ngắn ở trên đài sen, thể hiện ra uy nghiêm nhàn nhạt. Lực lượng trên người giống như từng đợt sóng bị đè ép:

- Nếu như nhị vị tới đây để tìm kiếm Kim Linh thủy, như vậy ta có thể nói cho các ngươi biết, vật này đối với các ngươi vô dụng, có thể lập tức rời đi được rồi. Nếu như là tới gây phiền toái. . . Như vậy ta chỉ có thể nói các ngươi biết, ánh mắt của các ngươi không tốt lắm, tới nhầm nơi rồi.

- Ồ?

Không nghĩ tới đối phương vừa mở miệng đã uy hiếp trước, Nhiếp Vân khẽ mỉm cười nói:

- Chúng ta tới cũng không phải là định gây phiền toái, chẳng qua chỉ đi tìm một vật. Mà trong lúc vô tình lại nhìn thấy có người giả thần giả quỷ ở đây, cho nên mới cảm thấy có chút kỳ quái mà thôi!

- Ngươi nói ta giả thần giả quỷ?

Kim Linh tiên tử nhướng mày.

- Thừa nhận là tốt rồi!

Nhiếp Vân cười nói.

- Đồ không biết trời cao đất rộng! Sở Dư, luyện chế bọn họ thành hồn đăng, treo ở trên đảo, để cho tất cả mọi người biết cái giá khi đắc tội với Kim Linh đảo chúng ta.

Kim Linh tiên tử quay đầu nhìn về phía bà lão kia.

- Vâng, chủ nhân!

Bà lão này cười hắc hắc, sưu một tiếng đã bay tới, thanh âm giống như sấm sét vang lên, trong nháy mắt đã xuất hiện ở trước mặt đám người Nhiếp Vân.

- Quá nhanh. . .

- Chẳng lẽ. . . Người này cũng có thực lực Xích Thiên Kính?

- Chỉ sợ chính là vậy a.



Thấy tốc độ của bà lão, tất cả mọi người đều cả kinh, đều sửng sốt không thôi, trong ánh mắt hiện lên vẻ hoảng sợ.

Bọn họ nằm mơ cũng không nghĩ tới bà lão nhìn qua tầm thường bên người Kim Linh tiên tử lại có thực lực như thế. Cũng may ban đầu bọn họ không có càn rỡ, cũng không có ý định cướp đoạt Kim Linh thủy. . . Nếu không, nhất định đã sớm mất mạng rồi.

- Đừng tưởng rằng thực lực của các ngươi ở trong Cửu Thiên thế giới coi như là đỉnh phong thì có thể muốn làm gì thì làm. Nói cho các ngươi biết. . . Trên thế giới này còn có rất nhiều người là tồn tại mà các ngươi không đắc tội nổi!

Bà lão này đứng ở trước mặt Nhiếp Vân, miệng cười hắc hắc. Bàn tay hơi khô gầy hóa thành chưởng đánh tới phía trước.

Bàn tay nàng lập tức trở nên to lớn, giống như dây leo lan tràn về phía trước, dường như phong kín tất cả đường lui của Nhiếp Vân vậy.

Nương theo bàn tay của nàng, có một tiếng nổ kịch liệt ầm ầm vang vọng, xé rách màng nhĩ của mọi người. Giống như một chưởng này của nàng đủ để hủy diệt thiên địa vậy!

Mọi người chung quanh thấy chưởng lực có uy thế như vậy, tất cả đều bị dọa cho sợ hãi, sắc mặt như tro tàn, ngay cả một câu cũng không nói được.

Loại lực lượng này đã vượt ra khỏi phạm vi mà bọn họ có thể tiếp nhận, đạt tới một loại cảnh giới kinh thế hãi tục.

- Cút!

Đối mặt với chưởng lực cường đại như vậy, Nhiếp Vân vẫn không tránh né, Tĩnh Tâm bước lên trước một bước. Cũng chỉ quát một tiếng như vừa rồi.


Ầm ầm!


Bàn tay hủy diệt thiên địa giống như là một cành cây khô bị cự trùy đánh trúng, lập tức răng rắc rồi vỡ vụn, lực lượng bao phủ bốn phía trước đó cũng giống như bị châm đâm rách, sưu một tiếng đã lan tràn ra bốn phía, tựa như là cơn lốc vậy.


Phốc!


Bà lão này còn chưa kịp phản ứng thì lập tức giống thanh niên vừa rồi vậy, bay ra ngoài, máu tươi điên cuồng phun ra, giống như hoa mai đỏ tươi vậy.


- Cái gì?


Lần này không chỉ có mọi người chung quanh giật mình, mà ngay cả Kim Linh tiên tử trên đài cao cũng sửng sờ. Thiếu chút nữa từ trên không trung rớt xuống.


Người khác không biết thực lực người hầu này của nàng thế nào. Thế nhưng nàng lại biết rất rõ a. Ngân Giáp tướng lĩnh ngộ hai nghìn đầu đại đạo, lại giống như người thanh niên kia trước đó. Ngay cả phòng ngự của đối phương cũng không phá được, chỉ một câu nói đã đánh cho bay đi. . . Đây là thực lực gì chứ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK