Này cũng khó trách, Hạo Viên trưởng lão sáng chế Minh Hỏa thân pháp, bất quá là Hoàng cảnh viên mãn, ngay cả Thâu Thiên Tá Thọ Cảnh cũng không đạt đến, mà người sáng tạo Phong Thần Quyết, là Hàn Băng Đại Đế, hai người không cùng một cấp độ, ánh mắt và kiến thức khác biệt, không thể dùng ngôn ngữ hình dung.
- Bất quá, tuy Minh Hỏa thân pháp không sánh được Phong Thần Quyết, nhưng có thể hai hai tham khảo, để cho ta nhanh chóng tăng lên cảm ngộ Phong Thần Quyết...
Biết Minh Hỏa cửu biến không như Phong Thần Quyết, nhưng hai người đều tăng tốc độ, có tính cộng đồng rất lớn, mượn người trước, có thể tăng nhanh lĩnh ngộ cùng tu luyện Phong Thần Quyết.
Lẳng lặng đứng ở trước bia đá, tâm thần của Nhiếp Vân chìm đắm trong đó, một Đại Đạo giống như dòng sông chậm rãi xuất hiện ở trên đỉnh đầu.
Ầm ầm!
Đại Đạo càng ngày càng rộng rãi, giống như lốc xoáy hội tụ, xé rách không khí phát sinh thanh âm nghẹn ngào.
Ào ào ào!
Hai mắt Nhiếp Vân nhắm chặt đột nhiên mở ra, thân thể giống như có gió đang nương nhờ, thân thể loáng một cái, sau một khắc đã xuất hiện ở ngoài mấy trăm dặm.
- Thật nhanh!
Ánh mắt của Nhiếp Vân sáng lên:
- Tuy còn không có tu luyện tới đại thành, nhưng tốc độ bây giờ, trong trăm dặm đã gần như Thuấn Di rồi!
Thuấn Di, di động trong nháy mắt, hầu như không cần thời gian, sau khi tu luyện Phong Thần Quyết, trong trăm dặm lại có thể đạt đến hiệu quả như thế, tốc độ nhanh chóng, có thể nói đáng sợ!
Sau đó dùng loại thủ đoạn này cùng người chiến đấu, coi như bị vây công cũng không sợ!
Lại nói, đánh không lại đào tẩu, e là không ai đuổi được!
Ầm ầm!
Trong lòng đang cảm khái, trên cầu đột ngột xuất hiện một bóng đen to lớn, phát sinh thanh âm nổ vang.
- Có thể chạy ra khốn trận của ta, xem như thông qua!
Bóng đen phát ra thanh âm ong ong, thân thể nhoáng một cái, xuất hiện trăm ngàn thân ảnh giống nhau, che khuất bầu trời.
- Đây là loại sinh mệnh giống như Thiên Tâm Đằng!
Nhiếp Vân liếc thấy rõ ràng bản thể của bóng đen.
Không phải Thần thú, cũng không phải Thiên Đạo thú, mà là một loại sinh mệnh thực vật.
Loại sinh mạng này, hắn cũng không lạ lẫm, ban đầu thời điểm ở Thiên Địa lục đạo, từng chiếm được một gốc, cùng hắn sóng vai chiến đấu.
- Ta là Phệ Thiên Đằng, thời gian uống cạn chung trà, dưới tình huống không va chạm dây leo của ta liền thông qua, tiến nhập cửa ải tiếp theo, không cách nào thông qua, sẽ bị truyền tống đến điểm xuất phát, không ngừng lặp lại quá trình này!
Thanh âm của bóng đen tiếp tục vang lên.
- Thời gian uống cạn chung trà?
Nhiếp Vân sầm mặt lại.
Phệ Thiên Đằng trước mắt này, lan tràn không biết bao nhiêu ức vạn dặm, toàn lực phi hành muốn thông qua, cũng không biết phải hao phí bao lâu, thời gian uống cạn chung trà chỉ sợ rất khó hoàn thành, không va chạm dây leo thông qua... cái này sao có thể?
Bất quá, nếu biết là khảo hạch, hắn cũng không lui lại, hít sâu một hơi, ánh mắt lộ ra kiên định.
Hô!
Thân thể nhoáng một cái, sau một khắc đã tiến vào trong dây leo rậm rạp chằng chịt.
Soạt!
Vừa mới tiến vào, địa phương trước đó không có vật gì, đột nhiên bắn ra một dây leo, “Ba” quất lên người, quần áo cũng bị xé rách.
Nhục thân của Nhiếp Vân phòng ngự cường đại, mặc dù lần này không bị tổn thương, lại tương đương đụng phải dây leo... Khiêu chiến thất bại!
