Mục lục
Vô Tận Đan Điền​ - Nhiếp Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phải biết rằng Hóa Vân Tông không nói cái khác, chỉ Đông Tây Nam Bắc bốn dại vô thượng trưởng lão đã có thực lực Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh, chỉ có điều từ khi chưởng giáo Hóa Vân Tông mất tích cho nên tông môn chia năm xẻ bảy, bốn đại trưởng lão cũng làm theo ý mình, bọn họ không ở trong tông môn cho nên thực lực giảm xuống.

- Đa tạ tông chủ!

Diệp Kiếm Tinh vươn tay tiếp nhận ấn phù.

- Ân!

Thấy đã nhận ấn phù, Vân Huyên gật gật đầu, trong mắt mang theo một tia vui mừng.

- Bởi vì tế tự chi địa khắp nơi mai táng anh linh tổ tiên cho nên khí âm hàn rất mạnh, trong đó có trận pháp trùng trùng điệp điệp, oán khí như nước thủy triều, nơi này có hai đạo phòng ngự chi khí của phòng ngự sư, hai ngươi các ngươi sử dụng thật tốt.

Nói đến đây Vân Huyên dừng một chút, vẻ mặt không kiên nhẫn.

- Chuyện này chỉ cho phép thành công không cho phép thất bại!

- Các ngươi cũng biết hậu quả sau khi thất bại rồi, hơn nữa chuyện này mặc dù có lợi cho tông môn nhưng trước khi thành công đề phòng tạo ra khủng hoảng, bất cứ kẻ nào cũng không được tiết lộ ra ngoài, nếu không ta sẽ dùng tội danh vi phạm môn quy giết chết các ngươi.

- Vâng!

Nhiếp Vân, Diệp Kiếm Tinh đồng thời rùng mình, bọn họ tiếp nhận phòng ngự chi khí.

- Được rồi, hiện tại ta sẽ dùng pháp lực truyền tống các ngươi đi tế tự chi địa, đây là nơi mai táng thi thể tổ tiên Phụng Ca, phải đi thẳng tới mục đích, ngàn vạn không được đụng tới địa phương khác bằng không hậu hoạn vô cùng.

Vân Huyên lại bàn giao một câu.

- Vâng!

Hai người lại gật đầu xác nhận.

- Tốt, đi thôi!

Vân Huyên thấy đã nói xong, lúc này mới gật gật đầu, nàng cắn nát ngón tay vẽ lên không trung, trước mặt hai người xuất hiện cánh cửa đỏ như máu.

- Huyết Yêu Xuyên Toa? Bí pháp tiềm hành của yêu nhân?

Nhìn thấy động tác của Vân Huyên và cánh cửa màu đỏ xuất hiện trước mặt, nội tâm Nhiếp Vân chấn động và đồng thời sinh ra nghi hoặc.

Huyết Yêu Xuyên Toa chính là Huyết Yêu nhất tộc trong yêu nhân am hiểu nhất, lợi dụng tinh huyết trong người hình thành Huyết Yêu chi môn, lại dùng nó làm điểm sau đó xuyên qua không gian không kinh động trận pháp gì, quỷ dị mà khó lường, ngay cả trong yêu nhân cũng không nhiều người biết, Nhiếp Vân cũng chỉ đánh chết môt tên yêu nhân Phá Không Cảnh sau đó sưu hồn hắn mới biết những chuyện này, chính thức thì chưa gặp qua, hơn nữa tại sao Vân Huyên lại biết?



Bộ dạng sử dụng còn thuần thục như vậy?

Truyền tống như vậy căn bản sẽ không làm tế tự chi địa biến hóa, là chân chính không gây ra tiếng động gì.

Nếu trừ hại vì tông môn, dùng thủ pháp quỷ dị mà cẩn thận từng chút một, cho dù từ điểm nào cũng có thể nghi vấn Vân Huyên yêu dị.

Cho dù hiện tại có nghi vấn cũng vô dụng, Nhiếp Vân cũng không phải đối thủ của Vân Huyên, đành phải đi một bước xem một bước, chỉ cần tìm ra nơi xảy ra vấn đề, phá hư chuyện nàng muốn làm là chuyện này sẽ thất bại, từ đó hắn cũng thành công.

Nghĩ đến những chuyện này, Nhiếp Vân cũng không nhiều lời, hắn nhìn Diệp Kiếm Tinh sau đó đồng thời gật gật đầu, hai người thả người đi vào trong Huyết Yêu chi môn.

Hô!

Hai người đồng thời biến mất tại chỗ.

Vân Huyên vẽ một cái sau đó thân ảnh xuất hiện trong Kiếm Thần điện lần nữa, hiện tại hai người Nhiếp Vân đang ở trong tế tự chi địa, chung quanh đều là tế đàn và bảo kiếm.

- Ha ha, rất tốt, ta cũng nên hành động rồi, nếu như thành công, Hóa Vân Tông có là cái gì chứ?

- Cái gì tứ đại trưởng lão, chỉ cần không đạt tới Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh đỉnh phong cũng bị ta giết chết, rửa sạch vũ nhục ngày đó.

Nhớ tới ở thành Thiên Diệp chính mình bị lão tửu quỷ định trụ thân thể, muốn động cũng không thể động thì gương mặt Vân Huyên biến thành tái nhợt.

Từ khi xuất đạo đến nay, nàng bằng vào cơ mưu lòng dạ mọi việc đều thuận lợi, chưa bao giờ bị thua thiệt, ngày đó thực sự có cảm giác sinh tử không do mình, tuy cuối cùng lão tửu quỷ cũng không làm gì nàng nhưng lưu lại bóng mờ trong nội tâm Vân Huyên rất nặng.

Cho nên bắt đầu từ ngày đó Vân Huyên m thầm thề, nhất định không tiếc giá nào đánh chết hắn.

- Đi!

Cắn chặt hàm răng, Vân Huyên hít sâu một hơi, lúc này thân thể mềm mại của nàng hóa thành bóng dáng mờ ảo tiến vào Huyết Yêu chi môn biến mất không thấy gì nữa.

Sau khi nàng đi không lâu đã tiến vào gian phòng tối.

- Hô!

Khẽ động, một bóng người đột ngột xuất hiện, không ngờ chính là Nghê Hư trưởng lão.

- Xem ra nàng thật làm như vậy, là ta sai...

Nghê Hư trưởng lão ở trong không gian tối tăm nhínang, ánh mắt mang theo phức tạp hoàn toàn khác với bộ dạng con buôn độc ác lúc trước.

- Hai bút cùng vẽ, cho dù là ta cũng chỉ có thể đứng sang một bên, Vân Huyên... Ngươi còn lợi hại hơn lúc trước...



Nghê Hư trưởng lão lại gọi thẳng tên của tông chủ, hơn nữa trong lúc nói chuyện ánh mắt lưu chuyển, dường như mang theo phức tạp.

- Nên cứu Nhiếp Vân và Diệp Kiếm Tinh a, Vân Huyên. . .

Lắc đầu, Nghê Hư trưởng lão cắn nát ngón tay sau đó vẽ lên không trung một cáu, hắn lại giống như Vân Huyên tông vẽ vào không gian hắc ám, đột ngột xuất hiện một cái Huyết Yêu chi môn.

Bí pháp Huyết Yêu Xuyên Toa này ngay cả yêu nhân cũng khó biết, tông chủ và Nghê Hư trưởng lão lại biết, nếu như Nhiếp Vân nhìn thấy chắc chắn ngạc nhiên không nói thành lời.

Vèo!

Nghê Hư trưởng lão tiến vào trong Huyết Yêu chi môn biến mất không thấy gì nữa.

...

Ông ông ông ông!

Nhiếp Vân và Diệp Kiếm Tinh mới bước ra khỏi Huyết Yêu chi môn đã nghe được âm thanh thôi miên linh hồn vang lên, nó đâm thẳng vào trong đầu.

- Đây là tế tự chi ca, đại tông môn tế tự sẽ vang lên âm thanh này, không ngừng quanh quẩn trong cả tế tự chi địa, nó giống như quỷ môn u phong, có thể làm cho người tiến vào nơi này lâm vào hôn mê, mặc dù có linh hồn Linh cấp đỉnh phong cũng không được.

Nghe được thanh âm này sắc mặt Nhiếp Vân mặt ngưng trọng.

- Ân? Làm sao ngươi biết?

Diệp Kiếm Tinh sững sờ.

Văn Siêu trước đây chỉ là đệ tử bình thường, địa vị cực thấp, cho dù tế tự chi ca hay là quỷ môn u phong cũng không phải hắn có thể biết.

Dù sao tế tự chi ca thứ này ngay cả đệ tử hạch tâm như hắn cũng không biết.

- Ta là Nhiếp Vân!

Nghe Diệp Kiếm Tinh hỏi, Nhiếp Vân cũng không cần giấu diếm.

- Nhiếp Vân. . .

Diệp Kiếm Tinh đã giật mình.

Thằng này không phải trộm Kiếm Thần Chi Kiếm sau đó bổ trốn hay sao? Tại sao còn dám ở trong Kiếm Thần Tông, hắn làm sao dám xuất hiện hiển nhiên trước mặt tông chủ? Lá gan cũng quá lớn rồi.&

Danh Sách Chương:

Sách

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK