Mục lục
[Dịch] Quyền Tài
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Buổi tối.

Hơn mười một giờ.

Cấp trên đã quyết định trong điện thoại, bốn người trong phòng tổng thống cũng không có gì phải tranh luận.

Không còn sớm, các người trò chuyện đi, chị đi tắm rửa, một thân mồ hôi mệt mỏi một ngày. Trương Long Quyên nhìn thời gian, chân mang giày cao gót đứng lên cười cười, đi đến hướng phòng vệ sinh, mà khi cô ấy đi ngang qua Đổng Học Bân tựa vào sô pha loay hoay băng gạc trên cánh tay thì, Trương Long Quyên bỗng nhiên cúi đầu, sờ cằm của Đổng Học Bân, cười hôn một cái trên trán hắn.

Đổng Học Bân kinh ngạc.

Trầm Tiểu Diễm Trầm Tiểu Mỹ cũng trừng to mắt ra.

Trương Long Quyên thỏa địa cười ha ha, ngắt khuôn mặt Đổng Học Bân một ái, Chuyện của chị khiến cho tên nhóc cậu quan tâm, thưởng cho của cậu, ha ha. Hiển nhiên, vừa rồi Đổng Học Bân vì Trương Long Quyên dĩ nhiên phát hỏa trừng mắt với lãnh đạo của quốc an, chuyện này cũng khiến cho Trương Long Quyên rất cảm động.

Ặc. Đổng Học Bân sờ sờ trán.

Ở trên dính màu soi môi của chị Trương, rất dính.

Trời ơi, không có việc gì ngài hôn tôi làm gì hả?

Đổng Học Bân cố gắng không cho mình đỏ mặt, hắn biết Trương Long Quyên cũng là cái tính cách này, tương đối. . . Ừm, tương đối cởi mơ, ở nước M, loại chuyện hôn trán này cũng không tính là cái gì, bên kia tương đối cởi mở, chị Trương lại sinh sống ở nước M nhiều năm như vậy, khó tránh khỏi.

Trương Long Quyên nở nụ cười một chút, cất bước đi, Chị đi tắm.

Cửa phòng vệ sinh đóng lại, bên trong liền truyền đến âm thanh của chị Trương, hình như đang cởi quần áo, mơ hồ có thể nghe được tiếng giày cao gót bị cô ấy đá ra.

Đổng Học Bân ho khan.Các người cũng sớm nghỉ ngơi đi.

Trầm Tiểu Mỹ nhìn hắn, Son môi chưa lau kìa, còn dính.

Đổng Học Bân ặc một tiếng, nhanh chóng lại đem tay áo hung hăng lau lau, có chút xấu hổ.

Trầm Tiểu Diễm nói: Tôi ra đi một chuyến, làm một chút việc, Tiểu Mỹ, em chiếu cố Trương tổng. Ừm, thuận tiện đem nội dung nhiệm vụ nói cùng Đổng tiên sinh một chút, ý của cục trưởng là nếu Đổng tiên sinh hành động cùng chúng ta, nói cho hắn biết tương đối tốt hơn, để tránh đến lúc đó ảnh hưởng nhiệm vụ.

Em biết rồi chị.

Được, vậy chị đi.

Ừm, chị cẩn thận một chút.

Trầm Tiểu Diễm cũng không biết đi làm gì. Mở cửa đi ra phòng.

Trong phòng khách chỉ còn Đổng Học Bân và Trầm Tiểu Mỹ hai người, tiếng nước trong phòng tắm không ngừng. Trương đại tỷ hiển nhiên đã tắm rửa. Vừa tắm rửa vừa nhàn nhã ngâm nga một khúc hát.

Đổng Học Bân hỏi: Rốt cuộc là nhiệm vụ gì?

Trầm Tiểu Mỹ ngồi ở trên sô pha đối diện hắn, nghiêm túc nói: Lần này chúng tôi tới, là muốn lẻn vào đổ thuyền.

Đổ thuyền? Cái loại đi vùng biển quốc tế?

. . . Đúng vậy.

Đổng Học Bân cau mày, Cái này tựa như không cũng không phải bí mật? Cần coi trọng như vậy?

Trầm Tiểu Mỹ trầm ngâm chốc lát, Nếu bình thường quả thật không cần chúng tôi quản, cũng sẽ không coi trọng như vậy, nhưng cái này không phải đổ thuyền bình thường. Quy mô khá lớn, hầu như là một du thuyền.

Du thuyền là đổ thuyền?

Ừm. Là đổ thuyền phi pháp lớn nhất bên này, kim ngạch liên quan vô cùng lớn. Muốn lên thuyền cũng phiền phức hơn so với đổ thuyền bình của rất nhiều lần, cần xác định thân phận, cái này cũng là nguyên nhân cấp trên mời Trương tổng đứng ra, không có thân phận của Trương tổng, chúng tôi muốn đi vào căn bản là không có khả năng, sáng sớm ngày hôm nay đi phố thương nghiệp, ngài còn nhớ rõ chứ? Chị của tôi cũng là đi làm thủ tục đăng ký, đây mới là bước đầu tiên, còn muốn xác định, còn muốn kiểm tra, thậm chí muốn soát người mới có thể lên thuyền, cái quy mô này ngài có thể hiểu chưa?

