Mục lục
Vô Tận Đan Điền​ - Nhiếp Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Thời điểm cướp đoạt phù lục danh ngạch, sinh tử không luận, nếu ngươi có thực lực, giết chết tất cả mọi người, đoạt được phù lục, cũng coi như thành công, tông môn sẽ không trách tội! Đương nhiên, nếu như không phải đối thủ của người khác, lại không muốn bị giết, cũng rất đơn giản, chỉ cần toàn lực quán thâu Tiên lực cho phù lục danh ngạch, sẽ được truyền tống ra, bất quá, một khi ly khai khu vực, chẳng khác nào bị loại bỏ, không có tư cách tham gia nữa!

- Mặt khác, các ngươi đi vào cũng có quy định, thứ nhất, không cho phép sử dụng binh khí! Thứ hai, không cho phép sử dụng phù lục! Muốn cướp đoạt phù lục danh ngạch của người khác, đạt được thứ tự cao, chỉ có thể dựa vào thực lực bản thân! Một khi phát hiện dựa vào ngoại lực, trực tiếp hủy bỏ tư cách khảo hạch, bị truyền ra ngoài!

- Thậm chí, nếu như tất yếu, ta sẽ đích thân ra tay, chém giết người không tuân theo quy định! Quy Khư Hải chúng ta khảo hạch là đệ tử, mà không phải phế vật chỉ biết dựa vào bảo vật!

Cửu Tiên trưởng lão nói ra một câu cuối cùng, thanh âm ngưng trọng, mang theo sát ý, nghe mà mọi người rùng mình.

Tuy không biết tính cách của vị Cửu Tiên trưởng lão này như thế nào, nhưng chỉ từ một câu nói kia đã biết rõ, tuyệt đối là người sát phạt quyết đoán, ai dám vi phạm, hắn nhất định sẽ trực tiếp ra tay!

- Không cho phép sử dụng bảo vật?

- Chỉ có thể dựa vào thực lực của mình?

Nghe quy định này, tất cả mọi người sững sờ, lập tức xì xào bàn tán.

- Cửu Tiên trưởng lão, như vậy không công bình, có ít người từ vừa ra đời liền luyện kiếm, luyện đao, tất cả thực lực đều ở trên đao kiếm, ngươi để cho bọn hắn vứt bỏ không dùng, tương đương bỏ qua sở trường, rất nhiều người không có khả năng phát huy ra thực lực!

- Phải, tựa như ta, từ nhỏ liền tu luyện Lưu Tinh Chùy, một thân bản lĩnh đều ở phía trên, bảo ta không dùng cái này, chỉ có thể phát huy ra 30% thực lực!

- Đúng vậy, có ít người thích hợp cận chiến, như vậy không phải cho bọn hắn được lợi sao?

Một lát sau, rốt cục có người nhận thức không ra, cao giọng hô.

Không cho phép sử dụng binh khí, không cho phép sử dụng phù lục, thoạt nhìn công bình, trên thực tế không phải, rất nhiều người cả đời tu luyện binh khí, đối với công phu quyền cước biết có hạn, thật giống như Nhiếp Đồng, tất cả thực lực đều ở trên thân kiếm, không cho hắn dùng kiếm, như chặt đứt cánh tay vậy.

Ngược lại Nhiếp Vân, có được thiên phú Võ Đạo sư, bất luận binh khí, chiêu số gì cũng có thể hạ bút thành văn, có binh khí hay không đều không sao cả.

- Rất tốt, ta liền giải thích thoáng một phát, vì sao không cho các ngươi sử dụng binh khí!

Cửu Tiên trưởng lão nhìn quanh một vòng, cũng không có bởi vì mọi người nghi vấn mà tức giận, nhàn nhạt gật đầu, thanh âm bình tĩnh.

- Ngươi am hiểu sử dụng kiếm, không dùng kiếm khẳng định có hại chịu thật, nhưng nếu như ngươi lĩnh ngộ 800 Đại Đạo sử dụng Hỗn Độn thần binh trung phẩm, đối thủ lĩnh ngộ 500 Đại Đạo dùng một kiện Hỗn Độn thần binh đỉnh phong, ngươi cảm giác được ai sẽ thắng?

Cửu Tiên trưởng lão hỏi.



- Cái này...

Tất cả mọi người sững sờ.

Không cần nghĩ, nếu quả thật có loại tình huống này, nhất định là người sau chiến thắng, tuy thực lực 500 Đại Đạo thấp hơn rất nhiều, nhưng một kiện Hỗn Độn thần binh đỉnh phong, đủ để đền bù chênh lệch rồi.

- Không dùng binh khí, ngươi dùng bàn tay, ngón tay, đồng dạng có thể thi triển khí thế, chiêu số như binh khí, nhưng sử dụng binh khí, chênh lệch sẽ càng lớn. Ngươi cảm giác cái trước công bình, hay cái sau công bình?

Cửu Tiên trưởng lão hừ lạnh.

Lúc này mọi người đều hiểu được.

Hoàn toàn chính xác, không cho phép dùng binh khí khẳng định không công bình. Nhưng cho phép sử dụng binh khí, hơn nữa không hạn chế, sẽ càng không công bình!

Không có binh khí, giống như Nhiếp Vân dùng ngón tay đồng dạng có thể thi triển ra kiếm ý, cho dù uy lực yếu cũng sẽ không yếu bao nhiêu, nhưng đối phương sử dụng Hỗn Độn thần binh đỉnh phong, thật sự sẽ quét ngang rồi.

Hỗn Độn thần binh đỉnh phong đều có khí linh, khí linh khống chế binh khí, có thể so với cường giả 2000 Đại Đạo, làm sao đánh nhau sống chết?

- Lần khảo hạch này, có thời gian hạn chế, là hai tháng. Trong hai tháng này, đạt được phù lục danh ngạch tối đa, mỗi khu vực năm người bài danh cao nhất, trực tiếp tham gia khảo hạch đệ tử hạch tâm, 6 đến 50, tham gia khảo hạch đệ tử nội môn, còn lại chỉ có thể tham gia khảo hạch đệ tử ngoại môn, nhưng chỉ cần biểu hiện tốt, đồng dạng có thể cạnh tranh nội môn, thậm chí hạch tâm!

Cửu Tiên trưởng lão nhìn quanh, cao giọng hỏi:

- Còn có gì nghi hoặc không?

- Không có!

Mọi người cùng kêu lên.

- Vậy tốt, cho các ngươi một phút đồng hồ chuẩn bị, một phút đồng hồ sau, Truyền Tống Trận khởi động, sẽ căn cứ danh ngạch trên Thông Thiên bia, mang bọn ngươi đến các khu vực!

Cửu Tiên trưởng lão cất cao giọng nói, nói xong thân hình cao lớn lóe lên, biến mất.

Hắn vừa đi, mọi người lập tức xì xầm, trước kia nhiều loại suy đoán đối với khảo hạch, lại không nghĩ rằng sẽ là như thế.



- Không thể dùng kiếm, ngươi phải cẩn thận!

Nhiếp Vân cũng không suy nghĩ công bình hay không công bình, mà có chút lo lắng nhìn đệ đệ.

- Yên tâm đi ca ca, tuy ta luyện kiếm, nhưng sớm đã đạt tới cảnh giới Mệnh Kiếm, người tức là kiếm, kiếm cũng là người, kiếm có ở trong tay hay không cũng không trọng yếu!

Nhiếp Đồng nói.

- Ân!

Nghe được hắn nói, Nhiếp Vân ngẫm lại cũng phải, lập tức bỏ đi lo lắng.

Cảnh giới Mệnh Kiếm, dùng mệnh làm kiếm, sớm đã đột phá cảnh giới Nhân Kiếm Hợp Nhất, mặc dù trong tay không có kiếm, nhất cử nhất động cũng không bàn mà hợp ý kiếm đạo, mang theo kiếm ý vô cùng mãnh liệt.

- Ca ca, ngươi không cần lo lắng cho ta, ngược lại ngươi phải cẩn thận nhiều một ít, ngươi xem...

Nhiếp Đồng cười chỉ về phía trước.

Ngẩng đầu nhìn qua, chỉ thấy Nguyệt Trảm đang lôi kéo một cường giả khu Thiên phẩm nói chuyện với nhau.

Cường giả khu Thiên phẩm này trước kia đi theo sau lưng Nguyệt Trảm tất cung tất kính, hẳn là tiểu đệ của hắn, nương theo lời nhắn nhủ ngày càng nhiều, vị “tiểu đệ” này thỉnh thoảng lườm qua, nhìn về phía Nhiếp Vân mang theo một loại lãnh ý như nhìn người chết.


- Thằng này chắc có lẽ là Lang Tà!


Thấy bộ dạng của đối phương, thật giống như đoán chừng hắn, Nhiếp Vân lắc đầu.


- Hẳn là vậy, vừa rồi ta nghe người bên cạnh nói, là Lang Tà, gian phòng số tám khu Thiên phẩm!


Nhiếp Đồng nói:


- Giống như đã lĩnh ngộ 1540 Đại Đạo!


- Xem ra vận khí của ta hoàn toàn chính xác không tốt!


Nghe được còn không có tiến vào khu khảo hạch, đã bị một cường giả lĩnh ngộ 1540 Đại Đạo nhìn chằm chằm, Nhiếp Vân có chút bất đắc dĩ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK