Mục lục
Vô Tận Đan Điền​ - Nhiếp Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ba người này đều là cường giả 500 Đại Đạo, trong tay cầm binh khí, vừa xuất hiện, hào khí trong đại sảnh lập tức rơi vào băng điểm.

- Điêu Hùng, ngươi đây là ý gì?

Phó Viêm đứng dậy, ánh mắt lăng nhiên.

Muốn người khác hỗ trợ, không giúp đỡ liền động thủ, Điêu Hùng này không khỏi quá bá đạo a!

- Không có ý gì! Chỉ hi vọng các ngươi có thể cùng ta hợp tác, bớt đi phiền toái!

Đối mặt Phó Viêm tức giận, Điêu Hùng không thèm để ý, nhẹ nhàng giơ chén rượu lên.

- Nếu như ta nói không thì sao?

Phó Viêm nhướng mày.

Có thể tu luyện tới Tru Thiên cảnh đỉnh phong, lĩnh ngộ 500 Đại Đạo, Phó Viêm cũng không phải người sợ chết.

- Không nên cự tuyệt, ngươi nhìn xem ba vị này, có lẽ còn có người quen biết cũ ở bên trong!

- Người quen biết cũ?

Phó Viêm sững sờ, nhìn về phía ba người trước mắt, vừa xem xét, liền lộ ra tràn đầy kinh ngạc.

- Cao Tuyền? Lần trước ngươi không phải nói muốn đi Phỉ Thúy thành lưu lạc sao, như thế nào lại ở đây?

- Vương Nghị, thê tử ngươi bị người Khánh Dương tông giết chết, ngươi luôn miệng nói cùng Khánh Dương tông bất cộng đái thiên, như thế nào...

- Chu Thao, mười năm trước thời điểm ta thấy ngươi, hào khí ngất trời, muốn đi đại tông môn lưu lạc, sao lại ở đây? Đến cùng chuyện gì xảy ra?

Cao Tuyền, Vương Nghị, Chu Thao là Tà Nguyệt Thiết Giáp vệ, tuy không phải cùng Phó Viêm khảo hạch chung, lại lẫn nhau nhận thức, trước kia hắn cho rằng những người này đi thành thị lớn, đánh ra sự nghiệp của mình, lại không nghĩ còn ở lại Đại Mạc thành, càng không có nghĩ tới đều quy thuận Khánh Dương tông.

Nhất là Vương Nghị, cùng Khánh Dương tông có mối hận giết vợ, bỏ bao công sức, vẫn nghĩ biện pháp báo thù, sao không chỉ không báo thù, còn biến thành người của Khánh Dương tông rồi hả?

- Phó Viêm, đừng phản kháng, quy thuận Khánh Dương tông a, đây là lựa chọn duy nhất!

- Đúng vậy, bằng không thì chúng ta huynh đệ nhiều năm, hôm nay sẽ làm không được!

- Nói thật cho ngươi biết, nhân tài đều bị Bạch Hà Tông, Khánh Dương tông tranh đoạt. Những năm này Thiết Giáp vệ ở Đại Mạc thành thông qua khảo hạch, cơ bản đều biến thành người của hai tông, ngươi sảng khoái đáp ứng a, phát Hỗn Độn thệ ngôn, miễn cho động thủ, đưa nhập ý niệm ở ngươi trong óc, bằng không thì, thật muốn động thủ, tình huynh đệ không còn, đối với ngươi đối với ta đều không tốt!



Thấy hắn nhận ra, bọn người Cao Tuyền cũng không ngụy trang mà khuyên nhủ.

- Hỗn Độn thệ ngôn? Đưa nhập ý niệm? Có ý tứ gì?

Phó Viêm biến sắc.

- Rất đơn giản, là ngươi phải phát Hỗn Độn thệ ngôn thành người của Khánh Dương tông chúng ta. Nếu không, ý niệm đưa nhập trong linh hồn của ngươi, sẽ biến ngươi thành khôi lỗi!

Điêu Hùng đứng ở bên người Chử Bưu cười lạnh một tiếng.

- Ta là Tà Nguyệt tướng sĩ của Tà Nguyệt Chí Tôn Vực, thụ phong ở Tà Nguyệt Đại Thế Giới. Các ngươi dám biến ta thành khôi lỗi? Chẳng lẻ không sợ bị chế tài sao?

Phó Viêm lui về phía sau.

Tà Nguyệt tướng sĩ là Tà Nguyệt Chí Tôn Vực khảo hạch ra, chỉ có Tà Nguyệt Các mới có thể thống lĩnh, địa vị cao cả, bọn hắn một tông môn nho nhỏ rõ ràng dám làm như vậy, quả thực không kiêng nể gì cả, cả gan làm loạn.

- Chế tài? Ngươi thuận theo chúng ta, ý niệm bị chúng ta giám thị, không thể tố giác, không tố giác, Tà Nguyệt Các làm sao biết? Làm sao chế tài chúng ta?

Điêu Hùng cười nói.

- Ngươi...

Trên lưng Phó Viêm chảy ra mồ hôi lạnh, lúc này mới ý thức tới đối phương đáng sợ.

Thật bị bọn hắn khống chế, tự nhiên không có khả năng nói ra Khánh Dương tông, nếu như bị giết, liền càng không thể nói ra.

Mặc dù sau đó có người điều tra, bọn hắn là bị Chử gia mời tới, cùng Khánh Dương tông không có quan hệ gì!

- Nhiếp Vân huynh đệ, là ta liên lụy ngươi rồi, ta ngăn chặn bọn hắn, ngươi nghĩ biện pháp đào tẩu, truyền tin tức quay lại Tà Nguyệt Các, báo thù cho ta!

Thở ra một hơi, ánh mắt Phó Viêm dần dần kiên định, cánh tay chấn động, phát ra tiếng vang lách cách.

Dù sao cũng chạy không thoát, chờ hai người đều chết ở chỗ này, còn không bằng trốn một cái tính một cái.

Dù sao Nhiếp Vân này vốn không muốn tới, là bị hắn liên lụy mới tới a.

- Trốn? Ngươi cảm thấy thật có thể đào tẩu sao? Quá ngây thơ rồi! Ta đã để cho hai người các ngươi đồng thời đến, thì không nghĩ tới có thể đào tẩu!



Bàn tay Điêu Hùng chiêu một cái, trong đại điện đột nhiên hào quang khởi động, một trận pháp xuất hiện ở trước mặt mọi người.

Tuy trận pháp này không có tính công kích, nhưng kỳ quái chính là, môn hộ trước kia có thể chứng kiến, toàn bộ biến mất, phảng phất như bị bao phủ ở trong một cái lồng thủy tinh, không có phương hướng, tìm không thấy đường ra.

- Thanh Lãng Lăng Thiên trận... trận pháp phòng ngự đáng sợ nhất Khánh Dương tông? Một khi thi triển, cường giả lĩnh ngộ 800 Đại Đạo cũng không thể phá vỡ...

Chứng kiến trận pháp này, thân thể Phó Viêm nhoáng một cái, khí thế tích súc lên không khỏi tan rã.

Biết rõ đối phương sớm có thủ đoạn, nhưng nằm mộng cũng không nghĩ đến, ngay cả đại trận lợi hại như thế cũng chuyển qua, loại đại trận này người lĩnh ngộ 800 Đại Đạo cũng không thể bài trừ, huống chi là hắn!

Lại nói, bên cạnh còn có ba vị Thiết Giáp Tướng cùng một người 600 Đại Đạo nhìn chằm chằm, cho dù hiểu rõ trận pháp, cũng không có rảnh nghiên cứu a!

- Phó Viêm, đừng phản kháng, ngươi không phải là đối thủ! Ngoan ngoãn quy thuận Khánh Dương tông, mặc dù chỗ tốt chưa hẳn có, nhưng ít ra có thể giữ được tánh mạng, sẽ không biến thành khôi lỗi!

Vương Nghị lần nữa khuyên nhủ.

- Để cho ta quy thuận, nằm mơ! Phó Viêm ta, thà rằng chết đứng, cũng tuyệt không sống quỳ!

Phó Viêm cười lạnh, một tiếng nhìn quanh một vòng:

- Hôm nay ngươi có thể giết ta, nhưng muốn ta khuất phục ở dưới dâm uy, nằm mơ!

Không thể không nói, Phó Viêm vẫn rất có cốt khí.

Nếu như không phải như vậy, cũng không có khả năng mỗi ngày canh giữ ở Đo Lực sảnh, mỗi ngày bị trọng lực áp nửa chết nửa sống, còn dốc sức liều mạng kiên trì.


- Phó Viêm huynh, nói hay lắm!


Nhiếp Vân một mực không nói chuyện, nhìn những cái này ở trong mắt, cười nói.


Kỳ thật cái đại trận này hắn vừa tiến vào tiểu viện liền thấy được, muốn nhìn một chút Chử gia làm cái quỷ gì, chỉ là không nghĩ tới, lại dám cả gan làm loạn như thế, ngay cả Tà Nguyệt tướng sĩ cũng dám xếp đặt thiết kế.


- Như thế nào, ngươi cũng muốn vi phạm Đại sư huynh nói, muốn chết?


Thấy Nhiếp Vân đi tới, Chử Bưu hét lớn một tiếng.


- Ngươi tính toán cái rễ hành gì, dám nói như vậy với ca ca ta, cút sang một bên!


Còn chưa tới trước mặt, Nhiếp Đồng liền đi tới, một cước đạp qua.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK