- Vậy thì tốt, đã quyết định thì chúng ta lên đường đi.
Vân Huyên thấy Di Hoa bị nói động thì tươi cười.
- Ân!
Di Hoa đứng dậy, hắn đi theo sau lưng Vân Huyên ra bên ngoài điện, chỉ chốc lát đã rời khỏi Di thần đại điện và biến mât trên không trung.
Hô!
Lần này bị thương nặng hơn so với lúc trước, trọn vẹn khôi phục một giờ, Nhiếp Vân lúc này mới sảng khoái tinh thần, khí tức tươi sáng.
Hiện tại vũ kỹ bắt đầu dung hợp, sức chiến đấu có đột phá mới, mặc dù chiến đấu với cường giả Phá Không Cảnh sơ kỳ đỉnh phong cũng không lâm vào hạ phong, thậm chí còn có thể cao hơn một bậc, trong hàng ngũ đệ tử hạch tâm của Hóa Vân Tông mới tính toán có được vũ lực chấn nhiếp.
- Minh chủ, lần này đánh Phá Không Cảnh Thái Thượng trưởng lão, Chấp Pháp đường chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ. . .
- Đúng vậy a, lần này cũng không phải là đả thương mấy đệ tử hạch tâm đơn giản như vậy, đả thương Thái Thượng trưởng lão, giết chết đệ tử hạch tâm. . . Này mỗi việc đề xúc phạm môn quy nghiêm túc, hoàn toàn có thể xử tử!
- Hiện tại chúng ta có thể làm khác sao?
Thấy Nhiếp Vân khôi phục, đám người Trúc Âm, Âu Dương Thế Hùng vây quanh, nghĩ tới chuyện lúc trước đều run rẩy.
Trước kia bọn họ đạt được chỗ tốt nên hưng phấn, về sau cẩn thận tưởng tượng liền cảm thấy sợ hãi.
Thái Thượng trưởng lão có địa vị gì? Đó là người có thế lực, hiện tại mặt mũi như quét rác, làm sao có thể từ bỏ ý đồ!
- Hiện tại ta chỉ sợ Tông Môn đại hội, do chư vị trưởng lão tự mình tiến hành thẩm phán với ngươi, như vậy tám Thái Thượng trưởng lão chỉ cần vượt qua bốn vị cho rằng ngươi đáng chết, chỉ sợ bọn họ sẽ trực tiếp hạ sát thủ.
Âu Dương Thế Hùng nói.
- Ha ha, chuyện đã phát triển đến loại tình trạng này, không cách nào vãn hồi, so với ở đây chờ thẩm phán, khẩn cầu tha thứ, còn không bằng làm thật hung ác, ta hiện tại đi ra ngoài làm một chuyện, mấy người các ngươi co rút liên minh, lặng lẽ mang công huân đạt được chuyển hóa thành sức chiến đấu, làm việc ít xuất hiện chờ ta trở lại!
Đối mặt mọi người lo lắng, Nhiếp Vân cười nhạt một tiếng, cũng không nhiều lời, đứng dậy.
- Ân!
Mọi người thấy bộ dạng của hắn, biết rõ hắn nhìn như lỗ mãng nhưng kỳ thật tâm tư kín đáo, mỗi một bước đều có thâm ý, nội tâm đang khẩn trương cũng an ủi hơn rất nhiều.
- Được rồi, ta đi trước, mấy người các ngươi bảo trì cảnh giác, bảo trì biểu hiện giả dối là ta không có rời khỏi nơi đây, ta lập tức xuất phát!
Trải qua chuyện này, Nhiếp Vân cũng tin tưởng mọi người hơn rất nhiều, phân phó một câu, thân thể của hắn hãm xuống mặt đất và biến mất.
- Địa hành sư?
Thấy hắn đột nhiên rời đi, tất cả mọi người đều sững sờ, tất cả đều xôn xao.
Bọn họ dù thế nào cũng không ngờ minh chủ còn có thiên phú địa hành sư.
Dọc theo mặt đất tiến lên phía trước, Nhiếp Vân nhanh chóng đi tới truyền tống trận Thiên Ngoại Thiên, thiên phú ngụy trang sư, ngụy trang thành một đệ tử chấp sự và lặng lẽ rời khỏi Thiên Ngoại Thiên, thần không biết quỷ không hay.
- Tiểu Long, chúng ta hiện tại muốn đi tìm Giao Long lão tổ của Hóa Vân Tông, ngươi có thể phải giúp ta!
Ra khỏi thành Hóa Vân, Nhiếp Vân lập tức thả tiểu Long ra khỏi Tử Hoa động phủ và vừa cười vừa nói.
Không sai, Nhiếp Vân lần này đi ra ngoài mục đích là tìm Giao Long lão tổ của Hóa Vân Tông!
Hiện tại đánh Thái Thượng trưởng lão, đối phương chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, nếu hắn đi tìm lão tửu quỷ hoặc Chư Cát Thanh Vân sư phụ của kiếp trước, còn không bằng đi tìm Giao Long lão tổ của Hóa Vân Tông.
Đầu Giao Long này đã từng là yêu sủng của võ đạo sư, địa vị cực cao, tuyệt đối là đệ nhất Hóa Vân Tông.
Nếu như có thể tìm được nó, nhờ nó trợ giúp mình, đừng nói mấy Thái Thượng trưởng lão, cho dù tứ đại vô thượng trưởng lão, tông chủ mất tích hiện thân lần nữa cũng tuyệt đối không dám làm gì mình thế nào.
Lại làm Giao Long tán thành thần phục, đối với người khác mà nói là không thể tưởng tượng nổi, cũng không có khả năng hoàn thành, với Nhiếp Vân có Ngũ Trảo Kim Long làm yêu sủng thì đơn giản quá nhiều.
Cho dù ngươi có huyết mạch cao trong Long tộc cũng không cao bằng Ngũ Trảo Kim Long a!
Trong Long tộc có đẳng cấp cực kỳ sâm nghiêm, phải ngoan ngoãn nghe lời!
Những chuyện này lúc Nhiếp Vân tại Quỷ Vụ Minh Hải đã nghĩ tới, cho nên mới dám không kiêng nể gì như thế, dám động thủ với cả Thái Thượng trưởng lão!
Bằng không mặc dù thực lực mạnh hơn nữa, nếu không có được chỗ dựa thì hắn đang tìm chết.
- Giao Long. . . Còn gọi lão tổ?
Nghe được Nhiếp Vân nói thế, tiểu Long bĩu môi, dường như trong mắt của nó, Giao Long không khác gì cá chạch, không xứng gọi là lão tổ.
- Ha ha, ta biết rõ Giao Long trong mắt ngươi không tính là cái gì nhưng đầu Giao Long này có địa vị phi thường trong Hóa Vân Tông, hiện tại ta cũng không biết ở đâu, ngươi xem có thể sử dụng cảm ứng Long tộc đặc thù tìm được nó hay không?
Thấy nó bĩu môi, Nhiếp Vân cười khổ nói.
- Được rồi, một bữa ăn ngon. . .
Tiểu Long thừa cơ mặc cả.
- Tốt!
Nhiếp Vân gật gật đầu.
Nghe được hắn đáp ứng, tiểu Long lúc này mới thoả mãn gật gật đầu, nó mở to mắt, lúc này nhét cái chân vào trong miệng, nghiêng đầu cũng không biết đang suy tính hay dùng linh hồn dò xét, qua chừng một nén nhang nó mới chỉ về một hướng.
- Ta nhìn thấy một đầu Giao Long ở hướng kia, đi qua đi.
Nhìn theo hướng ngón tay nó chỉ, Nhiếp Vân dùng thiên nhãn nhìn sang, hắn cũng cũng phải lắc đầu.
Cho dù thiên nhãn đã tấn cấp đến hình thái thứ hai nhưng vẫn không nhìn thấy cái gì gọi là Giao Long, xem ra tiểu Long chỉ phương hướng cách nơi đây xa hàng tỉ dặm.
- Phá vỡ không gian đi thôi, như vậy nhanh hơn một ít.
Biết rõ khoảng cách xa, Nhiếp Vân cũng lười được phi hành và tìm kiếm truyền tống trận, trực tiếp phá vỡ không gian theo hướng tiểu Long đã nói.
Tiểu Long vì đồ ăn ngon nên không quan tâm, móng vuốt xé một cái, không gian vỡ ra và hai người đi vào.
Chỉ trong nháy mắt Nhiếp Vân cảm thấy thời không biến ảo và đi vào một dãy núi.
- Ân? Tại sao nơi này quen thuộc như thế?
Sau khi nhìn địa hình chung quanh một hồi, Nhiếp Vân lúc này mở to mắt nhìn.
Nơi này đâu chỉ quen mắt, chính là nơi lúc trước Di Tĩnh đuổi giết chính mình, trong lúc vô tình sử dụng di thiên phù tiến vào nơi đây!
Chính ở vùng núi này, Phong Lôi Ma Dực dẫn động khe hở dưới mặt đất và tiến vào không gian cửu long kéo liễn, thiếu chút nữa chết trong đó.
Cũng chính là ở chỗ này đạt được trứng rồng, có tiểu Long thằng này.
Vân Huyên thấy Di Hoa bị nói động thì tươi cười.
- Ân!
Di Hoa đứng dậy, hắn đi theo sau lưng Vân Huyên ra bên ngoài điện, chỉ chốc lát đã rời khỏi Di thần đại điện và biến mât trên không trung.
Hô!
Lần này bị thương nặng hơn so với lúc trước, trọn vẹn khôi phục một giờ, Nhiếp Vân lúc này mới sảng khoái tinh thần, khí tức tươi sáng.
Hiện tại vũ kỹ bắt đầu dung hợp, sức chiến đấu có đột phá mới, mặc dù chiến đấu với cường giả Phá Không Cảnh sơ kỳ đỉnh phong cũng không lâm vào hạ phong, thậm chí còn có thể cao hơn một bậc, trong hàng ngũ đệ tử hạch tâm của Hóa Vân Tông mới tính toán có được vũ lực chấn nhiếp.
- Minh chủ, lần này đánh Phá Không Cảnh Thái Thượng trưởng lão, Chấp Pháp đường chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ. . .
- Đúng vậy a, lần này cũng không phải là đả thương mấy đệ tử hạch tâm đơn giản như vậy, đả thương Thái Thượng trưởng lão, giết chết đệ tử hạch tâm. . . Này mỗi việc đề xúc phạm môn quy nghiêm túc, hoàn toàn có thể xử tử!
- Hiện tại chúng ta có thể làm khác sao?
Thấy Nhiếp Vân khôi phục, đám người Trúc Âm, Âu Dương Thế Hùng vây quanh, nghĩ tới chuyện lúc trước đều run rẩy.
Trước kia bọn họ đạt được chỗ tốt nên hưng phấn, về sau cẩn thận tưởng tượng liền cảm thấy sợ hãi.
Thái Thượng trưởng lão có địa vị gì? Đó là người có thế lực, hiện tại mặt mũi như quét rác, làm sao có thể từ bỏ ý đồ!
- Hiện tại ta chỉ sợ Tông Môn đại hội, do chư vị trưởng lão tự mình tiến hành thẩm phán với ngươi, như vậy tám Thái Thượng trưởng lão chỉ cần vượt qua bốn vị cho rằng ngươi đáng chết, chỉ sợ bọn họ sẽ trực tiếp hạ sát thủ.
Âu Dương Thế Hùng nói.
- Ha ha, chuyện đã phát triển đến loại tình trạng này, không cách nào vãn hồi, so với ở đây chờ thẩm phán, khẩn cầu tha thứ, còn không bằng làm thật hung ác, ta hiện tại đi ra ngoài làm một chuyện, mấy người các ngươi co rút liên minh, lặng lẽ mang công huân đạt được chuyển hóa thành sức chiến đấu, làm việc ít xuất hiện chờ ta trở lại!
Đối mặt mọi người lo lắng, Nhiếp Vân cười nhạt một tiếng, cũng không nhiều lời, đứng dậy.
- Ân!
Mọi người thấy bộ dạng của hắn, biết rõ hắn nhìn như lỗ mãng nhưng kỳ thật tâm tư kín đáo, mỗi một bước đều có thâm ý, nội tâm đang khẩn trương cũng an ủi hơn rất nhiều.
- Được rồi, ta đi trước, mấy người các ngươi bảo trì cảnh giác, bảo trì biểu hiện giả dối là ta không có rời khỏi nơi đây, ta lập tức xuất phát!
Trải qua chuyện này, Nhiếp Vân cũng tin tưởng mọi người hơn rất nhiều, phân phó một câu, thân thể của hắn hãm xuống mặt đất và biến mất.
- Địa hành sư?
Thấy hắn đột nhiên rời đi, tất cả mọi người đều sững sờ, tất cả đều xôn xao.
Bọn họ dù thế nào cũng không ngờ minh chủ còn có thiên phú địa hành sư.
Dọc theo mặt đất tiến lên phía trước, Nhiếp Vân nhanh chóng đi tới truyền tống trận Thiên Ngoại Thiên, thiên phú ngụy trang sư, ngụy trang thành một đệ tử chấp sự và lặng lẽ rời khỏi Thiên Ngoại Thiên, thần không biết quỷ không hay.
- Tiểu Long, chúng ta hiện tại muốn đi tìm Giao Long lão tổ của Hóa Vân Tông, ngươi có thể phải giúp ta!
Ra khỏi thành Hóa Vân, Nhiếp Vân lập tức thả tiểu Long ra khỏi Tử Hoa động phủ và vừa cười vừa nói.
Không sai, Nhiếp Vân lần này đi ra ngoài mục đích là tìm Giao Long lão tổ của Hóa Vân Tông!
Hiện tại đánh Thái Thượng trưởng lão, đối phương chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, nếu hắn đi tìm lão tửu quỷ hoặc Chư Cát Thanh Vân sư phụ của kiếp trước, còn không bằng đi tìm Giao Long lão tổ của Hóa Vân Tông.
Đầu Giao Long này đã từng là yêu sủng của võ đạo sư, địa vị cực cao, tuyệt đối là đệ nhất Hóa Vân Tông.
Nếu như có thể tìm được nó, nhờ nó trợ giúp mình, đừng nói mấy Thái Thượng trưởng lão, cho dù tứ đại vô thượng trưởng lão, tông chủ mất tích hiện thân lần nữa cũng tuyệt đối không dám làm gì mình thế nào.
Lại làm Giao Long tán thành thần phục, đối với người khác mà nói là không thể tưởng tượng nổi, cũng không có khả năng hoàn thành, với Nhiếp Vân có Ngũ Trảo Kim Long làm yêu sủng thì đơn giản quá nhiều.
Cho dù ngươi có huyết mạch cao trong Long tộc cũng không cao bằng Ngũ Trảo Kim Long a!
Trong Long tộc có đẳng cấp cực kỳ sâm nghiêm, phải ngoan ngoãn nghe lời!
Những chuyện này lúc Nhiếp Vân tại Quỷ Vụ Minh Hải đã nghĩ tới, cho nên mới dám không kiêng nể gì như thế, dám động thủ với cả Thái Thượng trưởng lão!
Bằng không mặc dù thực lực mạnh hơn nữa, nếu không có được chỗ dựa thì hắn đang tìm chết.
- Giao Long. . . Còn gọi lão tổ?
Nghe được Nhiếp Vân nói thế, tiểu Long bĩu môi, dường như trong mắt của nó, Giao Long không khác gì cá chạch, không xứng gọi là lão tổ.
- Ha ha, ta biết rõ Giao Long trong mắt ngươi không tính là cái gì nhưng đầu Giao Long này có địa vị phi thường trong Hóa Vân Tông, hiện tại ta cũng không biết ở đâu, ngươi xem có thể sử dụng cảm ứng Long tộc đặc thù tìm được nó hay không?
Thấy nó bĩu môi, Nhiếp Vân cười khổ nói.
- Được rồi, một bữa ăn ngon. . .
Tiểu Long thừa cơ mặc cả.
- Tốt!
Nhiếp Vân gật gật đầu.
Nghe được hắn đáp ứng, tiểu Long lúc này mới thoả mãn gật gật đầu, nó mở to mắt, lúc này nhét cái chân vào trong miệng, nghiêng đầu cũng không biết đang suy tính hay dùng linh hồn dò xét, qua chừng một nén nhang nó mới chỉ về một hướng.
- Ta nhìn thấy một đầu Giao Long ở hướng kia, đi qua đi.
Nhìn theo hướng ngón tay nó chỉ, Nhiếp Vân dùng thiên nhãn nhìn sang, hắn cũng cũng phải lắc đầu.
Cho dù thiên nhãn đã tấn cấp đến hình thái thứ hai nhưng vẫn không nhìn thấy cái gì gọi là Giao Long, xem ra tiểu Long chỉ phương hướng cách nơi đây xa hàng tỉ dặm.
- Phá vỡ không gian đi thôi, như vậy nhanh hơn một ít.
Biết rõ khoảng cách xa, Nhiếp Vân cũng lười được phi hành và tìm kiếm truyền tống trận, trực tiếp phá vỡ không gian theo hướng tiểu Long đã nói.
Tiểu Long vì đồ ăn ngon nên không quan tâm, móng vuốt xé một cái, không gian vỡ ra và hai người đi vào.
Chỉ trong nháy mắt Nhiếp Vân cảm thấy thời không biến ảo và đi vào một dãy núi.
- Ân? Tại sao nơi này quen thuộc như thế?
Sau khi nhìn địa hình chung quanh một hồi, Nhiếp Vân lúc này mở to mắt nhìn.
Nơi này đâu chỉ quen mắt, chính là nơi lúc trước Di Tĩnh đuổi giết chính mình, trong lúc vô tình sử dụng di thiên phù tiến vào nơi đây!
Chính ở vùng núi này, Phong Lôi Ma Dực dẫn động khe hở dưới mặt đất và tiến vào không gian cửu long kéo liễn, thiếu chút nữa chết trong đó.
Cũng chính là ở chỗ này đạt được trứng rồng, có tiểu Long thằng này.