Đổng Học Bân gật đầu, Đúng là không nhỏ.

Trầm Tiểu Mỹ nói: Hơn nữa cũng không chỉ là hoạt động đánh bạc, ông chủ phía sau chiếc thuyền này chúng tôi vẫn chưa có xác định thân phận, cũng là mấy tháng gần đây mới xuất hiện tại cảng X, hầu như là vừa xuất hiện thì đè tất cả người cạnh tranh, chúng tôi cũng không biết người phía sau là từ đâu ra, nhưng có tin tức biểu hiện, đổ thuyền này có thể là làm công tác gián điệp, có qua lại với vài quốc gia ngoại cảnh, có thể lên thuyền hầu như đều là nhân vật có uy tín danh dự, nếu như thật sự liên quan đến hoạt động gián điệp, vậy không cần phải nói ngài cũng biết hậu quả, hơn nữa cũng bởi vì liên lụy đến nhiều nhân vật có uy tín danh dự như vậy, cấp trên mới muốn bảo mật, chỉ phái hai chị em tôi lẻn vào.

Đổng Học Bân đã hiểu.

Chuyện này quả thật có chút nghiêm trọng, nếu như thật là tổ chức ngoại cảnh hoặc là có liên quan với tổ chức ngoại cảnh, vậy quốc an không nghía bọn họ mới là lạ.

Các người muốn làm cái gì? Đổng Học Bân hỏi.

Trầm Tiểu Mỹ nói: Lẻn vào, điều tra, xác nhận thân phận của người phía sau.

Chỉ đơn giản như vậy? Không có hành động khác? Đổng Học Bân liếc nhìn nàng một cái.

Chỉ đơn giản như vậy, chúng tôi là điều tra, cũng không phải đi hành động, chuyện tình còn chưa có xác nhận cũng không có khả năng hành động mù quáng, đến lúc đó sẽ có người phụ trách, cái này có thể là một nhiệm vụ trường kỳ, cấp trên cũng không dự định một chút thì giải quyết, cũng giải quyết không được.

Có nguy hiểm sao?

Nếu như cẩn thận không có nguy hiểm.

Ừm, tình huống đại khái tôi đã hiểu, nhưng có một điều tôi không rõ ràng lắm, các người vì sao tìm chị Trương? Tôi tin tưởng thương nhân có liên hệ với quốc an các người rất nhiều phải không?

Trầm Tiểu Mỹ nói: Trương tổng có thẻ xanh nước M, sinh ý cũng là tại ngoại cảnh, người nhận thức bên này không nhiều, tiện hành động một ít, cũng không nhiều cố kỵ như vậy, đương nhiên, then chốt nhất là Trương tổng trước đây cũng là đi qua sòng bạc lập nghiệp của, kỹ thuật đánh bạc của cô ấy tốt.

Đổ kỹ của Chị Trương tốt?

Cái này Đổng Học Bân thật ra có nghe qua, nhưng chưa thấy qua.

Trầm Tiểu Mỹ lại nói về nội dung nhiệm vụ với hắn.

Đổng Học Bân nghe, cuối cùng, tiếng nước bên tai ngừng, cũng biết Trương Long Quyên tắm rửa xong, nói: Một vấn đề cuối cùng, vì sao chị Trương muốn hợp tác với các người?

Trầm Tiểu Mỹ lắc đầu, Cái này tôi không biết.

Đổng Học Bân nói: Không phải là không nói được?

Tôi thật sự không rõ ràng lắm. Trầm Tiểu Mỹ do dự một chút, Trương tổng tựa như có giao lưu với cấp trên, nhưng cụ thể cái gì tôi không nghe nói, ngài phải tự mình hỏi Trương tổng.

Lúc này, cửa phòng vệ sinh mở ra.

Mùi thơm ngào ngạt bay tới.

Ha ha, hỏi chị cái gì? Trương Long Quyên tựa hồ nghe thấy, cười tủm tỉm đi ra, cô ấy dùng khăn lau tóc dài.

Đổng Học Bân nói: Cái nhiệm vụ này tôi đã nghe nói, nguy hiểm như thế, vì sao ngài lại đến đây?

Trương Long Quyên trước đó vẫn không xen vào chuyện của quốc an, cái này Đổng Học Bân sớm nghe cô ấy nói qua, cho nên trong lòng rất buồn bực.

Reng reng reng, điện thoại di động vang lên.

Trương Long Quyên vừa nhìn, đi qua cầm lấy điện thoại của mình, Chị tiếp điện thoại trước. . . A lô, là tôi. . . Ừm, ừm. . . Tôi biết. . . Ừm, tôi đã biết, tôi sẽ mau chóng nghĩ biện pháp, các người bên kia kéo dài cho tôi. . . Yên tâm, sẽ giải quyết. . . Ừm, cứ như vậy. Cúp điện thoại, Trương Long Quyên đem điện thoại ném đi, nụ cười cũng thu lại một ít, ngồi xuống.

Đổng Học Bân nhìn nhìn cô ấy, Chị Trương?

Thật ra cũng không có gì không thể nói, ha ha, lão Từ có nói qua với cậu? Trương Long Quyên mồi điếu thuốc, Tài chính của công ty chị xảy ra chút vấn đề, được rồi, là vấn đề rất lớn, tài chính bị chặt đứt, hầu như là đủ để cho công ty chị đóng cửa, chị cho đi vay, không được phê, cũng tìm gia tộc xin một ít tài chính cứu cấp, nhưng chị cũng nói với cậu rồi, sinh ý của chị đã thoát khỏi gia tộc, tất cả cổ phần đều là của chị, lúc trước còn náo loạn chút mâu thuẫn, bọn họ cũng không có chân chính giúp chị, giúp chị có thể, nhưng có điều kiện, tiền bọn họ lấy ra không tính là cho chị mượn, mà là muốn chị đổi thành cổ phần cho bọn họ, lúc trước đi đều đã đi, hiện tại chị cũng không dự định trở lại, khẳng định là không thể đáp ứng, cho nên tài chính bây giờ còn chưa có giải quyết, công ty bên kia cũng sắp chịu không nổi nữa.

Đổng Học Bân nhíu mày nói: Tài sản của ngài nhiều như vậy, sao sẽ. . .

Trương Long Quyên nói: Công ty càng lớn, ảnh hưởng tài chính ra cũng sẽ càng lớn, đóng cửa, bị bắt, loại sự tình này còn ít sao? Chị Trương cậu hiện tại đã nghèo tới một mức độ cậu không cách nào tưởng tượng nỗi, hiện tại có thể tiếp tục duy trì công ty hoạt động, là mượn không ít trợ giúp của rất nhiều bạn bè, nhưng cũng không được. Nghiêng đầu nhìn tủ bảo hiểm, Năm mươi triệu đôla bên trong, là tiền chị bán nhà ở và xe.

Nhà ở đều bán? Đổng Học Bân cả kinh.

Ha ha, bán, có thể mượn nợ đều mượn nợ. Trương Long Quyên tùy ý nói.

Đổng Học Bân cũng nghe ra, chị Trương thật sự đi tới mức sơn cùng thủy tận, Cái này. . .

Trầm Tiểu Mỹ cũng sửng sốt một chút, hiển nhiên không ngờ rằng Trương tổng lại có thể gặp vấn đề tài chính lớn như vậy.

Trương Long Quyên nói: Chị Trương cậu hiện tại cũng là một kẻ nghèo hàn, nếu như công ty đóng cửa, có thể còn phải thiếu nợ, cả đời đều còn không được yên, đến lúc đó chị còn phải ăn của tên nhóc cậu, cậu nuôi được chị không?

Đổng Học Bân nói: Ngài đây là chế giễu tôi.

Chị cũng không có, lần này có thể thật sự nguy hiểm.

Ngài rốt cuộc thiếu bao nhiêu? Tôi xen tôi có thể nghĩ biện pháp hay không.

Trương Long Quyên ha ha nhìn hắn, Tên nhóc cậu là nhân viên công vụ, cầm tiền lương, có thể có bao nhiêu tiền?

Đổng Học Bân suy nghĩ một chút, nói: Mấy trăm triệu hẳn là vẫn phải có, ngài muốn dùng gấp ngày mai tôi gửi qua cho ngài.

Mấy trăm triệu? ?

Trầm Tiểu Mỹ kinh ngạc!

Trương Long Quyên cũng sửng sốt, Cậu có mấy trăm triệu?

Đổng Học Bân ừ một tiếng, Tôi trúng vé số.

Trương Long Quyên cười nói: Hảo tiểu tử, cậu là một lần rồi lại một lần khiến cho chị kinh ngạc, bất quá tâm ý chị nhận, tiền thì khỏi, tiền của cậu không đủ.

Vậy ngài muốn bao nhiêu?

Ít nhất hai tỷ.

Vậy tôi cho ngài năm trăm triệu trước trước, còn lại ngài nghĩ biện pháp?

Trương Long Quyên nhìn về phía hắn, cười nói: Chị nói hai tỷ đó là đôla, không phải nhân dân tệ.

Hai tỷ đôla?

Hơn mười tỷ nhân dân tệ? ?

Đổng Học Bân hít vào một hơi, cũng không nói.

Bên cạnh Trầm Tiểu Mỹ nghe hai người nói, đều có chút kích động muốn từ trên lầu nhảy xuống đi của, há mồm mấy trăm triệu, ngậm miệng hơn mười tỷ? ?

Trương tổng cũng dễ nói, người ta dù sao cũng là thương nhân.

Nhưng Đổng Học Bân lại có thể có tiền như thế? Lấy ra năm trăm triệu mà coi như không là gì? ?

Cái này là quái gì thế!

Trầm Tiểu Mỹ cảm giác một câu mình cũng không chen miệng vào nổi!

. . . Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK