- Ah?
- Ở đâu?
Hai đại yêu nhân đồng thời giật mình, trong nháy mắt hiểu ra và gào thét.
- Có người nấp ở dây ra cướp đoạt hư không quả.
- Đáng giận ah đáng giận!
- Chúng ta hao phí toàn bộ pháp lực mới tẩm bổ thành thục, tuyệt đối không thể để kẻ khác mang đi.
Mặc dù Cửu Thiên Hư Không Quả có thể tự đào tẩu nhưng trái cây làm gì có linh trí, tuyệt đối không thể tránh được hai cường giả Phá Không Cảnh dùng tinh thần dò xét, có thể biến mất nhanh chóng và vô tung vô ảnh như vậy, chỉ có thể nói rõ một nguyên nhân, bị người khác lấy đi.
Bọn họ tốn hao cái giá lớn mới có thể thúc dục trái cây thành thục, thậm chí hao phí toàn bộ pháp lực, còn chưa kịp hưởng đã bị trộm đi, làm sao không giận cơ chứ?
Trong tiếng gầm rú, tinh thần của hai đại yêu nhân không ngừng dò xét phạm vi mấy vạn dặm nhưng không phát hiện thân ảnh nào, giống như trái cây bốc hơi khỏi nhân gian.
- Phải mau chóng tìm ra kẻ trộm!
Đồng thời gào thét, hai đại yêu nhân đỏ mắt.
Không quản hai yêu nhân tức giận, Nhiếp Vân lúc này lẳng lặng trốn dưới mặt đất mấy chục dặm, hắn nhìn trái cây trong tay, vẻ mặt hưng phấn.
Vừa rồi là hắn ra tay, sử dụng thiên phú ẩn nấp sư tăng thêm địa hành sư và linh hồn không kém gì đối phương, được tiểu Long trợ giúp, nếu bị bọn chúng phát hiện mới là quái sự.
Về phần vì sao không trực tiếp đánh chết hai yêu nhân, nếu bọn chúng là quân cờ trong kế hoạch, khẳng định có thủ đoạn liên hệ đặc thù, một khi đem hắn đánh chết, gây chuyện không tốt còn làm kẻ bố trí kế hoạch phát hiện sớm, dẫn xuất phiền toái không cần thiết.
Dù sao đối phương chỉ là Phá Không Cảnh sơ kỳ, đừng nói tiểu Long, cũng chẳng có uy hiếp tới mình, tạm thời giết hay không đều là râu ria, còn không bằng giữ lại miễn đánh rắn động cỏ.
Lạch cạch, lạch cạch!
Nhìn thấy trái cây, Nhiếp Vân đang hưng phấn, đang có ý định nuốt trái cây tấn cấp, chợt nghe tiếng nói và quay đầu lại, chỉ thấy miệng tiểu Long chảy nước miếng, bộ dạng như mèo thèm ăn.
- Ta muốn ăn. . .
Tiểu Long nhìn vào trái cây, đôi mắt chớp chớp.
- Ngươi ăn cũng vô dụng, ta ăn mới gia tăng thực lực... Được rồi, cho ngươi một nửa. . .
Bản thân tiểu Long là Ngũ Trảo Kim Long, thực lực rất mạnh, nó ăn không có tác dụng quá lớn, bản thân mình có thể khống chế không gian mạnh hơn, sức chiến đấu tiến nhanh... Vốn Nhiếp Vân không có ý định cho nó ăn, nhìn thấy bộ dạng của nó như vậy đành phải chia trái cây thành hai nửa.
Tuy chia một nửa thì hiệu quả sẽ giảm lớn nhưng cũng không thể bởi vì sự kiện này làm tiểu Long mất hứng, dù sao qua một hồi còn ý định nhờ nó hàng phục Giao Long lão tổ.
Nếu không cho nó ăn, gia hỏa này bỏ gánh vào lúc mấu chốt thì phiền toái.
Tuy tiểu Long gọi mình là ba ba, cực kỳ nghe lời mình nhưng không có trải qua thuần thú đan điền thần phục, không thuộc về yêu sủng, cho dù không nghe lời cũng không có biện pháp.
Chính bởi vì như thế, Nhiếp Vân hi vọng gia tăng sức chiến đấu của mình lên mà không dựa vào nó, chính là sợ nó đột nhiên không làm, ngược lại bỏ đi thì không ổn rồi.
- Cám ơn ba ba!
Tiếp nhận một nửa trái cây, tiểu Long hưng phấn nuốt nửa trái cây vào trong miệng.
Sợ thằng này ăn xong tiếp tục muốn, Nhiếp Vân lúc này không dám do dự, cũng đem còn lại nửa ăn vào trong bụng.
Trái cây vào miệng tức tan, đã cảm thấy trong bụng có nhiệt lưu chạy khắp người, hắn lại có lĩnh ngộ mới về không gian.
Không biết qua bao lâu, cảm nhận đã tiêu hóa lực lượng của trái cây, Nhiếp Vân mới mở mắt, trong mắt bắn ra hào quang sáng ngời.
Cho dù thực lực vẫn là Nạp Hư Cảnh hậu kỳ nhưng linh hồn của hắn đã có năng lực khống chế không gian, không hổ là Cửu Thiên Hư Không Quả, danh bất hư truyền!
Ngón tay điểm nhẹ về phía trước, không gian cách đó không xa xuất hiện chấn động mạnh và bắn ra bốn phía, đường cong xuất hiện.
Tuy trước kia chiến thắng cường giả Phá Không Cảnh sơ kỳ nhưng không cách nào tự do khống chế không gian như thế, thậm chí còn không có xé rách không gian xuyên qua hư vô, mà bây giờ cho dù cảnh giới không tới nhưng đã có năng lực khống chế không gian rất mạnh, hắn có thể xuyên qua không gian mà không cần tiểu Long trợ giúp.
Bí cảnh tầng thứ bảy Phá Không Cảnh có được lực lượng khống chế không gian cường đại, bây giờ Nhiếp Vân có được loại năng lực này, cho dù pháp lực không có tăng cường nhưng sức chiến đấu lại mạnh hơn không ít, gặp được đối thủ mạnh hơn, thậm chí không cần toàn lực cũng có thể đánh bại dễ dàng.
- Không ngờ ăn trái cây lại tốn thời gian nửa ngày, không biết hai yêu nhân chạy đi đâu rồi.
Cảm thụ thực lực biến hóa, Nhiếp Vân nhìn lên trên, tìm một vòng cũng không phát hiện hai yêu nhân vừa rồi và buồn bực.
Vừa rồi bắt được trái cây sợ tiểu Long ăn toàn bộ mất đi cơ hội tấn cấp, vì vậy hắn chỉ nghĩ ăn hư không quả, cũng không chú ý hai yêu nhân rời đi.
- Không sao cả, ta đã nhớ kỹ khí tức của hai yêu nhân vừa rồi, truy tung chi khí có thể truy tung dễ dàng.
Thoát ra khỏi mặt đất, đầu ngón tay điểm một cái, truy tung chi khí xuất hiện và không ngừng bay vào trong sơn mạch.
Nhiếp Vân cũng không do dự, tiếp tục ẩn nấp thân thể và chậm rãi tiến lên phía trước.
- Tại sao đi thời gian dài như thế cũng không có một viên Cửu Thiên Hư Không Quả, sẽ không phải tin tức của chúng ta sai lầm chứ?
- Sai lầm là không thể nào, ngươi cũng không phải không có nhìn thấy Cửu Thiên Hư Không Đằng, có thứ này nhất định sẽ có trái cây, tiếp tục tìm đi, chỉ khi tìm được lập tức có thể đột phá cảnh giới hiện tại và đột phá Phá Không Cảnh trung kỳ!
- Ta thấy nên cẩn thận một ít Cửu Thiên Hư Không Quả cũng không phải dễ dàng đạt được như vậy, chúng ta có thể nhận được tin tức, những người khác khẳng định cũng có thể!
- Cho nên chúng ta phải đồng tâm hiệp lực, một khi đạt được bảo bối không thể độc chiếm. . .
Đi về phía trước một đoạn, cẩn thận hành động, đi ngang qua không gian vỡ vụng, đột nhiên có vài tiếng nói vang lên, Nhiếp Vân nhìn sang, phía trước xuất hiện bốn người.
Bốn người này đều là cường giả Phá Không Cảnh sơ kỳ, nhất cử nhất động mang theo uy thế xé rách không gian.
- Vô thượng trưởng lão của Tiên Vũ Tông, Tử Đàn Tông.
Liếc mắt nhìn quần áo và trang sức của bốn người, Nhiếp Vân nhận ra.
Trong bốn người, có lẽ có hai người là người Tiên Vũ Tông, hai người là Tử Đàn Tông, đạt tới Phá Không Cảnh chính là vô thượng trưởng lão, xem ra có tin tức truyền ra ngoài cho nên bọn họ đến tìm kiếm Cửu Thiên Hư Không Quả.
- Ở đâu?
Hai đại yêu nhân đồng thời giật mình, trong nháy mắt hiểu ra và gào thét.
- Có người nấp ở dây ra cướp đoạt hư không quả.
- Đáng giận ah đáng giận!
- Chúng ta hao phí toàn bộ pháp lực mới tẩm bổ thành thục, tuyệt đối không thể để kẻ khác mang đi.
Mặc dù Cửu Thiên Hư Không Quả có thể tự đào tẩu nhưng trái cây làm gì có linh trí, tuyệt đối không thể tránh được hai cường giả Phá Không Cảnh dùng tinh thần dò xét, có thể biến mất nhanh chóng và vô tung vô ảnh như vậy, chỉ có thể nói rõ một nguyên nhân, bị người khác lấy đi.
Bọn họ tốn hao cái giá lớn mới có thể thúc dục trái cây thành thục, thậm chí hao phí toàn bộ pháp lực, còn chưa kịp hưởng đã bị trộm đi, làm sao không giận cơ chứ?
Trong tiếng gầm rú, tinh thần của hai đại yêu nhân không ngừng dò xét phạm vi mấy vạn dặm nhưng không phát hiện thân ảnh nào, giống như trái cây bốc hơi khỏi nhân gian.
- Phải mau chóng tìm ra kẻ trộm!
Đồng thời gào thét, hai đại yêu nhân đỏ mắt.
Không quản hai yêu nhân tức giận, Nhiếp Vân lúc này lẳng lặng trốn dưới mặt đất mấy chục dặm, hắn nhìn trái cây trong tay, vẻ mặt hưng phấn.
Vừa rồi là hắn ra tay, sử dụng thiên phú ẩn nấp sư tăng thêm địa hành sư và linh hồn không kém gì đối phương, được tiểu Long trợ giúp, nếu bị bọn chúng phát hiện mới là quái sự.
Về phần vì sao không trực tiếp đánh chết hai yêu nhân, nếu bọn chúng là quân cờ trong kế hoạch, khẳng định có thủ đoạn liên hệ đặc thù, một khi đem hắn đánh chết, gây chuyện không tốt còn làm kẻ bố trí kế hoạch phát hiện sớm, dẫn xuất phiền toái không cần thiết.
Dù sao đối phương chỉ là Phá Không Cảnh sơ kỳ, đừng nói tiểu Long, cũng chẳng có uy hiếp tới mình, tạm thời giết hay không đều là râu ria, còn không bằng giữ lại miễn đánh rắn động cỏ.
Lạch cạch, lạch cạch!
Nhìn thấy trái cây, Nhiếp Vân đang hưng phấn, đang có ý định nuốt trái cây tấn cấp, chợt nghe tiếng nói và quay đầu lại, chỉ thấy miệng tiểu Long chảy nước miếng, bộ dạng như mèo thèm ăn.
- Ta muốn ăn. . .
Tiểu Long nhìn vào trái cây, đôi mắt chớp chớp.
- Ngươi ăn cũng vô dụng, ta ăn mới gia tăng thực lực... Được rồi, cho ngươi một nửa. . .
Bản thân tiểu Long là Ngũ Trảo Kim Long, thực lực rất mạnh, nó ăn không có tác dụng quá lớn, bản thân mình có thể khống chế không gian mạnh hơn, sức chiến đấu tiến nhanh... Vốn Nhiếp Vân không có ý định cho nó ăn, nhìn thấy bộ dạng của nó như vậy đành phải chia trái cây thành hai nửa.
Tuy chia một nửa thì hiệu quả sẽ giảm lớn nhưng cũng không thể bởi vì sự kiện này làm tiểu Long mất hứng, dù sao qua một hồi còn ý định nhờ nó hàng phục Giao Long lão tổ.
Nếu không cho nó ăn, gia hỏa này bỏ gánh vào lúc mấu chốt thì phiền toái.
Tuy tiểu Long gọi mình là ba ba, cực kỳ nghe lời mình nhưng không có trải qua thuần thú đan điền thần phục, không thuộc về yêu sủng, cho dù không nghe lời cũng không có biện pháp.
Chính bởi vì như thế, Nhiếp Vân hi vọng gia tăng sức chiến đấu của mình lên mà không dựa vào nó, chính là sợ nó đột nhiên không làm, ngược lại bỏ đi thì không ổn rồi.
- Cám ơn ba ba!
Tiếp nhận một nửa trái cây, tiểu Long hưng phấn nuốt nửa trái cây vào trong miệng.
Sợ thằng này ăn xong tiếp tục muốn, Nhiếp Vân lúc này không dám do dự, cũng đem còn lại nửa ăn vào trong bụng.
Trái cây vào miệng tức tan, đã cảm thấy trong bụng có nhiệt lưu chạy khắp người, hắn lại có lĩnh ngộ mới về không gian.
Không biết qua bao lâu, cảm nhận đã tiêu hóa lực lượng của trái cây, Nhiếp Vân mới mở mắt, trong mắt bắn ra hào quang sáng ngời.
Cho dù thực lực vẫn là Nạp Hư Cảnh hậu kỳ nhưng linh hồn của hắn đã có năng lực khống chế không gian, không hổ là Cửu Thiên Hư Không Quả, danh bất hư truyền!
Ngón tay điểm nhẹ về phía trước, không gian cách đó không xa xuất hiện chấn động mạnh và bắn ra bốn phía, đường cong xuất hiện.
Tuy trước kia chiến thắng cường giả Phá Không Cảnh sơ kỳ nhưng không cách nào tự do khống chế không gian như thế, thậm chí còn không có xé rách không gian xuyên qua hư vô, mà bây giờ cho dù cảnh giới không tới nhưng đã có năng lực khống chế không gian rất mạnh, hắn có thể xuyên qua không gian mà không cần tiểu Long trợ giúp.
Bí cảnh tầng thứ bảy Phá Không Cảnh có được lực lượng khống chế không gian cường đại, bây giờ Nhiếp Vân có được loại năng lực này, cho dù pháp lực không có tăng cường nhưng sức chiến đấu lại mạnh hơn không ít, gặp được đối thủ mạnh hơn, thậm chí không cần toàn lực cũng có thể đánh bại dễ dàng.
- Không ngờ ăn trái cây lại tốn thời gian nửa ngày, không biết hai yêu nhân chạy đi đâu rồi.
Cảm thụ thực lực biến hóa, Nhiếp Vân nhìn lên trên, tìm một vòng cũng không phát hiện hai yêu nhân vừa rồi và buồn bực.
Vừa rồi bắt được trái cây sợ tiểu Long ăn toàn bộ mất đi cơ hội tấn cấp, vì vậy hắn chỉ nghĩ ăn hư không quả, cũng không chú ý hai yêu nhân rời đi.
- Không sao cả, ta đã nhớ kỹ khí tức của hai yêu nhân vừa rồi, truy tung chi khí có thể truy tung dễ dàng.
Thoát ra khỏi mặt đất, đầu ngón tay điểm một cái, truy tung chi khí xuất hiện và không ngừng bay vào trong sơn mạch.
Nhiếp Vân cũng không do dự, tiếp tục ẩn nấp thân thể và chậm rãi tiến lên phía trước.
- Tại sao đi thời gian dài như thế cũng không có một viên Cửu Thiên Hư Không Quả, sẽ không phải tin tức của chúng ta sai lầm chứ?
- Sai lầm là không thể nào, ngươi cũng không phải không có nhìn thấy Cửu Thiên Hư Không Đằng, có thứ này nhất định sẽ có trái cây, tiếp tục tìm đi, chỉ khi tìm được lập tức có thể đột phá cảnh giới hiện tại và đột phá Phá Không Cảnh trung kỳ!
- Ta thấy nên cẩn thận một ít Cửu Thiên Hư Không Quả cũng không phải dễ dàng đạt được như vậy, chúng ta có thể nhận được tin tức, những người khác khẳng định cũng có thể!
- Cho nên chúng ta phải đồng tâm hiệp lực, một khi đạt được bảo bối không thể độc chiếm. . .
Đi về phía trước một đoạn, cẩn thận hành động, đi ngang qua không gian vỡ vụng, đột nhiên có vài tiếng nói vang lên, Nhiếp Vân nhìn sang, phía trước xuất hiện bốn người.
Bốn người này đều là cường giả Phá Không Cảnh sơ kỳ, nhất cử nhất động mang theo uy thế xé rách không gian.
- Vô thượng trưởng lão của Tiên Vũ Tông, Tử Đàn Tông.
Liếc mắt nhìn quần áo và trang sức của bốn người, Nhiếp Vân nhận ra.
Trong bốn người, có lẽ có hai người là người Tiên Vũ Tông, hai người là Tử Đàn Tông, đạt tới Phá Không Cảnh chính là vô thượng trưởng lão, xem ra có tin tức truyền ra ngoài cho nên bọn họ đến tìm kiếm Cửu Thiên Hư Không Quả.