Mới đầu liền thất bại, để hắn không chịu được có chút buồn bực.
Ông!
Khiêu chiến thất bại, thân thể bị một cỗ lực lượng khổng lồ khống chế, về tới điểm xuất phát.
- Dây leo của Phệ Thiên Đằng đột nhiên sinh trưởng, nói cách khác, trước đó nhìn thấy chỗ vắng vẻ, tùy thời đều có thể bị phong bế...
Trở lại điểm xuất phát, Nhiếp Vân không có tiếp tục khiêu chiến, mà ổn định lại tâm thần.
Ở Thiên Địa lục đạo hắn và Thiên Tâm Đằng kề vai chiến đấu qua nhiều lần, biết loại thực vật này đáng sợ, dây leo của nó có thể tùy ý sinh trưởng, phong kín toàn bộ con đường ngươi muốn đi.
Đương nhiên, nếu khảo hạch hi vọng có người thông qua, khẳng định cũng sẽ lưu lại một chút sinh cơ, xem ra chỉ có tìm được sinh lộ kia, mới có thể hoàn thành khiêu chiến.
- Kỳ thật ta dùng thuấn di, đồng dạng có thể hoàn thành khiêu chiến, nhưng Hàn Băng Đại Đế lưu lại cửa ải như thế, là vì tăng lên lý giải của ta đối với Phong Thần Quyết, tuyệt không thể lười biếng!
Ánh mắt của Nhiếp Vân kiên định.
Thế giới nạp vật tấn cấp đến cấp tám, khoảng cách không gian chi lực lan tràn gia tăng. Muốn không đụng vào dây leo đi qua, hoàn toàn có thể sử dụng thuấn di.
Bất quá, làm như vậy liền không cách nào tôi luyện lý giải đối với Phong Thần Quyết, liền không cách nào tăng lên trình độ khống chế Phong Hành Đại Đạo, phụ hảo tâm của Hàn Băng Đại Đế.
Bởi vậy, nếu muốn thông qua, vậy liền quang minh chính đại thông qua, loại sự tình ăn gian này, sẽ không làm.
- Thử lại lần nữa!
Ngồi tại chỗ một lúc, Nhiếp Vân không nhúc nhích nhìn chằm chằm dây leo, quan sát ròng rã ba ngày, thôi diễn vô số phương án, lúc này mới thở ra một hơi, lần thứ hai khiêu chiến.
Hô!
Thi triển Phong Thần Quyết, thẳng tắp vọt vào dây leo.
Lần này, phương hướng hắn xông không có khe hở, mà là một dây leo thô to.
Đi qua ba ngày quan sát, hắn phát hiện dây leo không ngừng vận động, dựa theo quy luật quan sát phỏng đoán, dây leo trước mắt sẽ ở thời điểm mình tiến tới trước mặt liền biến mất, dời đến chỗ tiếp theo.
Sưu!
Quả nhiên, ngay trong nháy mắt thân thể và dây leo sắp tiếp xúc, cái sau liền biến mất.
- Không tệ!
Nhiếp Vân mừng rỡ, dựa theo con đường trước đó thôi diễn thẳng tắp vọt tới.
Thôi động Phong Thần Quyết, tốc độ cực nhanh, ở trên không trung lưu lại một đạo tàn ảnh.
Ba ngày này cân nhắc dây leo, đồng thời cũng tiếp tục nghiên cứu Phong Thần Quyết.
Không hổ là võ học ẩn chứa một loại Đại Đạo, bác đại tinh thâm, trải qua ba ngày nghiên cứu, hiểu rõ bộ thân pháp này càng sâu, ứng dụng cũng càng thêm hoàn mỹ.
Hô hô hô hô!
Thân thể của Nhiếp Vân không ngừng lấp lóe, giống như đang không ngừng thuấn di, thời gian qua một lát liền bay ra ngoài trăm vạn dặm.
Trăm vạn dặm này, hắn thôi diễn không có sai lầm chút nào, con đường hành tẩu chính là đường sống duy nhất.
- Xem ra suy đoán của ta rất đúng!
Liên tục thành công, Nhiếp Vân mừng rỡ.
Không đến thời gian uống cạn chung trà, hắn ngừng lại, đã đi ra phạm vi Phệ Thiên Đằng bao phủ, thành công quá quan.
Rơi trên mặt đất, lại có một bia đá to lớn xuất hiện ở trước mắt.
- Là Phong Thần Quyết đệ nhị trọng!
Nhìn thấy chữ viết trên tấm bia đá, Nhiếp Vân nhẹ gật đầu.